Trong đại điện tráng lệ kia, một người đàn ông mặc áo giáp bạc, giữ mi tâm có kí hiệu kì dị màu vàng đang thưởng thức một cốc rượu, gã khẽ ngửi và nói:
- Nếu cuộc chinh phạt này quá nhàm chán, tại sao ta lại không tự tạo cho mình một chút niềm vui nhỏ nhỉ? Thưởng thức cảnh tượng đám thổ dân ngu muội giãy giụa trong tuyệt vọng chắc sẽ rất tuyệt đúng không nhỉ?
- Cần báo lên trên trước không ạ?
Một tên người hầu đứng phía dưới hỏi.
Gã vẫn đang tự cười một mình và không thèm để ý, cũng không hề trả lời.
Nhưng tên người hầu kia lại hiểu và khom người lui ra ngoài.
…
Cùng lúc, đám người vốn đang nhiệt tình bàn luận về giải đấu lại đột nhiên quay ngoắt một trăm tám mươi độ.
Sắc mặt Tiểu Phó viện trưởng trắng bệch, lão hỏi Cô Đình Vân:
- Bây giờ… Chúng ta phải làm thế nào?
- Vội cái gì?
Tộc trưởng Thanh Khâu thị tộc nói:
- Binh đến thì tướng đỡ, nước tới thì đắp đập!
- Các vị chưa đi đến đi Thiên di tích nên không hiểu được sự lợi hại của những kẻ đó! Chúng ta chỉ là một đám người phàm phu tục tử, lấy gì để chống lại bọn chúng?
Tuy lão cũng đang chơi một nhân vật băng pháp sư trong game nhưng…
Trong game bốn vị kiếm thánh và các đại sư đều rất lợi hại nhưng bọn họ không thể nhảy từ trong game ra ngoài hiện thực!
Chỉ cần cho lão phu một chiếc tâu vũ trụ như trong Starcraft thì lão phu cũng sẽ không lo lắng như này!
Nhưng… Ai có thứ đó?
Cô Đình Vân có cái nhìn khác hoàn toàn so với Tiểu phó viện trưởng. Lão đã nhìn thấy kết quả của Nam Cung thị tộc nên vẫn còn chút hi vọng vào lão bản.
Hơn nữa thời gian còn tận ba tháng cơ mà, chắc sẽ có biện pháp thôi.
- Chúng ta không cần phải hoảng loạn. Việc cần làm bây giờ là phong tỏa tin tức để tránh tu sĩ giới khủng hoảng. Chuyện này… Chúng ta vẫn còn thời gian chuẩn bị mà.
…
Việc này đã không thể phong tỏa được rồi. Rất nhiều người chơi bình dân nuôi mộng lớn trong giải đấu lần này đều bị đả kích trầm trọng.
Quán net thành Cửu Hoa.
- Lão Lương, đã biết tin gì chưa? Nghe nói Linh Châu sắp gặp phải kiếp nạn lớn nhất từ trước đến giờ và có thể nó cũng sẽ lan đến Hoang Hải vực, nên có thể…
Một người mặc võ phục màu đen hỏi Lương Thạch.
Gã nói tiếp:
- Giải đấu kia có bị ảnh hưởng không nhỉ?
- Nếu Linh châu xảy ra chuyện lớn thì Võ đạo đại hội sẽ bị hủy đúng không?
Nhóm người đứng xung quanh cũng xúm lại nhưng chỉ có một thanh niên mặc võ phục màu xấm lại không hề quan tâm mà vẫn tiếp tục chơi game.
Đẳng cấp của gã ở võ đạo tràng là chí tôn 9.
- Lão Phó vẫn đánh võ đạo tràng sao?
Lương Thạch hỏi.
- Ừ! Gần đây ta đều đánh đủ tám tiếng, mỗi ngày đều chơi hơn một trăm trận. Ngươi cũng biết thực lực của lão Phó đó, lần trước giải đấu Diablo…
Võ giả mặc áo đen trả lời.
