Triệu Vô Cực cũng sớm biết mình sẽ bị nhắm vào, cũng sẽ bị mấy cái hàng đầu đệ tử của mấy môn phái khác để ý tới, nhưng gặp phải Kiếm Khuynh Thành dạng này số một số hai cao thủ sớm như vậy cũng không phải là cái gì tốt sự tình.
Kiếm Khuynh Thành là Phi kiếm môn ngoại môn đệ tử xếp hạng thứ hai hiển nhiên không yếu, cùng dạng này cao thủ so chiêu Triệu Vô Cực không ngại, nhưng sớm như vậy gặp phải cường địch chiến đấu sau sẽ khiến hắn linh lực tiêu hao trầm trọng, sau đó nếu gặp phải người khác tiếp tục xa luân chiến hắn sẽ gặp rất nhiều khó khăn
Ở chỗ này đám người được truyền tống ngẫu nhiên tới một cái vị trí nào đó, Triệu Vô Cực phạm vi cảm giác ở luyện khí kì bên trong cũng là hàng đầu tồn tại, nhưng hắn cũng không thể cảm nhận được người ở vị trí quá xa.
Nếu lúc này gặp phải người quan chiến chờ hắn chiến đấu xong liền nhảy ra lợi dụng vậy thì cũng là một cái vấn đề to lớn.
Bởi vậy nếu đã chiến đấu, vậy thì càng nhanh chóng giải quyết mục tiêu càng tốt, khiến cho đám người kia muốn lần theo chiến đấu dư âm đi tới thăm dò cũng không có cơ hội như vậy Triệu Vô Cực mới không bị rơi vào cục diện kia.
Trong lòng có ý nghĩ, Triệu Vô Cực lúc này đã hoàn toàn tiến nhập vào trạng thái chiến đấu, bắt đầu đối với Kiếm Khuynh Thành phân tích ưu nhược.
Đối phương sử dụng là hỏa hệ kiếm pháp, không hề ngưng tụ linh lực hộ tráo chứng minh hắn lối tấn công chính là dùng tốc độ cùng sức mạnh nhanh chóng đánh giết đối thủ của mình.
Đối với loại này kiếm pháp, Triệu Vô Cực cũng rất thích thú.
Muốn so tốc độ, hắn phản ứng thần kinh cùng ánh mắt tốc độ cũng không chậm, trước giờ ở cùng cảnh giới chiến đấu không hề có mấy người ở chỗ này của hắn có thể đạt được tốc độ lợi thế.
Bởi vậy gặp phải một cái lấy tốc độ tăng cường kiếm pháp cao thủ hắn trong lòng tuy cẩn thận nhưng là vẫn có một chút tiểu chờ mong.
Dù sao cùng cường giả giao đấu mới có thể khiến bản thân mình nhận rõ ưu nhược điểm ở đâu a
Triệu Vô Cực dạng này chiến lực cùng mấy cái tạp ngư đứng gần cuối xếp hạng của mỗi cái môn phái đánh đã không hề có chút gì hứng thú, phải cùng những người hàng đầu như vậy chiến đấu mới có thể khiến hắn lên tinh thần, chiến một trận sảng khoái.
Triệu Vô Cực trên người cương khí sáng lên, dưới chân nhẹ điểm một cái, trên mặt đất từ vị trí của hắn đến Kiếm Khuynh Thành vị trí kim sắc hoa sen nở rộ, Triệu Vô Cực từ phía trên những cái này hoa tâm vị trí thân hình như là thuấn di chợt ẩn chợt hiển, nhanh chóng tiếp cận Kiếm Khuynh Thành, hắn muốn đánh cận chiến.
Kiếm Khuynh Thành híp mắt lại, hiển nhiên hắn trước đây cũng nhận được không ít tình báo của Triệu Vô Cực biết rõ Triệu Vô Cực phương thức tác chiến thiên hướng cận thân tác chiến gần giống như đám người Thất Tinh tông kia, bởi vậy hắn không hề có ý định cùng Triệu Vô Cực cận chiến, muốn kéo dãn khoảng cách dùng kiếm pháp đánh bại hắn.
Chỉ thấy Kiếm Khuynh Thành dưới chân đạnh mạnh một cái, cả người hướng về sau trôi đi, tốc độ cũng không hề chậm chút nào.
Trên tay hắn kiếm như là hất lên một làn sóng, trong miệng khẽ kêu:
“ Hỏa hải, lên!”
