Trong lòng trống rỗng,Diệp Liễu ánh mắt tăm tối nhìn Lý Phi Ngôn,không biết nghĩ đến cái gì.
Lý Phi Ngôn không phát hiện cúi đầu ăn bữa sáng,có thể là nếm đến đồ ăn ngon,hai mắt sáng lên,tươi cười đầy mặt múc một muỗng đưa đến bên môi Diệp Liễu,muốn ông cũng nếm thử.
Có bệnh khiết phích nghiêm trọng như Diệp Liễu cũng không nhịn được trong mắt mang theo ý cười dịu dàng,động tác tự nhiên há miệng cắn muỗng.
Lý Phi Ngôn đỏ mặt,giận dữ trừng ông một cái,Diệp Liễu lại cười rộ lên,không nhịn được cầm tay cậu ta.
Không coi ai ra gì mà show ân ái,như vậy được sao?
Diệp Tư Niên ngồi đối diện dưới đáy lòng trợn trắng mắt coi thường.
Quan hệ ái muội rõ ràng như vậy,nguyên chủ còn không có nhận ra,còn tưởng rằng Lý Phi Ngôn cùng mình tranh đoạt tình cha,thế là xong rồi.
Tuy nhiên,nguyên chủ có lẽ là người thẳng tính,mãi đến khi nghe chuyện phiếm mọi người đồn đãi khi lang thang bên ngoài căn cứ,hắn mới nhận ra mối quan hệ thật sự của hai nhân vật chính.
Nếu dựa theo quỹ tích phát triển của thế giới,nguyên chủ sẽ tại huyện Thanh Lam đụng độ tang thi cấp bốn,bỏ rơi đồng đội chật vật chạy về căn cứ,nhiệm vụ hoàn toàn thất bại,Diệp Liễu sẽ trở thành trò cười của cao tầng căn cứ.
Nhân vật chính Lý Phi Ngôn lại chỉ trong vòng vài tháng nghiên cứu thành công vắc xin chính phòng độc tang thi,tuy tỉ lệ chữa khỏi chỉ có 10% nhưng đã đủ để nâng tầm danh tiếng cho Diệp Liễu.
Nếu phải so sánh cả hai,đơn giản chính là một đám mây trên cao và lớp bùn đất dơ bẩn phía dưới.
Phải làm thế nào để xoay chuyển tình thế?
Diệp Tư Niên ăn nốt miếng bánh mì trên tay,lại cụp mắt từng chút một uống hết ly cà phê.
Lý Phi Ngôn kinh ngạc liếc nhìn Diệp Tư Niên,cảm thấy có chút kỳ quái trước sự im lặng khác thường của hắn,liền mở miệng nói "Diệp Tư Niên,ngày mai khởi hành,anh đã chuẩn bị đầy đủ chưa?"
Liên quan gì đến cậu! Diệp Tư Niên vô cảm nhìn cậu ta không nói gì.
"Thái độ của mày là sao?" Diệp Liễu sắc mặt trầm xuống "Phi Ngôn đang hỏi mày đó".
"Tôi có thái độ gì?" Diệp Tư Niên khó chịu cau mày,đặt mạnh ly xuống "Ông muốn để cậu ta làm mẹ kế của tôi,đó là chuyện của các người,chẳng lẽ còn muốn tôi phải chạy đi nịnh nọt cậu ta sao!"
Diệp Tư Niên nói xong liền lạnh lùng rời đi,không thèm nhìn đến vẻ mặt phức tạp của hai người trên bàn ăn.
Không có gì phải nói với đám đạo đức giả,hắn khinh thường.
Bước chân ra cửa của Diệp Tư Niên bỗng dừng lại,hắn quay đầu nhìn về phía góc khuất trống trãi.
Hai mắt loé sáng,như nhìn thấy điều gì vô cùng thú vị,Diệp Tư Niên khẽ nhếch khoé miệng,tay đút túi quần chậm rãi rời khỏi.
Nếu như tự tay hắn xé mở lớp cửa sổ giấy mơ hồ mối quan hệ giữa hai nhân vật chính trước,chuyện sẽ phát triển như thế nào?
