Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét

Chương 257: Phương lão bản đến từ Châu Phi



Dịch: Đường Huyền Trang

Kỳ thật Khương Tiểu Nguyệt không muốn đến thông đạo dưới lòng đất này, vừa âm u ẩm ướt, lại còn là cương thi, chẳng qua thấy Phương lão bản cầm đầu đi vào, đành phải chà chà đôi giày nhỏ, đi theo sau.

Mấy muội tử Nguyễn Ngưng, Hề Duyệt nhìn nhau, vốn còn chút tin tưởng, nhưng xem cái điệu bộ này, còn phải suy nghĩ có nên tin hay không...

Chẳng qua mặc kệ là tin hay không, hiện tại hao phí nhiều quyển trục ngẫu nhiên như vậy, người cũng đa đi tới đây, chẳng lẽ lại còn có thể chạy đi hay sao?

Đây là một thông đạo dưới lòng đất xây bằng gạch, trong thông đạo dường như đều là cương thi, Phương Khải dùng trảm mã đao đi trước mở đường.

Lúc này, mấy muội tử Pháp Sư cũng đã học được Kháng Cự Hỏa Hoàn, Hỏa Cầu Thuật, còn Lôi Điện Thuật là cái gì? Thật xin lỗi, cửa hàng không bán sách kỹ năng, ngay cả Dụ Hoặc Chi Quang cũng không bán, vô cùng thảm!

Thậm chí Phương Khải còn chạy một vòng các tiệm sách ở thành thị lớn! Tất cả đều không có!

Tiểu Đạo Sĩ Tô Dao cũng không có Linh Hồn Hỏa Phù, chỉ có thể theo sau tăng máu, sau đó cấm đao đi chém.

Mà lúc này đây, vài người không bị cuốn vào cuộc chiến ngày hôm trước, thí dụ như mấy người Cơ Võ, lúc này đẳng cấp cũng gần 20.

Mấy người Cơ Võ mang theo một đội Cấm Vệ quân bắt đầu khai hoang đến mỏ quảng Bichon, giờ đây Đại Tấn quốc đánh động cương thi, Thần Tinh Hải Vực đánh động Khô Lâu, tạm thời coi như hài hòa.

- Phụ Hoàng...

Trưởng công chúa Cơ Du huy động vũ khí trong tay, chém giết một con cương thi đang xông tới, lên tiếng nói:

- Trong thế giới này, hình như ngoại trừ việc tăng cao tu vi tương đối nhanh, cũng không còn chỗ gì đặc biệt...

- Cũng chỉ có thể tăng lên một ít kiếm pháp cơ sở.

Nhị hoàng tử nói.

Mấy ngày nay, thật ra mấy người An Hổ Uy cũng đang chơi, thậm chí mấy người Tống Thanh Phong cũng đã luyện đến cấp 17.

Chỉ là tiếp tục luyện cấp như thế, nếu như không có đoàn cày tiền cung cấp, không hương về những người chơi khác mua sắm kim tệ, chỉ sở tốc độ tăng lên so với những trò chơi offline cũng không quá nhanh.

Đại chiến trước đó kéo số lượng lớn người chơi vào trò chơi này là không sai, nhưng phát hiện ra hiệu quả không như mình tưởng tượng, không ít người bắt đầu tỏ thái độ hoài nghi.

Chẳng qua hoài nghi thì hoài nghi, ở cái trò chơi này, có thể pk khắp nơi, luôn phải đề phòng bị đánh lén, giúp cho không ít những học sinh của các đại học phủ lĩnh hội về cách sinh tồn dã ngoại, những thứ này tuy không có nhiều tác dụng lắm đối với những cao thủ như An Hổ Uy, nhưng lại có trợ giúp rất lớn đối với đám người có tu vi không cao như Tống Thanh Phong, bởi vậy bọn hắn vẫn cứ tiếp tục chơi.

Mà những người không chơi như Nạp Lan Hồng Vũ, Lam Mặc thì tiếp tục chơi Tiên Kiếm, Diablo, hoặc là xem phim truyền hình.

-----------------

Bên trong lối đi bí mật dưới lòng đất.