Phó Giang Hà chính là hắc mã của giải đấu Diablo lần trước nhưng lại bỏ quyền vì lí do cá nhân. Lão Phó đang chơi Thánh kỵ sĩ.
Võ giả áo đen nói:
- Lão Phó vẫn chưa biết chuyện ở Linh châu…. Nếu giải đấu lần này bị hủy bỏ thì mọi cố gắng của y sẽ bị uổng phí…
Đối với người chơi bình dân, phần lớn bọn họ không hề quan tâm đến giải thưởng mà chỉ muốn một sân đấu công bằng để họ so tài với đám thiên tài thế gia mà thôi.
- Ta chỉ muốn đi xm giải đấu thôi mà…
- Dù sao ta đã sống ở tòa thành này quá lâu rồi, bây giờ ta cũng muốn đi xem thế giới bên ngoài:Cười lớn:
Một võ giả thành Bán Biên gửi tin nhắn trên QQ rồi lại tiếp tục đánh võ đạo tràng.
….
Rất nhiều người chơi đều đang chuẩn bị cho giải đấu lần này nhưng không ai ngờ rằng tương lai lại thành ra thế này.
Hôm nay quán net thành Nguyên Ương cực kì tiêu điều.
Đa số người chơi đều chọn giữ mạng hơn là chơi game.
Có lẽ bây giờ họ trốn đi thì vẫn có thể còn sống.
Trong đại điện, gã đang ông mặc giáp bạc kia đang nghe thuộc hạ báo cáo.
- Lúc này đám thổ dân bên dưới đang như nào? Sợ hãi như đám kiến hôi chạy loạn khắp nơi đúng không?
- Đúng như đại nhân tính toán. Đám thổ dân chỉ biết sợ hãi và phần lớn bọn chúng đều dang chạy trốn đến nơi hoang vu. Đám thị tộc cũng đang vắt óc suy nghĩ các ứng phó nhưng cũng chỉ như giã tràng xe cát mà thôi.
Gã cười phá lên.
…
- Lão bản…
- Lão bản!
Tiểu Nguyệt đến quán net tìm lão bản ngay sau khi tan học.
- Lão… Bản!
Lão bản vẫn ngủ.
- A…?
Hắn mở mắt.
- A! Gì thế?
Lão bản liếc nhìn màn hình rồi cuống quít ngồi dậy:
- Tí nữa thì quên.
- Lão bản… Ngài lấy những video trực tiếp của bọn họ làm gì vậy?
Tiểu Nguyệt nghiêng đầu, nhìn chằm chằm vào màn hình.
- Em không hiểu. Đây gọi là trailer cho giải đấu!
- Nhưng mà…
Lão bản nhìn thoáng qua đám người phía sau rồi vội vã tắt máy:
- Bây giờ chưa phải lúc mọi người được xem!
- Giấu giấu diếm diếm gì chứ! Ngài không nhìn thấy người chơi hôm nay rất ít à!
- Nếu chuyện này cứ tiếp tục thì quán net sẽ phải đóng cửa!
Tiểu Nguyệt hừ nhẹ, thờ phì phì rồi mở máy ở bên cạnh.
- It sao?
Lão bản nhìn lại tình hình quán net.
QQ đang liên tục thông báo có tin nhắn mới.
Tố Thiên Cơ:
- :Giận dữ: Lão bản! giải đấu có tổ chức bình thường không?
Lương Thạch:
- Lão bản, ta nghe nói ở bên kia áp lực rất lớn, là thật sao? Giải đấu không thể tổ chức à?
- Tu sĩ giới đều sắp bị hủy diệt rồi thì còn đến quán net làm gì?
Rất nhiều tin nhắn tiêu cực như vậy xuất hiện.
Lúc này Cô Đình Vân và đám cao tầng của tu sĩ giới đang tập trung lại để tìm phương pháp.
Các đại thị tộc đều áp chế dân tình ở các nơi nên tu giới mới chưa trở nên hỗn loạn.
Một số tán tu nhát gan đã thu dọn đồ đạc và bắt đầu chạy trốn.
- Tại sao không thể tổ chức? Giải đấu vẫn diễn ra như bình thường!
