Khi Tố Thiên Cơ mang theo mấy tên đệ tử xếp hàng ở một bên mới phát hiện, hóa ra mấy người An Hổ Uy đứng đây là đang xếp hàng?!
Lúc này, nàng mới tinh tế đánh giá cửa hàng này, nhận ra không chỉ là bọn hắn, mà toàn bộ cửa hàng, cũng có không ít người đang xếp hàng!
Về phần Nạp Lan Hồng Vũ, lúc này đang ngồi ở phía trước, không biết đang làm gì.
Chẳng lẽ thân phận cao một chút là có thể ngồi xếp hàng?
- Ngân Long đạo hữu, Tố đạo hữu, Vương đạo hữu...
An Hổ Uy đang đứng sau Nạp Lan Hồng Vũ nhìn mấy người, lên tiếng nói:
- Thời gian bây giờ vẫn sớm, đoán chừng phải xếp hàng một hồi lâu, hay là ăn trước một hộp kem Haagen-Dazs, để giết thời gian?
Hắn thấy mấy người đang nhìn chằm chằm vào Nạp Lan Hồng Vũ, lại mở miệng giải thích:
- Nạp Lan lão gia tử bây giờ đang bận, chỉ sợ không dễ nói chuyện.
Bởi vì Nạp Lan Hồng Vũ hay hô to gọi nhỏ nên đã bị Phương Khải cảnh cáo nhiều lần, vì thế bây giờ đang ở trạng thái tắt đối ngoại, tránh cho việc mình không cẩn thận lại rống lên hai tiếng cái gì mà "Ngự kiếm cưới gió đến", lão đầu tử là người thông minh, nếu lại nháo như sự kiện đóng cửa quán lần trước, không phải ai cũng chịu đựng được.
- Haagen-Dazs?
Ngân Long Tẩu giật mình nói:
- Có phải là cái Haagen-Dazs mà lần trước An thành chủ nói qua, hương vị phi phàm, ngay cả linh quả cao cấp nhất của Lưu Vân Đạo Cung cũng không sánh được! Vừa hay để chúng ta thử một chút!
An Hổ Uy cười ha ha một tiếng:
- Vậy thì tốt, thành chủ ta hôm nay làm chủ, mời mấy vị thưởng thức một phen, đây chính là đặc sản của thành Cửu Hoa ta! Nơi khác, tuyệt đối không thể thưởng thức được!
Lúc hắn nói lời này, người còn đang đứng chống hai tay lên thành ghế của Nạp Lan Hồng Vũ, ngay cả chỗ ngồi cũng không có, thực sự thấy không được tự nhiên.
Đến nỗi mà ngay cả Tố Thiên Cơ cũng có chút hoài nghi, người trước mắt này không phải là một tên thành chủ giả đấy chứ?
- Tiểu Nguyệt!
Bây giờ An Hổ Uy cũng bắt đầu quen với tiểu nha đầu này.
- Cầm cho chúng ta ba hộp Haagen-Dazs!
Rất nhanh, mấy người nhìn thấy một tiểu la lỵ mặc áo trắng lấy ra ba hộp nhỏ được chế tác tinh xảo.
Vừa cầm vào tay liền lạnh buốt, dường như đồ vật trong hộp được làm lạnh.
Mấy người lấy làm kỳ lạ:
-Không phải trong này chứa băng đấy chứ?
- Mấy vị ăn thì biết.
An Hổ Uy giải thích.
- An thành chủ không ăn?
Ngân Long Tẩu càng thêm kỳ quái, nếu đồ tốt, làm sao chỉ có chúng ta ăn, An Hổ Uy lại không có?
-...
An Hổ Uy xấu hổ nói.
- Đồ của tiểu điếm này tốt thì rất tốt, nhưng quy định thì hơi nhiều một chút, tỉ như cái Haagen-Dazs này, mỗi người mỗi ngày chỉ có thể ăn một hộp.
- Thế mà còn cái quy định này?
Trong mấy người thì Ngân Long Tẩu là nhiều tuổi nhất, cũng có kiến thức rộng rãi nhất, lúc này cũng vô cùng hiếu kỳ:
- Lão phu muốn xem xem, chỉ là một món ăn nhỏ mà làm sao lại định ra quy củ này.