Nếu khi biết mối quan hệ giữa Lý Phi Ngôn cùng Diệp Liễu,liệu nam hai si tình vốn đã không hài lòng với Diệp Liễu,có còn giữ tình yêu sâu đậm với nhân vật chính hay không?
Hắn vô cùng mong chờ a~
Theo ký ức của nguyên chủ đi đến sân huấn luyện trong căn cứ,Diệp Tư Niên nhìn cảnh tượng các loại dị năng giả luyện tập dị năng,trong mắt loé lên từng đạo ánh sáng.
Này chính là lực lượng nòng cốt của căn cứ,mạt thế phát triển đến giai đoạn này,mọi người đã sớm thích ứng đủ loại dị năng,làm vũ khí dạng người,dị năng giả sở hữu lực sát thương cường đại địa vị cũng ngày càng cao,ở mỗi căn cứ đều có đãi ngộ đặc biệt,lại còn có quyền được phát ngôn nhất định.
Đây cũng là lý do mặc dù nguyên thân không được Diệp Liễu để tâm nhưng vẫn có thể sinh hoạt dễ chịu trong căn cứ.
Diệp Tư Niên đi đến một góc chậm rãi vươn tay,trong tay bỗng xuất hiện một quả cầu chứa thủy dị năng to bằng nắm tay.
Khống chế thủy cầu biến hoá thành nhiều hình dạng,trong đầu không ngừng bay nhanh đủ loại kinh nghiệm trong quá khứ,Diệp Tư Niên cong môi,ý cười trong mắt càng thêm rõ ràng.
Ai nói thủy dị năng yếu đuối?
Nước chính là vạn vật chi nguyên,sinh vật trong cơ thể như thế nào sẽ thiếu nước?
Thu lại thủy cầu,Diệp Tư Niên đi đến sân huấn luyện bên cạnh đứng yên,ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm cây tiểu thảo có chút uể oải.
Bang.
Chất lỏng màu xanh lục theo tiếng vang nhỏ bắn tung tóe,trong đó có vài giọt bắn ra xa rơi xuống trên đôi quân ủng màu đen.
Diệp Tư Niên ánh mắt hơi nhúc nhích,tầm mắt theo cẳng chân thon dài mang quân ủng hướng lên trên,cuối cùng đối diện với một đôi mắt sắc bén.
"Diệp thiếu" người đàn ông mang một thân quân trang phẳng phiu hướng hắn gật gật đầu,đơn giản mà chào hỏi.
"Tần tướng quân" Diệp Tư Niên lãnh đạm gật gật đầu,ánh mắt bất động thanh sắc mà đánh giá anh.
Căn cứ tư liệu cung cấp từ hệ thống,Tần tướng quân nguyên danh là Tần Thời Nhạc,một phần ba lực lượng quân đội của căn cứ nắm giữ ở trong tay của anh,nhưng bởi vì nhiệm vụ chủ yếu là dọn dẹp đàn tang thi xung quanh căn cứ,hơn nữa tính cách anh lãnh ngạnh lại cường thế,chỉ yêu thích chiến đấu,đối với quyền quản lý căn cứ không hề hứng thú,cho nên các phái trong căn cứ đối với anh phần lớn đều không mang theo địch ý.
Nếu không có chuyện ngoài ý muốn tới nói,lần này nhiệm vụ Thanh Lam huyện chính là điểm kết thúc sinh mệnh của anh.
Vũ khí chiến đấu so với mình còn muốn pháo hôi hơn sao?
Tầm mắt đảo qua ngũ quan tinh xảo bị khí chất lãnh ngạnh che giấu,Diệp Tư Niên hơi nhướn mày,đôi mắt phượng trong nháy mắt hiện lên tia thú vị.
Nếu người này không trở thành pháo hôi thì sao? Không có lực lượng quân đội đưa tới cửa,Diệp Liễu còn có thể dễ dàng khống chế căn cứ sao?
Chỉ trong thời gian một cái hô hấp ngắn ngủi,Diệp Tư Niên liền ở trong lòng hình thành một cái kế hoạch rõ ràng.
"Vừa rồi là Diệp thiếu nghiên cứu ra chiêu thức mới?" Tần Thời Nhạc cằm hướng xuống dưới chỉ chỉ dấu vết một bãi màu xanh lục trên đất,ánh mắt tán thưởng "Cách dùng thật thần kì".
