Cơ Võ trầm ngâm hỏi. Dù sao đây là lần đầu tiên từ khi khai quốc đến nay, Đại Tấn gặp phải tình hình nghiệm trọng như vậy.
Cơ Võ hỏi:
- Hơn nửa tông môn của giới tu sĩ liên thủ tấn công chúng ta. Nếu Đại Tấn không thể thắng, thì ta cần ngươi cầm chân bọn họ một chút thời gian được không?
- Nếu là trước kia, bần đạo sẽ nói đây là một quyết sách chính xác. Nhưng bây giờ…
Lam Mặc nói.
Gã nói:
- Bọn chúng đã đánh đến tận cửa rồi, bệ hạ cảm thấy bọn chúng sẽ cho chúng ta thời gian sao? Sức mạnh của bọn chúng thừa sức nghiền nát bất kì một quốc gia nào dễ như trở bàn tay vậy. Dù cho Vân Điền vực cũng không dám chọi cứng thì bệ hạ nghĩ chúng ta có thể làm được điều đó sao?
- Lam minh chủ cho rằng bọn chúng không hề có ý giảng hòa sao? Vậy tại sao bọn chúng không dám tấn công ngay?
Cơ Võ nói.
- Liên quân được tạo thành bởi nhiều thế lực nên quân số rất lớn nhưng chỉ huy lại là điểm yếu. Không khéo bây giờ bọn chúng còn đang bàn bạc về việc phân chia tài sản trong hoàng cung của bệ hạ như thế nào sau khi công phá Đại Tấn.
Lam Mặc cười nhạo nói.
Đương nhiên đây chỉ là câu đùa nhưng nó lại phản ánh chính xác tình hình thực tế lúc này.
- Dựa theo tốc độ của Nạp Lan vương gia thì bọn họ chắc cũng sắp đến Thái Hi thánh tông rồi. Hành động này không khác gì đi vào đầm rồng hang hổ cả. Có lẽ bọn họ cũng cần chúng ta phối hợp tác chiến nên bây giờ…
Lam Mặc lạnh nhạt nói.
Gã thì thầm vào tai Cơ Vũ.
…
Một nơi khác, Lý Hạo đang giảng giải cho một đám luyện khí sư:
- Các ngươi cũng biết sóng vô tuyền có thể thay đổi tần số. Chúng ta sử dụng linh lực cũng có thể chuyển thành sấm sét, ngọn lửa, hay một số đặc thù công pháp có thể làm ngược lại. Cho nên…
Gã cầm một cái truyền tin ngọc lớn hơn bình thường một chút nói tiếp:
- Đây là truyền tin ngọc kiểu mới. Ta tin là mọi nười sử dụng nó còn chưa đủ thành thạo nhưng nó được khắc một số trận văn đặc thù nên sẽ có một số công dụng đặc biệt. Như là khi linh lực bị nhiễu loạn thì nó sẽ truyền lại tin tức bằng dạng sóng vô tuyến.
- Nếu như chúng ta có thể biết mật lệnh giao tiếp của đối phương thì sẽ có thể nghe trộm kế hoạch của kẻ địch. Các đạo hữu luyện khí sư của Thần Tinh hải vực đã phát minh ra nó. Chắc hẳn các đạo hữu bên đó thường xuyên nghe lén người khác nói chuyện.
Lý Hạo nói.
Mọi người cười ầm lên ngay lập tức.
- Dù cho phương án của chúng ta vẫn còn sơ sài nhưng nó có tính khả thi. Nếu chúng ta làm được điều này thì chiến tranh của giới tu sĩ sẽ bước sang một trang mới!
Lý Hạo cao giọng nói.
Ở biên giới Đại Tấn, mười lăm chiến thuyền xuất phát. Nếu người của Vân Điền vực ở đây, họ sẽ nhận ra đây chính là chiến thuyền của Công Thâu gia!
Công Thâu gia đã dùng chiến thuyền này diệt một gia tộc cỡ trung lỡ đắc tội với Vân Điền vực. Trong trận chiến với Đại Tấn, Vân Điền vực bị thua nên một số chiến thuyền này đã bị hư hỏng và rơi vào tay Đại Tấn.
Mặc dù trận chiến đó Vân Điền vực đã thất bại nhưng ở khu vực này, chiến thuyền của Công Thâu gia vẫn là số 1!
