Triệu Vô Cực cũng không phải thần thánh, hắn ý tưởng không phải là không thể nghĩ ra nhưng ở trong thời gian ngắn như vậy liền liên tiếp nghĩ ra phương án đột phá cảnh giới võ học quả thật là làm khó cho hắn.
Dưới sự tức giận điểm vào ưu hóa, Triệu Vô Cực tốn hết một đống lớn điểm tích lũy, cuối cùng kết quả nhận được cũng chỉ là thi triển thân pháp càng nhanh chóng hơn, tốn càng ít linh lực hơn mà thôi.
Cuối cùng Triệu Vô Cực đành phải ngậm ngùi dừng ở Nhập Thánh cảnh giới Bộ bộ sinh liên thân pháp, hắn có thể ở ngự không ở giữa trời dừng lại, nhưng muốn di chuyển vậy thì phải đạp không mà đi chứ không phải là phi hành như đám trúc cơ kì tu sĩ vẫn làm.
Muốn có thể phi hành được, ít nhất chờ một thời gian hắn tiếp tục khai phá Bộ bộ sinh liên thân pháp đến Xuất Thần thậm chí Nhập Hóa cảnh giới mới có thể được.
Nhưng đến lúc đó chỉ sợ Triệu Vô Cực đã sớm là trúc cơ kì tu sĩ, hắn có thể sử dụng phi hành pháp quyết trực tiếp phi hành, còn cần cái gì thân pháp.
Thân pháp ở trúc cơ kì vẫn là có, nhưng cũng không phải dùng đến để đi đường, mà là dùng đối địch.
Triệu Vô Cực lúc này bắt đầu nghi ngờ, có phải hay không người sáng tạo ra cái này Bộ bộ sinh liên thân pháp người tu luyện đến Siêu Phàm cảnh giới liền đột phá trúc cơ kì, bởi vậy lời giới thiệu của võ kĩ liền chỉ tới đạp không phi hành mà không phải là ngự không như hắn bây giờ?
Nhưng cái đó cũng không quan trọng, quan trọng chính là bây giờ hắn đã nắm giữ không trung ưu thế, trúc cơ kì chưa ra, hắn liền đứng ở thế bất bại.
Luyện khí kì tu sĩ, không có ai có thể làm gì được một cái có khả năng ngự không tu sĩ.
Cho dù bọn hắn có võ kĩ cùng phép thuật có thể hướng về bầu trời bắn tới, nhưng chỉ cần Triệu Vô Cực lên cao một tí lại cẩn thận một tí, không ai có thể đả thương được hắn.
Nhưng điều này cũng không đồng nghĩa với việc Triệu Vô Cực có thể kiêu căng thi triển Bộ bộ sinh liên thân pháp hướng về điểm tập kết của Thanh Vân Tông bên kia chạy tới.
Phải biết, ở trên cao nhìn xuống cho hắn rất nhiều lợi thế, có thể tránh né không cần thiết va chạm cùng tập kích, lại có thể công kích người khác, tìm kiếm linh thảo linh dược...
Nhưng linh thảo linh dược không phải chỉ mọc ở giữa đất, bọn nó đa số mọc đều khá ẩn nấp, ở trong các ngóc ngách khó nhìn thấy.
Bởi vậy chỉ có thể ở trên mặt đất hành tẩu mới có thể dễ dàng quan sát ra được linh thảo linh dược, muốn phi hành tìm linh thảo linh dược, như vậy sẽ bỏ qua rất nhiều thứ.
Hơn nữa, ở Nhất nguyệt bí cảnh bản địa yêu thú trúc cơ kì rất nhiều, ai dám đảm bảo ở đây không có mấy đầu trúc cơ kì yêu thú thức tỉnh “cấm bay” thần thông?
Triệu Vô Cực ở trên cao có thể quan sát xuống mọi người, nhưng đồng nghĩa hắn cũng trở thành một cái điểm sáng khiến mọi người có thể quan sát được hắn, tập trung vào hắn.