"Loại chiêu thức này vừa ra,ai còn dám nói thủy dị năng là yếu đuối?" Có thể vừa rồi chứng kiến lấy làm tham chiếu,Tần Thời Nhạc trong nháy mắt liền liên tưởng đến thủy dị năng cũng có mặt công kích tồn tại,vươn tay,ngữ khí thập phần chân thành nói "Diệp thiếu,thật đáng tiếc bây giờ mới nhận thức cậu".
Thật may mắn bây giờ nhận thức mới đúng,bằng không dựa theo chuyện xưa phát triển,anh đối với nguyên chủ là phi thường chán ghét a!
Diệp Tư Niên trong lòng âm thầm phun tào,trên mặt lại tỏ vẻ vinh hạnh mà vươn tay bắt tay anh "Tần tướng quân quá khen!"
Thu hồi tay,Diệp Tư Niên như gãi đúng chỗ ngứa mà lộ ra một tia nghi hoặc,hỏi "Tần tướng quân không phải mang binh đi giết tang thi sao?"
"Tôi đang muốn nói" Tần Thời Nhạc hiếm thấy mà lộ ra một tia ý cười,nói "Lần này đi Thanh Lam huyện là tôi mang đội".
"Thật sự!" Diệp Tư Niên kinh hỉ mà mở to hai mắt,mắt phượng lung linh rực rỡ "Kia thật tốt quá,có Tần tướng quân ở,chúng ta cái gì cũng không cần sợ!"
Bị cặp mắt phảng phất loé ra quang mang nhìn chằm chằm,trái tim đột nhiên không chịu khống chế đập lỡ một nhịp.
Lấy lại bình tĩnh,Tần Thời Nhạc lúc này mới cười mở miệng nói "Là chiếu cố lẫn nhau mà thôi,cậu cũng không cần kêu tôi Tần tướng quân,tôi kêu Tần Thời Nhạc".
Nhạy bén phát hiện anh không thích hợp,Diệp Tư Niên chớp chớp mắt,không dấu vết mà quét mắt nhìn anh một thân quân trang bao bọc dáng người hoàn hảo,ánh mắt sáng lên.
Chiếu cố lẫn nhau.....sao?
- -----------------------------
Thanh Lam huyện ở trước mạt thế chỉ là một cái tiểu huyện thành nhỏ bé không đáng kể,dân cư ước tính 50 vạn,dân cư thường trú tại huyện thành lại là 21 vạn,kinh tế phát triển thật không lý tưởng,thẳng đến năm trước huyện trưởng mới nhậm chức lôi kéo tới nguồn đầu tư to lớn,tại thị trấn phía nam ngoại thành xây một khu công nghiệp quy mô.
Mục đích chính chuyến đi này của bọn họ là những thiết bị cùng vật tư trong nhà xưởng kia.
Cũng may lúc trước suy xét đến hoàn cảnh,khu công nghiệp cùng trung tâm huyện thành khoảng cách có chút xa,cho nên nhiệm vụ lần này tuy rằng nguy hiểm nhưng cũng không phải không có hy vọng.
Không có biện pháp,hiện tại vật tư bên trong căn cứ quá thiếu thốn,lần này kéo lô thiết bị về,hiệu quả mang đến là không thể đo lường.
"Các đơn vị nghe rõ,nhanh chóng hành động,bảo vệ tốt dị năng giả không gian,dự tính mười phút sau triệt để thoái lui!"
Tần Thời Nhạc buông ra bộ đàm trong tay,nghiêng đầu nhìn Diệp Tư Niên,nói "Tư Niên,chú ý an toàn".
Diệp Tư Niên cầm súng ngắm nhảy xuống xe tải,nghe thấy thanh âm của anh bước chân khẽ dừng lại một chút,đuôi lông mày hơi hơi nhếch lên,mắt phượng nghiêng nghiêng liếc qua,gật gật đầu.
Tần Thời Nhạc trong lòng đột nhiên nhảy dựng.
Cùng tồn tại trong một cái căn cứ,anh đối với vị Diệp thiếu gia này cũng đã sớm nghe thấy,nhưng hiện tại lại hoàn toàn không có biện pháp đem Diệp thiếu gia tính cách âm hiểm trong lời đồn cùng thanh niên vẻ mặt lãnh đạm trước mặt liên hệ cùng một chỗ.
