“Triệu Vô Cực, ngươi hẳn là cũng biết cứ năm mươi năm một lần Nhất nguyệt bí cảnh lại mở ra, ngũ đại môn phái cộng đồng chia sẻ cái này bí cảnh a!”
Triệu Vô Cực gật đầu, cái này không ai lạ gì.
Thiên Cung Nguyệt Ánh lại nói:
“ nhưng năm mươi năm cũng không đủ thời gian cho đám kia Ngọc Tủy Chi thành thục.
Đám này yêu hầu sử dụng cũng còn dư không nhiều, chúng ta muốn tới đây hái Ngọc Tủy Chi quả thật kiếm được rất ít, hơn nữa còn là năm môn phái chia chác cho nhau, làm sao đủ đây?
Bởi vậy nhiều lần trước đều là năm mươi người đi vào, lúc đi ra vẫn còn có rất nhiều người chưa đột phá trúc cơ kì thành công, bỏ qua cái này cơ hội tốt đột phá.
Mà chúng ta lần này chính là muốn độc chiếm đám này Ngọc Tủy Chi, một lần đem tất cả còn lại đệ tử đều đột phá thành công, trong vòng mấy trăm năm tới cường hóa lực lượng, đoạt lấy đệ nhất tông môn tên tuổi từ tay Thanh Vân Tông các ngươi.
Các ngươi cũng nhìn thấy a, trận pháp này đang thu thập huyết khí của các ngươi.
Chỉ cần các ngươi cùng đám Thiết Tí Yêu Hầu đại chiến sau chiến tử, nó sẽ đem huyết khí của các ngươi từ trên thi thể rút ra, tụ tập lại một chỗ sau đó làm một trận huyết vũ, dựa vào cái này tràn ngập tinh hoa sinh mệnh cùng linh lực huyết vũ thôi thúc đám Ngọc Tủy Chi, đem bọn nó toàn bộ thành thục.
Bởi vậy, các ngươi chính là nhân vật chính của kế hoạch này, hảo hảo mà chuẩn bị tinh thần đi a, ha ha ha!”
Thiên Cung Nguyệt Ánh cười lớn, vô cùng đắc ý nhìn lấy Triệu Vô Cực cùng đám người.
Huyền đao môn Thái Kiệt rống lớn, hắn hướn về phía màn sáng vung lên của mình đao, trên thân đao linh lực mãnh liệt phun trào.
Đáng tiếc, một đao này trảm ra chỉ làm màn sáng rung lên một cái, một cái rắm tác dụng cũng không có.
Chu Hải Ba cũng là khuôn mặt tràn đầy lo lắng cùng cuống cuồng, hắn cũng không biết làm gì cho phải, hai tay liên tục xuất quyền điên cuồng gõ nện màn sáng, cuối cùng cũng xám xịt thu tay lại.
Thiên Cung Nguyệt Ánh cười nhạt:
“ đã nói rồi, các ngươi nếu không có trúc cơ kì hậu kì lực công kích là không thể nào phá được cái này trận pháp.
Sở dĩ nhân loại tu sĩ khổ công nghiên cứu trận pháp chính là muốn đem mình thực lực chưa đủ phương diện đền bù, lấy đây làm vượt cấp khiêu chiến thủ đoạn.
Bởi vậy một khi trận pháp thành, nó có thể khiến cho người thi trận phát ra được hiệu quả so với cảnh giới mình còn cao siêu hơn nhiều lần.
Chúng ta Thiên Cung gia chính là nghiên cứu trận pháp nhiều năm, cái này trận pháp mượn thiên địa đại thế cùng sơn mạch năng lượng, các ngươi sao có thể phá được?”
Triệu Vô Cực nhìn tức giận Thái Kiệt cùng Chu Hải Ba, lại nhìn ánh mắt âm trầm nhưng vẫn còn giữ được bình tĩnh Bạch Thiết Hổ, trong lòng âm thầm ra đánh giá.
Hắn đối với Thái Kiệt cùng Chu Hải Ba lặng lẽ vì bọn hắn IQ lo lắng, tình huống như này bọn hắn làm dẫn đội người còn loạn lên, như vậy môn phái bọn hắn ngoại môn đệ tử sao có thể bình tĩnh được.
Ngược lại cái này Bạch Thiết Hổ đúng là có một bộ, lâm nguy không loạn, ánh mắt cũng đang đảo quanh muốn tìm phá cục, hiển nhiên có đầy đủ đội trưởng tư chất, sau này nếu tu luyện có thành tựu hiển nhiên sẽ ở Phi kiếm môn chiếm được một cái vị trí không thấp.
Hắn lúc này lại đối với Thiên Cung Nguyệt Ánh lên tiếng:
“ sao ngươi chắc chắn đám Thiết Tí Yêu Hầu sẽ đối với chúng ta công kích? chẳng lẽ bọn nó sẽ không công kích một hồi cảm giác chúng ta phản kháng quá mạnh liền sợ hãi lui quân sao?”
