Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta

Chương 701: Từ hôn.



Tiêu Viêm ngồi trong vòng xếp bằng tu luyện nhưng không chút tiến triển, hắn cũng là tức giận không thôi.

- Đấu Khí mà ta vất vả tu luyện được lại biến mất? Móa, ta thảo.(Tiêu Viêm)

Tiêu Viêm cảm ứng được Đấu Khí trong cơ thể mình không có dấu vết biến mất cũng là tức giận chửi rủa. Tiêu Viêm định nghỉ ngơi một chút thì bên ngoài vang lên giọng nói già nua.

- Tam thiếu gia, Tộc trưởng gọi ngài tới Nghị Sự Đường.(Mặc quản gia)

Tiêu Viêm tại trong Tiêu gia là Tam thiếu gia, trước hắn có hai người ca ca phân biệt là Tiêu Đỉnh với Tiêu Lệ.

- Chúng ta đi thôi, Mặc quản gia.(Tiêu Viêm)

Mặc quản gia nhìn bóng lưng của Tiêu Viêm cũng là thở dài lắc đầu không thôi, nếu không phải thiếu gia nhà hắn không biết nguyên nhân Đấu Khí mất hết dẫn đến thực lực đại giảm.

Nghị Sự Đường

Tiêu Viêm đi tới Nghị Sự Đường lễ phép gõ cửa một cái cũng là đẩy cửa vào trong, khi bước vào trong thì hắn thấy được có một nữ hài ngồi trên ghế nhàn nhã uống trả ở phía sau đứng đấy một lão già với khí tức trên thân cường đại hơn so với phụ thân mình. Theo Tiêu Viêm cảm ứng thì lão già có thực lực Thất tinh Đại Đấu Sư.

Tiêu Viêm ánh mặt đảo quanh cũng là thấy được Cổ Huân Nhi cùng với Dược Linh và Hỏa Trĩ đứng ở một bên mà các nàng bên cạnh đứng đấy một nam tử xa lạ.

Tiêu Viêm đi vào thì Nạp Lan Yêu Nhiên liếc mắt đánh giá sau đó là lắc đầu. Tiêu Viêm cũng chú ý tới Nạp Lan Yêu Nhiên, theo hắn thấy thì thiếu nữ cùng tuổi với mình mà dung mạo so với Tiêu Mị đẹp hơn vài phần, tại trong Gia tộc cũng chỉ có Tiêu Huân Nhi cùng với hai thị nữ Dược Linh với Hỏa Trĩ là có thể so sánh.

‘Ngũ tinh Đấu Giả? Cô gái này nếu không có ngoại lực kích phát thì chính là một vị tuyệt đỉnh thiên tài.’ Tiêu Viêm nghĩ trong đầu.

Tiêu Viêm chỉ nhìn Nạp Lan Yêu Nhiên một chút cũng là thu hồi tầm mắt của mình đi về phía phụ thân mình, nói thế nào thì hắn cũng là linh hồn của một người trưởng thành nên chút định lực hẵn là phải có.

- Phụ thân, ba vị trưởng lão.(Tiêu Viêm)

Tiêu Viêm đối với đám người Tiêu Chiến cung kính hành lễ.

- Viêm nhi đến rồi, mau ngồi xuống đi.(Tiêu Chiến)

Tiêu Viêm xoay người liếc nhìn xung quanh thấy không có chỗ ngồi của mình cũng là lắc đầu cười khổ không thôi, địa vị của hắn trong gia tộc càng ngày càng thấp. Tiêu Viêm biết đây là ba vị trưởng lão đối với hắn tại trước mặt khách nhân khó xử.

Tiêu Viêm ánh mắt đảo quanh cũng là khóa chặt một cái ghế trống ngay bên cạnh Tiêu Huân Nhi, Tiêu Viêm nện từng bước tới vị trí đó định ngồi xuống thì một âm thanh vang lên.

- Xin lỗi, cái ghế này ngươi không thể ngồi.

- Vì sao?(Tiêu Viêm)

Tiêu Chiến thấy có người ngăn cản con của mình ngồi xuống thì nhíu mày, hắn cũng chủ ý tới bên cạnh Tiêu Huân Nhi đột nhiên đứng đấy một nam tử cùng hai thiếu nữ.

- Bởi vì ngươi không xứng ngồi bên cạnh nàng.