Đôi mắt phượng mang theo sóng nước lưu chuyển liếc xéo lại đây,mặt mày ngưng kết tầng băng sương,lãnh đạm tới cực hạn,thế nhưng lại mang đến loại hiệu quả mị hoặc nhân tâm.
Tần Thời Nhạc híp híp mắt,nhìn cách đó không xa thanh niên lạnh mặt bắn chết tang thi,bỗng nhiên cảm thấy tim đập có chút mau.
Nhạy bén mà nhận thấy tầm mắt nóng rực dừng lại phía sau lưng mình,Diệp Tư Niên một bên bắn chết bộ mặt tang thi đối diện,một bên môi hơi hơi gợi lên.
Hắn là một tên gay thuần,tuy rằng từ lúc còn nhỏ tới nay liền phát hiện tính hướng chính mình nhưng nghề nghiệp có hạn,sinh hoạt thuộc quyền sở hữu cá nhân của hắn đều cho hấp thụ ánh sáng sau lớp đèn flash,chờ khi hắn rốt cuộc bò lên trên đỉnh có thể không hề cố kỵ,lại không thể hiểu được xảy ra tai nạn xe cộ.
Luân hồi nhiều thế giới như vậy,hắn cũng không phải chưa từng gặp gỡ người khiến hắn động tâm,nhưng lúc trước hệ thống đối với kí chủ hạn chế quá mức khắc nghiệt,hắn thế nhưng không hề có chút cơ hội,chỉ có thể nghẹn một cỗ uất khí mà làm nhiệm vụ!
Cũng may hiện tại cùng lúc trước không giống nhau!
Tần Thời Nhạc.....
Diệp Tư Niên giấu hầu kết giật giật trong cổ áo,bỗng nhiên trong mắt hiện lên một mạt ánh sao.
Mạt thế đã bắt đầu được vài tháng,ở áp lực sinh tồn thật lớn thúc đẩy con người,càng ngày càng có nhiều người kích phát được dị năng trở thành dị năng giả,dị năng có nhiều mặt,đã có lôi hệ cùng hoả hệ lực công kích cường đại,cũng có thủy hệ cùng mộc hệ lực công kích yếu hơn,cùng lúc đó,cũng có dị năng hệ phụ trợ,trong đó nổi danh nhất là dị năng hệ không gian.
Cùng các chủng loại dị năng khác so sánh,dị năng giả hệ không gian nhân số đúng lúc là nhiều nhất,nhưng càng về sau,do lực công kích không đủ,hoàn cảnh xấu liền càng thêm rõ ràng,giết không được đầy đủ lượng tang thi liền không có đầy đủ tinh hạch đến thăng cấp dị năng,thậm chí chỉ có thể gia nhập vào các đội ngũ dị năng giả khác lăn lộn cầu ấm no.
Dị năng hệ không gian ở phương diện sưu tầm vật tư xác thực rất thuận tiện,nhưng lại có mấy người có thể chịu đựng được vật tư bị người khác không chế chứ?
Nhìn chung cả nước mà nói,Cảnh thành chỉ có thể coi như hình thành trong đó khu căn cứ an toàn,nhiệm vụ lần này dị năng giả hệ không gian theo cùng cũng không nhiều lắm,chỉ có mười mấy người,cho nên áp lực bảo vệ bọn họ cũng không phải thực nghiêm trọng.
Diệp Tư Niên quét mắt nơi xa dị năng giả hệ không gian đang thu vật tư,chỉ thấy người nọ sắc mặt trắng bệch mồ hôi lạnh ứa ra,rõ ràng là một bộ dáng sử dụng tinh thần lực quá độ.
Diệp Tư Niên đối với bộ dáng mỹ nữ mồ hôi thơm đầm đìa không có hứng thú,nhìn một lát liền thu hồi ánh mắt,đạn miễn phí như mưa trút xuống mà ra,từng điểm từng điểm mở rộng khoảng trống giữa hắn cùng tang thi.
Hiện tại còn không phải thời gian vận dụng dị năng,kia tang thi cấp bốn thực mau liền xuất hiện,hắn phải lưu trữ sức lực đối phó với nó.