Dưới mặt đất vô cùng phức tạp, dù sao cũng không có ánh sáng, cũng may nơi này có thể dùng đuốc, chỉ là phạm vi chiếu sáng rất có hạn.

Một đoạn luyện cấp này tương đối thuận lợi, hết thuốc thì trên đỉnh đầu chính là thành Shobak, đi lên là có thể tìm thấy tiệm thuốc, vừa đi vừa về mấy chuyến, vốn quái vật còn lít nha lít nhít, bây giờ chỉ còn lại vài ba con.

Mà lúc này đây, thời gian cũng đa qua mấy giờ, cũng may là đánh ra hai quyển Lôi Điện thuật, Khô Lâu cũng có, Linh Hồn Hỏa Phù cho Tô Dao cũng đánh ra, thế là Phương lão bản dẫn quân tiến xuống tầng một.

Thông qua một đạo cầu thang hình thang, phía dưới chính là Hương Thạch mộ huyệt.

Bởi vì không có người đến, quái vật nơi này lít nha lít nhít, hôm qua Phương Khải chỉ mang theo Khương Tiểu Nguyệt cho nên không dám xuống đây, bởi vì Phương Khải nhớ rằng ở dưới có cương thi Pháp Sư, có thể thi triển kỹ năng Pháp Sư cấp 26 Tật Quang Điện Ảnh, công kích vô cùng cao, nếu bị quái vật vây quanh, lại bị cương thi Pháp Sư đánh hai đòn, cho dù lấy trang bị của Phương Khải cũng không đỡ được mấy lần, đến lúc đó, trang bị rơi ra khi bị chết cũng đừng nghĩ nhặt lại.

Chẳng qua hôm nay Phương Khải mang theo hai Đạo Sĩ cùng ba Pháp Sư, cộng thêm Khô Lâu có thể chống đỡ một lúc, miễn cưỡng thử xuống Hương Thạch mộ huyệt thanh lý một chút.

Ước chừng qua ba ngày, tất cả mọi người đều xoát đủ Linh Hồn Hỏa Phù, Khô Lâu, Lôi Điện thuật, Phương Khải thúc đẩy tiến độ hướng đến Hương Thạch mộ huyệt tầng ba.

Mà lúc này đây, đừng nói cẩu sách, cho dù sợi lông cẩu cũng không thấy được!

Cũng may là đánh ra một bản Tường Lửa, một bản Liệt Hỏa Diễm, khiến cho Pháp Sư chí ít cũng có thể quần công.

Tốc độ lên cấp lúc này càng ngày càng chậm, bởi vì kinh nghiệm cần tăng lên cấp số nhân, cũng may tu vi tăng lên là nhờ giết quái, không phải dựa theo thăng cấp, nếu không mấy người không thể không sụp đổ!

Ba ngày sau đó, người thấp nhất trong đội ngũ là cấp 23, Phương Khải cao nhất cũng mới cấp 27.

Mà đến khi giết gần hết quái vật ở trong Hương Thạch mộ huyệt, bỗng nhiên mọi người nghe thấy ở vùng tối tắm phía trước vang lên tiếng xích sắt kéo lê trên mặt đất.

Âm thanh lanh lảnh, cho dù dưới tiếng gầm ồn ào của quái vật dưới lòng đất thì âm thanh này cũng cực kỳ rõ ràng.

Ở sâu trong lòng đất, bỗng nhiên lại xuất hiện điều này, khiến cho mấy muội tử dựng hết cả lông tơ:

- Thứ gì vậy?

Phương Khải nhớ là Hương Thạch mộ huyệt có Thi Vương, với đẳng cấp bây giờ, coi như hắn biết cách vào Thi Vương điện hắn cũng không dám đi, cho nên chỉ dám đi đến Hương Thạch mộ huyệt thử vận.

Ngay khi ánh sáng của bó đuốc chiếu về phía trước, mọi người chỉ thấy một quái vật to lớn, dáng người khôi ngô, làn da xám trắng, buộc đầy xích sắt.

Ánh sáng chiếu tới, dường như cũng đưa tới sự chú ý của quái vật này, xoay người, cấp tốc chạy về phía bên này!

Gương mặt hư thối, hai tay tráng kiện to lớn, toàn thân tản ra một loại mang tính áp đảo, khiến cho người ta nhìn mà thấy khiếp!