Tiêu Viêm nghe vậy liền nhíu mày, hắn định phát tác thì đằng sau thiếu niên một cô gái thả ra khí tức chấn lui hắn lùi về sau.

- Thiếu gia không cho ngươi ngồi thì ngươi đi chỗ khác đi.(Thanh Lân)

Thanh Lân cũng là được Đường Long ngầm cho phép mới dám càn rỡ trước mặt Tiêu Viêm, nàng biết nếu mình bị người xuất thủ thì Đường Long cũng sẽ ra tay.

- Không biết tiểu hữu là ai?(Tiêu Chiến)

Tiêu Chiến thấy Đường Long ngồi xuống cũng là chắp tay hữu lễ hỏi thăm lấy, Tiêu Chiến trong lòng cũng là nén một cục hỏa nhưng vì có khách nhân trọng yếu từ Vân Lam Tông đến nên không có phát tác.

- Ta chính là anh họ của Tiêu Huân Nhi, Đường Long. Lần này đi ngang qua Ô Thản Thành nên tiện đường ghé thăm nàng.

- Tiêu tộc trưởng, đợi vụ việc giữa Tiêu gia và Vân Lam Tông xử lý xong thì ta cũng có chuyện cần tính toán với Tiêu tộc trưởng và Tiêu Viêm.

Đường Long lời nói mang theo sát khí làm cho thế hệ tuổi trẻ Tiêu gia cùng với trưởng lão và Tiêu Chiến nhịn không được mà rùng mình.

- Nhị trưởng lão, ngươi cũng đừng khinh thường quá đáng.(Tiêu Chiến)

- Người đâu? Cho Viêm nhi một cái ghế tới ngồi đi.(Tiêu Chiến)

Tiêu Chiến hạ lệnh nhưng tất cả mọi người trong Nghị Sự Đường lại bất vi sở động, ở đây không ai là người ngu, bọn họ đều nhìn ra được phụ tử Tiêu Chiến với Tiêu Viêm có khả năng đắc tội anh họ của Tiêu Huân Nhi mà anh họ Tiêu Huân Nhi ban nãy trên người sát khí cũng không phải người dễ chọc. Tiêu Mị đứng trong đám người hậu bối cũng là đôi mắt sáng lấp lánh nhìn lấy Đường Long, nàng mới lần đầu gặp Đường Long nhưng lại cảm nhận được trên người cậu có sức hút mãnh liệt.

Cổ Huân Nhi thấy được Tiêu Mị ánh mắt dị dạng nhìn nam nhân của mình liền là trừng mắt nhìn nàng một cái sau đó thân thủ bóp lấy Đường Long thịt mềm, Đường Long cơ thể chấn động bất đắc dĩ cười trừ, hắn cũng không muốn nhưng mà Tiêu Mị nhìn mình cũng không phải lỗi của hắn.

Trong đại sảnh, Tiêu Chiến và ba vị trưởng lão đang cùng vị lạ lẫm lão giả kia nói chuyện với nhau, bất quá vị lão giả này tựa như có việc gì đó khó nói, lời nói mỗi khi đến miệng lại bất đắc dĩ nốt lại mà mỗi lần như vậy kiều quý thiếu nữ ngồi bên cạnh lại nhịn không được liếc mắt nhìn lão giả

Vểnh tai lắng nghe một hồi, Tiêu Viêm có chút nhàm chán lắc đầu.

- Cát Diệp trưởng lão, đừng có vòng vo nữa. Cứ nói thẳng ra đi.

Đường Long thấy Cát Diệp chần chừ không nói cũng là mở miệng khuyên bảo, Cát Diệp thấy Đường Long lên tiếng cũng là gật đầu, trước khi đi thì Cát Diệp được Vân Vận căn dặn mọi việc lấy Đường Long làm chủ là được.

- Tiêu tộc trưởng, lần này đến Tiêu gia là có việc muốn cầu.(Cát Diệp)

- Cát Diệp tiên sinh cứ việc nói, chỉ cần nằm trong khả năng thì Tiêu gia sẽ không chối từ.(Tiêu Chiến)

- Tiêu tộc trưởng biết nàng không?(Cát Diệp)

- Vị tiểu thư này là…(Tiêu Chiến)

Tiêu Chiến dò xét thiếu nữ một chút, có chút xấu hổ lắc đầu. Năm đó Nạp Lan Yên Nhiên được Vân Vận thu làm đệ tử lúc mười tuổi, tại Vân Lam tông tu luyện năm năm thời gian, cái này gọi là nữ đại thập bát biến, nhiều năm không gặp, Tiêu Chiến tự nhiên không nhận ra thiếu nữ này là con dâu trên danh nghĩa của mình.

