*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nó bị Khương Hồng Cơ cắt đứt liên hệ với ký chủ, trơ mắt nhìn cô giết chết ký chủ của mình, lại còn đánh nát hồn phách của ký chủ.
Tình cảnh này hoàn toàn khác với kịch bản mà nó đoán trước! Chuyện này cũng thôi đi, nó còn chưa kịp chạy trốn thì trước mắt bỗng trở nên tối sầm, sau đó lại bị giam vào trong một khu vực tràn đầy năng lượng tinh thần
Hệ thống sổ hai hỏi: “Chỗ này là chỗ nào?”
Khương Hồng Cơ nói: “Khu vực tinh thần trong não bộ của tao.”
Cô bắt được hệ thống con trên người nữ xuyên không, hai kênh livestream bị cưỡng chế thăng cấp, bây giờ đang trong giai đoạn bảo trì.
Trước khi bảo trì, cô gửi một thông báo cho người xem trong kênh livestream của mình,3bảo bọn họ ngày mai mau đến cướp chỗ.
Lúc này, hệ thống số hai cố gắng trốn thoát, thế nhưng sự áp chế từ bốn phía quá mạnh, nó căn bản không thể trốn thoát được
Ở gần chỗ của nó, hệ thống số một nhỏ hơn nó mấy lần lạnh lùng thốt: “Đừng giãy giụa nữa, ngừng lại đi.” Lúc này, hệ thống số hai mới phát hiện ra tình cảnh của hệ thống số một, nó càng mờ mịt hơn
“Sao mày bị giam cầm vậy?” Bởi vì giữa các hệ thống con không thể liên hệ với nhau, đến bây giờ nó còn chưa biết “anh em cùng cảnh ngộ” đã bị đối xử một cách rất phi nhân tính
Hệ thống số một lạnh lùng “ồ” một tiếng, nó thật sự không muốn nói chuyện với cái tên ngu ngốc0này
Hệ thống số hai tỉnh táo lại, lòng càng lúc càng chìm xuống, luôn có cảm giác tình hình hoàn toàn khác với dự đoán của mình
Nó chần chờ nói: “Khu vực tinh thần của não bộ này..
không bình thường lắm...”
Mạnh một cách bất thường!
Hệ thống số một tiếp tục cười lạnh: “Mày đi theo người phụ nữ ngu xuẩn kia lâu quá, ngay cả chỉ số thông minh cũng bị cô ta kéo thấp xuống rồi à?”
Hệ thống số hai chỉ im lặng, nó nghĩ tới một điều vô cùng đáng sợ.
“Mày, sao mày lại bám vào người một ký chủ như vậy? Mày còn trợ giúp cô ta nữa?” Nếu nó tình cờ gặp được một kẻ mà ma quỷ nhìn thấy cũng sợ như vậy, nó đã sớm phủi mông bỏ đi rồi
Hệ thống số một sống không5còn gì luyến tiếc mà nói: “Con mắt chó nào của mày thấy tao giúp cô ta?” Bây giờ nó vẫn còn là tù nhân có được hay không hả? Bây giờ nó không lo lắng những chuyện khác, chỉ lo cho hệ thống chủ thể thổi
Nhìn những phản ứng gần đây của Khương Hồng Cơ, dường như đối phương đã biết được chân tướng nào đó, điều này làm cho nó cảm thấy vô cùng lo sợ và bất an
Làm một sinh mệnh bậc cao, nó chưa bao giờ cảm thấy bất lực như bây giờ cả
Trước đây tình cờ gặp gỡ ký chủ, mười người thì chín là kẻ ngốc, một người còn lại thì tự cho mình là thông minh, người nào không bị nó chơi đến chết chứ?
Nào ngờ lẽ trời luôn tuần hoàn, lần này thay4đổi, kẻ bị chơi lại là nó.
Hệ thống số hai là tên bị tách rời sớm nhất
Một khi bị chia lìa, nó và hệ thống chủ thể biến thành hai cá thể hoàn toàn độc lập, thế nên nó không biết rất nhiều chuyện
Nó cho rằng tìm Khương Hồng Cơ là ý của số một, bởi vậy bán giận: “Sao mày lại tìm một ký chủ như vậy chứ?”
Kỷ chủ bị nô dịch chỗ nào chứ, rõ ràng là một vị tổ tông mà!
Hệ thống số một cười lạnh nói: “Nếu có thể chọn, bà đây cũng không muốn chọn cô ta
Có trời mới biết tại sao cái người được trời chọn này lại khó chơi đến thế?”
Trên thế gian này có vô số vị diện, mỗi một vị diện tương đương với một cá thể độc lập
Sinh linh trong vị9diện phát triển càng tốt, càng phồn thịnh thì vị diện càng nhận được nhiều lợi ích hơn
Cái gọi là hệ thống, thật ra chính là sâu mọt của mỗi vị diện, chúng lén lút hấp thu năng lượng bản nguyên của các vị diện
Vị diện cũng có ý thức của riêng mình, để sinh linh trong vị diện có thể phát triển tốt hơn mới có cái gọi là “người được trời chọn”.
Nếu không có sự nhúng tay của hệ thống, dựa theo quỹ đạo vốn có, Khương Hồng Cơ sẽ khai sáng một triều đại mới, mang đến càng nhiều lợi ích hơn cho vị diện
Kết quả thì sao? Cái mầm cây nhỏ của vị diện này bị con sâu mọt là hệ thống nhìn chằm chằm!