- Ta cũng muốn xem một chút, cái Haagen-Dazs này có thật như An thành chủ nói không, mà ngay cả linh quả của Lưu Vân Đạo Cung ta cũng không sánh nổi!
Mặc dù ở phần kiếm thuật, quả thật đối phương có chỗ tuyệt diệu, nhưng nói mọi thứ ở Lưu Vân Đạo Cung không sánh nổi, Tố Thiên Cơ vẫn có chút không phục.
Vừa dứt lời, nàng liền cầm thìa gỗ, xúc một khối kem Haagen-Dazs để vào trong miệng.
Kem vừa vào miệng liền tan, bây giờ đang là mùa hè, một khối kem lạnh buốt ăn vào trong miệng, không thế nói là không sảng khoái, mà quan trọng hơn, sau khi kem trong miệng tan ra, một mùi sữa nồng đậm mang theo hương vị của hương thảo giao thoa giữa đầu lưỡi nàng, dường như những thứ ngọt ngào ấm áp nhất ở trên thế giới này đều đang nở rộ trong tim.
Dạng mỹ vị kéo dài này! Khiến cho tâm tình buồn bực của nàng, đều trở lên tốt hơn!
- Mỹ vị! Quả thật là mỹ vị nhân gian!
Hai người Ngân Long Tẩu với Vương Khoan, một bên hưởng thụ mỹ vị của Haagen-Dazs, một bên không ngừng tán thưởng.
- Chẳng qua mỗi người mỗi ngày chỉ có thể ăn một hộp, ta phải ăn tiết kiệm một chút!
Khi ý nghĩ này vừa xuất hiện trong lòng, ngay cả Tố Thiên Cơ cũng vì đó mà sững sờ:
- Vì sao ta lại có cái ý nghĩ này?!
Mà lúc này, An Hổ Uy đang nhìn chằm chằm vào màn hình của Nạp Lan Hồng Vũ, nói:
- Với tiến trình này, chắc sắp đến Lưu Phủ rồi! Nhanh thật!
- Cái gì mà Lưu Phủ?
Ba người đang ăn Haagen-Dazs liền nhìn lại, lúc trước bọn hắn chỉ chú ý tới màn hình trước mặt, thấy mỗi lần đều hiện ra quang cảnh với nhân vật, nhưng mà không nhìn kỹ.
Bây giờ thấy An Hổ Uy đang nhìn chằm chằm vào màn hình, thế là tất cả đều đem lực chú ý lên màn hình trước người Nạp Lan Hồng Vũ.
Chỉ thấy giữa màn hình, một người trẻ tuổi to bằng lòng bàn tay, đang không ngừng dùng khinh công để chạy, đến khi gặp được người mới dừng lại.
Mà những người khác càng thấy kỳ quái hơn, thế mà trên đỉnh đầu còn có tên?
- Hử...? Đây là cái gì?!
Mấy người cảm thấy vô cùng kỳ quái, nhìn giống như một cái pháp khí chứa ảnh lưu niệm, nhưng cũng không giống, sao trên đầu người trong ảnh lưu niệm lại có tên?
Đương nhiên, những cái tên này có thể ẩn đi, chẳng qua Nạp Lan Hồng Vũ làm một đảng chơi trò chơi thâm niên, vì thuận tiện cho nên vẫn luôn mở ra mà không ẩn đi, trên thực tế, người chơi lão làng đều như thế, cũng chỉ người mới chơi vì thêm tính chân thực mới ẩn đi mà thôi.
- Đây chính là Tiên Kiếm Kỳ Hiệp truyện.
An Hổ Uy mở miệng nói:
- Không phải các ngươi tới chơi trò chơi sao?
- Đây chính là Tiên Kiếm Kỳ Hiệp Truyện?
Mấy người luôn cảm thấy nơi này kỳ kỳ quái quái, chẳng lẽ thật sự là gần đây mình không đi ra ngoài, đã tách rời với xã hội?
- Vậy tiền bối Tửu Kiếm Tiên đâu?