- Nàng tên là Nạp Lan Yêu Nhiên.(Cát Diệp)

- Nạp Lan Yên Nhiên? Cháu gái của Nạp Lan lão gia tử Nạp Lan Yên Nhiên?(Tiêu Chiến)

- Thì là Nạp Lan chất nữ, Tiêu thúc thúc đã nhiều năm chưa gặp lại ngươi, đừng trách thúc thúc mắt mờ.(Tiêu Chiến)

- Tiêu tộc trưởng đừng vội nhận thân thích, xác thật nhiều năm không đến bái kiến là lỗi của ta nhưng mà chúng ta không thân đến vậy.(Nạp Lan Yêu Nhiên)

Tiêu Chiến nghe được Nạp Lan Yêu Nhiên nói như vậy thì sắc mắt hơi tái xanh, hắn có dự cảm không lành khi mà Nạp Lan Yêu Nhiên nói những lời đó.

- Nạp Lan chất nữ chẳng phải là vị hôn thê của Viêm nhi nhà ta sao?(Tiêu Chiến)

- Ta chính là vì chuyện đó mà đến.(Nạp Lan Yêu Nhiên)

- Lần này ta đại diện Vân Lam Tông đến đây cũng là vâng theo lệnh của Tông chủ đến đây.(Cát Diệp)

Tiêu Chiến thu liễm nụ cười, Vân Lam Tông Tông chủ Vân Vận chính là Gia Mã đế quốc đại nhân vật, hắn nho nhỏ một cái tộc trưởng, nửa điểm đều không thể đắc tội. Nghĩ đến đó, khóe miệng Tiêu Chiến hơi giật giật, bàn tay run nhè nhẹ, bất quá có tay áo che dấu nên cũng không bị phát hiện. Mạnh mẽ áp chế lửa giận, thanh âm có chút phát run.

- Cát Diệp tiên sinh, mời nói.(Tiêu Chiến)

- Tiêu tộc trưởng, ngài cũng biết, Vân Lam Tông môn quy nghiêm lệ, hơn nữa tông chủ đại nhân đối với Yên Nhiên kỳ vọng rất cao, cơ bản đã đem nàng bồi dưỡng trở thành Tông chủ đời tiếp theo của Vân Lam tông. Do một chút đặc thù mà Tông chủ muốn Yêu Nhiên không gần sắc dục.(Cát Diệp)

- Tông chủ khi biết được Yêu Nhiên có hôn ước tại thân với Tiêu gia nên phái ta đến cũng là muốn cùng Tiêu tộc trưởng giải trừ hôn ước.(Cát Diệp)

Cát Diệp biết mình phía sau có chỗ dựa nên nói năng rất hùng hồ.

Rắc

Chén ngọc trên tay Tiêu Chiến bể nát khi mà hắn không khống chế nổi tâm tình của mình bóp nát chén ngọc trong tay. Tiêu Viêm cũng là tức giận đến rung người, hắn không ngờ Vân Lam Tông người đến lại muốn từ hôn mình.

Bên trong đại sảnh, không khí có chút yên tĩnh, ba vị trưởng lão cũng bị lời nói của Cát Diệp chấn động, bất quá một lúc sau bọn họ nhìn về phía Tiêu Chiến ánh mắt đã thêm một mạt châm chọc cùng cười nhạo. Một ít thiếu nam thiếu nữ cũng không biết Tiêu Viêm cùng Nạp Lan Yên Nhiên có hôn ước, bất quá sau khi hỏi cha mẹ bên cạnh, sắc mặt bọn họ đột nhiên trở nên phấn khích, cười nhạo cùng châm chọc ánh mắt hướng đến Tiêu Viêm.

Nhìn Tiêu Chiến sắc mặt âm trầm, Nạp Lan Yêu Nhiên hơi cúi đầu nhưng khi nàng cảm nhận được có một ánh mắt nhìn mình thì nàng ngẩng đầu lên thấy được Đường Long nhìn cũng là lấy lại dũng khí của mình. Nàng bản thân là thiêu kiêu kiều nữ đâu thể nào mà gả cho một tên phế vật ba năm không tăng tiếng tu vi.

