Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế

Chương 707



Nhìn vết máu để lại trên mặt đất, Khương Hồng Cơ nhếch môi cười.

Dưới ánh trăng lạnh lẽo, nụ cười của cô đáng sợ khiến người ta lạnh run.

Đám khán giả đều rùng mình, Streamer có gì đó không đúng. [Một Giới Vi Mệnh]: Streamer à, cô đang làm gì đó? Thật rợn người, vốn muốn đi ngủ mà giờ hết ngủ nổi rồi.

[Lạc Tuyết]: Rùng cả mình, Streamer à, cô đừng có nói là tới để kiểm tra cái xác mang mặt nạ da người kia à nha!

[Lạc Thần Dạ Mạch]: Sợ tè ra quần. Thế giới này thật sự có yêu ma quỷ quái sao?

Khương Bổng Cơ gửi một bình luận, ngăn cản mấy tên khán giả suy diễn lung tung tự mình hù mình.

[Streamer V]: Ta tới đây đúng là để tìm cái xác kia, không ngoài dự liệu của ta, ả đã biến mất... Hoặc có thể nói đã sống lại rời đi. Cũng chẳng có gì lạ, ta còn có thể mở kênh livestream ở đây thì sao cầm được người ta xuyên việt có bàn tay vàng? Thế nhưng cấp độ của ả không cao, không những ám sát không thành công còn lỗ nặng.

Khương Bồng Cơ vốn có thể giết vũ cơ trong một chiều, nhưng cô không làm như thế mà lại kéo dài thời gian để thăm dò.

Không những thế cô còn đụng tay đụng chân một chút lên người ả.

Cổ để lại tinh thần lực, khóa hệ thống trong ả vũ cơ lại.

Nếu giết chết vũ cơ, “hệ thống con” sẽ từ bỏ ký chủ trở về bản thể, chuyện này sẽ gây phiền phức cho Khương Bồng Cơ, dù sao giờ vẫn chưa phải thời điểm thu lưới, cô còn chưa muốn trực tiếp đối đầu với hệ thống chủ đầu...

Vì vậy có cưỡng chế khóa “hệ thống con” vào cơ thể vũ cơ để nó không thể rời khỏi ký chủ.

Lựa chọn duy nhất của hệ thống con” là phải dùng một số điểm tích lũy khổng lồ chữa trị cái xác để vũ cơ sống lại.

Đêm khuya cô chạy ra là muốn kiểm tra xem vũ cơ có sống lại không.

Quả nhiên, tất cả vẫn nằm trong tính toán của cô.

Khương Bồng Cơ đứng dậy rời khỏi bãi tha ma.

Trên đường trở về, cô giễu cợt hệ thống đang bị giam cầm ở khu vực tinh thần trong não bộ.

“Anh em của mi đúng là ngu xuẩn”

Hệ thống thẹn quá hoá giận rít lên: “Khương Hồng Cơ, cô chết không yên đâu!”

Sĩ có thể giết không thể nhục, cô gái này năm lần bảy lượt nhục nhã nó, hệ thống đã hận cô thấu xương.

Khương Bổng Cơ híp mắt: “Tốt lắm, ta chờ. “

Xem ai chơi chết ai!

Dựa theo suy đoán của cô, hai ký chủ của “hệ thống con” khi mở livestream đều có thể nhìn thấy màn hình livestream của người kia.

Lúc ở bàn rượu, cô nhìn chằm chằm vào màn hình bình luận của vũ cơ váy đỏ, nội dung trong đó khiến cô mở rộng tầm mắt.

Cô tự nhận là đã bậy bạ lắm rồi, nhưng chưa bao giờ thấy màn hình bình luận tràn ngập nội dung 18+ như thế, thậm chí có người còn dùng kiểu chữ bày ra nhiều tư thế nhìn muốn đỏ mặt, giống như một kiểu chat sex khó coi. Đúng là bó tay, như vậy đâu còn là kênh livestream chính thống nữa.

Khương Bồng Cơ cũng để ý hình như vũ cơ không nhìn thấy màn hình của cô.

Vừa nghĩ liền đoán được lý do.

Hai “hệ thống con” đều có hai đầu thu và phát.

Vì bị Khương Đồng Cơ giam cầm nên “hệ thống con” của cô chỉ có thể thu chứ không thể phát.

Cô có thể thu được tín hiệu livestream của một hệ thống con” khác truyền tới nhưng đối phương lại không thấy được cố.

Nói cách khác, nếu chủ hệ thống cũng mở livestream thì cô có thể dễ dàng bắt được đối phương.

Thế nhưng có một chữ cũng không tin lời hệ thống nói.

Ai biết bản thể của hệ thống là hệ thống livestream... Hay là hệ thống khác:

Dưới ánh trăng, Khương Đồng Cơ quay lại quân doanh, lúc này chân trời đã hứng sáng. Còn vũ cơ váy đỏ rốt cuộc đã đi đâu?

