Hệ Thống Hắc Khoa Kỹ Quán Nét

Chương 340: Xe anh qua núi



Dịch: Mink

***

Trong lúc livestream, Phương lão bản hát rất lớn khi lái xe khiến tất cả người xem đều nghe được.

Đương nhiên là hai cố gái ngồi đằng sau cũng nghe thấy.

- Phương lão bản đang hát bài gì vậy?

- Các nàng đang hát gì nhỉ?

- Trong mưa gió, các anh em can đảm?

- Chuyện gì vậy?

Không ai hiểu gì cả.

Lúc này, Phương lão bản đang mở phần mềm chỉ đường trên di động.

Lạc Thánh Đô gần như lấy nguyên hoàn toàn Los Angeles vào trong trò chơi nên bản đồ gốc vốn đã rất rộng lớn, lại còn được hệ thống tăng thêm.

Lão bản muốn giảm bớt thời gian đến vùng ngoại thành. Hắn nhắc nhở:

- Thắt dây an toàn vào!

Chiếc xe lao đi như bão táp.

Khác với các loại xe khác, khô lâu mã là xe chống đạn nên rất khó hỏng vì va chạm, thế nên lão bản đang đi với tốc độ bàn thờ.

- Lão bản làm sao vậy? Sao lại đi về hướng này?

Mặc tiên ngồi sau la lên.

- Lão bản đang làm gì thế?

Nạp Lan Minh Tuyết cũng đang không hiểu chuyện gì.

Khi chiếc xe sắp đến vùng ngoại ô, lão bản nhìn chỉ đường rồi lập tức rẽ ngoặt khỏi đường quốc lộ và lao lên sườn núi bên cạnh. Cung đường bình thường giờ đã trở thành đường núi. Địa hình gập ghềnh, bụi cây đã ngăn cản tầm nhìn, nhưng tốc độ chiếc xe vẫn không hề giảm bớt.

- Đi tắt thôi. Ta là lão tài xế, sao các bạn phải sợ chứ? Chưa thấy lái xe việt dã à?

Phương lão bản điều khiển khô lâu mã phá tan hàng rào, tốc độ quá nhanh và mặt đường gồ ghề khiến cho toàn bộ thân xe chao đảo. Sau đó chiếc xe còn đâm phải một ụ đất nhưng lão bản vẫn bình tĩnh lái xuyên qua nông trường.

- Lão bản mạnh mẽ!

- Lão bản đang lái xe việt dã à?

- Đây phải là lật góc 90 độ rồi chứ…

Mặc tiên lúc này:

- Lão bản, ngươi có thể lái xe bình thường được không?

- Lão bản có biết lái được không đó? Hay để ta lái!

Nạp Lan Minh Tuyết cảm thấy sắp ngất rồi.

Phương lão bản giả bộ hồ đồ, tiếp tục xông pha.

Một lúc sau, không biết chiếc xe đâm phải cái gì nhưng thân xe quay vòng tròn 720 độ trên không rồi vững vàng hạ cánh xuống đất và đi tiếp.

Nạp Lan Minh Tuyết đang chóng mặt, Mặc tiên và Ngưng Bích đã phun ra máu.

- “…”

Người xem:

- “….”

- Lão bản, ngươi có biết lái xe không?

Mặc tiên ngồi phía sau hét lên.

- Chúng ta đã tiết kiệm được mười phút rồi nhá.

Phương lão bản vẫn ngó lơ, tiếp tục đi đường rừng.

- Ta muốn xuống xe!

Mặc tiên đã sắp không chịu nổi nữa, sắp nôn ra mất. Tự dưng nàng phải trồng cây chuối, xoay người 360 độ rồi đủ trò mạo hiểm khác.

- Cửa xe đã khóa rồi.

Phương lão bản xin lỗi chân thành.

- Lên xe rồi còn muốn thoát à?

- Ha ha ha ha! Bội phục lão bản!

- Lão bản soái ca!

- Lão bản, ngài làm vậy thật sự không sao chứ?

- Nếu luyện được kĩ thuật lái xe như vậy, liệu có bị chết trước khi thành công hay không?

Mọi người của Nam Hoa tông toát mồ hôi:

- May mắn không lên xe…

Dù trải qua bao nhiêu cú va chạm, chiếc xe vẫn không hề chết máy mà nếu có làm sao thì Phương lão bản cũng không thiếu tiền sửa.

Sau hành trình gần ba mươi phút, Phương lão bản trực tiếp lao thẳng vào bên trong mục tiêu, tiện thể đâm chết hai tên thành viên bang hội không nhìn đường ở ngoài cửa. Ngay lập tức, tiếng chửi tục và tiếng súng vang lên liên hồi.

Phương lão bản vừa lái xe vừa cầm súng bắn qua cửa kính ô tô. Cửa kính hạ xuống chỉ đủ để lộ nòng súng ra ngoài nên muốn bắn trúng thì vô cùng khó khắn.

Súng lục bắn chết hai người. Nạp Lan Minh Tuyết lên đạn cho súng tự động rồi lập tức bắn chết ba người.

