[Hệ Thống] Phút Cuối Cứu Giúp

Chương 22: Mua sắm.



"Ana, cậu mới sơn kiểu móng tay mới sao? Cuốn hút lắm đấy." cô nàng Kira trầm trồ khen ngợi.


"Cảm ơn! Tớ làm nó ở cửa tiệm Saifin đấy! Nếu cậu thích cứ tới đó xem thử." Ana đắc ý nhếch môi.


Ana, Kira cùng Ken và Jack đang nghỉ ngơi ở một căn phòng thường dùng để sinh hoạt câu lạc bộ. Bọn họ thường tới đây để trò chuyện và đọc sách, vì nơi này vô cùng xa hoa và tiện nghi.


Ken và Jack đương nhiên sẽ không xen vào cuộc trò chuyện làm đẹp của hai cô gái, bọn họ đang đối đầu với nhau bằng trò cờ vua. Ken luôn dành phần thắng nhiều hơn, nhưng không phải Jack lần nào cũng thua.


Như mọi khi, Jack luôn lựa quân cờ màu trắng yêu thích của bản thân.


Đôi mắt chợt lóe lên, Ken lấy cờ Hoàng Hậu chiếu tướng phe đối thủ.


"Tớ thắng nữa rồi Jack."


Jack ngả lưng trên ghế sofa, vẻ mặt có chút bất đắc dĩ "Tớ chịu thua, không chơi nữa. Hôm nay không phải một ngày may mắn để chơi cờ rồi!"


"Chơi cờ dựa vào chiến thuật chứ không phải dựa vào vận may đâu." Ken bĩu môi phản bác.


"Aizz, được rồi, được rồi. Tớ phải đọc nốt cuốn sách kia đã, ngày mai rồi hãy chơi tiếp." Jack vừa nói vừa đứng dậy tiến về phía kệ sách.


Sinh hoạt của nhóm F4 thật sự đơn điệu hơn những gì mà học sinh cùng trường tưởng tượng. Dù sao bọn họ cũng không phải đám công tử, tiểu thư ăn chơi sa đọa, xài tiền như nước.


Kira chợt nhớ tới lời đồn thổi trong trường, hình như gần đây Ana khá thân thích với một nam sinh khác.


Cô hi vọng điều đó là thật, dù sao tình cảm mà cô dành cho Ken cũng không phải tình bạn.


"Ana, có phải gần đây cậu đang chơi thân với một nam sinh khác đúng không? Sao cậu không giới thiệu hắn cho nhóm chúng ta đi? Biết đâu sau này nhóm mình lại có thêm một thành viên?" Kira tươi cười vui vẻ hỏi.


"...Không cần, tính cách lẫn bề ngoài của cậu ấy thật tầm thường. Nếu gia nhập nhóm chúng ta sẽ bị mọi người đàm tiếu." Ana nhíu mày đáp, đương nhiên lý do đó chỉ là một phần mà thôi.


Nguyên nhân thật sự chỉ có trong lòng Ana biết rõ.


"Aizz, cũng không tới mức đó đâu." Kira nhún vai "Nếu cậu không muốn thì thôi vậy, bất quá điều đó khiến tớ cảm thấy cậu cũng không quá thích nam sinh đó a."


Ken cũng mỉm cười lên tiếng "F4 gì đó đều do cả trường tự đặt cho chúng ta thôi, Ana không cần để ý nhiều như vậy."


"Tớ cũng không có ý kiến, nhiều thêm một người liền có thêm một người chơi cờ a!" Jack rời mắt khỏi quyển sách gia nhập cuộc trò chuyện.


Ana nhìn mọi người đều mong muốn kết bạn với Dan, cảm thấy bản thân cũng hơi ích kỷ, vì vậy cô quyết định thỏa hiệp "Được rồi, ngày mai tớ sẽ kêu Dan tới đây, mấy người đừng làm cậu ấy căng thẳng đó."


Ở góc độ không ai nhìn thấy, đôi mắt của Jack lóe lên màu hổ phách, chẳng biết là đang suy nghĩ điều gì.


Cùng ngày hôm đó, sau khi giờ học kết thúc, Jack đã 'tình cờ' gặp nam sinh Dan mà Ana quan tâm.


Jack sơ ý làm đổ nước ngọt lên người cậu, giọng nói cực kỳ áy náy "Xin lỗi, là tôi lơ đãng nên đụng trúng cậu."


Bối Quy Lang bị đổ nước lạnh làm nổi hết cả da gà, cậu quay sang nhìn thủ phạm vừa lên tiếng, trong lòng có chút kinh ngạc.


Dựa vào ký ức của Dan cung cấp, người này chính là Jack trong nhóm F4- Bạch mã hoàng tử của trường học.


"Không sao, đừng bận tâm." Bối Quy Lang tùy ý đáp.


"Như vậy sao mà được, tôi nhất định phải bồi thường cho cậu." Jack nở nụ cười "Cậu học cùng khối với tôi mà đúng không? Tên cậu là gì?"


Không hiểu sao Bối Quy Lang lại có cảm giác người này đang cố ý tiếp cận cậu, chẳng lẽ hắn có mục đích gì đó?


Ngoại trừ Ana, Bối Quy Lang cảm thấy giá trị của Dan chẳng có bí mật gì khiến Jack phải quan tâm cả.


"Danny Allie, lớp 11C."


"Oh, không phải là người trong lời đồn đây sao?" vẻ mặt của Jack rất kinh ngạc "Không ngờ lại có duyên được gặp cậu như vậy, nếu cậu là bạn của Ana thì cũng là bạn của tôi."


"Ừm." Bối Quy Lang gượng cười, Jack đúng là hơi nhiệt tình quá nhỉ?


"Tôi sẽ mua đồng phục mới bồi thường cho cậu. Cậu có thể cùng tôi tới trung tâm mua sắm không? Nơi đó có chi nhánh thời trang của trường, tất cả các size đồng phục đều có."


"Không cần phiền phức như vậy đâu..." Bối Quy Lang lắp bắp nói.


"Nào nào, đừng ngại ngùng như vậy! Tôi còn muốn đãi cậu ăn tối đây! Nếu cậu không đi chẳng phải không coi tôi là bạn sao?" giọng nói của Jack có chút bị tổn thương.


"..." Bối Quy Lang căn bản không thể từ chối được, chỉ có thể bất đắc dĩ đi theo Jack.


Coi như đúng với mục đích đi? Dù sao kế hoạch ban đầu của cậu chính là tiếp cận nhóm F4.


Chiếc xe màu xám không biết từ lúc nào xuất hiện ngay bên ven đường.


Có lẽ Bối Quy Lang vẫn chưa quen với tốc độ dậy thì nhanh ở phương Tây này đi? Nhìn Jack và những học sinh trong trường đều chẳng khác nào 20, 21 tuổi cả. Thậm chí bọn họ đều đã biết lái xe hơi.


Jack lái xe đi tới trung tâm mua sắm như dự định. Hiển nhiên khi hắn bước ra khỏi xe, rất nhiều ánh mắt đổ dồn về phía này.


"Wow, anh chàng kia đẹp trai quá! Chúng ta nên tới xin số điện thoại không nhỉ?"


"Cậu không thấy người bên cạnh anh ta sao? Bộ dạng có vẻ rất thân mật, mờ ám, không chừng lại là người yêu đó!"


"A, vậy là hết hi vọng rồi sao?"


"Đừng buồn! Tối nay tớ đưa cậu tới quán bar mới khai trương, chắc chắn sẽ có rất nhiều người tới!"


Một nhóm các cô nàng xì xào nói chuyện với nhau, toàn bộ cuộc trò chuyện Bối Quy Lang đều nghe rõ, trong lòng cực kỳ kinh hãi, vội vàng đứng cách xa Jack ra một chút.


Jack buồn cười nhìn Bối Quy Lang, vẻ mặt cực kỳ hứng khởi đề nghị "Hay là đi ăn xong chúng ta tới quán bar không? Gia đình tớ có sở hữu một vài quán trong thành phố nên tớ được ra vào rất tự do, chẳng sợ bị hạn chế tuổi vị thành niên."


"Không! Cảm ơn!" Bối Quy Lang thật sự bị bộ dáng của Jack lừa gạt, cái Bạch hoàng tử chứ? ràng một tên thiếu gia ăn chơi trác táng!