Tiêu Chiến nắm chặt tay, nhàn nhạt thanh sắc Đấu Khí dần dần bao trùm thân thể, cuối cùng còn ẩn ẩn hội tụ trên mặt một cái hư ảo đầu sư tử. Đây là Tiêu Chiến không khống chế được tâm tình của mình vận chuyển lên Tiêu gia cao nhất Đấu Kỹ Huyền giai Trung cấp – Cuồng Sư Nộ Cương.

Nhìn phản ánh của Tiêu Chiến, khuôn mặt của Cát Diệp cũng ngưng trọng lên, thân hình chắn trước mặt Nạp Lan Yêu Nhiên. Đường Long cũng không ngồi yên khi mà Tiêu Chiến dám động đến nội định lão bà của mình, cậu vỗ tay lên trên án sau đó toàn thân cửu sắc Đấu Khí dũng động ngưng tụ thành kiếm thể trực chỉ Tiêu Chiến.

Bầu không khí trong Nghị Sự Đường thoáng chốc trầm xuống, Tiêu gia con cháu kinh hãi nhìn Đường Long Đấu Khí ngưng tụ thành kiếm thể. Điều này chứng tỏ, thực lực của Đường Long chí ích cũng đạt đến Đấu Linh.

Theo khí tức trên thân của Đường Long và Tiêu Chiến đối oanh thì bên trong đại sảnh thực lực hơi yếu thiếu niên sắc mặt đều trắng bệch, trong ngực đều có chút khó chịu.

Keng

Kiếm khí tranh minh thì Tiêu Chiến một tay ôm ngực lùi về sau, khóe miện có máu tươi chảy ra, Tiêu Chiến ánh mắt kinh hãi nhìn về phía Đường Long, hắn không ngờ tới người trẻ tuổi này tu vi cao hơn mình.

- Phụ thân.(Tiêu Viêm)

- Tiêu Chiến, ngươi đừng nên quên mình là Tiêu gia tộc trưởng.(Nhị trưởng lão)

- Nạp Lan chất nữ, phách lực rất tốt. Nạp Lan Túc có nữ nhi như người thực làm người khác hâm mộ.(Tiêu Chiến)

- Tiêu tộc trưởng quá khen rồi.(Nạp Lan Yêu Nhiên)

Nạp Lan Yêu Nhiên bề ngoài bình tĩnh nhưng trong lòng lại thở dài một hơi, nàng không ngờ tới Tiêu Chiến lại nhịn không được thả ra Đấu Khí của mình. May mà nàng có mang theo Cát Diệp cùng với Đường Long bảo hộ.

- Haiz, ngươi là Vân Lam tông tương lai Tông chủ sau này cũng là Đấu Khí Đại Lục phong vân nhân vật, Viêm nhi nhà ta chẳng qua là một người tư chất bình thường, thật sự không xứng với ngươi.(Tiêu Chiến)

Tiêu Chiến ánh mắt nhìn về phía Nạp Lan Yêu Nhiên, ngữ khí rất lạnh lùng.

- Tiêu tộc trưởng, tông chủ đại nhân biết yêu cầu hôm nay có chút không lễ phép, cho nên để tại hạ mang đến một vật, coi như là bồi lễ.(Cát Diệp)

Nói xong, Cát Diệp khẽ chạm vào giới chỉ trên ngón tay, một cái cổ hạp bằng ngọc trống rỗng xuất hiện trong tay. Cẩn thận mở ra, một cỗ dị hương nhất thời tràn ngập đại sảnh, tất cả mọi người tinh thần đều thư giãn. Ba vị trưởng lão tò mò ngẩng đầu, nhìn bên trong hộp ngọc thân thể đều chấn động.

- Tụ Khí Tán.(x3)

- Ba vị trưởng lão sai rồi, đây là cao cấp hơn Đan dược – Tụ Khí Đan.(Cát Diệp)

Cát Diệp vừa nói vừa nhìn về phía Đường Long, ba vị trưởng lão cũng là nhìn về phía Đường Long đang nhàn nhã uống trà.

Bên trong cổ hạp, hai viên Đan dược toàn thân màu xanh, to bằng mắt rồng đang lẳng lặng nằm mà cỗ mê người dị hương, bắt đầu từ bên trong phát ra.

