*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ta dự định đầu xuân năm sau sẽ ra tay
Nhưng chuyện này vẫn nên xem ý kiến các huynh...”
Hai người ngây ra, hoàn toàn không có chuẩn bị tâm lý
Đi theo một chủ công nói gió là mưa, mỗi giờ mỗi phút đều có thể tận hưởng sự kích thích khác nhau.
Kỳ Quan Nhượng hỏi: “Chủ công đã thu được tin tức gì rồi?” Nếu như không có ngoại lực thúc đẩy, chủ công nhà mình sẽ không hở ra một tí là phát điên lên đâu
Khương Bồng Cơ cau mày nói ra việc xảy ra ngày hôm nay.
Bọn họ đóng quân ở quận Thượng Ngu, mặc dù là vùng biên giới thảo nguyên nhưng đã xuất hiện không ít dấu vết của thỏ rừng, có thể tưởng tượng được tình hình ở vùng thảo nguyên Bắc Cương như thế nào
Trực giác3của cô mách bảo rằng năm sau là thời cơ ra tay tốt nhất
Nếu như đánh nhanh, nghỉ ngơi một chút liền có thể quay đầu tham gia vào hỗn chiến Trung Nguyên với các chư hầu, đến lúc đó còn có thể nhặt được một đống lợi lộc
Nếu như bỏ qua cơ hội lần này, vậy thì thật khó nói.
Có điều, đánh trận đòi hỏi phải có thông tin chuẩn xác và kế hoạch đáng tin cậy, không phải chỉ dựa vào trực giác của mình cô.
Kỳ Quan Nhượng và Phong Chân nhìn nhau, bọn họ cũng biết Về Từ năm đó đã bắt tay thi hành kế sách thỏ và cừu
Hiện giờ ngay cả biên cương đều xuất hiện khá nhiều dấu vết thỏ rừng, xem ra chính sách của bọn họ đã có hiệu quả rồi
Tuy nhiên có phù1hợp khai chiến hay không, bọn họ vẫn phải cân nhắc thận trọng.
Kỳ Quan Nhượng bước ra chắp tay, anh ta nói: “Chủ công, theo Nhượng thấy vẫn nên thận trọng thì hơn
Trước tiên cử người thăm dò tình hình bên trong Bắc Cương
Nếu tình hình phù hợp, lại kiểm kê lương thảo binh mã, điều động binh lực đóng giữ biên giới Sùng Châu, tăng cường luyện binh, sẵn sàng chiến đấu!” Muốn đánh nhau cần phải chuẩn bị rất nhiều thứ, không những phải tìm hiểu rõ thông tin của kẻ địch, họ còn phải đảm bảo đường tiếp tế của phe mình
May mắn thay, năm đó đã quyết định lập số lượng lớn đồn điền ở Sùng Châu, chọn ra được vài điểm rất có ý nghĩa chiến lược
Đợt thu hoạch lương thực sau mùa thu năm nay là3năm thứ ba lập đồn điền ở Sùng Châu, lương thảo đã đủ để hỗ trợ cho trận chiến lớn lần này
Nhờ có sự tồn tại của đồn điền, không chỉ có thể khiến họ giảm thiểu tổn thất trong vận chuyển lương thực mà còn có thể linh hoạt chi viện, không sợ địch can thiệp vào con đường vận chuyển lương thực,
Phong Chân hoàn toàn đồng ý.
Khương Bồng Cơ nói: “Ta cũng hiểu được đạo lý này, chỉ là muốn thông báo trước cho các huynh một tiếng.” Hai người Kỳ Quan Nhượng lớn thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần chủ công không động kinh ngày mai liền đi đánh Bắc Cương thì đều ổn
Nếu nói cả sùng Châu này, ai hiểu rõ tình hình bên trong Bắc Cương nhất thì không ai qua được Thôi thị
Khương Bồng Cơ phái3người đến mời gia chủ Thôi thị Thôi Dục qua
Cô đã hao tốn rất nhiều sức lực để lôi kéo Thôi thị, không chỉ dùng Thôi thì để chống đối với các sĩ tộc khác ở Sùng Châu mà còn nhòm ngó đến mạng lưới liên hệ của bọn họ
Từ lúc Cổ Tín theo ý của Khương Bồng Cơ, dùng một đống sản phẩm thủy tinh gái được Bắc Cương một khoản tiền, ông liền rút dần việc làm ăn ra khỏi Bắc Cương
Điều này cũng có nghĩa là Khương Bồng Cơ đã mất đi một tai mắt ngầm ở Bắc Cương.
