Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét

Chương 218: Tam Thập Lục Thiên Cương Kiếm trận cùng tranh tài 16 tiến 8 bắt đầu!



Dịch giả: Đường Huyền Trang

Thi đấu vòng loại kết thúc, thời gian tranh tài tiếp theo là còn một tuần nữa.

Khoảng thời gian này là thời gian cho tất cả người chơi top 16 chuẩn bị, đồng thời Phương Khải cũng làm một chút chuẩn bị.

Hệ thống vì hắn mà mở ra thời gian ba ngày trong phòng tu luyện trò trơi, có thể nghĩ, bên ngoài thế giới này chỉ sợ sẽ không thái bình như thành Cửu Hoa này.

Trong khoảng thời gian này, Phương Khải vẫn nắm chặt thời gian tu luyện bên trong phòng tu luyện trò chơi.

Tu luyện tu vi bên trong phòng tu luyện trò chơi vẫn không nhanh bằng võ kỹ, nhưng bởi vì có quan hệ tới tỉ lệ thời gian, vì thế vẫn tăng lên khá nhanh, bởi vậy mấy ngày trước Phương Khải đã đạt đến Võ Tông cảnh!

Phương Khải lúc này.

Tu vi: Võ Tông nhị đoạn.

Võ học: Ngự Kiếm Thuật (Tông Sư 35%), Vạn Kiếm Quyết (Tinh Thông 83%), Ngự Kiếm Phi Hành (Tinh Thông 35%), Thần Thánh Trùng Kích (thuần thục 78%, khoảng cấp 7), chống cự sấm sét (tinh thông 80%, khoảng cấp 4), thuật cách đấu (đại tông sư).

Cường hóa: T-virus (tăng cường thể chất, tốc độ, phản ứng, tinh thần trên diện rộng).

Mặc dù hiệu quả tu luyện trong phòng tu luyện trò chơi rất tốt, nhưng đối với Phương Khải mà nói, tuyệt đối không phải là một nơi tốt, không để ý, sẽ bị nhân vật trò chơi của mình giết chết, có lẽ làm người hai đời, lại thêm việc T-virus cường hóa, sức thừa nhận mạnh hơn người thường không ít, nhưng lần đầu rèn luyện 1 năm bên trong phong tu luyện trò chơi, cũng khiến hắn lưu lại không ít bóng ma.

Có thể thử tưởng tượng một chút, mỗi ngày bị giết không biết bao nhiêu lần, không thành công thì cũng chẳng thành nhân.

Nếu không phải có Silent Hill cường hóa tâm cảnh, diệt sát tâm ma, thì tâm cảnh của Phương Khải bây giờ, coi như không sụp đổ thì cũng chỉ sợ sẽ trở lên cực kì vặn vẹo.

Chẳng qua bây giờ so với trước kia đã có thay đổi rất lớn, hắn đã ở trong phòng tu luyện trò chơi được 2 năm.

Nói cách khác, hệ thống ban thưởng thời gian ba ngày tu luyện, hắn phải tốn gần một nửa thời gian mới đạt đến cảnh giới này.

Hắn có gắng đem Vạn Kiếm Quyết luyện tới cảnh giới Đại Tông Sư, mà bây giờ, đang là thời điểm trùng kích Tông Sư cảnh!

Chỉ thấy ở trước mặt Lý Tiêu Dao có vô sô phi kiếm phóng lên tận trời, bao trùm cả hư không! Theo sự khống chế của hắn, không ngừng biến hóa, vô cùng tinh diệu! Biến ảo vô thường! Toàn bộ phi kiếm từ từ hội tụ thành một hình tròn, hóa thành một cái Thái Cực Đồ ở trên bầu trời!

Phương Khải nhìn thấy một màn này, bỗng nhiên trong lòng trầm xuống, thầm hô không tốt!

Hắn chợt nhớ tới việc sau khi dùng Lý Tiêu Dao qua cửa, học được không ít thứ trong phái Thục Sơn.

Cái trò chơi này không giống nguyên bản, sau khi qua cửa, vẫn có thể lưu lại trong trò chơi để tiếp tực một phần nhỏ cốt truyện, thí dụ như nhiệm vụ chưởng môn Lý Tiêu Dao (Kiếm Thánh Độc Cô Vũ Vân giao phó thất đại nan sự cùng bốn chín khảo nghiệm). Thậm chí là có thể lưu lại Thục Sơn để nghiên cứu kiếm thuật.

- Tam Thập Lục Thiên Cương Kiếm Trận!?

Phương Khải tối sầm mặt, cái này sau khi qua cửa mình mới học, khi nhìn thấy kiếm trận thì Phương Khải hiểu ra:

- Ngự kiếm thành trận? Không phải là phương pháp vận dụng Vạn Kiếm Quyết cao cấp sao?

Kiếm trận từ từ rơi xuống, lại lấy thế vận chuyển của kiếm trận, mỗi một quỹ tích đều vô cùng huyền ảo, kiếm lưu vạch ra một đường vòng cung, vô phương ảo diểu!

Phương Khải sầm mặt lại, thế trận như vậy, hắn căn bản không thể ngăn cản!

Một khi bị thế trận vậy khốn, hẳn là phải chết không nghi ngờ!

Phương Khải vội vàng ngự kiếm phi hành, đồng thời vô số lưu quang quanh thân bay lên đánh về kiếm trận ở phía sau lưng!

