Gã cầm đầu vẫy tay, những tên tùy tùng theo sau vênh váo đi ra khỏi phủ Quận thủ.
Phía đằng xa, Khương Bồng Cơ vén rèm xe lên lặng lẽ nhìn theo đám người kiêu căng như thể một đám gà chọi vừa mới thắng trận.
Tuy các khán giả không được chứng kiến toàn bộ quá trình cũng không thấy được đám người đó kiêu ngạo thế nào trong phủ Quận thủ, nhưng nghe thấy gã cầm đầu kia nói, không ít khán giả đều có bức xúc.
[A A A]: Không phục đâu bác Streamer ơi, tức đến mức xóc cả óc lên rồi. Thằng con của Lý Cương* cũng không ngang ngược bằng cái đám này, mà cái tên cầm đầu kia chẳng qua chỉ là người hầu của nhà họ Mạnh thôi mà lại vênh váo đến thế. Nhiệt tình tìm đường xuống địa ngục thế này thì nếu là phim truyền hình đảm bảo không sống nổi đến tập thứ hai.”
* Vụ tai nạn Lý Cương hay vụ “Ba tao là Lý Cương” là một sự kiện phát sinh từ tai nạn giao thông tại khuôn viên trường Đại học Hà Bắc. Tai nạn khiến cho nạn nhân nữ 20 tuổi bị thương nặng rồi chết tại bệnh viện, nạn nhân nam còn lại 19 tuổi, bị gãy chân trái. Người lái xe trong tình trạng xỉn rượu là Lý Khởi Minh, ngay sau khi gây tai nạn đã trốn thoát khỏi hiện trường để chở bạn gái mình về khu ký túc xá nữ. Sau đó Lý Khởi Minh bị các nhân viên bảo vệ ở trường bắt giữ, nhưng anh ta chống đối và nói: “Cứ kiện đi nếu dám. Ba tao là Lý Cương“. Lý Cương là Giám đốc Công An của thành phố Bảo Định.
[Kẻ Ẩn Nấp]: Lạnh lùng nói một câu, người ta không những sống đến tập thứ hai mà còn sống ra khỏi phủ Quận thủ được nữa kia kìa.
Nhưng, chỉ một lát sau liền có hàng loạt comment “66666” bao phủ màn hình.
[Một Chiếc Là Thành Thuyền]: Nhiệm vụ tẩy não hàng ngày: Bị Streamer làm cho ngây người (hoàn thành 1/1)
[Bướm Xinh Tung Tăng]: Không nói cái khác, chỉ riêng sự hào sảng này của bác Streamer là đã đủ để em cho bác cả tá “66666” rồi.
[Một Hạt Ngốc]: Bác Streamer ơi, bác có thiếu đồ treo chân không, em nè, em nè, nhạc gì cũng nhảy!
Kênh livestream gần như đang sôi trào.
Khương Bồng Cơ nở một cười lạnh.
Không vui mà vẫn còn nhịn thì chỉ có “rùa đen” mà thôi!
“Về phủ!”
Từ phủ Quận thủ về đến Liễu phủ cũng không mất nhiều thời gian, Khương Bồng Cơ vừa về liền bảo người dắt ngựa ra cho cô luôn.
“Ta có chút chuyện phải ra ngoài, nếu như phụ thân có hỏi thì nói là ta sẽ trở về trước khi cửa thành đóng.”
***
Khương Bồng Cơ tránh những nơi có nhiều người qua lại, cưỡi ngựa ra khỏi thành một cách thuận lợi.
Nhìn thấy vẻ phẫn nộ trên gương mặt của lính canh cửa thành, trong lòng cô cũng có suy đoán: “Xem ra, bọn chúng vừa mới ra khỏi thành chưa được bao lâu.”
Kiểm soát ở cửa thành cũng không tốn mấy thời gian, cô nhanh chóng dắt ngựa qua, rồi lên ngựa đuổi theo đám người kia.
Chiến mã Bắc Cương lông trắng như tuyết, hình thể cân xứng, sở trường chạy đường dài, sức chịu đựng lớn. Ngoại trừ hôm nhã tập ra thì đây là lần đầu tiên cô cưỡi con ngựa này.
“Chắc chắn đang ở phía trước… nhưng địa hình quanh đây bằng phẳng, tiếp cận khoảng cách ngắn rất dễ bị lộ… đi đường vòng vượt lên trước đã…” Nhìn thấy những dấu chân ngựa hỗn loạn hằn sâu trên mặt đất, ánh mắt của Khương Bồng Cơ lóe sáng, cô kéo dây cương điều khiển con ngựa chạy theo một hướng khác.
***
Đám người tùy tùng Mạnh thị có hơn hai mươi người, đương nhiên không ai trong số chúng lại nghĩ rằng giờ phút này đang có người bám sát bọn chúng và đợi thời cơ để xuống tay.
Một tên tùy tùng có vẻ lo lắng hỏi gã cầm đầu: “Nếu như gia chủ trách tội chúng ta lạm dụng tên tuổi của nhà họ Mạnh thì sao?”
“Cái này làm sao gọi là lạm dụng được? Nếu không phải bị chặn lại ở Hà Gian thì chúng ta đã đến được trạm dịch* đầu tiên từ lâu rồi. Việc cấp bách bây giờ là phải mau chóng cứu được Nhị lang quân, trong lúc cấp bách như thế này mà bọn chúng còn dám dây dưa với chúng ta?”
*Trạm dịch: Ngày xưa đặt các trạm để truyền đưa văn thư hoặc là nơi nghỉ ngơi mua lương thực khi ai đó có việc đi xa, mỗi trạm có một chức quan coi giữ, gọi là dịch thừa.
Gã cầm đầu không nói gì, người trả lời là một tên tùy tùng khác, hắn ta lợi dụng tên tuổi của nhà họ Mạnh để tư lợi cũng không phải là lần một lần hai.
Hay nói cách khác, bọn chúng đã một ngày một đêm chưa ngủ.
Bọn chúng vốn dự định đến trạm dịch gần nhất để nghỉ ngơi, chuẩn bị thêm lương khô, nước uống và cho ngựa nghỉ ngơi nhưng mà vẫn không kịp.