Triệu Vô Cực thế xông tới đang vô cùng nhanh chóng cũng không thể không chậm lại bước chân, bởi vì trước mặt hắn Kiếm Khuynh Thành phi kiếm bên trên bỗng cháy lên hừng hực hỏa diễm, đối phương một cái hất lên động tác này như là ở trên mặt biển dậy sóng, một cái nóng rực hỏa diễm sóng lớn lập tức đứng lên, hướng Triệu Vô Cực phủ tới.
Phạm vi bao phủ của nó vừa cao vừa rộng khiến Triệu Vô Cực cho dù tốc độ có nhanh đi nữa trong lúc nhất thời khó lòng mà tránh né, hiển nhiên Kiếm Khuynh Thành nắm bắt thời cơ vô cùng tốt, chiến đấu ý thức vô cùng mạnh.
“quả nhiên Phi kiếm môn xếp hạng thứ hai không phải là dạng người đơn giản a!”
Triệu Vô Cực trong lòng thầm khen, dạng này chiến đấu ý thức cho dù là ở Thanh Vân Tông trong đám ngoại môn đệ tử cũng đã có thể xếp trước năm, hắn không thể ôm thái độ vui chơi cùng đối phương đánh, nếu không chắc chắn sẽ ăn thiệt thòi lớn.
Triệu Vô Cực hai tay bỗng nhiên hướng về trước ngực duỗi thẳng, lòng bàn tay vỗ vào nhau, trên người linh lực hộ tráo hào quang đại phát.
Trên tay hắn cương khí hướng về phía trước đam ra, giống như là một cái sắc bén kim sắc mũi khoan không hề có chút nào sợ hãi hỏa diễm nóng bỏng xông về phía trước.
Phốc!
Hỏa diễm làn sóng trực tiếp bị Triệu Vô Cực từ giữa xông phá, cho dù xông vào hỏa hải nhiệt độ vô cùng cao cũng không thể khiến Triệu Vô Cực cảm giác được chút nào ngần ngại cùng sợ hãi.
Hắn sớm đã ở luyện đan thời điểm quen thuộc dạng này nóng rực khí diễm, hơn nữa bây giờ còn có linh lực hộ tráo, một chiêu này sao có thể thương đến hắn được.
Kiếm Khuynh Thành cũng không hề trông chờ gì một chiêu vừa rồi có thể đánh bại đối thủ, đây chỉ là một chiêu mở màn thăm dò đối phương sâu cạn mà thôi.
Nếu Triệu Vô Cực có thể đơn giản như vậy bị đánh bại, như vậy Thanh Vân Tông cũng không có gì hơn cái này.
Triệu Vô Cực xông qua sóng lửa ánh mắt nhanh chóng bắt lấy Kiếm Khuynh Thành thân ảnh, đối phương bây giờ đã hướng về phía sau lùi mạnh, kéo ra ở giữa hai người khoảng cách, trên tay cháy lên hỏa diễm phi kiếm liên tục múa lên:
“ kiếm phí liên hoàn!”
Hỏa hồng sắc phi kiếm của hắn bị hắn liên tục múa tung xuất hiện tàn ảnh, đồng thời bảy bảy bốn mươi chín đạo hỏa diễm kiếm khí lập tức xuất hiện, mỗi đạo kiếm khí đều dài gần hai mét hướng Triệu Vô Cực xông tới.
Triệu Vô Cực không chút sợ hãi trên tay hắn trảo pháp xuất hiện, cương khí mãnh liệt tụ tập, một trảo đánh ra trực tiếp hướng kiếm khí bóp tới, hắn muốn thử xem Kiếm Khuynh Thành kiếm khí rốt cuộc có bao nhiêu mạnh mẽ.
“ không biết sống chết!”
Kiếm Khuynh Thành trong lòng cười lạnh, dám dùng tay không tiếp hắn kiếm khí, Triệu Vô Cực chính là người đầu tiên.
Cho dù bốn mươi chín đạo hỏa diễm kiếm khí này có yếu đi nữa, cũng không phải là một cái luyện khí kì tu sĩ chỉ dựa vào linh lực tạo thành cương khí là có thể đón đỡ được.
Điều này đã được hắn ở trong chiến đấu ở tông môn cùng ra ngoài làm nhiệm vụ chứng minh.
Quan trọng nhất là, hỏa hệ kiếm pháp linh lực đều rất táo bạo, động tức nổ, đưa tay đi bắt, quả thật là làm liều.