Nhất là ở dưới tình trạng luyện khí kì không thể ngự không phi hành Triệu Vô Cực lại có thể phi hành, đương nhiên sẽ càng khiến người khác khó hiểu cùng khiêu gợi lên bọn hắn đáy lòng vì tông môn loại trừ tương lai mầm họa mà muốn chém giết Triệu Vô Cực chi ý.
Tu sĩ rất nhiều, đủ loại li kì cổ quái thủ đoạn, Triệu Vô Cực cũng không dám chắc minh có thể hay không bị người thi triển thủ đoạn ám toán a.
Đáng sợ nhất chính là đám yêu thú này, bị bọn chúng tập trung vào, bản thân lại trúng một cái Cấm bay thần thông trực tiếp rơi xuống, vậy thì nên xác định tiếp theo liền cùng một đầu trúc cơ kì yêu thú đại chiến đi thôi.
Bởi vì bọn nó nếu không chú ý ngươi thì thôi, một khi chú ý liền đại nghĩa ngươi xâm phạm đến bọn nó địa bàn hoặc lợi ích, bởi vậy hai bên nhất định sẽ nổ ra đại chiến.
Cho nên nói, có thân pháp tốt, có thể phi hành nhưng vẫn là nên ngoan ngoãn biết điều làm người, nếu không sẽ sớm ăn quả đắng.
Trừ khi hắn có được thực lực san bằng tất cả đám yêu thú ở Nhất nguyệt bí cảnh, nếu không không thể lỗ mãng như vậy phi hành được.
Triệu Vô Cực đối với một mặt lo lắng, khó tin lại sợ hãi Kiếm Khuynh Thành lên tiếng:
“ ngươi có biết vì sao ta cùng ngươi nói nhiều như vậy không?
Nói nhiều đương nhiên có thể khiến ta lộ ra tình báo, khiến cho tất cả mọi người đối với ta thủ đoạn cảnh giác cùng có sẵn ứng đối, nhưng điều kiện tiên quyết là ngươi phải thoát được khỏi chỗ này mà cùng bọn hắn chắp đầu nối, trao đổi thông tin.
Đáng tiếc, ngươi không hề có cơ hội này.
Phải công nhận, Phi kiếm môn ngoại môn đệ tử đệ nhị cao thủ kiếm pháp rất khá, linh lực của ngươi cũng rất tinh thuần, căn cơ vững chắc.
Đáng tiếc, hôm nay ngươi gặp phải chính là ta!”
Nói xong Triệu Vô Cực tay phải chỉ thiên, đầu ngón tay lập tức xuất hiện hai cái kim sắc vòng tròn, chính là công đức chi quang.
Hai cái công đức chi quang như ẩn như hiện, lóe lên kì dị kim quang, nằm chéo xoay quanh đầu ngón tay của hắn, đồng thời một cái kim sắc ngọn lửa cũng cháy lên, chính là Triệu Vô Cực tiên thiên hỏa diễm khiến cho hắn khí thế trong nháy mắt như núi lửa bùng nổ, áp lực như một toàn thiên sơn đè nặng xuống Kiếm Khuynh Thành phía dưới.
Triệu Vô Cực cái này một cái chỉ thiên động tác vô cùng khốc vô cùng soái, nếu để đám Thanh Vân Tông đệ tử lúc này nhìn thấy chỉ sợ sẽ tại chỗ hô to “Triệu sư huynh 666”, đáng tiếc, bây giờ xung quanh cũng không hề có một người nào.
Kiếm Khuynh Thành sắc mặt trắng bệch nhìn lấy Triệu Vô Cực, hắn khóe môi run run, trên trán mồ hôi lạnh chảy xuống, áp lực như núi lớn đè nặng khiến hắn cho dù là nuốt một ngụm nước bọt cũng vô cùng khó khăn.
Triệu Vô Cực trên người khí thế phát ra không hề dữ lại, cho dù là yêu thú hay nhân loại, chỉ cần đứng dưới cái này áp lực đều sẽ cảm giác được cấp bách.
Luyện khí kì tu sĩ đối mặt với trúc cơ kì tu sĩ sợ hãi cái gì?