May mắn thay, sự xuất hiện của Thôi thì đã bù đắp được những thiếu sót này
Từ lúc Thôi Dục lên thuyền của phe Khương Bồng Cơ, nước lên thì thuyền cũng lên, địa vị Thôi thị ở Sùng Châu đã9tăng lên trông thấy
Trong hai năm dốc sức sản xuất giấy Tuyên, Thôi thì không chỉ kiếm được một khoản tiền khổng lồ mà còn giành được danh tiếng và địa vị chưa từng có.
Toàn bộ trên dưới gia tộc hắn chỉ thiếu điều tôn Khương Bồng Cơ lên làm thần tài mà thôi
Để thể hiện sự quyết tâm của mình, Thối Dục còn chủ động thỉnh cầu một chức vị, không liên quan đến thực quyền và cũng không gây ra nghi kỵ
“Tham kiến chủ công.”
Thối Dục hành lễ, còn gật đầu với Kỳ Quan Nhượng và Phong Chân, sau khi hành lễ chu toàn thì mới ngồi xuống.
Khương Bồng Cơ nói: “Trọng Hoán, gọi người qua đây không phải vì điều gì khác, có chuyện muốn hỏi thăm một chút.”
Thôi Dục kính cẩn đáp lại: “Chủ công cứ việc hỏi, thần biết sẽ nói.” “Thôi thị các ngươi làm ăn buôn bán ở Bắc Cương, nửa năm gần đây có phát hiện ra điểm nào khác thường không?”
Nếu đổi lại là người ngoài, chắc chắn không quen nhìn Thôi thì vừa buôn bán ở Sùng Châu lại vừa kiếm tiền của Bắc Cương, kiểu gió chiều nào xoay chiều ấy.
Thôi Dục lúc đầu cũng muốn từ bỏ chuyện buôn bán ở Bắc Cương
So với việc Khương Bồng Cơ cho hắn kinh doanh giấy Tuyên và phương thức bí mật làm giấy, lợi nhuận kinh doanh ở Bắc Cương lại càng giống như gân gà, vừa khó ăn nhưng bỏ lại tiếc rẻ
Nếu giữ lại mà dẫn đến hoài nghi của Khương Bồng Cơ, thà rằng nhẫn tâm vứt bỏ đi thì hơn.
Khương Bồng Cơ ra mặt ngăn chặn, thậm chí còn thẩm gắng sức hỗ trợ Thôi thị phát triển kinh doanh trong Bắc Cương
Thôi Dục là người khôn ngoan, lập tức làm theo, trong hai năm qua càng chú ý phát triển việc kinh doanh ở Bắc Cương.
“Điểm khác thường?” Thôi Dục nghĩ một lúc, xấu hổ đáp: “Không biết cụ thể là mặt nào?”
“Tình hình ngựa chiến xuất chuồng ở trại ngựa Bắc Cương, tình hình cuộc sống gần đây của dân du mục bình thường, những biến động về nhân sự triều chính của hoàng đình Bắc Cương..
Đại khái là những phương diện đó.” Khương Bồng Cơ khoanh tròn phạm vi, Thôi Dục sẽ dễ dàng trả lời hơn nhiều.