Tại Đấu Khí Đại Lục muốn trở thành một Đấu Giả trân chính, điều kiện đầu tiên là phải ngưng tụ Đấu Khí toàn bộ trong cơ thể mà ngưng tụ Đấu Khí toàn bộ cũng có hiệu suất thất bại không nhỏ. Nếu ngưng tụ Đấu Khí thất bại, Cửu đoạn Đấu Khí sẽ trở lại Bát đoạn, một số người vận khó không tốt nói không chừng phải ngưng tụ mười lần mới có thể thành công mà ngưng tụ lặp lại nhiều lần như vậy, làm mất đi giai đoạn tu luyện tốt nhất, kết quả là tổn hao tiền đồ.

Tụ Khí Tán tác dụng của nó là giúp một vị có Cửu đoạn Đấu Khí có trăm phần trăm thành công ngưng tụ Đấu Khí.

Loại đặc hiệu này, làm cho vô số người muốn nhanh chóng trở thành Đấu Giả mơ ước không thôi, ngày đêm đều nghĩ mà không thể được. Giờ Tụ Khí Đan thì chỉ là tồn tại trong truyền thuyết.

Tương truyền Tụ Khí Đan nếu để cho Cửu đoạn Đấu Khí ăn vào thì không chỉ 100% tấn cấp vào Đấu Giả mà có thể tăng lên Nhị tinh.

Ba vị trưởng lão khi nghe Cát Diệp nói là Tụ Khí Đan liền kinh hỉ không thôi, nếu để cho trong tộc hậu bối phụng dụng thì sẽ ra sinh ra hai vị Đấu Giả tăng cường chiến lực cho Tiêu gia.

Bên trong đại sảnh, nghe ba vị trưởng lão kinh ngạc âm thanh, các thiếu nam thiếu nữ ánh mắt đều trừng lớn, từng đôi nóng cháy ánh mắt gắt gao tập trung tại chiếc hộp ngọc trên tay Cát Diệp. Tiêu Mị ngồi bên cạnh phụ thân, lưỡi liếm nhẹ đôi môi đỏ mọng, con mắt nhìn chiếc hộp ngọc chớp cũng không chớp một cái sau đó đảo mắt tập trung nhìn về phía Đường Long.

- Đây là do Sư công của Vân Lam Tông, Đan Vương – Đường Long tự mình luyện chế cũng là làm sính lễ cưới Tông chủ.(Cát Diệp)

Toàn bộ trên người Tiêu gia đều chấn kinh khi mà một loại Đan dược như Tụ Khí Đan lại xem như sính lễ tới hỏi cưới mà điều càng chấn kinh hơn là hỏi cưới Vân Vận. Nạp Lan Yêu Nhiên thấy thần sắc mọi người chấn kinh cũng là tự hào, nàng thân là đệ tử của Vân Vận nên chuẩn bị tấn cấp Đấu Giả thời điểm cũng là phụng dụng Tụ Khí Đan mà nàng cũng được Đường Long cho loại Tụ Khí Đan hoàn mỹ.

Đan dược khi luyện chế thành công cũng là có phân biệt đẳng cấp. Phân biệt là: Sơ phẩm => Trung phẩm => Cao phẩm => Hoàn Mỹ.

Sơ phẩm Đan dược: Tạp chất tồn tại 80%, khi phụng dụng đôi khi không đạt được hiệu quả cao nhất.

Trung phẩm Đan dược: Tạp chất tồn tại 50%, khi phụng dụng chỉ hấp thụ được nửa thành dược lực.

Cao phẩm Đan dược: Tạp chất tồn tại 20%, khi phụng dụng chỉ hấp thụ được tám thành dược lực.

Hoàn Mỹ: Không có tạp chất trong đan dược, khi phụng dụng là 100% hấp thu toàn bộ dược lực.

Nạp Lan Yêu Nhiên chính vì phụng dụng Tụ Khí Đan Hoàn Mỹ mà trực tiếp bước vào Tứ tinh Đấu Giả.