Trước không nói thực lực nghiền ép, trúc cơ kì tu sĩ từ phía trên nhìn xuống bọn hắn như đang nhìn một đầu sâu kiến đồng dạng khiến cho bọn hắn trong lòng luôn luôn ở một cái thấp điểm, từ khí thế lên liền thua trận chứ đừng nói cùng đối phương đối kháng.
Bởi vậy luyện khí kì cùng trúc cơ kì chiến đấu, 99% đều là luyện khí kì chết, chết rất thảm, 1% còn lại chính là hàng đầu thiên kiêu nhân vật mới có thể bảo mệnh thành công.
Vượt cấp khiêu chiến? ngươi đang đùa phải không?
Trước đây ở giang hồ lúc, mấy tên cao thủ võ lâm thường xuyên thi triển khinh công nhảy lên cao để mượn thiên thế để giúp bọn hắn đòn đánh càng thêm mạnh mẽ.
Đáng tiếc cái thiên thế này là có hạn, đòn đánh không thể phá vỡ người kia ở dưới mặt đất, sau đó bị đối phương mượn địa lợi phản kích như vậy bại cục liền đã định sẵn.
Giống như Triệu Vô Cực trước đây cũng từng mấy lần dựa vào địa lợi phản kích thành công, đơn giản chính là dựa vào hắn nội lực liên miên bất tuyệt, cùng đám người kia kéo dài so đấu nội lực hắn chưa hề sợ qua ai.
Mà đối với Triệu Vô Cực dạng này từ máu tanh mưa máu trưởng thành khí thế lại càng mạnh mẽ, chỉ cần hắn muốn dùng khí thế đè người, cơ bản đám người kia đều không ai dám xem thường mà đều là một mặt như lâm đại địch đón đỡ.
Không những sát khí tung hoành mà còn là Triệu Vô Cực mạnh mẽ ý chí tập trung vào, lại thêm hắn ở giữa trời một tay chỉ thiên cái này động tác giống như là đang triệu hồi thiên phạt đánh lên Kiếm Khuynh Thành vậy, khiến cho hắn trong lòng càng nặng nề.
“không được, cứ như vậy ta chỉ sợ không chịu nổi một kích này.
Ta là Phi kiếm môn ngoại môn đệ tử đệ nhị cao thủ, ta không thể cứ như vậy được.
Tu luyện chính là nghịch thiên mà lên, trời còn không sợ, ta sao có thể sợ một cái luyện khí kì tu sĩ, sợ cái này Triệu Vô Cực.
Ta phải phản kháng, ta không thể khuất phục!”
Kiếm Khuynh Thành trong lòng điên cuồng rống to, hắn hai mắt sung huyết, cả người gân xanh nổi lên, hai hàm răng cắn chặt đến ken két rung động, chiến ý sôi trào.
Hai tay cầm lấy kiếm chống lên mặt đất, Kiếm Khuynh Thành từng chút từng chút một đứng lên, hai chân hắn phát run, xương cốt đôi lúc lại phát ra tiếng ken két rung động, chính là gánh chịu Triệu Vô Cực đối với hắn phát ra uy áp.
Đúng vậy, là uy áp.
Không phải chỉ có tu sĩ cảnh giới cao có thể phát ra với tu sĩ cảnh giới thấp uy áp.
Chỉ cần là tu sĩ đều sẽ có uy áp của riêng mình, chỉ khác biệt mạnh yếu mà thôi.
Cảnh giới thấp muốn đối với cảnh giới cao phát ra uy áp, như vậy bị đối phương phản ngược trở về sẽ bị nội thương, đơn giản chính là tìm chết hành động, bởi vậy sẽ không ai đi làm việc ngu xuẩn này.
Mà Kiếm Khuynh Thành chống lên được Triệu Vô Cực, khó khăn lắm đứng lên được, hắn khóe miệng lúc này đã rỉ ra máu tươi, trên trán mồ hôi từng hạt như hạt đỗ đã liên tiếp rơi xuống.
Lòng bàn tay mở ra, hỏa hồng phi kiếm bỗng nhiên bay ra, hảo diễm trong nháy mắt bạo phát.
Kiếm Khuynh Thành đối với Triệu Vô Cực ở giữa trời rống to: