Thời tiết trong thành Nguyên Ương đột nhiên chuyển lạnh.
Thời tiết như vậy hiếm khi xuất hiện tại đây
Trời mưa lớn khiến nước mưa tạo thành dòng và theo mương máng chảy ra sông
Một người như u linh bất thình lình xuất hiện tại chỗ này. Gã đột nhiên xuất hiện, thu ô và đứng ở trên cầu nối qua sông.
- Vấn Thiên kiếm cung định làm gì?
- Yên tâm, vài chuôi kiếm kia sắp xuất thế nên dù chúng ta không nhúng tay thì bọn chúng cũng sẽ không nhẫn nhịn nữa. Đám người đó có dã tâm không nhỏ.
Tiếng nói vang lên từ phía dưới chân cầu giữa trời mưa tầm tã
- Thời đại hỗn loạn như con thuyền, người độ như cỏ rác chìm nổi, chỉ mong độ người cùng khổ, duy…
Ánh mắt của gã lạnh lùng nhìn xuống dòng sông như coi thường vạn vật chìm nổi. Tiếng nói của gã lại như trầm thấp và biến mất giữa trời mưa.
…
- Tại sao lại mưa nhỉ?
Tiểu Nguyệt u oán mở ô tại trước cửa quán net.
- Không phải chỉ là một cơn mưa sao? Hắt xì!
Vài cô gái đi đằng sau cũng vừa tan học. Không ai trong số họ mở ô nhưng cơn mưa không hề ảnh hưởng đến họ.
- Tại sao ta cảm thấy cơn mưa này rất âm lãnh nhỉ?
Một người hắt hơi và nói
- Một cốc trà sữa!
Mở đầu ngày mới là một cốc trà sữa ngon lành
- Lão bản!
Lúc này lão bản không chơi game như mọi ngày mà đang ngồi trên ghế salon.
Hắn ngẩng đầu 45 độ và nhìn bầu trời ở bên ngoài
- Lão…. Bản….!
Tiểu Nguyệt đong đưa bàn tay trước mặt lão bản
- Hả?
Hắn giật mình tỉnh lại
- Lão bản đang nghĩ gì thế?
- Ngài lại đang lo lắng chuyện của Nam Cung gia sao?
Lý Lan Nhược lo lắng
- Nam Cung gia làm sao?
Lão bản không hiểu.
Dù sao Nam Cung gia chưa từng phải chịu nhục mà không thể trả thù như lần này. Lý Lan Nhược vẫn cảm thấy không yên lòng nói:
- Em cảm thấy bọn họ chưa làm gì vì đang ủ mưu chuyện gì đó.
- Đúng thế.
Mộc Thanh nói theo:
- Dù sao Vấn Thiên kiếm cung vẫn luôn tỏ ra ngang ngược từ trước đến nay.
Sợ là lần tới lão bản sẽ bị bọn chúng trả thù bằng một đòn cực kì mạnh mẽ.
- A?
Lão bản vẫn không hiểu bọn họ đang nghĩ gì:
- Ta cảm thấy có một số chuyện không nói vẫn thích hợp hơn.
Lý Lan Nhược cúi đầu, mím môi hút trà sữa.
Nàng cúi gằm mặt xuống như sợ mình sẽ nói ra gì đó.
- Lão bản! Nếu ngài sợ thì hãy nói ra đi!
Mộc Thanh tỏ ra rất mong đợi để nhìn thấy lão bản hoảng sợ
- Cái gì mà sợ hay không sợ? Ta chỉ muốn hỏi các vị có muốn livestream như ta không? Nếu tất cả mọi người đều có thể livestream…
Trong hệ thống, lão bản có một nhiệm vụ mới:
- Muốn yên ổn cần lập uy
Nội dung: Hãy lập uy để khách hàng yên tâm ngồi net(Phương pháp không hạn chế)
Phần thưởng: Mở khóa thêm một số quyền hạn mới, vòng quay lớn x1
- Chúng ta cũng có thể livestream sao?
Tiểu Nguyệt nhảy cẫng lên vì sung sướng.
- Bổn công chúa cũng có thể tú thao tác như lão bản thì…?
- Hả?
Những người khác cũng nhìn nhau và đều tỏ ra vui mừng nói:
- Chúng ta cũng làm được như thế sao?
…
Vấn Thiên kiếm cung
Dưới mặt đất ẩm ướt, u ám là kiếm mộ.
Tiếng xiềng xích bị lay động vang lên cùng với tiếng gầm nhẹ. Một đám người gồm cả người già lẫn thanh niên đang quỳ và cúi đầu xuống mặt đất trước một tòa mộ lớn.
Tòa cổ mộ này là một hộp sọ khổng lồ như một cái đầu ác ma đang nhìn chằm chằm vào đám người đang quỳ phía dưới.
Một thanh kiếm cổ lão cắm thẳng ở trên mộ tựa như tinh thần bất khuất không chịu khuất nhục suốt hàng vạn năm. Nó tỏa ra kiếm ý mạnh mẽ hơn cả hắc ám dưới vực sâu
Vết kiếm khắc trên mộ như quyển nhật kí ghi lại quá khứ huy hoàng của nó.
- Cảm nhận được không?
Trong đại điện ở Vấn Thiên kiếm cung, tiếng cười ngông cuồng, điên dại vang lên.
Có lẽ bọn nó sẽ thức tỉnh sớm thôi.
- Rắc!
Một tia sấm sét màu đen đánh xuống kiếm mộ nhưng bị chém làm đôi bởi một đạo kiếm quang màu đen phóng từ dưới lên!
- Không biết là vị lão tổ nào hàng thế….
- Cung nghênh lão tổ!
Toàn bộ đệ tử đều hướng về phía kiếm mộ và quỳ sát đất.