- Tiểu Nguyệt! Thi độc! Để Khô Lâu ngăn lại!

- Lôi điện thuật! Hỏa Phù! Đánh trước đi!

Tốc độ của Thi Vương so với quái vật khác nhanh hơn rất nhiều, dường như chỉ mấy hơi thở, liền đã vọt tới trước mặt, mấy Khô Lâu đi lên cản đường lập tức bị dây xích sắt quất bay ra ngoài!

- A! Nó xông tới!

Mấy muội tử Pháp Sư có chút hoảng loạn, bình thường thì Lôi Điện Thuật, Hỏa Phù đều sẽ đánh cho quái vật đi đứng bất ổn, thậm chí ngã nhào trên mặt đất, nhưng đối với Thi Vương này lại không có chút phản ứng nào!

Phương Khải đành phải tự mình xông tới, tụ lực!

- Hây a-----!

Một tiếng quát to như sấm, một đao công sát kiếm thuật chém ra một luồng kiếm quang chói mắt, đánh thằng vào chỗ yếu hại của Thi Vương!

Có thể nói kiếm pháp của Phương Khải không yếu, trảm mã đao nặng nề, lại giống như trảm lên một tấm kim thiết, chỉ có thể trảm sâu được nửa đoạn đốt ngon tay!

Ngược lại thì có một cỗ phản chấn, chấn động khiến cho hổ khấu Phương Khải run lên!

Thi Vương vung xích sắt tới, Phương Khải chỉ kịp dùng đao đỡ, sau đó cả người lập tức bị quật bay ra ngoài!

- MK!

Phương Khải rơi xuống mặt đất, đầy phiền muộn, nhìn HP giảm mất một mảng lớn:

- Thi Vương đã lợi hại như vậy, về sau Tổ Mã giáo chủ thì đánh thế nào?!

Cũng may Phương Khải thành công hấp dẫn lực chú ý của Thi Vương, đang lúc Thi Vương vọt tới chỗ Phương Khải:

- Tranh thủ thời gian phát ra!

Lôi Điện Thuật, Hỏa Phù điên cuồng đánh tới!

Dường như Thi Vương có dấu hiệu bỏ qua Phương Khải để xoay người lại, Phương Khải vội vàng bò dậy, lần nữa chém một đao, mà lúc này đây, Thi Vương gầm lên một tiếng, trực tiếp chạy tới hướng của Khương Tiểu Nguyệt!

Rất nhanh, Khương Tiểu Nguyệt bị Thi Vương đập một xích, mặc dù vừa lúc tránh kịp, nhưng cũng mất không ít máu!

- Tiểu Nguyệt dừng phát ra!

Phương Khải điên cuồng gào thét, xem như đã nhìn ra, Thi Vương này không có đầu oc, cũng không phải sinh vật cao đẳng có trí khôn, vội vàng đi đằng sau điên cuồng chém, cuối cùng cũng đem lực chú ý của Thi Vương trở lại!

Cũng may trước đó mấy người đã thanh lý ra một khối đất trống lớn, lúc này Thi Vương đuổi theo, coi như cũng có chỗ mà chạy.

- Tản ra, tản ra! Thi Vương tìm ai thì người đó ngừng đánh!

Rõ ràng là Phương Khải có kinh nghiệm đối phó với đám sinh vật không có trí khôn này, sau một thời gian chơi thả diều, cuối cùng thì Thi Vương cũng gầm lên một tiếng, nằm xuống đất!

Lúc này, cơ hồ là người người bị thương, nếu không phải tất cả mọi người đều là tu sĩ, phản ứng, nhãn lực có thể theo kịp, không thì đã sớm giảm quân số rồi!

Mà lúc này đây, mọi người nhìn thấy, sau khi Thi Vương chết, chính là đại bạo! Kim tệ cùng với dược thủy rơi đầy đất!

Sau khi thanh lý hết quái vật xong, Phương Khải cầm lên mấy quyển sách kỹ năng nhặt được, "Thần Thánh Chiến Giáp Thuật", "Quần Thể Trị Liệu Thuật", "Dụ Hoặc Chi Quang".

Phương lão bản có chút ngổn ngang:

-...