Một lát sau khi Đào Từ và Khả Duyên dọn dẹp xong nhà bếp thì An Tuyên tới bấm chuông. Đào Từ ra mở cửa cho anh vào.
Khả Duyên bày đĩa trái cây to lên bàn khách. Ngồi sẵn đợi hai người vào nhà để bàn chuyện.
An Tuyên ngồi xuống ghế thì Khả Duyên rót cho anh ly trà hoa.
Đây là lần đầu tiên An Tuyên ghé qua nhà Khả Duyên sau khi trang trí chỉnh sửa lại. Anh giương mắt đánh giá phòng khách và chung quanh.
Đợi quan sát đủ thì an tâm ngồi nhâm nhi tách trà hoa trên tay. Quả nhiên hương vị rất được.
Uống xong trà, An Tuyên cầm từ túi văn kiện ra hai hợp đồng quảng cáo đưa cho Khả Duyên.
"Đây là hai hợp đồng quảng cáo vừa liên hệ với anh. Được tính là tài nguyên bên ngoài, không phải của công ty nên trừ thuế thì em được nhận toàn bộ. Em xem qua đi."
Khả Duyên nhận lấy hai sấp giấy, lật đọc nghiêm túc. Một bản là quảng cáo đồ thể thao của một hãng khá có tiếng trong nước. Một bản là quảng cáo đồ truyền thống của một nhà thiết kế áo dài nổi tiếng mở nhãn hiệu.
Cả hai bản hợp đồng đều rất tốt, giá cả cũng rất cao, thời gian quay chụp cũng không trùng nhau. Nếu Khả Duyên ưng ý thì đều có thể kí với hai hãng này.
"Anh Tuyên thấy em kí cái nào thì ổn hơn?"
"Theo anh thì em có thể kí hết. Nhưng nếu chọn ưu tiên thì em nên chọn áo dài của nhà thiết kế Thành Hải, đang gần dịp lễ hội thường niên cả nước, kì nghỉ lễ Tết dài nhất năm nên nếu bây giờ em đại diện thương hiệu áo dài của ông ấy thì độ phổ biến và đẳng cấp thương mại của em sẽ được nâng cao hơn là đồ thể thao."
An Tuyên nhẹ nhàng nói ra phân tích của anh đối với hai bản hợp đồng cùng phương hướng dự toán cho hướng phát triển sau này thích hợp với Khả Duyên.
Khả Duyên nghe vậy thì gật đầu, cô cũng nghĩ vậy.
"Thời gian quay chụp không trùng nhau, vậy thì nhận hết đi. Dù sao hiện tại ngoài ở nhà livestream thì công ty cũng không sắp xếp công việc gì cho em. Vừa lúc rảnh rỗi thì cố gắng kiếm tiền."
Đào Từ và An Tuyên gật đầu. Khả Duyên cũng đưa ra việc muốn mở quỷ từ thiện với cả hai.
"Bây giờ trong tay em cũng khá dư dã nên muốn lập quỹ từ thiện. Hai người sắp xếp để gây quỹ trên danh nghĩa của em được không?"
"Gây quỹ thì không có vấn đề gì, danh tiếng cũng tốt, anh đồng ý với ý kiến này."
An Tuyên nghe vậy thì gật đầu. Chuyện nghệ sĩ gây quỹ từ thiện để đánh bóng tên tuổi trong giới có quá nhiều.
Chỉ cần đủ tài chính thì chuyện lập quỹ chỉ cần một buổi là xin thủ tục nhanh chóng rồi.
Đào Từ cũng không có ý kiến, anh thấy chỉ càn là làn việc thiện thì đều tốt cả. Khả Duyên nghe vậy thì cười cười triển trai kế hoạch của mình xong rồi nói.
"Đại khái chỉ có những quỹ này cần thiết lập trước, em sẽ không ra mặt, chỉ lấy danh nghĩa và tài chính của em quyên góp gây quỹ, làm âm thầm lặng lẽ cũng được. Em cũng không phải vì đánh bóng tên tuổi mà làm."
An Tuyên nghe vậy thì ngước mắt nhìn Khả Duyên. Có lẽ đối với nghệ sĩ nổi tiếng thì bỏ ra mấy trăm triệu hay vài tỷ làm từ thiện thì đều là chuyện nhỏ. Nhưng anh biết hoàn cảnh của Khả Duyên, theo số tiền cô bỏ ra thì gần như móc rỗng tài khoản tiết kiệm của cô rồi.