- Cái gì?
- Vẫn tiến hành bình thường sao?
- Lão bản bị điên à?
Hứa Chúc chỉ là một người tán tu ở Linh châu.
Lúc này gã đang gói ghém đồ đạc ở khách sạn để chuẩn bị rời khỏi thành Nguyên Ương.
Dù trận chiến tranh này có kết quả như nào thì tòa thành này cũng bị sẽ phá hủy.
Còn quán net, nếu nó vẫn tồn tại thì ta lại quay về chơi tiếp cũng được.
Gã đang đọc tin nhắn ở trong truyền tin ngọc.
- Ting ting, ngài có tin nhắn mới.
Gã mở ra và đọc
- Chào đón giải đấu võ đạo lần một, chúng tôi tặng bạn một hộp quà.
- Quà tặng?
Gã liếc nhìn danh sách và trừng cả mắt ra ngoài:
- Xu hồi sinh và cả thẻ hội viên nữa?
- Hàng ngày đều tặng phòng cụ bỏ túi?
- Giấy cường hóa trang bị +10? Chỉ có giá năm linh tinh?
- OMG! Điên rồi! Lão bản muốn lỗ vốn hả?
Gã ôm đầu kêu lớn
- Không được! Ta phải ra net ngay mới được.
Gã vừa mới nghĩ như vậy, lại có chút do dư.
- Bây giờ ta vẫn còn ở đây thì liệu có quá nguy hiểm không…?
- Ta… Cùng lắm thì ta chỉ nhận giấy cường hóa +10 rồi đi!
Gã cắn răng rồi chạy vội đến quan net.
Sau đó gã nhìn thấy một chỗ để nhận thưởng.
Click vào ngay.
- Bạn nhận được thẻ hội viên 1 ngày.
- Ha ha ha! Là sự thật!
Hứa Chúc cười lớn rồi lại liếc nhìn xung quanh như sợ có ai đó cướp mất.
Gã nhận thưởng xong và đang định log out thì gã lại nhìn thấy vẫn còn phần thưởng.
- 10 phú nữa có thể nhận ba cái phòng cụ bỏ túi?
Gã lại do dự một chút rồi quyết định:
- Ta sẽ chơi thêm mười phút nữa…
- Đúng rồi… Ta còn muốn mua giấy cường hóa +10 nữa…
- Mỗi ngày được mua một lần món qua thần bí thần bí?
Gã nhíu mày. Mỗi ngày được mua một lần, trong đó có 14 món qua và sẽ không trùng lặp sau mỗi ngày. Vậy mười bốn ngày sau ta sẽ chắc chắn có giấy cường hóa +10.
- Mười bốn ngày… Cho dù chỉ tốn mấy chục linh tinh!
Gã vẫn không thể tin nổi và giờ lại không càng không tin vào mắt mình!
- Hay là ta chơi thêm vài ngày nữa…?
…
Cùng lúc đó
- Đại nhân thật sự rất hăng hái à!
Tiếng nói vang lên từ bên ngoài đại điện.
Một cô gái mặc giáp đen, tóc vàng, mi tâm có kí hiệu màu vàng bước vào.
Nàng đi lại rất tao nhã nhưng không ai biết nàng vào từ lúc nào.
- Ha ha ha! Bọn kiến hôi này giãy chết cũng có chút thú vị nhưng bọn chúng không biết rằng đó chỉ là giã tràng xe cát mà thôi!
- Vẫn biết là phí công nhưng vẫn không chịu buông tha, đó chính là điều làm cho chúng ta vui vẻ mà!
Cô gái kia cười nói.
- Vậy… Để chúng ta xem bọn chúng giãy dụa như nào à!
Cảnh tượng của một tòa cổ thành xuất hiện trên màn ảnh.
Đó là thành Nguyên Ương.
- Mời cô nương thưởng thức kiệt tác của bỉ nhân
Rất nhiều tu sĩ đang kết bè kết đảng đi vào thành:
- Đi nhanh! Đăng kí là nhận quà! Có thẻ hội viên, giấy cường hóa +10!