Hệ Thống Mau Xuyên, Vương Giả Phản Công

Chương 134: Chap 134





Khổ khổ sở sở mới tránh thoát được nanh vuốt con sói già Nolan và nữ chính bệnh thần kinh Erica thì cả Học viện đều đã dậy lên tin đồn hết sức thú vị

Cái gì mà công tước Nolan thích thầm công chúa Ninh Nguyệt, rồi tiểu thư Erica lại thích công tước Nolan nên thường xuyên bám theo Ninh Nguyệt gây phiền phức. Công tử nhà Wlilliam lại thích tiểu thư Erica nên cũng bám theo luôn.. Một màn lửa hận tình thù sắp sửa diễn ra.

Lúc Tử Lăng Khuynh nghe được mấy lời này..Vẻ mặt của nàng kiểu khóc không nổi mà cười không xong... Đầu óc người ở đây cũng thật phong phú quá mà.. Cái cốt truyện cẩu huyết như vậy cũng có thể nghĩ ra.. Bái phục thật!!

Nhưng mà nam chính William hiện tại đã lên sàn nhưng sao thế cục có vẻ kì quái vậy nhỉ?

Tử Lăng Khuynh nhàm chán nằm bò xuống bàn không muốn nghe lão sư giảng toàn những cái nàng đều đã biết hết rồi kia...

Tiểu Lu mấy ngày nay không thấy đâu, có lẽ nó về không gian hệ thống kiểm tra lại thông tin vị diện rồi!!

Đang mơ mơ màng màng chuẩn bị ngủ gật thì ngoài cửa lớp, một nam nhân lớn tiếng gọi tên nàng

" Ninh Nguyệt, cô mau ra đây cho ta..Mau ra đây!!"

Tử Lăng Khuynh nhíu mày, ánh mắt có chút bất mãn hướng lão sư xin phép rồi bước ra ngoài

Nam nhân đó ngay lập tức kéo cô chạy một mạch đến hoa viên của Học Viện rồi mới dừng lại

Tử Lăng Khuynh: "..." bị điên à? Nói gì mà phải đến Hoa viên mới nói được vậy? Hay là ngươi tính ám sát bổn công chúa?


" Ninh Nguyệt, chắc cô sớm biết rõ lý do hôm nay ta đến tìm cô rồi chứ nhỉ?"

Nàng nhìn William trước mặt như nhìn một thằng ngốc " Ngươi không nói thì đến cụ tổ ta sống lại cũng chẳng biết vì sao!"

Haiz.. Vị này chính là nam chính đại nhân chứ không ai khác... Hắn ta mấy hôm nay đều điên cuồng tìm Tử Lăng Khuynh gây phiền toái... Ừm.. Đẹp trai thật đấy nhưng sao nàng thấy vẫn chưa bằng tên điên Nolan nhỉ? Chắc là ảo giác rồi!!

" Hừ ngươi đừng giả vờ giả vịt. Tuy rằng ngươi là công chúa, ngươi có quyền nhưng trong Học Viện này thì ai cũng đều như nhau cả. Cường giả vi tôn!! Vả lại, công chúa thì có quyền xen vào tình cảm của người khác hay sao? Có quyền cướp bạn gái của người khác hay sao?"

William nổi giận đùng đùng, lời lẽ tuôn ra lại càng thêm cay nghiệt không chút lễ độ nào cả... Còn xen một chút uất ức không rõ..

Tử Lăng Khuynh trái lại trong lòng đều cười đến nội thương, nàng cố gắng nhịn xúc động muốn cười thật to vào mặt hắn mà nghiêm trang nói

" Ăn nói thì cũng phải có căn cứ nha.. Công tử William cũng thật biết đùa, ta \- một nữ hài tử như này làm thế nào cướp nữ nhân của ngươi được chứ? Còn cái gì mà chen vào cuộc tình..ta có sao? Ta vốn chưa hề làm gì đã bị gắn cái mác tiểu tam này lên đầu..Thực sự tổn thương đó!!"

Nàng miệng nói tổn thương nhưng hành động lại chẳng hề ăn khớp một chút nào, từ đầu tới cuối vẫn cười cười xinh đẹp. Nhưng nếu mà để ý kĩ sẽ thấy khoé môi nàng có chút run rẩy, cơ hồ là sắp không giữ nổi hình tượng nữa rồi.

William cảm thấy có chỗ kì quái, tuy nhiên hắn lại không rõ kì quái ở đâu.. Mặt đều nghệt ra như mắc nghẹn...

" Ta mặc kệ, chính vì ngươi nên Erica mới bỏ rơi ta, không quan tâm tới ta. Rõ ràng lúc đầu quan hệ của bọn ta không đến mức xấu nhưng giờ tại ngươi nên ta đã vô cớ tức giận trước mặt cô ấy khiến cô ấy không để ý đến ta nữa.. Là ngươi, là ngươi nhân lúc bọn ta cãi nhau liền chen chân vào.."

Tử Lăng Khuynh :"..." Hờ...nam chính này có bị thiểu năng hay chưa lắp não vào không vậy? Mấy chuyện này thì liên quan cái quần gì đến nàng?

