Bắc Cương có nhiều dân tộc sống phân tán rải rác thành bộ lạc, họ sống du mục chăn ngựa, giữa các bộ lạc luôn tồn tại mâu thuẫn và tranh đấu, sau này có một bộ lạc nổi lên với sự ủng hộ của hoàng đế cuối thời Đại Hạ, ngang dọc mấy chục năm trời mới thống nhất lại các thế lực bộ lạc ở Bắc Cương.
Bộ lạc mạnh mẽ này chính là “tộc Khương”, nghe nói họ là hậu duệ của tộc phù thủy họ Khương, hiện nay là thế lực lớn nhất, nhiều tộc nhân nhất và giàu có nhất ở Bắc Cương. Triều đình Bắc Cương khác với Trung Nguyên, thế lực bên trong vô cùng phức tạp.
Với hoàng thất Trung Nguyên, nếu Hoàng đế ngu ngốc vô đức vô năng, người dân hầu như sẽ lựa chọn con đường chịu đựng, đại thần không khuyên được phần lớn sẽ nhắm một mắt mở một mắt hoặc làm xằng bậy theo ý của Hoàng đế, nhưng xứ Bắc Cương lại hoàn toàn khác biệt.
Đại Vương triều đình nếu không có năng lực, trưởng lão viện có tư cách dùng quyền lực phế bỏ, lập tân vương khác.
Ngột Lực Bạt từ lâu đã kiến nghị với Đại Vương phải giết hết số ngựa cái từng tiếp xúc với hãn huyết bảo mã của nước Sát Lan, Đại Vương lại ôm tâm lý may mắn, để cho dịch bệnh phát tán, gây tổn thất không thể ước tính cho các trại ngựa lớn, chuyện này ai chịu trách nhiệm?
Trước khi Đại Vương Bắc Cương đụng tay tới thì các trại ngựa lớn đều là tài sản của quý tộc hiển hách.
Các quý tộc chịu để triều đình quản lý trại ngựa đương nhiên là có lợi ích bên trong. Nhưng quyết sách sai lầm của Đại Vương khiến bọn họ chịu tổn thất vô cùng lớn, những quý tộc có quyền, có thế đó sao có thể dễ dàng để yên như vậy?
Khi tin của Liễu Xa truyền tới huyện Tượng Dương, nội bộ Bắc Cương đã loạn cào cào, uy tín triều đình rơi xuống đáy.
Khương Bồng Cơ mặc một bộ quần áo hơi mỏng ngồi bên bờ ruộng, trên đầu đội mũ rộng vành che nắng.
Năm nay tuy xảy ra hạn hán nhưng vụ mùa thu hoạch cũng khá tốt, năm ngoái chiếm lại huyện Tượng Dương, khai khẩn hàng loạt đất ruộng hoang, hầu như nhà nào cũng được chia gần mười mẫu ruộng. Trải qua niềm vui với mùa vụ bội thu, người dân nay đang đi đốt cành cây khô bón cho đất để tăng độ phì.
Khương Bồng Cơ yên lặng lắng nghe tin mật báo rồi ngẩng đầu nhìn bầu trời.
Bây giờ đã gần vào cuối thu, nếu giống như những năm trước thì đợt tuyết đầu tiên sắp rơi rồi.
Khương Bồng Cơ bình tĩnh nói: “Không cần lo lắng, tới khi tuyết đầu mùa rơi thì dịch ngựa ở Bắc Cương sẽ được khống chế, nhưng tổn thất đã phát sinh là không thể vãn hồi. Nói với phụ thân ta, nếu có thể phải ra sức gây mâu thuẫn trong nội bộ Bắc Cương. Chính sách sai lầm của Đại Vương Bắc Cương gây ra tổn thất vô cùng lớn cho trại ngựa của rất nhiều quý tộc, xem ra ông ta giờ đang sứt đầu mẻ trán đây.”
Trong khoảng thời gian này, Khương Bồng Cơ nếu không phải bận bù đầu bên phường mộc thì lại xà quần trên đồng ruộng, làm như đúng rồi khiến đám khán giả livestream còn tưởng cô muốn chuyển nghề.
Giờ lại có mật sứ của Liễu Xa tới làm cả đám hăng như gà chọc tiết.
[Thoắt Cái Hết Bài]: Ha ha ha ha... hố này chắc tui cười chết luôn quá, Bắc Cương muốn xâm lược Đông Khánh, ai ngờ ông trời không nể mặt lạnh lùng quăng cho cái “dịch ngựa”. Giờ thì vui rồi, có khi cả Đại Vương cũng bị rớt đài.
[Nấm Hương Xào]: Thiên thời địa lợi nhân hoà, haizzz, Bắc Cương ngay cả thiên thời cũng không có mà đòi đánh Đông Khánh, ai cho dũng khí mà gan thế? Lương Tĩnh Như* à? Giờ thì hay rồi, dịch bệnh khiến ngựa chết như rạ, bé đây đi tra rồi, ha ha ha, ngựa chiến thời cổ đại không phải hạng vừa đâu, trại ngựa ở Bắc Cương hầu như chết sạch, tổn thất không biết bao nhiêu cho kể.
* Lương Tĩnh Như là một nữ ca sĩ hát nhạc Trung nổi tiếng người Malaysia, cô có một bài hát tên là “Dũng khí.
[Mặt Trời Lặn Trên Bầu Trời]: Nố nô nồ... quả thật bọn họ mất rất nhiều ngựa chiến, quy ra thành tiền bạc nhìn tưởng rất đắt, nhưng tụi bay phải biết, ngựa chiến không phải hàng hóa lưu hành, cũng không phải vốn lưu động, nên thực ra tổn thất của Bắc Cương không lớn đến thế.