Mấy người nhìn màn hình đầy kinh ngạc, nhớ đến mỗi lần mọi người nhắc tới tiền bối Tửu Kiếm Tiên đều mang theo cái tên Tiên Kiếm Kỳ Hiệp Truyện.
- Chẳng lẽ phải dùng cái này để giao lưu với tiền bối Tửu Kiếm Tiên?
- Nhứ thế cũng không sai.
An Hổ Uy suy nghĩ, cái thứ máy tính này cũng không dễ giải thích với mới tên tu sĩ bế quan lâu năm này, mà đúng lúc này, ở bên cạnh có người xuống máy.
An Hổ Uy suy nghĩ, người tới là khách, mình dù sao cũng đứng đầu một thành, mấy vị đạo hữu đến chơi, không thể để bọn hắn đứng phất phơ mà mình lại ngồi chơi được, đành tránh ra nói:
- Ai muốn đến? Bổn thành chủ giới thiệu cho mọi người biết một chút, đây chính là một trong những thứ đặc sắc của bản thành!
An Hổ Uy mặt dầy nói.
Mấy người nhìn nhau, thầm nghĩ:
- Tiển bối Tửu Kiếm Tiên này thật là cổ quái, quy định cổ quái không nói, ngay cả cách gặp mặt cũng kỳ quái như thế?
Mấy người nhường nhau một phen, cuối cùng để người nhiều tuổi nhất là Ngân Long Tẩu thử trước.
Ngân Long Tẩu ngồi lên máy tính, dưới sự hướng dẫn của An Hổ Uy, bắt đầu chơi trò chơi.
Sau phần mở đầu, Ngân Tẩu Long phát hiện, dường như là mình tiến vào một cái thế giới khác!
Mà lúc này, Tố Thiên Cơ thì chăm chú nhìn hắn, dường như muốn nhìn ra một chút gì đó, để xem sau khi sử dụng cái pháp khí này, sẽ phát sinh tình trạng gì.
Lúc này, Tiên Kiếm Kỳ Hiệp Truyện 1 cũng bắt đầu.
Mấy người đứng phía sau chợt thấy, người trẻ tuổi trong màn hình, bỗng nhiên nhảy từ trên núi xuống, ngự kiếm thẳng lên trời cao!
- Ngự Kiếm Thuật?! Vậy mà ta đã học được Ngự Kiếm Thuật rồi?
Bỗng nhiên Ngân Long Tẩu kinh hô một tiếng, thao túng Lý Tiêu Dao bay lên!
- Một kiếm trong tay, thẳng vào cửu thiên, đây quả thật là so với Diệp tông chủ miêu tả còn lợi hại hơn mấy chục lần!
- Lập tức học được?!
Mấy người phía sau vô cùng chấn động.
- Lợi hại hơn mấy chục lần?!
Làm sao có thể? Phải biết Diệp Tùng Đảo sử dụng Ngự Kiếm Thuật đã rất tinh diệu rồi!
Nhưng Ngân Long Tẩu lại nói, còn lợi hại hơn mấy chục lần?!
Bây giờ Ngân Long Tẩu đang trải nghiệm kiếm thuật đại thành ở trong mộng của Lý Tiêu Dao, uy lực của nó đương nhiên là vô cùng mạnh mẽ, so với vừa học là không cùng đẳng cấp!
Một người một kiếm, qua lại giữa thiên địa!
Cúi đầu nhìn xuống, tầng mây dưới chân như nước lũ, lui về phía sau với tốc độ cực nhanh!
Trong giây phút này, thậm chí hắn còn có cảm giác "Một kiếm nơi tay, nơi nào trong thiên hạ ta không thể đến".
Đây mới chân chính là kiếm thuật cường đại nhất, lên nhập Thanh Minh, xuống tận Hoàng Tuyền!
Mặc dù hắn chưa bao giờ nghĩ sẽ lấy phương thức này để trải nghiệm Ngự Kiếm Thuật, nhưng trong giây phút tự mình cảm thụ này! Cho dù là bất kỳ ai cũng sẽ phải sinh lòng rung động!