Đáng nhắc tới chính là, ở bên trong phòng tu luyện trò chơi, mặc dù số lượng nội khí của Phương Khải chỉ là Võ Tông, nhưng nó lại được sinh sôi không ngừng! Đây cũng là lý do vì sao tu luyện ở trong phòng tu luyện trò chơi lại nhanh như vậy, lúc nào Phương Khải cũng có thể sử dụng mười thành thực lực, coi như đem nội khí trong cơ thể tiêu hao hết sạch trong nháy mắt cũng không sao! Bởi vì nó sẽ tràn đầy ngay sau đó, không như tu luyện bên ngoài, sau khi nội khí tiêu hao hết sach thì phải cần rất nhiều thời gian mới có thể khôi phục.

Đừng nói là mười thành, dường như bây giờ Phương Khải đang sử dụng mười hai thành lực lượng, trong chớp mắt, Vạn Kiếm Quyết hóa thành một mảng kiếm vân vô cùng to lớn!

Bên trên kiếm vân có điện quang lấp lóe, kiếm thế như cuồng phong bão vũ đâm về phía kiếm trận sau lưng!

Rầm rầm rầm!

Bên ngoài kiếm trận, nổi lên một mạng điện mang vô cùng chói mắt, vô số linh kiếm của Vạn Kiếm Quyết đụng vào kiếm trận, sau một khắc, đều bị kiếm trận xoắn vỡ!

Cho dù Phương Khải ngự kiếm phi hành, không ngừng lấy Vạn Kiếm Quyết ngăn cản, kiếm trận vẫn từ từ tới gần!

Nửa giờ sau...

Máu me tung tóe!

Ở điểm trùng sinh, sắc mặt Phương Khải trắng bệch, chỉ thấy ở phía trời xa, có một vệt linh quang kiếm trận Thái Cực Đồ đang cấp tốc bay về hướng này!

- Ta xxx!

Phương Khải vuốt mồ hôi lạnh, đồng thời cảm thấy may mắn là Lý Tiêu Dao mới học Tam Thập Lục Thiên Cương Kiếm Trận, đẳng cấp vẫn chưa cao, nếu không thì toàn bộ hành trình đều là miểu sát, căn bản là không cần đánh.

-----------------

- Hô...

Phương Khải đi ra từ trong phòng tu luyện, hắn cảm thấy mình sắp luyện ra tâm ma.

Chẳng qua cũng may là hai ngày nay hắn làm trọng tài, có thể nghỉ ngơi một chút.

Có thể nói trong tiệm tập trung càng ngày càng nhiều người.

Bình dân với quý tộc cùng một chỗ, các đại tông môn so đấu với nhau! Đừng nói là khách hàng chơi trò chơi mà ngay cả một vài bình dân phổ thông không chơi nổi trò chơi cũng vui vẻ vây quanh tiệm để xem!

Dù sao thì tiệm của Phương lão bản, cũng không phải là không có tiền không được vào, trên thực tế thì mỗi tuần phát Tru Tiên hay Phong Vân, đều có bình dân ở xung quanh đến đây ngồi xem.

Đương nhiên, bình dân trong thành Cửu Hoa cũng không có nghĩa là dân nghèo.

Vương mập mạp cũng là bình dân, là bình dân tương đối có tiền, Quách Hùng cũng vậy, đương nhiên, tu vi đã đạt tới Võ Tông thì coi như là bình dân thì cũng sẽ lên như diều gặp gió, đạt đến quý tộc cũng chỉ là vấn đề thời gian.

Hôm nay là vòng tranh tài Diablo 16 tiến 8.

Chế độ tranh tài cũng không phải là random như lần trước mà là: Đầu đuôi đấu nhau.

Đứng thứ 1 vs 16, thứ 2 vs 15, cứ thế mà tính.

Lúc này, Tiêu Ngọc Luật ngồi trên ghế salon, bình luận rất rõ ràng mạch lạc:

- Dựa theo quy tắc sắp xếp này, rất khó xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hai mươi trận trước đã thể hiện đầy đủ thực lực của từng người, các ngươi xem, An thành chủ không có chút hồi hộp nào, trận thứ hai của Nạp Lan lão gia tử cũng vậy, trận thứ ba...

Nạp Lan Minh Tuyết lẳng lặng nhìn chằm chằm vào màn hình của Lam Yên.

Trên chiến trường, đối thủ của Lam Yên là An Thành, đây là tên Pháp Sư có bài danh cực cao, tỉ lệ thắng của nàng có thể nói là cực nhỏ.

- Nghe cho kỹ, đây là biện pháp duy nhất để ngươi có thể đối phó với Pháp Sư cấp bậc này.

Trong đầu nàng lúc này đang nhớ lại chiến thuật mà Nạp Lan Minh Tuyết nhắn nhủ.

Chỉ thấy trên màn hình, vốn ánh sáng đang âm trầm bỗng nhiên trở nên hắc ám.

Ánh sáng xung quanh hoàn toàn đen lại!

- Chuyện gì xảy ra vậy?

Tiêu Ngọc Luật đứng lên từ chỗ ngồi.

- Làm sao vậy?

Mộ Đông Lai ngồi cạnh, hắn không hiểu một chút nào về kỹ năng Diablo nên nghi hoặc hỏi.

- Cái này dường như là kỹ năng của Thích Khách!