- Quá chuẩn!

- Thật kinh ngạc!

Đám người ở Thần Tinh Hải Vực cũng ngây người:

- Phương lão bản bắn chuẩn như vậy mà Nạp Lan cũng không kém.

Hắc Ma gật đầu nói:

- Ba viên đều vỡ đầu.

Mặc tiên cũng cầm súng tự động lên.

Một loạt đạn bắn ra chỉ chết mỗi một người.

Ngưng Bích thấy thế thì ngồi im.

- Có cần phải xuỗng xe không?

Nạp Lan Minh Tuyết hỏi.

- Không cần. Chúng ta thanh lý hết đám người luôn. Cẩn thận đừng chết!

- Đã chết mười mấy tên rồi!

- Phương lão bản uy vũ!

Nạp Lan bắn cũng rất chính xác!

- Hai người ngồi sau đúng là người mới!

Mặc tiên:

- “…”

Ngưng Bích vừa quan sát trận chiến vừa tỏ ra ta chính mà người mới.

- Mấy tên núp ở góc đều đã chết!

Nạp Lan Minh Tuyết làm làm vài động tác thì súng tự động chuyển sang chế độ bắn tỉa, không trượt viên nào.

- Xuống xe. Giúp ta lái xe quay trở về, còn ta mang hai người mới đi máy bay.

- Giúp ta thêm một chút nữa.

Nạp Lan Minh Tuyết tính toán rồi nói.

Phương lão bản ra dấu Ok.

- Xuống xe, xuống xe! Tất cả lên máy bay!

Sau khi đám thành viên bang hội bị giết gần hết thì đương nhiên một đám khác sẽ đến tiếp viện.

Hai người đã bàn kế hoạch rồi. Phương lão bản mang theo hai người mới lên máy bay rồi lái đi. Nạp Lan sẽ lái xe của lão bản trở về.

- Tiếp theo là cách để lái máy bay. Nếu mọi người nghe không hiểu thì đề nghị là hãy chơi bản offline để học cách lái máy bay.

Phương lão bản điều khiển Medusa lao ra ngoài nhà kho rồi dần dần bay lên không trung.

- Bay được?

Trì chân nhân kinh ngạc khi nhìn thấy “pháp bảo” mà mình làm mọi cách vẫn không thể bay thì giờ nó đang bay lên.

- Máy bay có vẻ lợi hại!

- Nó bay được thật kìa?

Đám người Lương Thạch nhìn màn ảnh nhưng vẫn chưa tin lắm.

Không phải nó chỉ là một cục sắt hay sao?

Cảm giác khi nhìn thấy máy bay trên không trung và ngồi trên nó hoàn toàn khác nhau. Đám người đứng phía sau máy của Phương lão bản nhìn thấy hắn lái máy bay cảm thấy vô cùng hiếu kì. Đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy một cục sắt không cần linh lực cũng có thể bay lên trời.

Cảnh thành phố hiện đại nhìn từ trên cao cũng vô cùng hoành tráng, hơn nữa đây chính là Lạc thánh đô. Nơi này có vô số tòa nhà cao tầng, nhà dân, hải cảng, sân bay. Nó to hơn thành thị cổ đại vài lần.

- Tại sao thành phố này không có tường thành?

- Hình như đúng thế!

Những người này không cần phải xây công sự phòng ngự hay sao?

- Không sợ bị kẻ địch tấn công sao?

Ở thế giới tu sĩ, thành phố nào cũng có tường thành, trận pháp bảo vệ, cấm chế nên bọn họ không hiểu cái gì là ra đa, vệ tinh,… Đây chính là sự khác biệt của hai nền văn minh.

Mặc tiên và Ngưng Bích ngồi trên máy bay, ngắm khung cảnh bên ngoài qua cửa sổ. Hai người nhìn thấy thành phố phía dưới thì cũng cảm thấy vô cùng thần kì.

Ánh mắt Ngưng Bích nhìn về phái trước, hỏi:

- Nguyên lý của máy bay là gì nhỉ? Nó phải dựa vào cánh quạt quay không ngừng à?

- Dù là vậy nó cũng chỉ có thể bay lên. Tại sao nó có thể chuyển hướng, bay lên hạ xuống? Chuyện này là sao?

Nàng đang có mười vạn câu hỏi vì sao.

Phương lão bản vừa trả lời vừa lái máy bay đến địa điểm chỉ định.

Máy bay tạo một đường cong trên bầu trời rồi hạ cánh xuống sân bay.

- Hoàn thành rồi à?

Mặc tiên còn chưa kịp hiểu chuyện gì.

- Cảm giác cũng không khó khắn lắm!

- Không phải là nói nhảm sao? Phương lão bản làm hết việc khó rồi. Phương lão bản lái một chiếc xe chống đạn như một tòa lô cốt di động, sau đó lại là người lái may bay, Việc này không hề đơn giản, thậm chí chính Phương lão bản cũng phải chơi bản offline để học.

- 666!

- Lão bản chính là lão bản!

- Lão tài xế lão tài xế!

- Hay!

Người xem vội vã tặng mưa lời khen.