Bạch Thiết Hổ lúc này sao còn không nhận ra, ở đây nếu có thể có ai phá cục được không ai khác ngoài Triệu Vô Cực.
Hắn vội vàng chắp tay nói:
“ nguy cơ lâm đầu, Triệu đạo hữu nếu như có cái gì phát hiện xin cùng chúng ta chia sẻ, chúng ta sẵn sàng hợp sức phá cái này khốn trận..
Chỉ có hợp sức chúng ta mới có thể thoát khỏi đây, nếu không hôm nay cho dù chúng ta có chống qua được đám Thiết Tí Yêu Hầu tấn công cũng là thắng thảm!”
Thái Kiệt ánh mắt đỏ lên mắng to:
“ Thiên Cung Nguyệt Ánh, tiện nhân, ngươi rốt cuộc ở hậu sơn làm cái gì rồi?”
“ ta trước đây còn nể Thái đạo hữu là người dẫn đội hẳn có một chút bản sự, không ngờ ngươi mở miệng liền phun phân, quả thật làm ta thất vọng vô cùng a!”
Thái Kiệt nghe vậy càng tức hơn:
“ cả nhà ngươi mới phun phân! Không muốn chết mau thả chúng ta ra!”
Thiên Cung Nguyệt Ánh nhíu mày nhìn hắn, sau đó hừ lạnh một tiếng khinh thường quay đi, không hề để ý đến hắn nữa.
Triệu Vô Cực ánh mắt nhanh chóng đảo quanh sau đó nói:
“ cho dù thành công hố chết chúng ta, các ngươi Thiên Nguyên Tông sao có thể đánh giết đám này Thiết Tí Yêu Hầu mà lấy đi Ngọc Tủy Chi?
Chẳng lẽ là các ngươi có thủ đoạn khác, không cần cường công bọn chúng?
Đúng a, các ngươi đã có thể nhân lúc chúng ta ở đây đại chiến đi tới hậu sơn gây chuyện hiển nhiên cũng có thể nhân lúc loạn lạc huyết vũ buông xuống Ngọc Tủy Chi thành thục mà hái đi a.
Các ngươi át chủ bài chính là người gây chuyện ở hậu sơn đúng không?”
Thiên Cung Nguyệt Ánh thở dài:
“ Triệu công tử không làm đội trưởng dẫn đội quả thật đáng tiếc.
Ta bây giờ rất nghi ngờ, ngươi làm đan đội đội trưởng có phải hay không là lẫn lộn chúng ta nghe nhìn kế hoạch?”
Triệu Vô Cực thở dài một tiếng nói:
“ Thiên Cung Nguyệt Ánh, ngươi tốt nhất là cầu chúng ta không thể thoát ra được, nếu không đến lúc đó tứ đại môn phái người cùng ra, các ngươi Thiên Nguyên Tông đừng nghĩ một cái còn sống!”
Thiên Cung Nguyệt Ánh cười lạnh:
“ vậy thì phải xem Triệu công tử có ra được hay không cái đã.
A, đám Thiết Tí Yêu Hầu kia đến rồi, chúc Triệu công tử, Bạch Thiết Hổ đạo hữu, Thái Kiệt đạo hữu, Chu Hải Ba đạo hữu may mắn!”
nàng lắc lắc tay hướng về phía sau chỉ chỉ, khuôn mặt tràn đầy dữ tợn nụ cười.
Triệu Vô Cực cùng đám người nhìn lại, khuôn mặt của bọn hắn đều nhanh tái.
Bên này tứ đại môn phái trúc cơ kì tu sĩ tổng cộng liền mười một cái rưỡi, Tiểu Hoàng chỉ tính nửa cái, mà bên kia một đàn lớn Thiết Tí Yêu Hầu đang xông tới, chỉ cảm nhận khí thế Triệu Vô Cực liền có thể thấy được mười bảy mười tám cái trúc cơ kì Thiết Tí Yêu Hầu lẫn vào bên trong.
Dẫn đầu nhất một đầu Thiết Tí Yêu Hầu thân cao liền có năm mét, diện mạo dữ tợn, hai mắt đỏ chót tràn ngập phẫn nộ thần sắc.
“Rống!”
Nó rống to một tiếng, ở phía sau đàn Thiết Tí Yêu Hầu cùng theo đó đồng thời rống lên, khí thế xông tới cuồng bạo hung mãnh vô cùng.
Chưa kể phía sau bọn hắn còn dẫn theo không ít luyện khí kì cùng luyện khí kì đỉnh phong Thiết Tí Yêu Hầu xông tới, một bộ không đem ở đây nhân loại tu sĩ đám người diết sạch liền không bỏ qua tư thế.
Đám người nhìn thấy cảnh này trong lòng run lên, không ít người hiện lên la hét, muốn trực tiếp chạy trốn, đáng tiếc bọn hắn bây giờ chính là khốn thú, muốn thoát cũng không có đường thoát.