Ba vị trưởng lão đều vui vẻ nhìn Tụ Khí Đan trong tay của Cát Diệp, nếu gia Tiêu gia có hai viên Tụ Khí Đan thì sẽ vượt lên trước hai Gia tộc khác tại ô Thản Thành. Trong lúc ba vị trưởng lão đang nghĩ cách đoạt Đan dược về cho tôn tử của mình phụng dụng thì âm thanh của Tiêu Viêm kiềm nén phẫn nộ vang vọng trong đại sảng.

- Cát Diệp tiên sinh, người nên thu hồi Đan dược lại đi, việc hôm nay chúng ta không đồng ý.(Tiêu Viêm)

- Tiêu Viêm, ở đây có chỗ cho ngươi nói chuyện? Câm miệng cho ta.(Tam trưởng lão)

- Ba vị trưởng lão, nếu hôm nay hối hôn đối tượng của bọn họ là con hoặc cháu các ngươi, thì các ngươi có thể dễ chịu như vậy sao?(Tiêu Viêm)

- Ngươi…(Đại trưởng lão)

- Cát Diệp, Tiêu gia đã không muốn thì không cần phải dây dưa làm gì.

- Tiêu Viêm, ngươi hiện tại không có tư cách từ chối ở đây mà lại đây là thông tri không phải thương lượng.(Nạp Lan Yêu Nhiên)

Nap Lan Yêu Nhiên biết khi nào nên cứng rắn thì đừng cứng rắn, nàng biết việc này sẽ rất xấu hổ cho đôi bên nhưng nếu để cho người ngoài biết nàng vị hôn phu là phế vật thì nàng nhận sự đàm tiếu ra vào.

- Nạp Lan tiểu thư, ta muốn hỏi một chút, việc hối hôn hôm nay, Nạp Lan lão gia tử đã đáp ứng chưa?(Tiêu Viêm)

- Đương nhiên là sự thật, đây chính là bút viết tay của lão gia tử.(Nạp Lan Yêu Nhiên)

Nguyên bản, Tiêu Viêm cược rằng Nạp Lan Yêu Nhiên là trộm gia gia mình tới Tiêu gia từ hôn thì hắn còn có khả năng lật bàn nhưng hắn vạn phần không ngờ chính tay Nạp Lan Kiệt viết thư từ hôn.

- Ngươi nói đó là do Nạp Lan Kiệt lão gia tử viết có chứng cứ?

- Ta nhìn ngươi căn bản là không muốn hối hôn nên tìm lý do kéo dài thời gian đi?

- Ta cũng không muốn làm lớn chuyện nhưng mà đã ngươi muốn xem tận mắt thì ta toại nguyện ngươi.

Đường Long từ trong không gian giới chỉ lấy ra thủy tinh cầu, thủy tinh cầu vừa xuất hiện thì Tiêu Viêm biến sắc nhào tới định cướp giật đập vỡ nó thì bị Đường Long nhất chưởng đẩy lui.

- Gấp rút như vậy làm gì?

Đường Long đem Đấu Khí rót vào trong thủy tinh cầu, hình ảnh từ trong thủy tinh cầu chiếu ra, thình lình chính là đoạn ghi hình lại việc Nạp Lan Kiệt viết thư từ hôn. Tiêu Viêm oán độc nhìn về phía Đường Long, Tiêu Chiến nổi giận trừng mắt nhìn Đường Long.

- Năm đó trưởng bối chuẩn bị hôn sự thì ta cái gì cũng không biết. Bây giờ ta trưởng thành cũng là có chính mình lựa chọn. Hơn nữa gia gia cùng phụ thân đã đáp ứng.(Nạp Lan Yêu Nhiên)

Nạp Lan Yêu Nhiên nói xong thì Tiêu Viêm thân thể kịch liệt run rẩy, chậm rãi ngẩng đầu, khuôn mặt thanh tú non nớt bây giờ dữ tợn đến mức đáng sợ.

Tuy ba năm lúc nào cũng chịu sự châm chọc, bất quá trong lòng Tiêu Viêm cũng có giới hạn của chính hắn, hành động của Nạp Lan Yên Nhiên vừa lúc dẵm lên trên phần tôn nghiêm còn lại ở trong lòng Tiêu Viêm.

- Ta thực sự phải giết chết ngươi.(Tiêu Viêm)

- Viêm nhi không thể vô lý.(Tiêu Chiến)

Tiêu Viêm nắm tay chặt lại, trong ba năm tuy chịu hết kì thị cùng châm chọc, bất quá cũng đoán tạo ra lòng ẩn nhẫn vượt xa người bình thường. Nạp Lan Yên Nhiên trước mặt là người mà Vân Lam Tông sủng ái, nếu mình bây giờ làm gì nàng chỉ sợ sẽ mang đến cho phụ thân vô số phiền toái, cho nên hắn phải nhẫn.

