Sau đó đám luyện khí sư của thành Cửu Hoa và Bán Biên tạo nhóm trên QQ tên là “Nơi giao lưu của luyện khí sư cấp cao”.
Quân Dương Tử:
- Chào các vị đạo hữu.
Đoạn Nhạc:
- Chào các đạo hữu thành Cửu Hoa, mọi người đang tập trung nghiên cứu phù văn và ma pháp sao? Đã có thành quả gì chưa?
Lý Hạo Nhiên:
- Quá khủng khiếp!
Đoạn Nhạc:
- “…”
Quân Dương Tử:
- (phát hỏa) nói chuyện thì chú ý tí chứ? Đừng nói tục!
- Quen miệng…
Lý Hạo Nhiên xẩu hổ.
Đường Nguyên là đại trưởng quỹ của Nguyên Hành các, lão phụ trách công việc thu thập các loại kì trân, dị bảo. Bản thân lão cũng là một luyện khí sư có cấp bậc khá cao, nói:
- Các ngươi nghiên cứu như thế nào?
Trong thành Bán Biên, ngoài Đường Nguyên, vài luyện khí sĩ có trình độ khá cao cũng chủ động xin vào nhóm. Hơn nữa đám luyện khí sư của Vân Điền vực cũng tham gia vào nhóm.
Có lẽ đây là lần đầu tiên một nhóm luyện khí sư của hơn nhiều hai khu vực tập trung lại.
Quân Dương Tử:
- Chúng ta chia ra thành các hạng mục là cuộc sống, chiến tranh và đấu pháp. Bây giờ trọng điểm là nghiên cứu xe và truyền tin ngọc kiểu mới. Riêng ma pháp trong “Harry Potter” và súng đạn phụ ma ma pháp đã có một chút thành quả.
Thực tế, Vô Vi đạo minh đã gần hoàn thành các hạng mục này vì bọn họ bắt đầu từ rất sớm.
Đám luyện khí sư tỏ ra rất kinh ngạc khi nghe thấy một đống thành quả do Quân Dương Tử kể ra.
- Xin Quân Dương Tử đạo hữu hãy cho ý kiến về việc nghiên cứu Hạo Thiên kính hoặc Tru tiên kiếm trận. Chúng ta nên bắt đầu từ đâu?
- Ý của ta là…
Đoạn Nhạc cẩn thận nói:
- Chúng ta bên này có không ít tông môn muốn đầu tư vào hạng mục này.
Y muốn biết khả năng phỏng chế ra Hạo Thiên kính có cao không?
Quân Dương Tử:
- Các đạo hữu có thể tham khảo phương thức luyện khí của phái Thục Sơn. Ta đã nghiên cứu rất lâu và thấy kĩ thuật của hai phái khá tương tự.
Đoạn Nhạc:
- Vấn đề là chỗ bên ta không có phim “Tiên Kiếm kỳ hiệp truyện”!
Quân Dương Tử:
- Ta đã hỏi lão bản rồi, rất nhanh sẽ có phim. Nếu trong thời gian này, đạo hữu có nghi vấn gì thì tại hạ có thể giải đáp một chút.
Đoạn Nhạc:
- Cám ơn đạo hữu!
Quân Dương Tử cười nói:
- Không cần khách khí. Trình độ luyện khí thuật của quý tông cao hơn so với bên này, chúng ta mới là người cần chiếu cố nhiều hơn.
- Làm sao?
Sau đó, một đám chưởng môn vây quanh Đoạn Nhạc.
- Ổn!
Đoạn Nhạc tựa vào ghế, nhìn màn hình, nói:
- Tuy trong Truyền kỳ hai bên suốt ngày đánh đánh giết giết nhưng đám người kia rất sảng khoái. Sau này nếu nghiên cứu của chúng ta thiếu sót ở đâu thì bên họ sẽ bổ sung. Nếu như thế thì tiến độ chắc cũng không chậm đâu.
Dù sao khoảng cách giữa hai bên cũng quá xa, trừ việc đánh nhau trong trò chơi thì bên ngoài bọn họ cũng không có xung đột lợi ích. Hơn nữa, một số người chơi của hai bên đã cùng đua xe với nhau ở trong GT5.
- Tốt!
Thiên Tuất lão đạo vỗ tay.
- Đến lúc đó, chúng ta sẽ tự mình tạo ra Hạo Thiên kính!
Đoạn Lôi run rẩy:
- Dù chỉ là hàng nhái nhưng tài liệu cần dùng chắc sẽ không ít!
- Muốn mạnh mà còn sợ hao phí tài nguyên sao?
Vương Lăng Tiêu dè bỉu.
Tất cả mọi người trừng mắt nhìn lão.
Vương Lăng Tiêu:
- Nhìn ta làm gì? Bản tọa nói sai gì à?
Mọi người:
- Vương chưởng môn nói đúng, muốn mạnh mà còn sợ hao phí tài nguyên sao?
Gật đầu liên tục.
- Trước tiên vào nhóm đã, ngày mai chúng ta xem lại “Thục Sơn”!
Thời gian ngồi net đã hết.
Đoạn Nhạc phủi mông đứng lên:
- Đi thôi.