Tuy rằng thông qua cửa hàng trong hệ thống hắn có thể mua được cường hoá cấp bậc dị năng thân thể,nhưng gần nhất hắn không có biện pháp giải thích nguyên nhân cấp bậc dị năng bỗng nhiên tiến bộ vượt bậc,biểu hiện quá mức chọc người hoài nghi cũng không phải là chuyện tốt,kiếp trước Lý Phi Ngôn chính là ví dụ rõ nhất.
Còn lại là không đến thời khắc vạn bất đắc dĩ,hắn không muốn vận dụng tích phân thật vất vả mới kiếm được.
Nhà địa chủ cũng không có dư lương a~
"Rống!"
Tiếng gầm lên giận dữ trong nháy mắt đem tâm tư như đi vào cõi thần tiên không biết đến nơi nào của hắn kéo lại.
Diệp Tư Niên tinh thần chấn động,bỗng dưng xoay người một cái,trong tay ấp ủ thủy dị năng từ lâu ầm ầm hướng tang thi tốc độ bay nhanh,cột nước cực đại tức khắc đem nó hoàn toàn bao phủ,Diệp Tư Niên thần sắc âm lệ,lần thứ hai thúc giục dị năng,chỉ thấy căn cột nước kia đột nhiên xoay tròn lên hình thành lốc xoáy,thậm chí đem cửa sắt cùng tang thi đều hút vào,điên cuồng càng xoay càng lớn,khí thế làm cho người ta sợ hãi.
Tang thi không cam lòng rống giận bị cột nước che giấu,chỉ qua một đoạn thời gian ngắn liền không còn động tĩnh.
Diệp Tư Niên giãn lông mày,thần sắc buông lỏng,từ từ triệt đi dị năng.
Không có lực thúc đẩy,cột nước điên cuồng xoay tròn rốt cuộc dần dần hoãn xuống dưới,tại chỗ lưu lại phần chân tay vặn vẹo bị cụt lẫn thịt nát.
Nhìn mấy khoả đầu dữ tợn giữa lớp nước đọng,Diệp Tư Niên mặt vô biểu tình mà nâng lên họng súng,dứt khoát lưu loát mà giải quyết hoàn toàn.
Đám cấp dưới bị doạ ngốc mà nhìn đến tang thi cấp bốn sửng sốt một lúc lâu,bị Diệp Tư Niên nhíu mày nhìn lướt qua mới đột nhiên phản ứng lại,lập tức tiến lên nhận tinh hạch,đồng thời trong lòng tràn đầy khiếp sợ cùng phẫn nộ.
Ai nói dị năng hệ thủy lực công kích yếu? Tang thi cấp bốn đều có thể giết,như vậy còn gọi yếu? Thật mụ nội nó,mắt bị mù!
Một hồi nguy cơ ngập đầu cứ như vậy giải quyết trong một cái giơ tay nhấc chân,tang thi cấp bốn khiến người sợ hãi biến sắc tại trong mắt người nọ phảng phất chỉ là một tên hề nhảy nhót,cường đại,tự tin,mê người.
Tần Thời Nhạc trong mắt tràn đầy kinh ngạc cảm thán,cảm thấy lồng ngực có cái gì dần dần bành trướng,trái tim kinh hoàng,làm anh nhất thời vô phương ứng đối lại thập phần vui mừng.
"Tần tướng quân,nếu tang thi cấp bốn đã tiêu diệt,chúng ta có thể ở lại thêm một hồi hay không,thu thập càng nhiều vật tư?" Diệp Tư Niên đến gần Tần Thời Nhạc,hơi ngẩng đầu lên nhìn anh.
"Hảo" Tần Thời Nhạc cố nén cỗ tâm tình kích động mà vỗ vỗ bờ vai của hắn,hai mắt nhìn thẳng hắn cơ hồ sáng lên "Cậu rất tuyệt,có cơ hội lại luận bàn một chút?"
(Mê trai đầu thai không hết=))))
Diệp Tư Niên ánh mắt chợt lóe,tầm mắt bay nhanh đảo qua bàn tay to dừng lại ở đầu vai chính mình,mỉm cười gật đầu.