- Hãy nhớ kỹ, lần này đến Tiêu gia là do lão sư của ta, Vân Lam Tông Tông chủ tự mình cho phép.(Nạp Lan Yêu Nhiên)

- Ngươi có thể xem hành động này là uy hiếp, bất quá ngươi cũng rõ ràng, sự thật chính là như vậ, không có gì là tuyệt đối công bình. Tuy chưa so sánh nhưng ngươi cũng biết rõ chênh lệch của chúng ta cơ bản là không có gì hy vọng.(Nạp Lan Yêu Nhiên)

- Ngươi không muốn giải trừ hôn ước nhưng phải làm theo một ước định giữa hai chúng ta.(Nạp Lan Yêu Nhiên)

- Ước định gì?(Tiêu Viêm)

- Yêu cầu hôm nay ta có thể hoãn lại ba năm, ba năm sau, ngươi đến Vân Lam tông khiêu chiến ta, nếu thua, ta sẽ giải trừ hôn ước trước mặt mọi người. Lúc đó, ngươi cũng đã tiến hành gia tộc trưởng thành nghi thức. Nên dù có thua cũng sẽ không làm Tiêu thúc thúc quá mức mất mặt, ngươi có dám tiếp nhận?(Nạp Lan Yêu Nhiên)

- Nếu đến lúc đó thua, đích xác sẽ không làm phụ thân mất đi thanh danh nhưng đối với ta có lẽ cả đời sẽ phải mang theo sự sỉ nhục của thất bại.(Tiêu Viêm)

- Thất bại có gì đáng sợ? Thất bại chỉ là chuyện thường tình của binh pháp, ngươi đã sợ sỉ nhục thất bại thì tu luyện làm gì? Dứt khoát từ bỏ sống cuộc đợi bình thản cũng được.

- Ngươi…(Tiêu Viêm)

- Nạp Lan tiểu thư, ngươi không phải không rõ ràng tình trạng của Viêm nhi, ngươi bảo nó lấy gì để khiêu chiến ngươi? Sỉ nhục nó như vậy, khinh thường quá đáng rồi đấy.(Tiêu Chiến)

- Tiêu gia cũng không có sự lựa chọn, hoặc là bây giờ hối hôn hoặc là tiến hành ước định ba năm.(Nạp Lan Yêu Nhiên)

- Nạp Lan tiểu thư, xem tại mặt mũi của Nạp Lan lão gia tử, Tiêu Viêm khuyên ngươi vài câu. Ba Mươi Năm Hà Đông, Ba Mưoi Năm Hà Tây, chớ khinh thường thiếu niên nghèo.(Tiêu Viêm)

- Haha, hay cho một câu Ba Mươi Năm Hà Đông, Ba Mưoi Năm Hà Tây, chớ khinh thường thiếu niên nghèo. Mọi chuyện cứ quyết định ước chiến ba năm đi.

- Được.(Tiêu Viêm)

- Ta không thành vấn đề.(Nạp Lan Yêu Nhiên)

Nạp Lan Yêu Nhiên tin tưởng Đường Long sẽ giúp nàng nên nàng cũng không có lo lắng.

- Mọi chuyện đã xong thì đến lượt chúng ta vụ việc.

Đường Long cũng là không có giữ lại chút nào thả ra Đấu Tông khí thế, toàn bộ Nghị Sự Đường Tiêu gia con cháu cùng Tiêu Chiến với ba vị trưởng lão cảm nhận được áp lực to lớn đè lên vai.

- Không biết tiểu hữu có chuyện gì mà phải làm căng như vậy?(Tiêu Chiến)

- Làm căng? Không biết sự tình? Tiêu Chiến, ngươi thân là Tộc trưởng nhất tộc mà lại khuyên can con trai mình nửa đêm lẻn vào phòng của em họ để làm gì?

Tiêu Chiến nghe Đường Long truy vấn vụ việc mình để Tiêu Viêm nửa đêm tới phòng của Tiêu Huân Nhi thì cơ thể rung lên, hắn không ngờ tới sự tình bị phát hiện.