Trong Vô Vi đạo minh, Quân Dương Tử và rất nhiều luyện khí sư đang nhìn một cái truyền tin không phải bằng vàng hay ngọc trôi nổi giữa không trung. Nó có màu xanh mờ ảo, bên trong đó hoa văn hình rồng được khắc nổi rực rỡ tỏa ra ánh sáng màu vàng sáng chói.
- Thành công!
Toàn bộ luyện khí sư đều kinh ngạc.
- Thật sự thành công!
…
Lúc này, hai đạo kiếm quang rơi xuống trước cửa Thái Hi thánh tông.
Phương lão bản nói:
- Ta muốn bật livestream?
- Mở… Mở livestream?
Nạp Lan Hồng Vũ vẫn còn đang trợn mắt há hốc mồm thì hình ảnh của lão đã xuất hiện trên màn hình lớn và vô số người đang xem.
Một lão già râu tóc bạc trắng, một anh thanh niên mặc áo lam rất bình thường.
- Thái Hi thánh tông chó chết, nhanh nhanh ra đây nhận lấy cái chết!
Tiếng hét chấn động toàn bộ sơn môn! Toàn bộ phòng ốc trong Thái Hi thánh tông đều sụp xuống.
- Vãi!
- Livestream này?
- Lão bản 666!
- Đã đến Thái Hi thánh tông rồi?
Trong nháy mắt, kênh chat bùng nổ trên màn hình.
- Livestream đánh Thái Hi thánh tông?
- Kẻ nào?
Từng tiếng hét giận dữ trên ngọn núi truyền đến. Không lâu sau, rất nhiều đệ tử đã bao vây hai người.
- Kẻ nào dám tự tiện xông vào Thái Hi thánh tông?
- Biết đây là đâu không?
- Dám đứng trước cửa mắng Thái Hi thánh tông, các ngươi ăn gan hùm mật gấu hả?
- Ta tưởng là ai, hóa ra là tên tiểu tử nhà ngươi!
Một gã thanh niên gian ác mặc áo màu trắng thêu hoa văn vàng tiến lên. Gã chính là Phong Hề, đã từng gặp Phương lão bản nên hơi kinh ngạc nhưng lập tức cười lạnh,nói:
- Thật là tìm mòn gót giầy còn chưa thấy, bắt được lại chẳng tôn tí sức nào, ngươi lại tự mình đến đây tìm chết!
- Tìm đường chết?
Lão bản cười nhạt nói:
- Ngươi có nhầm không? Ngươi không thấy ta mang máy xúc đến, ngươi không biết ý đồ đúng không?
Nạp Lan Hồng Vũ nhăn mặt:
- Máy xúc là cái gì?
Phong Hề hừ lạnh, nói:
- Hai tên các ngươi dám đứng trước cửa tông môn nói lời bất kính, giết chết không cần bàn!
- Giết?
Nạp Lan Hồng Vũ cười nói:
- Tiểu tử ngươi hơi phách lối thì phải? Chỉ mới là Chân Hồ cảnh đã dám nói giết chết lão phu?
- Võ giả cảnh giới Võ Hoàng?
Phong Hề cười lạnh nói:
- Đừng tưởng ngươi ở bên ngoài có thể đánh với mấy tên Thần Hải cảnh, thì có thể coi thường Thái Hi thánh tông. Nất kì một tên tu sĩ Thần Hải cảnh của Thái Hi thánh tông đều hơn hẳn đám tu sĩ phế vật của Đại Tấn.
Gã vung tay lên, bầu trời đang trong xanh lập tức biến thành mây đen che kín, thiên địa linh khí tập trung vào trong cơ thể gã, tiếng sấm ầm ầm.
Uy năng của thiên địa, Phong Hề chỉ là một gã đệ tử bình thường của Độc U tôn giả nhưng giơ tay nhấc chân cũng có thể đánh ra uy lực như vậy sao!
- Sợ chưa? Biết sợ chưa?
Phong Hề như thần minh đứng ở trên trời nhìn xuống Nạp Lan Hồng Vũ nói:
- Đừng tưởng Võ Hoàng là có thể sáng ngang với chúng ta! Ngươi mãi mãi không biết mình chỉ là ếch ngồi đáy giếng mà thôi!
Nhưng ngay lập tức, một đạo ngân quang lướt lên trên.
- Cửu Thiên Huyền sát, hóa thành thần lôi! Huy hoàng thiên uy, lấy kiếm làm dẫn.
Vô số sấm sét tập trung ở trên đỉnh đầu lão bản, thậm chí cả sấm sét do Phong Hề gọi ra cũng không thể kháng cự và đi theo!