“Vì bệnh dịch ngựa nên trại ngựa ở Bắc Cương không còn con nào
Nhưng trong hai năm gần đây đã hồi phục sản xuất
Nghe nói trại ngựa lớn nhất đã có hơn bảy trăm con ngựa con trong năm nay
Giống không bằng so với những con được bồi dưỡng trước kia, nhưng lại là ngựa khỏe chất lượng tốt khó kiếm được.” Thôi Dục tiếp tục nói: “Dân du mục vẫn như vậy, những mất mát trước đây quá nặng nề, hiện giờ vẫn chưa trở lại bình thường
Còn việc triều chính Bắc Cương có biến động..
Có thể vì quá đa nghi, hai năm nay đại vương Bắc Cương đã không còn tin tưởng Ngột Lực Bạt nữa
Nghe nói sức khỏe của đại vương Bắc Cương có dấu hiệu suy giảm, mấy vị hoàng tử đã tiếp xúc với chính sự, lờ mờ có dấu hiệu tranh giành ngôi vị, không ít các triều thần cả công khai cả bí mật chia phe phái.”
Khương Bồng Cơ nghe xong, lông mày cau lại
“Hơn bảy trăm con? Nhiều vậy sao?”
Khương Bồng Cơ nghe đến con số này liền giật mình
Ngựa con từ lúc sinh ra đến khi trưởng thành khỏe mạnh cần ít nhất là ba năm.
Bệnh dịch ngựa ở Bắc Cương mới qua được bao lâu?
Số lượng bảy trăm con này là của trại ngựa lớn nhất, tính cả các trại ngựa lớn nhỏ khác, ngựa con xuất chuồng ít nhất cũng là hai ngàn con!
Bọn họ lấy đâu ra nhiều ngựa cái đến độ tuổi sinh sản thế? Vẻ mặt Thôi Dục trông có vẻ ngưng trọng, hắn hạ thấp giọng nói: “Chủ công, cái này..
sợ là phải đi hỏi Mạnh thị ở Thường Châu rồi.” Hắn vừa nói xong, Khương Bồng Cơ liền đập tay xuống bàn
“Lão thất phu Mạnh Trạm này, có một ngày phải đào mộ tổ tiên nhà ông ta lên thôi! Ông ta cũng không sợ để tiếng xấu muôn đời!” Trại ngựa ở Đông Khánh chủ yếu tập trung ở Thường Châu
Nói cách khác, Mạnh thị đang khống chế mạng sống của toàn bộ các trại ngựa ở Đông Khánh
Nếu Mạnh thị không nhận lời, làm sao có nhiều ngựa cái thích hợp mang thai được gửi tới Bắc Cương đến vậy? Thôi Dục lén lau mồ hôi, tiếp tục nói: “Bắc Cương mua ngựa với giá gấp mười từ tay Mạnh thị..
điều này mới...” “Súc sinh phản bội tổ tông!” Khương Bồng Cơ cười khẩy
Mạnh thị là đời sau của của chiến thần Mạnh Tinh triều trước, tam tộc Bắc Cương là đời sau của tộc Khương Vu
Mạnh Tinh năm đó tàn sát tộc Khương Vũ cũng tốn không ít công sức.
Thực sự không biết hai nhóm thể lực này sao lại mặt dày hợp tác với nhau.
Khương Bồng Cơ tức giận, khán giả trong kênh livestream cũng bị dọa bởi cảm xúc bộc phát của cô
Qua hai ba năm, cô dần dần xoay chuyển ấn tượng vốn có trong mắt khán giả bình luận màu xanh ở kênh livestream
Hiện giờ tỷ lệ màu xanh đỏ trong kênh livestream không còn là chênh lệch 19:1 nữa, mà đã gần được 1:1
Khán giả hai vị diện đôi khi thân thiện giao lưu, có lúc lại cắn nhau chí chóe.
Bên đó nói bên xanh ghét kênh livestream bao nhiêu năm rồi, sao không cuốn gói khỏi kênh livestream luôn đi, còn cướp chỗ của bọn họ làm gì.
Bên xanh nói bên đỏ đã độc chiếm kênh livestream bao nhiêu năm, hiện giờ cũng nên rút đi, để bọn họ tiếp xúc với Streamer nhiều hơn.