Nếu ngựa chiến Bắc Cương có thể giao dịch chắc chắn sẽ bán với giá rất cao, nhưng không thể nói nó tương đương với số tiền đó.
Trại ngựa Bắc Cương lớn nhỏ đa dạng, giá là bọn họ đưa ra, người khác sao có thể biết được giá thành thực tế của một con ngựa.
[Hôm Nay Cướp Hộp]: Nếu thế thì chẳng phải là chúng ta lấy giá giao dịch ngựa chiến để tính tổn thất cho bọn họ, còn lấy giá thành tính thì chắc chắn số tiền không lớn đến vậy? Nhưng đáng lẽ cũng không xê xích bao nhiêu, dù sao cũng là chuyện khiến người ta tăng xông.
[Ăn Trộm Kích Thích VL]: Mỗi tui lo sau này Streamer phải giải quyết nạn ôn dịch này thế nào khi tiến đánh Bắc Cương sao?
Mật sứ đã lui ra, Khương Bồng Cơ nhìn lướt qua bình luận trên màn hình, nhìn như cô đang suy nghĩ vẩn vơ nhưng thật ra là đang trả lời bình luận.
[Streamer V]: Nghe tin mật sứ báo lại, tôi ít nhiều cũng có thể đoán ra nạn ôn dịch lây lan qua con đường nào, hơn nửa là có liên quan tới côn trùng, ruồi muỗi. Nguồn gốc của dịch bệnh là từ vùng phụ cận nước Sát Lan, nơi đó khí hậu nóng bức ẩm ướt, một năm bốn mùa không thấy sương mù tuyết rơi, chủ yếu chỉ có hai mùa xuân hè. Nếu côn trùng ruồi muỗi là nguồn bệnh thì tới khi thời tiết chuyển lạnh, sương tuyết bao phủ mặt đất, dịch bệnh tự khắc sẽ được khống chế.
Con đường lây lan không phải ít, sau khi làm phép loại trừ thì Khương Bồng Cơ xác định nguyên nhân ở đám côn trùng, ruồi muỗi thường thấy ở thảo nguyên. Cho dù suy đoán không có chứng cứ xác thực nhưng cô rất tin tưởng vào phán đoán của mình.
Phát tán qua đường không khí thì dù nguồn bệnh có thời kỳ ủ bệnh dài đi nữa, dịch bệnh cũng sẽ phát cùng lúc trong vài ngày, sau đó lan tràn khắp thảo nguyên Bắc Cương. Kết quả chứng minh không phải như thế à, dịch bệnh này lây lan từ con này qua con khác, tốc độ không nhanh nhưng cũng không quá chậm.
Đám khán giả xem livestream sửng sốt như hiểu ra chân lý.
[Vũ Trụ Đỏ]: Nạn ôn dịch này hơi giống dịch ngựa ở châu Phi, nhưng thời kỳ ủ bệnh dài hơn, tỷ lệ tử vong cũng cao hơn.
[Anh Hùng Bão Tố]: Tóm lại, Streamer có tính toán trước là tốt rồi, tụi tui chỉ cần im lặng buôn dưa lê xem kịch vui thôi.
Lúc này bỗng có khán giả đề cập tới một vấn đề.
[Chuông Ấm]: A a a a a... đột nhiên nhớ tới một chuyện, Tiểu Bạch cũng đến từ Bắc Cương đó, có khi nào cũng dính ôn dịch không?
Nghĩ tới con ngựa lộng lẫy sáng chói như siêu sao lại ngoan hiền tinh khôn kia sẽ chết vì bệnh, ai nấy đều lo lắng.
[Streamer V]: Tiểu Bạch rất ổn, nó không sao đâu.
Quản sự Tụ Bảo Trai nói với Khương Bồng Cơ là mình mua một con ngựa chiến trắng như tuyết chất lượng tốt muốn dâng tặng cho cô, lúc đó Khương Bồng Cơ đã hỏi kỹ càng từng chi tiết, sau khi xác định Tiểu Bạch không có vấn đề mới để người trông ngựa dẫn nó vào chuồng VIP của Đại Bạch.
Quản sự Tụ Bảo Trai mang theo Tiểu Bạch rời khỏi Bắc Cương, còn cố ý lượn vài vòng mất hơn một tháng mới tới huyện Tượng Dương.
Nếu Tiểu Bạch có bệnh thì đã sớm chết trên đường, làm gì có thể bình an đến nơi?
Trên đồng ruộng la liệt những cành cây khô bị đốt cháy, Khương Bồng Cơ đứng dậy đi guốc gỗ vào.
Lúc này, Lý Uân cũng đã đi tuần tra về, khuôn mặt tràn đầy nụ cười thả thính của anh khiến rất nhiều cô gái sáng mắt.
“Chủ công!”
Khương Bồng Cơ nhẹ gật đầu, ra hiệu đến lúc đi rồi.
Lý Uân vui vẻ cười khoe hàm răng trắng: “Vốn tưởng rằng năm nay hạn hán sẽ không thu hoạch được bao nhiêu, ai ngờ lại bội thu.”
Anh đã kiểm tra tình hình thu hoạch của các hộ gia đình, số lương thực này đủ để nuôi sống dân chúng cả quận Phụng Ấp.
Nếu tính cả đồn điền phía huyện Thành An thì tới năm sau thu hoạch vụ thu, không chỉ người dân một quận có đủ lương thực mà quân đội hai mươi nghìn binh lính cũng không lo thiếu gạo rồi. >