- Ngươi nói gì ta không biết?(Tiêu Chiến)

- Ngươi không biết? Được, vậy ta ở đây triển lãm cho mọi người coi.

Lại một thủy tinh cầu khác được Đường Long lấy ra sau đó là hình ảnh Tiêu Viêm bị Tiêu Huân Nhi đánh bay ra ngoài, hình ảnh nhất chuyển thì chiếu Tiêu Viêm về gặp Tiêu Chiến cùng với thông báo tình hình.

Tiêu Chiến sắc mắt trắng xám mà Tiêu Viêm hoảng sợ vô cùng.

- Chứng cứ rõ rành, Tiêu Chiến ngươi còn gì để nói?

- Ta…(Tiêu Chiến)

- Tiêu Chiến tộc trưởng thân là Tộc trưởng nhất tộc lại để cho con trai mình làm chuyện thị phi như vậy. Hôm nay, ta cần một cái công đạo.

- Ngươi muốn thế nào?(Tiêu Chiến)

- Có hai lựa chọn cho phụ tử các ngươi.

- Một là tự phế một cánh tay, các ngươi trước mặt mọi người xin lỗi Huân Nhi.

- Hai là ta động thủ phế đi tu vi của các ngươi ngay trước mặt mọi người.

Tiêu Chiến thần sắc liền do dự, hắn tu vi Ngũ tinh Đại Đấu Sư tu luyện lên không dễ, giờ Đường Long muốn hắn tu vi hoặc cánh tay. Con trai hắn hiện tại cùng phế vật không khác gì nhau, nếu nhận đả kích này có lẽ sẽ ảnh hưởng căn cơ.

- Ta thời gian có hạn, hai người các ngươi nhanh chóng lựa chọn đi.

- Ta vì cái gì phải làm theo lời ngươi nói?(Tiêu Viêm)

- Chính mình làm sự tình thì phải chịu trách nhiệm. Ta đếm đến 5, nếu không hành động thì ta thay các ngươi lựa chọn.

- 1…2…3…4……

- Ta lựa chọn.(Tiêu Chiến)

Tiêu Chiến cũng là cắn răng, giơ lên bàn tay sau đó ngưng tụ Đấu Khí rồi hung hãn chém về phía tay còn lại của mình.

- Phụ thân…(Tiêu Viêm)

Phốc

Một cánh tay kèm theo tiêu huyết bay đầy đại sảng, Tiêu Chiến hành động quá nhanh nên Tiêu Viêm không kịp ngăn cản.

- Đến lượt ngươi.

- Ta không làm.(Tiêu Viêm)

- Được, ta thay ngươi tuyển.

- Không muốn.(Tiêu Chiến)

Tiêu Chiến gào thét lên khi mà chứng kiến thân hình Đường Long biến mất, Đường Long xuất hiện lần nữa thì đã đứng tại vị trí của Tiêu Viêm mà Tiêu Viêm bay ngược ra ngoài khảm nạm trên vách tường, khóe miệng trào ra máu tươi.

Một chiêu này của Đường Long tuy là không lấy mạng của Tiêu Viêm nhưng mà cũng là ảnh hưởng đến căn cơ tu hành của Tiêu Viêm.

- Mọi chuyện đến đây là chấp dứt, về sau để ta biết được hắn dám động đến các nàng thì không chỉ đơn giản như vậy.

Đường Long hất lên áo ngoài của mình hướng Nghị Sự Đường bên ngoài bước đi, Cổ Huân Nhi cùng Dược Linh và Hỏa Trĩ đi theo. Nạp Lan Yêu Nhiên với Cát Diệp cũng đứng lên đi ra ngoài.

Thoáng chốc, tin tức xảy ra trong Tiêu gia cũng là truyền khắp Ô Thản Thành. Tiêu gia trở thành trò cười cho toàn bộ Ô Thản Thành. Hai gia tộc trong Ô Thản Thành luôn cạnh tranh phường xá với Tiêu gia cũng là ra sức chèn ép cùng cướp đoạt, Tiêu Chiến khi nghe báo cáo cũng là tức giận mà thổ huyết, hắn một cánh tay bị chém dứt dẫn tới chiến lực đại giảm nên hắn không lộ mặt, ba vị trưởng lão cũng là tìm mọi cách kéo Tiêu Chiến xuống nước.