- Không thể ngồi nhiều hơn một chút, thật sự là!
…
Nạp Lan Hồng Vũ là võ giả, mỗi ngày lão đều xem lại vài tập “Phong Vân”. Đó là những tập như Kiếm Thánh dùng kiếm hai mươi ba, Vô Danh khôi phục tu vi học được Vạn Kiếm Quy Tông.
Lúc này, trong đình viện nhà Nạp Lan, Nạp Lan Hồng Vũ chập hai ngón tay, một luồng kiếm khí bá đạo bắn ra ngoài!
Sát khí tràn ngập khắp nơi.
- Cảnh giới Thiên Kiếm quá mức thâm ảo, kiếm đạo của lão phu còn lâu mới được như Vô Danh, vạn kiếm thần phục. Nếu ta muốn lĩnh ngộ kiếm hai mươi ba, thì sợ là có chút nguy hiểm.
Lão không cầm kiếm nhưng kiếm khí trong đình viện đã khuấy động. Kiếm khí sắc bén, cắt nát toàn bộ hoa cỏ nơi đây!
Kiếm nhất
Kiếm nhị
Kiếm tam…
Từng chiêu từng chiêu trong Thánh Linh kiếm pháp được thi triển.
Kiếm khí càng lúc càng nhanh khiến bức tường bao quanh sụp đổ, mặt đất xuất hiện rất nhiều vết kiếm.
…
Lúc này, ở Thần Tinh hải vực, đám luyện khí sư đang rất bận rộn.
Ngoài thành Bán Biên, khu vực trên biển, vô số tu sĩ đang lơ lửng trên bầu trời.
- Thiên Tuất lão đạo!
Vương Lăng Tiêu chắp tay sau lưng, đứng giữa không trung:
- Trận chiến lần trước vẫn chưa phân thắng bại, bây giờ hai ta cũng không ngồi net được. Bản tọa chỉ có thể dùng nắm đấm để dạy cho ngươi biết là Nam Minh Ly Hỏa kiếm mạnh hay Thiên Lôi song kiếm mạnh!
Ở gần đó, chưởng môn Hạo Nhiên tông đang đứng giữa không trung, trừng mắt nhìn đám tu sĩ thành Bán Biên:
- Bàng môn tà đạo, dựa vào chút tà thuật kém cỏi đã dám nói Hạo Nhiên Chính Khí là thứ vứt đi, U Tuyền lão ma là nhất. Ai nói, dám đứng ra trước mặt ta không!
Đám tu sĩ thành Bán Biên câm như hến. Dù sao bọn họ mới tới cảnh giới Thần Hải sơ và trung kì, lại không phải mấy lão quái vật trong nội thành nên không thể đánh lại chưởng môn Hạo Nhiên tông.
Ngay cả Hắc Ma, kẻ bắt chước Huyết Ma, lúc trước gã to mồm nhất thì bây giờ cũng đang tỏ ra xấu hổ.
Đúng lúc này, một tiếng cười trong trẻo thánh thót vang lên:
- Tạ chưởng môn, ngươi bắt nạt mấy tên tu sĩ Thần Hải sơ trung kì thì oai lắm hả? Để tỷ tỷ ta dạy ngươi vài chiêu nhé? Đám trưởng lão Hạo Nhiên tông cũng tiến lên một lượt đi.
Hắc Ma và đồng bọn nhìn thấy chỗ dựa đến thì bừng tỉnh, gào lên:
- Ta nói U Tuyền mạnh nhất đấy, thì sao nào?
…
Một canh giờ sau.
Vương Lăng Tiêu và Thiên Tuất lão đạo mặt trắng bệch, tóc tai bù xù, quần áo như ăn mày.:
- Vương… Vương đạo hữu! Chờ lão… Lão phu nghỉ chút, rồi tiếp tục bàn luận!
- Lão đạo này lý giải âm dương sâu đến vậy cơ à?
Vương Lăng Tiêu cũng thở hồng hộc:
- Hừ, hôm nay chúng ta chỉ đánh đến đây thôi, coi như ngang tay. Điều này không phải là do Thiên Lôi song kiếm mạnh hơn mà là bản tọa học nghệ chưa tinh! Ngày mai chờ bản tọa xem phim xong lại luận bàn tiếp!
Chưởng môn Hạo Nhiên tông mặt xám như tro hét lớn:
- Chính khí trường tồn!
- Mai…Ngày mai ngồi nét xong đừng chạy! Hôm nay bản tọa chưa tìm hiểu kĩ nên mới thua các ngươi!
Chưởng môn và trưởng lão Hạo Nhiên tông chạy đi. Ngưng Bích híp mắt, nàng giơ tay lau đi vết máu trên gương mặt, hồi phục lại như cũ nói:
- Dạo gần đây, mấy tên tiểu tử Hạo Nhiên tông tiến bộ không ít, có chút ý tứ.
Nàng thì thầm:
- Xem ra ta cũng phải nỗ lực hơn, phải tranh thủ để sớm lấy được bí tịch Dương Quang Phổ Chiếu… Nếu không lần sau ta thua mấy tên nhãi nhép này thì thật sự đáng cười!