William hệt như một tức phụ, mặt sắp đỏ bừng lên vì giận rồi... Nhìn thế nào cũng giống như nàng là ác bá bắt nạt dân nữ vậy!!

" William công tử thân mến à.. Ngươi cũng đừng có càn rỡ vô lý như vậy chứ. Cái gì cũng đổ lên người ta..chẳng nhẽ thực sự coi ta là cái thùng rác để mấy người tùy ý trút giận?"

" Ngươi...ngươi vậy mà dám mặt dày chối cãi. Không biết xấu hổ.."

Tử Lăng Khuynh: "...." bố lạy mày luôn rồi!! Là ai mặt dày, là ai không biết xấu hổ chứ? Nam chính này cũng quá là...hết thuốc chữa!!

Hai kị sĩ Ro và Ral đứng từ xa nhìn sắp nổ con mắt. Công chúa nói bọn họ từ xa theo dõi, nếu cô ấy có nguy hiểm thì mới xuất hiện. Bọn họ lúc đầu đều từ chối nhưng lại bị nàng đe doạ.. Hai kị sĩ nhỏ nhìn thủ đoạn chỉnh người của nàng bấy lâu tâm đều ám ảnh...cuối cùng không còn cách nào, bọn họ liền phải đồng ý thoả thuận theo ý kiến của nàng. Haiz, ai bảo công chúa đáng sợ quá làm gì..

Lúc đầu bọn họ còn có chút lo lăng..Nhưng hiện tại thì xem ra đúng là trò vui không ngớt!

.

.

.

" William, con mẹ nó... Ngươi lại đến gây chuyện gì với công chúa nhỏ của ta? Lão nương đánh chết ngươi.."


Từ phía xa đã vang lên tiếng hét sét đánh ngang tai của nữ chính đại nhân Erica. Cô chạy như một vị thần đến chắn trước mặt Tử Lăng Khuynh, dáng vẻ gà mẹ bảo vệ gà con rõ ràng

William nhìn Erica, ánh mắt đều dậy sóng, đặc biệt là khi nhìn cô lo lắng cho Tử Lăng Khuynh như vậy

" Erica, nàng..lại vì một người xa lạ mà mắng ta? Nàng..."

" Ta? Ta làm sao? Công chúa nhỏ đối ngươi xa lạ nhưng đối với ta thì không hề xa lạ chút nào cả.. Ngươi còn dám đến đây gây phiền phức cho công chúa thì đừng trách ta!"

" Erica, ngoan nào.. Theo ta về.. Ta sẽ yêu thương nàng, cưng chiều nàng hết mực. Nàng muốn sao trên trời, ta tuyệt đối sẽ bằng mọi cách lấy cho nàng.."

William ánh mắt nhu tình như nước, giọng nói trầm ấm nửa như vỗ về, nửa lại giống cưng chiều... Sự ôn nhu toát ra không thể che giấu nổi

Erica mắt cũng không hề chớp, tâm không hề động, lạnh nhạt hướng William đáp trả

" William, đừng tưởng ta không biết ngươi có mục đích gì. Tốt nhất hay thu cái suy nghĩ đen tối ấy lại, ta sẽ không mắc bẫy ngươi đâu! Ngươi còn tiếp tục lượn lờ trước mặt tiểu công chúa nữa, còn tiếp tục gây rắc rối cho tiểu công chúa..Ta chắc chắn đánh ngươi đến cha mẹ cũng không nhận ra!"

" Hảo a!! Được, mấy người được lắm....mấy người được lắm!!! Đã vậy, ta cũng không khách khí làm gì nữa... Công chúa Ninh Nguyệt phế vật..cô cứ đợi ngày ta đem cô băm thành thịt vụn vứt cho chó đi!! Ta sẽ khiến cho thứ mà Erica yêu quý phải vĩnh viễn mất đi. Khiến cho cô ta rơi vào tột cùng đau khổ!"

William khuôn mặt giận dữ toát lên vẻ âm ngoan tàn độc...Lời hắn nói ra khỏi miệng quả thực không khỏi khiến người ta kinh hãi... Lại dám ngang nhiên nói sẽ khiến người hoàng thất thịt nát xương tan...Hắn ta không sợ sẽ bị tru di cửu tộc?

Erica trái lại không chút để ý đến hắn, cô quay sang Tử Lăng Khuynh xoa đầu nàng

" Công chúa nhỏ, chắc hắn khiến em sợ hãi rồi có phải không? Yên tâm, có ta ở đây..một người cũng đừng hòng động đến một cọng tóc của em!!"

Tử Lăng Khuynh: "...." hình như lại vô tình kéo thêm thù hận của nam chính rồi..Phải làm sao đây? Nàng chỉ muốn an an ổn ổn làm nhiệm vụ thôi mà sao rắc rối cứ kéo đến thế?

" Cục than nhỏ? Ngươi có ở đó không? Cục than nhỏ? Tiểu Lu?"

" Ta đây...." giọng con mèo nhỏ uể oải, tràn ngập mệt mỏi lên tiếng đáp lại...Đoạn, thân mình nó lập tức xuất hiện trước mặt nàng

" Cô có chuyện gì vậy?"

" Cục than nhỏ... Ta, hình như lại kéo thêm thù hận của nam chính rồi.."

" Để ta xem nào!!" Con mèo đen nhanh chóng tỉnh táo lại, nó vuốt nhẹ một cái, trước mặt liền hiện ra bảng điện tử màu xanh nhạt

Tiểu Lu lúc này tập trung cao độ vào màn hình, tay mèo ngắn ngủn của nó thoăn thoắt ấn ấn trên đó

Một lúc sau nó lắc đầu " Không hề, chỉ số của nam chính vô cùng bình thường, không có sự thù hận. Theo như ta tra xét thì đối với cô độ hảo cảm của hắn lên đến 50...bằng mức độ bạn bè luôn rồi! "

Tử Lăng Khuynh:"..." ta còn tưởng hảo cảm của hắn đối với ta âm luôn rồi cơ. Không ngờ vẫn còn cao như vậy!

" Ngươi có nhầm không vậy? Lúc nãy hắn ta vừa quắc mắt mắng ta rồi nói muốn băm ta thành thịt vụn kia kìa. Rõ ràng ánh mắt hắn bùng lên giận dữ cùng hận thù vô cùng lớn đối với ta..Không thể nào bình thường như ngươi nói được!"


Tiểu Lu nhíu nhíu mày, nó rất tin vào mắt nhìn cùng cảm nhận của Khuynh Khuynh..Nhưng, hệ thống rõ ràng đã tra ra là như vậy, nó cũng hết cách rồi

" Khuynh Khuynh, thế giới này vốn đã không theo quy luật ban đầu, xáo trộn hết cả. Theo như mấy ngày trước ta điều tra thì thế giới này đã hoàn toàn thay đổi, không như những gì mà bọn ta trước đây đã phái người điều tra. Cốt truyện cũng rất có khả năng đã lệch lạc đến mức không còn hình dạng"

" Nói như vậy...các người hiện giờ hoàn toàn không nắm rõ được tình hình?" Tử Lăng Khuynh nhíu mày, nàng biết ngay mà.. Mỗi lần cục than nhỏ này bảo cho nàng cái vị diện dễ chút là y như rằng gặp chuyện không may...đúng là cái đồ đen hơn quạ!!

Tiểu Lu nhìn nét khinh thường trên mặt Tử Lăng Khuynh liền chột dạ.. Nó "ừm" một tiếng nhỏ như muỗi kêu rồi tiếp "Khuynh Khuynh, hay là chúng ta quay về đi.. Bình thường không hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ bị trừng phạt rất lớn, thậm chí là hồn phi phách tán... Nhưng, lần này là ngoại lệ..cùng lắm cô sẽ bị trừ tích phân mà thôi.."

Tiểu Lu viện cớ lấp liếm cho qua. Nó làm sao dám nói là chủ thần của nó đang bị thương, cần dưỡng thương nên không thể xử lý được biến cố này nên nó mới cho nàng quay về chứ... Một phần là để bảo vệ tính mạng cho nàng, một phần là để vị diện này sẽ không càng ngày càng lệch ra khỏi tầm kiểm soát

Tất nhiên, lý do này nó không cho nàng biết. Phỏng chừng nếu phát hiệnTử Lăng Khuynh sẽ tra ra cho bằng được. Đến lúc đó sợ rằng chính bí mật về chủ thần cũng giấu không nổi

Tử Lăng Khuynh nghe con mèo nhỏ năn nỉ khuyên bảo các thứ nhưng nàng vẫn bỏ ngoài tai tất cả

" Chưa thử sao biết có làm được hay không. Tính ta không thích việc phải bỏ dở, đã làm chính là làm kì cùng thì thôi chứ không có chuyện sợ hãi trốn chạy. Hèn nhát!!"

" Nhưng mà thực sự rất nguy hiểm đó..."

" Cục than nhỏ, ngươi có nghe câu người đứng trên đỉnh cao có bao giờ không phải trải qua thử thách, người mạnh mẽ có bao giờ không trải gian lao? Tương tự như vậy, ở vị diện này nói nguy hiểm..đương nhiên rất nguy hiểm.. Nhưng có lẽ nó lại chính là cơ hội để ta mài giũa bản thân thì sao? "

Con mèo đen chớp chớp mắt, nó hiếm khi thấy Khuynh Khuynh nghiêm túc như vậy bao giờ. Cho nên, lần này, nó quyết định tin tưởng nàng, nó tin nàng sẽ không có chuyện gì xảy ra! Nàng là kí chủ của nó, là Khuynh Khuynh của nó. Nàng mạnh mẽ như vậy nên chắc chắn sẽ hoàn thành nhiệm vụ.

Mà không hoàn thành cũng không sao, gặp nguy hiểm cũng không cần phải lo. Có nó ở đây, nó nhất định bảo vệ nàng đến cùng, không cho phép có ai thương tổn đến nàng!

.

.

.