Triệu Vô Cực đối với Thanh Vân Tông đám người lên tiếng nói:
“ các vị sư đệ sư muội, không cần hoảng sợ, chúng ta không cách nào bỏ trốn, chỉ có thể chiến mà thôi.
Chúng ta ở trong chiến đấu cũng không thể chăm sóc cho các ngươi, năm người kết thành một tổ tự hành chiến đấu, đừng rời quá xa nhau, lẫn nhau hỗ trợ, chỉ có như vậy chúng ta mới có thể đem thương vong giảm xuống tối đa.
Nhớ kĩ tránh né ở phía sau chúng ta đám này sư huynh, chúng ta sẽ thay các ngươi chặn đợt xung kích mãnh liệt đầu tiên, chúng ta sẽ cố hết sức không để trúc cơ kì yêu thú lọt qua, các ngươi chỉ cần đối phó luyện khí kì yêu thú liền được rồi.
Ta muốn hỏi một câu thôi, các ngươi có thể làm được không?”
Triệu Vô Cực cho năm người kết thành một đội tự mình chiến đấu chính là dựa trên hắn hiểu biết về yêu thú, bình thường năm người mới có thể bình an vây giết một đầu cùng cấp yêu thú, đây chính là tiêu chuẩn thấp nhất.
Bọn hắn để lọt ra Thiết Tí Yêu Hầu chỉ sợ cũng sẽ không chỉ có một đầu mà là nhiều đầu, có lúc một nhóm nhỏ như vậy sẽ phải cùng hai đầu Thiết Tí Yêu Hầu chiến đấu, đến lúc đó có thể bảo toàn bao nhiêu lực lượng liền phải xem bọn hắn phát huy rồi.
Dù sao đây cũng là Thanh Vân Tông top 50 ngoại môn đệ tử a, hẳn là kinh nghiệm thực chiến cũng không yếu đi.
Triệu Vô Cực một lời nói không hề được đáp lại, hắn quay đầu nhìn về phía đám người, mỗi người trên mặt đều là thần sắc sợ hãi cùng lo lắng, đấu chí vô cùng mềm yếu.
Triệu Vô Cực lạnh giọng quát:
“ không phản kháng liền chết, phản kháng các ngươi còn có cơ hội sống.
Chỉ là luyện khí kì yêu thú mà thôi, các ngươi đều là luyện khí kì đỉnh phong, một nhóm năm người còn sợ sao?
Đây là Thanh Vân Tông ngũ thập cường đệ tử sao? Quả thật làm người ta muốn cười chết!”
Triệu Vô Cực lời nói liền khiến không ít người cúi đầu xuống, bọn hắn trong lòng vô cùng xấu hổ, bởi vì bị đám yêu thú khí thế chấn nhiếp mà xấu hổ.
Triệu Vô Cực lại quát to:
“ ta hỏi một lần nữa, các ngươi có làm được hay không?”
bên dưới lúc này không ít người liền ngẩng đầu lên, trong lòng bọn hắn kiêu hãnh lúc này liền trở về.
Thanh Vân Tông ngũ thập cường đệ tử cũng không phải ăn chay, không phải trong nhà ấm đóa hoa, bọn hắn có thể sợ chết, nhưng không sợ đồng cấp yêu thú.
“ Được!”
Mấy đạo âm thanh rống lên, tiếng rống lúc đầu rải rác sau đó liền càng lúc càng to, nhanh chóng bị hơn bốn mươi người đồng thời rống lên, khí thế mười phần.
Triệu Vô Cực hài lòng gật đầu nhìn Thiên Viên nói:
“ sư huynh, lát nữa ưu tiên phá thế tới của đám yêu thú, có thể ra lực, nhưng phải dữ lại một tay!”
Thiên Viên nhìn Triệu Vô Cực một chút, hắn có chút khó hiểu Triệu Vô Cực phân phó nhưng vẫn là gật đầu.
Triệu Vô Cực đối với Tiểu Hoàng nói:
“ Tiểu Hoàng, ngươi lát nữa bảo vệ đám sư đệ đằng sau, đừng để bọn hắn chiến tử.
Nhớ kĩ, thần thông phải dữ lại, không được dùng!”
Tiểu Hoàng nhanh nhẹn gật đầu một cái, bắt đầu hướng về phía sau lùi lại.
Từ Tiểu Bạch lén lút hỏi:
“ Vô Cực, ngươi có cách phá cục sao?”
Triệu Vô Cực mỉm cười:
“ Thiên Nguyên Tông Thiên Cung Nguyệt Ánh quá xem thường mọi người rồi.
Nàng ta tưởng một đạo trận pháp liền muốn làm gì thì làm, nắm chắc phần thắng sao?
Quả thật ngây thơ đến buồn cười.
Chờ lát nữa ta sẽ cho nàng ta sáng mắt ra.
Trước hết, cứ phải giết một sóng đã sau đó lại nói!