Bối Quy Lang không thể ngờ được rằng, khi bản thân vừa tỉnh dậy, khung cảnh xung quanh đã hoàn toàn thay đổi. Cậu bị nhốt trong một hang động tràn ngập châu báu và cổ vật, chân bị còng lại bởi một chiếc xích bạc.
Không cần đoán Bối Quy Lang cũng biết được hung thủ là Jack. Một người cá bằng xương bằng thịt vốn chỉ có trong cổ tích viễn tưởng.
Thở dài một hơi, có lẽ do trải qua hai thế giới tràn ngập kích thích, nên khi đối diện với tình cảnh hiện giờ, Bối Quy Lang cảm thấy bình tĩnh hơn nhiều.
Mỗi ngày trôi qua, cậu không thể xác nhận được mục đích của Jack.
Đôi khi Jack sẽ lôi cậu ra làm tình, nhưng vì hắn đối xử không quá thô bạo nên Bối Quy Lang cũng không quá khổ sở.
Dù sao cũng không phải phụ nữ, chẳng lẽ cậu vừa bị cưỡng bức liền uất ức khóc than.
Nhưng cứ bị nhốt ở đây như vậy, Bối Quy Lang liền cảm thấy mất kiên nhẫn.
Nhiệm vụ cơ bản đã hoàn thành, cậu có nên tự sát luôn không?
A...
Thật sự mà nói, cậu muốn gặp lại Ana lần cuối.
Mặc dù Bối Quy Lang tiếp xúc với Ana chỉ để lợi dụng, nhưng cậu đã dần coi Ana là một người bạn.
Mỗi lần Jack rời khỏi đây một thời gian ngắn, liền có một người phụ nữ tên Jessica tới chăm sóc cậu.
"Cô... cô có phải đang mang thai không?" nhìn cái bụng đang ngày càng phình lên của Jessica, Bối Quy Lang không nhịn được hỏi.
"Vâng, tôi đang mang thai." Jessica mỉm cười ngọt ngào "Trước đây tôi từng coi chuyện mang thai là một phiền phức lớn, dù sao tôi cũng là gái bán hoa, không thể có thời gian lẫn tiền bạc để chăm sóc con cái. Nhưng mà bây giờ... nghĩ tới việc đang mang thai một mỹ nhân ngư, tôi cảm thấy thật vui sướng và tự hào."
Cổ họng của Bối Quy Lang như bị nghẹn lại, trái tim có chút đau nhức khó chịu.
Thì ra Jessica và Jack cũng có mối quan hệ đó.
Không phải cậu yêu mến gì Jack, nhưng nghĩ tới việc Jack đang quan hệ với cậu lẫn một cô gái khác, cậu chỉ cảm thấy tổn thương lòng tự trọng và buồn nôn gã Jack mà thôi.
Hắn ta muốn trải nghiệm cảm giác được làm tình với hai người khác giới sao? Hay muốn làm thí nghiệm xem có sinh thêm ra đứa trẻ người cá nào không?
Dù là vì lý do gì, cậu cũng không muốn ở đây thêm một chút nào!
"Jessica, cô có thể giúp tôi rời đi được không? Sau đó cô có thể sống hạnh phúc bên cạnh Jack." Bối Quy Lang thành khẩn cầu xin giúp đỡ của Jessica.
"Xin lỗi, nhưng tôi chưa được sự cho phép của ngài Jack." Jessica thờ ơ không động lòng.
"..." Bối Quy Lang không thể nói chuyện với loại người quái dị theo cách bình thường, vậy liền nói chuyện theo cách biến thái vậy.
"Vậy... ít nhất hãy giúp tôi tìm một con dao, để tôi có thể tự sát."
Jessica lần này nhìn thẳng vào đôi mắt Bối Quy Lang, cô mở miệng lên tiếng "Cậu nghĩ tôi sẽ giúp sao?"
"Hãy suy nghĩ kỹ về tương lai, Jessica. Cô không nghĩ sau này khi sinh con sẽ vừa chăm sóc đứa trẻ lại vừa chăm sóc tôi, không phải rất bất tiện sao? Chưa kể..." Bối Quy Lang hít sâu một hơi "...người cá mỗi một năm phải ăn thịt người một lần, cô nhớ chứ?"
"!!!" Jessica ngẩn người, dường như đã bị Bối Quy Lang thuyết phục. Cô gật đầu thỏa hiệp "Vậy cậu hãy đợi tới khi con của tôi sinh ra, tôi sẽ giúp cậu tự sát."
"Cảm ơn!" Bối Quy Lang thở phào một hơi, quả nhiên Jessica sau khi bị người cá mê hoặc, tâm trí cũng trở nên điên loạn và tàn nhẫn hơn.
Đứa trẻ người cá này... không biết tương lai của nó sẽ như thế nào đây.
Mọi thế giới Bối Quy Lang xuyên qua, cậu chưa từng coi nó là một tiểu thuyết hay truyện tranh bình thường.
Mỗi sự tồn tại đều có tầm quan trọng và bản ngã của nó.
Đối với 'tầng trên' chỉ là sự mua vui, nhưng đối với cậu, nó là cả một hồi ức và hiện hữu không thể đánh đổi được.
"Này... cậu có nghĩ ra một cái tên gì hay cho đứa trẻ không? Vì tôi nghĩ ngài Jack sẽ không quan tâm chuyện này lắm. Còn tôi lại không giỏi đặt tên." Jessica đột nhiên lên tiếng.
"Tên sao?" Bối Quy Lang suy ngẫm một hồi, nếu là tên tiếng Anh, nó có thể dùng cho cả nam lẫn nữ.
"Juliver. Cũng bắt đầu bằng chữ 'J' giống hai người, cô thấy thế nào?"
"Jack. Jessica. Juliver..." Jessica thì thầm thuật lại, khóe môi cong lên một nụ cười rạng rỡ hiếm thấy "Cảm ơn, tôi rất thích nó.
•
•
Thời gian thấm thoát trôi qua, ngày đứa trẻ người cá chào đời cũng tới.
Thật tình cờ thay, ngày hôm đó Jack cũng phải đi tới đất liền để mua thêm vật dụng và đồ ăn cho cả ba.
Bất đắc dĩ trở thành nam hộ sinh, Bối Quy Lang vẻ mặt đờ đẫn bế trên tay đứa trẻ sơ sinh có đuôi cá xanh lá nhỏ nhắn.
Thật sự đẻ ra người cá này!
"Như đã hứa, Dan." Jessica nhoài người dậy, hoàn toàn không giống với một bà bầu vừa đẻ xong, vẻ mặt bình thản và quỷ dị lạ thường. Cô ta cầm một con dao rồi mỉm cười "Có cần tôi giúp một tay không?"
"Không, cảm ơn! Tôi tự vào bồn tắm rạch tay, cô mở còng chân này giúp tôi là được!" Bối Quy Lang run rẩy khóe miệng nói.
"Được thôi."
Bước chân chậm chạp dần trở nên vững vàng, Bối Quy Lang thở phào một hơi.
Cuối cùng cũng có thể rời đi thế giới chết tiệt này!
Jessica dịu dàng ôm đứa con, đôi mắt quỷ dị vẫn hướng về phía Bối Quy Lang đã rời đi, miệng cô phát ra một bài hát không tên nào đó, một thứ ngôn ngữ kỳ lạ chưa từng nghe qua bao giờ.
Nhưng đôi khi, một vài cái tên đã được nhắc tới đan xen trong lời bài hát.
Jack.
Jessica.
Juliver.
Dan.