Điều này khiến An Tuyên hơi khâm phục và ngưỡng mộ. Vì Khả Duyên quyết đoán bỏ ra hầu hết tiền mình tích lũy được làm từ thiện. Cũng ngưỡng mộ cô vì đã an cư lạc nghiệp nên không có áp lực tài chính như anh.
Anh chỉ là quản lý nhỏ, làm công hơn một năm thì mới kí hợp đồng đầu tiên với Khả Duyên, hiện tại anh mới lăng lộn có ba năm trong ngành này, tiền tích lũy chỉ bé xíu, chưa thể tự mua cho mình một căn nhà. Vì dù sao hai năm nay anh theo Khả Duyên chỉ là phát triển bình bình, mỗi tháng ăn lương là chủ yếu, tiền dư ra cũng không nhiều.
Tạm thời Khả Duyên chỉ gây quỹ với mức yêu cầu từ nhiệm vụ nhánh. Sau này cô kiếm được thêm tiền thì sẽ bỏ thêm cho quỹ từ thiện mang tên cô.
Hiện tại phần lớn là tiền nguyên chủ để lại, lần này thì xem như tích lũy công đức cho nguyên chủ. Sau này Khả Duyên kiếm được tiền thì sẽ đổ hết vào sự nghiệp làm từ thiện. Vừa giúp nguyên chủ cũng vừa giúp cô. Cả hai cùng có lợi.
Bàn xong chuyện tiền quỹ từ thiện thì Khả Duyên thông báo chuyện cá nhân với hai người An Tuyên và Đào Từ.
"Em yêu đương rồi."
"Cái gì? Em yêu đương rồi? Yêu đương với ai?"
An Tuyên ngạc nhiên đến mức thảng thốt ngồi thẳng người dậy, nhìn chằm chằm về phía Khả Duyên hỏi lớn.
"Em yêu đương lúc nào sao anh không biết?"
Đào Từ cũng nghi ngờ hỏi lại. Phần lớn đều là anh chạy qua chạy lại làm trợ lý túc trực bên cạnh cô. Không thấy
Khả Duyên qua lại thân mật với ai nha.
"Em cũng mới bắt đầu yêu đương mấy ngày nay thôi. Các anh đều biết anh ấy. Nguyễn Phúc."
Khả Duyên hơi thở vững vàng đưa ra quả bom oanh tạc hai người đối diện.
"what? Nguyễn Phúc mà anh biết không phải là người em nói đó chứ?"
An Tuyên ngạc nhiên đến độ há hốc miệng, mắt trừng to nhìn về phía Khả Duyên mong có lời giải đáp.
Khả Duyên gật gật đầu xem như xác nhận thông tin. Đào Từ cũng ngạc nhiên không kém.
"Quen nhau mới mấy ngày mà tốc độ của em nhanh thật, hai người yêu nhau chớp nhoáng à?"
"Chắc là thế, dù sao mới gặp nhau thì em đã ưng anh ấy rồi."
Khả Duyên dựa lưng vào ghế cười cười. Quả thật lần đầu cô gặp Nguyễn Phúc ở chương trình đúng thật là không biết anh, những đã thích anh rồi, dù sao là kiểu đàn ông cô thích, gu đàn ông trong mơ đấy, liếc qua thôi là đã thu hút ánh nhìn của cô rồi.
"Bái phục bái phục, yêu nhau nhanh như này, chắc kết hôn cũng sớm thôi nhỉ?"
Đào Từ chẹp chẹp miệng cảm thán, An Tuyên trợn mắt nhìn qua. Chủ tịch tập đoàn DP mà nói quen là quen, nói yêu là yêu, nói kết hôn là kết hôn liền được sao? Nghệ sĩ nhà anh ngoan ngoãn mấy ngày đã khiến anh hơi nhức nhức cái đầu rồi.
"Chủ tịch Nguyễn có đồng ý công khai với em không?"
An Tuyên đành hỏi vào tượng tâm chính. Anh hy vọng nghe được tin tốt lành từ miệng của cô.
"Đồng ý nha."
Khả Duyên nghe giọng điệu hơi u ám của An Tuyên thì thấy thú vị, ăn ngay nói thật cho anh biết.
An Tuyên nghe xong thì mặt đen lại.
"Anh ta không nghĩ nếu công khai sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp của em sao? Nếu lộ ra thì người ảnh hưởng chỉ có em thôi. Có chắc là anh ta yêu em không vậy? Bây giờ em không thích hợp để lộ ra yêu đương với anh ta."
Đào Từ cũng gật đầu. Khả Duyên thấy hai người đối diện căng thăng thì phì cười, An Tuyên cả giận nói:
"Em còn tâm trạng để cười, tự ý yêu đương thì không nói, còn yêu ông chủ lớn, còn định công khai, em giết anh luôn đi cho rảnh nợ."
"hahaha, em chưa nói xong mà, anh phản ứng mạnh quá. Anh ấy nói đồng ý công khai, nhưng em từ chối rồi, tạm thời chỉ để anh với anh Từ biết thôi, vì sau này có lẽ anh ấy hay đến đây ở, hai người gặp khỏi bỡ ngỡ. Còn chuyện công khai thì chưa đâu, anh ấy tôn trọng ý kiến và quyết định của em. Hai người đừng lo lắng."
Khả Duyên bật cười trước phản ứng của An Tuyên, đúng là quản lí tốt a. An Tuyên nghe vậy thì sắc mặt mới tốt lên.
"Dù sao trong hợp đồng với công ty cũng không cấm em yêu đương nên chỉ càn không ảnh hưởng đến công việc của en thì anh cũng không mắc công xé uyên ương làm gì. Tùy em thấy được thì làm đi, dạo này em trưởng thành hơn rồi, có chủ kiến cho cuộc đời, cũng khiến anh bớt lo, cứ thế mà phát huy."
Khả Duyên gật đầu. Mọi người trò chuyện thêm chút nữa về những thứ cần chuẩn bị khi đi quay quảng cáo. Dù sao đây cũng là lần đầu tiên Khả Duyên quay quảng cáo cho nhãn hiệu lớn và nổi tiếng, vẫn phải chú trọng hình thức để khỏi mất mặt trước người ta.
Cả ba bàn việc xong thì đi chuẩn bị nguyên liệu nấu lẩu tối nay. Nấu gần xong thì cửa được mở khóa từ bên ngoài.
Nguyễn Phúc bước vào nhà thay dép lê.
An Tuyên nghe tiếng động thì đi ra phòng khách, thấy Nguyễn Phúc xuất hiện thì ngạc nhiên. Nguyễn Phúc thấy đàn ông lạ trong nhà thì hơi nhíu mày.
"Anh là?"
"Chào anh, tôi là quản lí của Khả Duyên, An Tuyên, lần đầu gặp mặt."
An Tuyên lấy lại tinh thần, giới thiệu bản thân với Nguyễn Phúc. Nghe vậy thì Nguyễn Phúc mới gật đầu xem như chào hỏi, trước mặt người ngoài anh rất ít nói. Gật đầu là vì anh biết Khả Duyên từng nhắc đến người này.
Khả Duyên nghe tiếng thì giao lại cho Đào Từ rồi từ trong bếp đi ra. An Tuyên thấy cô ra thì chào hỏi xong liền chuồn về bếp. Khả Duyên thấy Nguyễn Phúc về thì mỉm cười đi đến, đến gần thì được Nguyễn Phúc ôm lấy eo, cười nhẹ nói.
"Sao nhà có khách mà không nói, anh không mua gì thêm cả."
"Anh đi làm mệt như vậy, có thiếu gì em nhờ anh Từ mua đem qua là được. Anh đi tắm rửa đi rồi ra ăn cơm. Bọn em nấu gần xong hết rồi."
Khả Duyên thản nhiên nói. Đào Từ và An Tuyên cũng là khách quen trong nhà, không cần khách sáo làm gì.
Nguyễn Phúc gật đầu, đưa túi bánh ngọt cho cô.
"Anh ghé mua cho em ít bánh giống ở thành phố Q, lát nữa ăn xong thì em tráng miệng. Anh đi tắm rồi ra."
Khả Duyên gật đầu, cầm túi bánh cười cười, bảo anh nhanh đi tắm rồi đem vào để trong tủ lạnh.
Đợi Nguyễn Phúc tắm xong đi ra thì trên bàn đã dọn tràn đầy những đĩa đồ ăn nhúng lẩu. Đào Từ bê nồi nước lấy đặt lên bếp trên bàn. An Tuyền thì dọn chén đũa. Khả Duyên đang hoa nước chấm cho mọi người.
Nguyễn Phúc thấy vậy liền đến tủ lạnh cầm mấy lon nước có ga đặt trên bàn, lại tới tủ lấy ly bỏ đá vào. Như vậy thì bữa tiệc lẩu tại nhà đầy đủ rồi.