[Hệ Thống] : Sắc Nữ - Tiểu Đào Đào

Chương 196: Câu Dẫn Vương Gia 20



Lãnh Thần Duyệt thích thú liếm mút lỗ nhỏ kia. Ngón tay hắn vân vê chọc chọc vào bên trong , tiểu huyệt sớm sưng đỏ nay lại bị hắn đùa bỡn, nóng rực ướt nhẹp tới lợi hại.

" A... chàng đừng.... ta... ta..... a... ư... m....

Huyên Huyên tê dại một hồi, hai chân cô nhũn ra. Toàn bộ thân thể hoàn toàn đổ gục lên ngực rắn chắc của hắn. Tâm trí lẫn dây thần kinh đều bị tư vị sung sướng nhột nhạt kéo căng ra như cây đàn.

Lãnh Thần Duyệt nghe được nàng rên rĩ, nĩ non, hắn thích thú liếm mút chọc ngón tay vào đùa bỡn. Mỗi lần đâm thọc rút ra, cơ thể Huyên Thuyên run rẫy. liên hồi.

Tiếp theo đó dâm dịch lẫn nước tiểu chảy ra theo ngón tay của hắn . Tiểu huyệt đỏ hồng, múp míp trơn bóng phát ra âm thanh "Ót~~ót " Khiến Huyên xấu hô không thôi.

Lãnh Thần Duyệt đùa bỡn thêm chút nữa. Hắn đưa lưỡi chọc vào lỗ tiểu mà vân vê, hàm răng khẽ mở cắn nhẹ lên hoa đế.

Lúc này Huyên Huyên không thể nào thở ra hơi nữa, tiểu huyệt bị hắn liếm mút trở nên nhạy cảm hơn bình thường . Mỗi lần bị hắn đụng chạm cô đều muốn tiểu....

Cho tới khi Lãnh Thần Duyệt vãn chăm chăm liếm mút, vân vê hoa đế. Huyên Huyên không thể nào nhịn nổi nữa, cô hét lên như mèo nhỏ xù lông.

" A.. a.. a. ta ra.... chàng.... a.. a.. phụ thân....nữ nhi ra.. a.....ưm.... ưm....

Lỗ tiểu lẫn hoa đế được chăm sóc nhiệt tình. Khoái cảm như thủy triều dâng lên, chiếm lấy Huyên Huyên. Cô nhịn không được mà tiết ra dâm dịch bắn khắp mặt Lãnh Thần Duyệt.

Lãnh Thần Duyệt kinh ngạc, rất nhanh hắn trấn định lại. Bàn tay vuốt dâm dịch ra khỏi mặt. Mặc kệ Huyên Huyên rên lên vì sung sướng, hắn vẫn một mực chăm chỉ điên cuồng liếm mút.

Cho tới khi Huyên Huyên không còn đủ sức chịu đựng nữa. Hoa đế cứng lên như viên đá nhỏ. Một đợt cao trào khác dâng lên, lần này cô thực sự tiểu lên mặt hắn..



" Tí ~~Tách.... "

Lãnh Thần Duyệt như bị kích thích, hắn liếm sạch toàn bộ dâm dịch lẫn nước tiểu vào trong bụng. Lần đầu tiên hắn ăn qua dâm dịch của nư nhân, tư vị cũng không có tệ.


Đầu hắn vẫn chăm chỉ liếm mút từng ngóc ngách bên trong. Mặc dù Huyên Huyên ngất đi nhưng tiểu huyệt theo bản năng thắt chặt lấy lưỡi nham nhám của hắn.

Một hồi sau Lãnh Thần Duyệt mới thực sự thỏa mãn, hắn tắm rửa qua cho Huyên Huyên . Sau đó giúp nàng mặc lại y phục, bế bổng nhẹ nhàng đặt lên giường.

Lúc này ở bên ngoài, Tiểu Xuân sốt ruột đi lại nhiều lần. Đã 2 canh giờ Vương Gia còn chưa trở ra? sơh rằng sẽ có tiếng đồn không hay tới tai Hoàng Thượng.

Ánh mắt Tiêu Xuân đảo nhìn bốn phía, dường như sợ có ai đó phát hiện ra.

Nhưng nàng ta không hề hay biết, một nô bộc đứng ở hông hậu viên đã sớm rời đi, ngay từ lúc Lãnh Thần Duyệt giúp Huyên Huyên tắm rửa.

Nữa canh giờ sau, Lãnh Thần Duyệt mặc y phục chỉnh chu bước ra.Thì lúc này Tiểu Xuân mới thực sự thở ra nhẹ nhõm.

" Người vào hầu hạ thế tử phi cho tốt, bổn vương mai lại tới.

" Nô tì tuân lệnh.

Giọng nói của Lãnh Thần Duyệt âm trầm, dặn dò Tiểu Xuân đôi câu. Sau đó hắn nâng vạt áo rời đi khỏi Hỷ Lai Viện.

Tiểu Xuân cung kính hành lễ ,sau đó vội vàng chạy vào bên trong xem tình hình của Huyên Huyên. Lúc này thấy cô an ổn ngủ, thì Tiểu Xuân yên tâm.