Thực tế chứng minh, suy đoán của Khương Bồng Cơ là chính xác, vũ cơ đã “sống lại”

Quay ngược thời gian mấy canh giờ trước...

Vũ cơ váy đỏ bị Khương Đồng Cơ đánh nát cổ, dao găm xuyên thủng tim, ả đã chết đến không thể chết thêm.

Trong lúc mơ hồ, ả cảm giác thân thể bị một sức mạnh khổng lồ kéo vào không gian của hệ thống, hồn ả xuất hiện dưới ánh đèn sáng trưng trong phòng khách của biệt thự.

Mùi vị của cái chết khiến ả sợ hãi vô cùng, chỉ biết ôm chân ngồi trên sô pha gào khóc.

Một lúc sau ở sụt sùi hỏi hệ thống: “Hệ thống, ta đã chết rồi à?”

Giọng nói của hệ thống đầy sự âm độc và sát ý mà vũ cơ chưa bao giờ thấy: “Chết rồi!” Ở bất giác rùng mình một cái: “Ta còn có thể sống lại không? Ta còn có điểm tích lũy, ta không muốn chết!”

“Một tỷ!” Hệ thống lạnh như băng nói.

Vũ cổ đông cứng, chỉ là chữa trị cơ thể để ả sống lại thôi mà muốn tới một tỷ điểm tích lũy?

“Sao lại đắt như vậy?” Giọng ả dường như khỏe lên một chút: “Một tỷ? Ta kiếm đầu ra nhiều như vậy?”

Hệ thống tức giận: “Giá nó như thế đó, cô không muốn sống lại cũng được, không ai ép cô.”

Nghe giọng điệu có thể thấy tâm trạng hệ thống xấu tới mức nào, còn vũ cơ thì oan ức ngơ ngác không biết chuyện gì xảy ra.

Sau khi phát hiện thực lực của Khương Bồng Cơ, hệ thống liền muốn đá ký chủ đi, chạy trối chết.

Nhưng ai ngờ đối phương lại gian xảo đụng tay đụng chân khóa nó và ký chủ ngu xuẩn này lại.

Từ nay về sau, trừ phi tinh thần Khương Đồng Cơ biến mất hoặc cô chủ động thả người, nếu không hệ thống sẽ bị khóa lại trong cơ thể này, không cách nào rời khỏi ký chủ để báo tin cho hệ thống chủ... Muốn chạy trốn đều trốn không thoát... Đậu xanh rau má!

Nó có thể đoán được một “hệ thống con” khác đã bị đối xử như thế nào.

Vũ cơ còn muốn cứng rắn một lúc, nhưng ở không muốn cả một đời bị giam cầm trong không gian hệ thống, như thế quá tịch mịch cô độc, ả không thể chịu nổi.

Thế nên ả đã cúi đầu trước.

“Một tỷ... Nhưng giờ ta không có nhiều điểm tích lũy như vậy... Lúc trước để chạy từ Trung Chiếu tới đây một cách nhanh nhất, ta đã lấy tất cả điểm tích lũy đổi lấy [Phù Thần Hành Ngàn Dặm], giờ còn bao nhiêu điểm mi biết rõ mà...”

Vũ cơ còn muốn giả bộ đáng thương, ngụy biện vài câu.

Lúc này hệ thống có vẻ dễ nói chuyện hơn một chút, nó cho vũ cơ hai lựa chọn.

“Trả góp hoặc là ứng trước, cô chọn đi, nhắc có một câu nên chọn sớm, không tới khi thi thể mục rữa rồi thì không sống lại được đâu.”

Hệ thống không phải người tốt, dù là trả góp hay ứng trước, vũ cơ đều phải trả lãi rất cao.

Đứng trước những điều khoản bá đạo như vậy, trong lòng ả không muốn nhưng lại không thể không cắn răng đồng ý.

Hệ thống chế giễu: “Ai bảo cô ngu xuẩn, kêu cô dùng [Bùa Trung Thành chín sao], cô lại tham lam muốn ám sát...”

Đã chịu uất ức như thế còn bị hệ thống chế giễu, thật sự làm vũ cơ tức muốn nổ phổi.

Ở trà trộn vào phường múa vì muốn hạ [Bùa Trung Thành chín sao] lên Khương Hồng Cơ, không nghĩ tới Khương Bồng Cơ sẽ say bí tỉ như thế.

Nghĩ tới giá của [Bùa Trung Thành chín sao], ả lại đau lòng vô cùng, trong lúc lòng tham nhất thời dâng lên, ả đã thu hồi [Bùa Trung Thành chín sao] rồi móc thẳng dao găm ra. Ở tốn nhiều điểm tích lũy như vậy để đổi lấy sách kỹ năng võ công, trở thành cao thủ cấp tông sư, chẳng lẽ còn không giết nổi một con bé say như chết? Đúng là không giết nổi, còn bị đối phương phản giết như bỡn. >