Triệu Vô Cực trước giờ chưa hề cùng cái nào sử dụng hỏa hệ kiếm pháp trực tiếp giao đấu, bởi vậy hắn cũng không biết rõ mấy đạo này kiếm khí rốt cuộc có bao nhiêu mạnh cùng lợi hại, bởi vậy hắn mới làm ra động tác như vậy.
Nhưng rất nhanh, hắn sắc mặt liền biến đổi.
Triệu Vô Cực một trảo vồ ra, hoàn mĩ đánh nát Kiếm Khuynh Thành kiếm khí.
Kiếm khí phải tụ tập một đòn toàn lực mới là trạng thái mạnh nhất, nếu hướng đến số lượng nhiều kiếm khí đánh ra, như vậy uy lực sẽ trên diện rộng giảm bớt.
Kiếm Khuynh Thành cũng là thấy Triệu Vô Cực thân pháp quá nhanh nên nghĩ ép hắn thu nhỏ phạm vi thi triển thân pháp mà thôi.
Nhưng Triệu Vô Cực vừa bóp nát cái này kiếm khí, không những trên tay hắn cảm nhận được một cỗ nóng rực khí tức, mà đáng sợ chính là nó không hề tan biến mà trực tiếp bạo tạc.
Đúng vậy, bạo tạc!
Triệu Vô Cực không có kinh nghiệm giao chiến cùng Hỏa hệ kiếm pháp kiếm tu khiến hắn không rõ ràng, hỏa hệ kiếm pháp kiếm khí vô cùng táo bạo, sức công phá cực lớn, nếu giống như hắn như vậy cùng trảo pháp trực tiếp đối đầu, sẽ bạo tạc.
Triệu Vô Cực bị hỏa diễm bạo tạc nuốt lấy đồng thời sóng xung kích hướng về phía sau đẩy ngược khiến hắn bước chân trực tiếp dừng lại, cả người hướng về phía sau bay ngược mà đi.
Bốn mươi tám đạo kiếm khí cũng không hề có ý định buông tha cho hắn, hướng về Triệu Vô Cực bay ngược vị trí đuổi tới, khí thế hung hung, một bộ muốn diết chết hắn dáng vẻ.
Mà Kiếm Khuynh Thành cũng không hề đắc ý dừng tay, ngược lại đứng tại chỗ tụ lực, trên kiếm của hắn hỏa diễm bắt đầu như là một cái vòng xoáy nhanh chóng ở thân kiếm xoay tròn.
Triệu Vô Cực tuy bay ngược nhưng cũng không hề bị thương nặng gì, hắn ánh mắt vẫn còn theo dõi được bốn mươi tám đạo hỏa diễm kiếm khí còn lại.
“ nhiệt độ tuy cao nhưng chưa đốt phá được ta linh lực hộ tráo, bạo tạc khá mạnh sóng nhiệt cùng sóng xung kích to lớn, khiến cho phủ tạng có chút khó chịu, ảnh hưởng tới chiến lực của ta, không thể tiếp tục lỗ mãng đánh tan như vậy nữa.
Hỏa hệ kiếm tu, quả nhiên khó chơi!”
trong lòng nhanh chóng đánh giá một phen Kiếm Khuynh Thành một chiêu vừa rồi sức mạnh cùng cách đối ứng, Triệu Vô Cực lập tức phát động Thiên cân trụy, cả người nhanh chóng hai chân chạm đất, đối với bốn mươi tám đạo kiếm khí còn lại lóe lên ánh mắt sắc bén.
“ đã không thể trực diện phá, vậy ta còn không thể né sao?”
Ngũ Quỷ mật tịch - ngũ quỷ dạ hành!
Triệu Vô Cực phát động Ngũ Quỷ mật tịch, trong nháy mắt tốc độ bão thăng, kim sắc liên hoa như là thiểm quang liên tục nở rộ, ở giữa bốn mươi tám đạo cuồng bạo hỏa hồng kiếm khí thân hình nhanh chóng lóe lên tránh né kiếm khí, đồng thời hướng về phía trước xông tới.
Hỏa diễm kiếm khí nhiệt độ không thấp khiến cho Triệu Vô Cực lúc tránh né vô cùng chật vật, nếu không phải còn có linh lực hộ tráo hắn giờ phút này chỉ sợ đã bị đốt một thân quần áo cùng tóc tai cháy khét.
Vừa dùng thân pháp tránh né xong còn chưa kịp lại một hơi, Kiếm Khuynh Thành lúc này tiếng cười cuồng vọng vang lên: