[Hệ thống thông báo: Nhiệt liệt chúc mừng ký chủ Khương Bồng Cơ chính thức thăng lên thành Streamer cấp ba, giới hạn người xem kênh livestream tăng lên 50.000 người.]
Từng chùm pháo hoa nổ tung trên màn hình, che kín khung bình luận.
Kênh livestream cấp hai có hoa văn trang trí nhạt xung quanh, sau khi thăng lên cấp ba thì những hoa văn đó trở nên sặc sỡ hơn, trông càng hoa lệ.
Đám khán giả vốn còn đang xếp hàng giành chỗ giờ ào ào nhảy vào kênh livestream, giới hạn người xem tăng lên đến 50.000 người.
Số lượng người xem đột nhiên tăng vọt khiến cho hệ thống mạng khựng lại trong nháy mắt, sau đó bình luận bắt đầu tuôn trào như núi lửa.
[Túy Chương Bạch Xà Canh]: Í, vừa nãy xảy ra chuyện gì vậy, thấy màn hình đơ luôn rồi.
[Chanh Ngâm Đường Phèn]: Tui cũng bị đơ, còn tưởng là hôm nay Streamer chỉ livestream ít thế này thôi… Đúng rồi, thông báo vừa rồi của hệ thống là sao? Streamer lại thăng cấp rồi à? Sau này sẽ có 50.000 đồng bọn cùng xem livestream à?
[Liên Minh Lão Phịch Thủ]: Nhìn thấy pháo hoa trên màn hình, tôi có đi ra ngoài xem lại, quả đúng là số lượng người xem đã biến thành 50.000 người rồi.
[Anh Đào Đào]: Í, tui còn tưởng là do lỗi mạng cơ, vừa nãy còn đang xếp hàng, tự dưng lại vào được luôn. Thật muốn than một câu, kênh livestream này khó cướp chỗ quá đi mất, trước đây cướp được mỗi một lần…
[Linh Lung Mật Bảo Các Chủ]: Lầu trên +1, mỗi ngày tui đều đổi vài tư thế cướp chỗ mà không tài nào cướp được.
[Doraemon]: Chậc chậc, đùa à, tốc độ tay của người bình thường làm sao bằng được với cái đám độc thân mấy trăm năm kia?
[Kẹo Nuga]: *moi mũi* Tui đặc biệt nghi ngờ cái tháp tín hiệu ở quê bọn họ.
Khương Bồng Cơ cười cười, tuy có thêm không ít khán giả mới, nhưng bầu không khí ở khu bình luận cũng không tồi.
Cô nhìn qua rồi yên tâm đi xem số điểm tích lũy, trong đầu cũng đã có tính toán.
Qua vài lần thăm dò, Khương Bồng Cơ đã bước đầu nắm được điểm yếu của hệ thống.
Chỉ cần cô không cố ý đi tìm chết, thì cơ bản là hệ thống không thoát được khỏi lòng bàn tay cô.
Ký chủ và hệ thống giống như hai người ngồi ở hai đầu của một cái bập bênh, điểm tích lũy trong tay hai bên chính là lợi thế. Chỉ cần Khương Bồng Cơ duy trì được bập bênh thăng bằng hoặc có thể chèn ép được hệ thống, thì đối phương sẽ không thể làm gì được cô, ngược lại còn bị cô dồn vào đường chết.
Ví dụ như vừa rồi, nếu như Khương Bồng Cơ từ chối thăng cấp, hệ thống chỉ có thể kéo dài hơi tàn, dần dần suy yếu cho đến khi năng lượng của nó cạn sạch.
Ngược lại, nếu như Khương Bồng Cơ ít lợi thế hơn hệ thống, hoặc bất cẩn rơi vào cái bẫy đã giăng sẵn của nó thì sẽ như thế nào?
Cô sẽ bị hệ thống túm chặt lấy sơ hở, sai một ly đi một dặm, trở thành con rối mặc nó tùy ý vo tròn bóp dẹp.
Đã vậy thì tại sao cô không nắm lấy cơ hội khống chế hệ thống?
Bởi vì thả dây dài mới câu được cá lớn.
Người làm chuyện lớn, sao có thể bị thu hút bởi cái lợi trước mắt mà bỏ qua lợi ích lâu dài?
Ha ha.
Khương Bồng Cơ cong khóe môi, trong mắt cô lóe sáng sự tự tin. Cô muốn xem xem, hệ thống còn có thể kiên nhẫn đến bao giờ!
“Ký chủ, tôi cảm thấy mình sắp đột phá rồi.”
Một lúc lâu sau, cái giọng điện tử cứng ngắc của hệ thống vang lên bên tai cô.
Cô thoáng cau mày hỏi: “Lại sắp thăng cấp à?”
“Đúng thế.” Hệ thống trả lời rõ ràng rành mạch.
“Lần này cũng giống lần trước, tôi sẽ cố gắng chọn lúc ký chủ không livestream để tiến thành thăng cấp và bảo trì, sẽ không trở ngại gì đến hoạt động livestream hằng ngày của ký chủ đâu. Dự tính lần thăng cấp này sẽ mất 12 tiếng đồng hồ.”
Khương Bồng Cơ gật đầu cho phép, không đợi hệ thống thở phào nhẹ nhõm cô đã nói tiếp: “Kỳ thật tao cũng có chuyện muốn thương lượng với mày, tao muốn tiến hành dung hợp vũ lực lần thứ hai.”
Hệ thống: “…”
Lần này nó im lặng rất lâu, đúng lúc Khương Bồng Cơ đang nghi ngờ có phải nó lại bắt đầu giả câm giả điếc không thì hệ thống cuối cùng cũng lên tiếng.
“Dung hợp vũ lực bây giờ?” Hệ thống hỏi.
“Đúng, sử dụng một triệu điểm tích lũy.” Khương Bồng Cơ giơ nắm đấm lên, vẻ mặt bỗng trở nên lạnh tanh nói: “Thời thế này hỗn loạn như vậy, nếu như không có thực lực thì còn chẳng bằng bèo trôi. Hiện tại tao vẫn quá yếu, chỉ có trở nên mạnh mẽ mới có thể bảo vệ được tất cả.”
Hệ thống cân nhắc một lúc: “Hiện tại chỉ số vũ lực cơ bản của ký chủ là 12, điểm dung hợp vũ lực là 39 điểm, số liệu tổng hợp này so với người bình thường đã cao hơn rất rất nhiều rồi, gần như sắp chạm đến giới hạn. Càng về sau, để tăng một điểm trị số lại càng cần lượng điểm tích lũy khổng lồ hơn. Trước đấy 10.000 điểm tích lũy của cô có thể tăng được 0.01% độ dung hợp vũ lực, nhưng bây giờ một triệu điểm còn chưa đạt đến 1% hiệu quả.”
Không cần hệ thống nói, Khương Bồng Cơ cũng biết điều này.
“Tao cũng đã chuẩn bị tâm lý rồi.”
Hệ thống lại nói tiếp: “Là một hệ thống đạt chuẩn, tôi có nghĩa vụ nhắc nhở cô một chuyện. Trước đây dùng 10.000 điểm tích lũy để dung hợp, điểm dung hợp vũ lực mới tăng được từ 30 lên 31, tương đương với một bước nhỏ của một đứa trẻ con. Bây giờ, trực tiếp sử dụng một triệu điểm, khoảng cách này quá lớn.”
“Thế nên là?” Khương Bồng Cơ hỏi hệ thống.
“Biện pháp ổn thỏa nhất chính là dung hợp nhiều lần, làm như thế sẽ giảm khả năng nguy hiểm xuống mức thấp nhất.”
“Không cần, nếu như tao đã chọn mạo hiểm thì đương nhiên cũng có sự chắc chắn nhất định. Chẳng phải chỉ là cược mạng sao, tao không cho rằng mình sẽ dễ dàng chết đi như thế. Không cần phải lo lắng cho tao.”
Tuy rằng đề nghị của hệ thống rất tốt, nhưng Khương Bồng Cơ biết, sau khi nó thăng cấp xong sẽ không dễ nói chuyện như bây giờ, rất có khả năng nó sẽ đảo khách thành chủ*. Ha ha, sau lần thăng cấp đầu tiên chẳng phải nó cũng làm thế sao?
*Một trong ba mươi sáu kế của binh pháp Tôn Tử, đổi từ thế bị động sang thế chủ động.
Dùng nhiệm vụ [Giúp đỡ Mạnh Hằng] này để thăm dò uy hiếp cô, nếu không phải là cô chống đỡ được thì tình thế lúc này như thế nào còn chưa biết được đâu.
Cho nên, cô cần phải gia tăng lợi thế của bản thân trước khi hệ thống thăng cấp lần thứ hai.
Hệ thống: “…” Ai thèm lo cho cô!
Hiện tại một trận tuyết lớn nữa sắp rơi, tuyết đọng trước kia đã tan ra kết thành băng, mặt đường cực kỳ khó đi.
Để đảm bảo an toàn, mọi người đốt lửa trên một bãi đất trống, chuẩn bị nghỉ ngơi ở đây một đêm.
Khương Bồng Cơ dặn dò Đạp Tuyết vài câu rồi cưỡi ngựa vào rừng.
Sự đau đớn trong quá trình dung hợp vũ lực, cho dù có là Khương Bồng Cơ cũng không dám tự tin nói rằng có thể dễ dàng chịu đựng. Nếu tiến hành quá trình dung hợp trong xe ngựa khó tránh khỏi sẽ gây ra động tĩnh lớn. Đến lúc đó, bị người ta phát hiện ra dáng vẻ dữ tợn lúc đau đớn của cô, thì khó mà giải thích.
“Nơi này được đấy.”
Khả năng nhìn trong đêm của Khương Bồng Cơ cực kỳ tốt, cô cưỡi Đại Bạch đi tìm một khe suối gần nhất.
[Ký chủ xác định sử dụng một triệu điểm tích lũy để tiếp tục dung hợp?]
[A. Có
B. Không]
Chọn A!
Có kinh nghiệm từ lần trước, Khương Bồng Cơ không vội mà yên tĩnh ngồi bên bờ suối, chờ đợi quá trình dung hợp bắt đầu.
Quả đúng như dự đoán, chỉ vài giây sau, cơn đau kịch liệt không hề có sự báo trước cuộn trào khắp người, hoàn toàn không cùng cấp độ so với lần trước. Cô âm thầm nghiến răng, hai tay túm chặt lấy những hòn sỏi bên bờ suối, để lại những vệt ngón tay lên trên.
Ánh trăng trong trẻo như nước chiếu lên gương mặt trắng bệch như thể ma quỷ của cô. Màu môi từ tái xanh chuyển sang thâm tím, đôi mắt trợn trừng vì đau, khóe mắt như sắp nứt ra đến nơi.
Từng thớ cơ trên cơ thể cô đang gào thét phản kháng, co giật, các mạch máu tím xanh bắt đầu nổi lên.