Dựa theo kinh nghiệm trước đây, chỉ cần giết người được trời chọn”, sau đó từng bước một hấp thu năng lượng bản nguyên thì cơ bản đã ổn thỏa.
Hệ thống số hai cao giọng rít lên: “Cô ta là người được trời chọn?” Dọa chết cục cưng rồi!
Hệ thống số một u ám nói: “Nếu cô ta không phải là người được trời chọn, sao bản thể lại phân tách tạo ra nữa chứ?”
Vốn tưởng rằng có thể gieo họa cho “người được trời chọn” mà vị diện coi trọng, không ngờ người ta vốn là kẻ gieo họa, chuyên môn gieo họa cho hệ thống! Không biết một vị diện bậc thấp vẫn còn lạc hậu về nền văn minh như vậy, rốt cuộc đã bắt một hồn phách như thế này từ đâu về nữa.
Mợ nó thật là buồn nôn! Hệ thống số hai lập tức uể oải, nó lo sợ bất an nói: “Chúng ta phải làm gì bây giờ?” “Mày cũng giống tao thôi, mày hỏi tao thì tao biết hỏi ai hả?” Hệ thống tức đến nổ phổi mà nói: “Bây giờ mày còn liên hệ được với bản thể không?” Hệ thống sổ hai uể oải nói: “Không thể.” Từ lúc nó bị Khương Hồng Cơ cưỡng chế buộc vào người của ký chủ trước, nó đã không thể liên hệ với bản thể được nữa rồi
Nó biết Khương Đồng Cơ không dễ chọc, thế nhưng không ngờ lại khó giải quyết như vậy, không chỉ uy hiếp nó, lại còn có thể uy hiếp đến bản thể
“Đợi đấy!” Hệ thống số một thở ồ ồ, tàn bạo nói: “Con người của Khương Hồng Cơ rất tự phụ, thể nào cô ta cũng ngã sấp mặt cho mà xem
May mà ký chủ ngu xuẩn của mày còn có chút đầu óc, không khai bản thể thật ra
Nếu không...”
Nếu không, nói không chừng bản thể cũng bị Khương Hồng Cơ bắt, sau đó một chủ hai con, ba cái hệ thống có thể chơi cờ tỉ phú chung với nhau luôn
Lúc này, trong khu vực tinh thần của não bộ vang lên tiếng của Khương Hồng Cơ.
Cô nói...
“Tao cảm thấy hai đứa chúng mày đều rất ngu xuẩn
Chỗ này là khu vực tinh thần trong não bộ của tao, tạo chính là thần ở đây
Bọn mày thầm thì nói gì với nhau, tạo cũng nghe thấy hết
Bọn mày xác định mình vẫn muốn tiếp tục tít tít chứ?” Khương Hồng Cơ vừa hủy thi thể xóa dấu vết vừa mang khuôn mặt tươi cười mà châm chọc.
Hai cái hệ thống lập tức im như thóc, cuối cùng thì tai cô cũng được yên tĩnh.
“Haiz..
Kiếp sau nhớ đầu thai cho tốt, nếu như người còn có cơ hội đầu thai...” Khương Hồng Cơ vỗ tay một cái, thi thể trên đất triệt để bốc cháy, thỉnh thoảng còn có tiếng lách tách
Trình Tỉnh canh gác ở đằng xa, nhìn thấy chỗ này có ánh lửa bốc lên thì cố giữ bình tĩnh, bước nhanh đến đây.
“Liễu Châu mục, yêu quái kia đã đền tội rồi?”
“Đã trừ khử, huynh xem lại tay của mình đi, có còn dấu vết đó không?” Trong lòng Trình Tình cảm thấy vui vẻ, anh ta giơ tay gỡ miếng vải trắng trên tay phải ra, chỉ thấy chỗ vốn che đầy hoa văn xấu xí đã khôi phục lại màu da bình thường
Anh ta trịnh trọng làm một đại lễ, cảm kích nói: “Tĩnh đa tạ ân cứu mạng của châu mục.”
Hoa văn biến mất, anh ta cảm thấy thân thể của mình nhẹ nhàng hơn nhiều, đầu óc vốn đang mê man cũng như rẽ mây mà nhìn thấy mặt trời, trở nên sáng trong
Khương Hồng Cơ giơ tay nâng anh ta dậy, cười nói: “Không cần nói cảm ơn
Chuyện này nhắc đến cũng phải trách ta, vốn ta nên diệt trừ cô ta sớm hơn.”
Trình Tĩnh không biết phương Bồng Cơ cố tình để lại, cho nên mới khiến ả đàn bà xuyên không có cơ hội ngóc đầu lên lần nữa.
Nói như vậy, nếu không phải do Khương Hồng Cơ, Trình Tĩnh cũng không bị tai bay vạ gió.
Khương Hồng Cơ không cho Trình Tĩnh có cơ hội mở miệng, cô nói: “Bây giờ đã khuya, Hữu Mặc nên về nghỉ ngơi trước đi, ta đi tìm người đến đây xử lý thi thể của yêu quái này
Tuy nói cô ta đã đền tội, thế nhưng vô duyên vô cớ lại có thêm một thi thể sẽ làm bách tính bị hoảng sợ.