[Hệ Thống] : Sắc Nữ - Tiểu Đào Đào

Chương 215: Lạc Giữa Bầy Sói 13



Ngọc Tử Dương vươn tay cánh tay ôm thân thể mềm mại nóng hầm hập của Huyên Huyên vào trong lòng ngực, bàn tay to gắt gao ấn đầu cô úp vào trên vai.

Ngọc Vũ Hạo hơi dừng lại, một tay ôm eo Huyên, tay còn lại lấy điện thoại từ tui ra. Còn không quên mở miệng giải thích.

" Người đẹp đã có, sao hai chúng ta có thể hưởng thụ một mình? Phải gọi chiến hữu tới thôi..

" Ah, đúng rồi. Không phải hôm nay Tôn Gia Khai trương quan Bar này sao? vẫn nên gọi Tôn Hoắc Tề tới.

" Đám minh tinh kia, sao có thể sánh được nữ nhân này nha...

Ngọc Tử Dương cười cười gian manh, hưởng ứng nhiệt tình theo ý tưởng của anh trai mình.

" Không hổ là em trai, rất đúng ý anh..

Ngọc Vũ Hão bấm dãy số, gửi tin nhắn đến cho Tôn Hoắc Tề. Còn đính kèm thêm icon cực kì đáng yêu.

Nội dung tin nhắn như sau.

" Tôn đại thiếu gia, tôi có món quà tặng ngày vui này của anh. Mau tới phòng, 102 . Đừng uống quá nhiều rượu, hỏng chuyện tốt..

Lúc này thuốc đã hoàn toàn ngấm ,Huyên Huyên khao khát được vuốt ve. Cánh tay ôm eo của hai nam nhân này, càng khiến cô ngứa ngáy không thôi.

Ngọc Tử Dương và Ngọc Vũ Hạo thuận lợi đưa Huyên Huyên vào trong thang máy. Thần trí cô trở nên mù mịt, đổ gục dán chặt lên cơ thể hai nam nhân kế mình.

" Ting "



Thang máy mở ra, cô được dìu vào trong một căn phòng lớn. Bày trí căn phòng này cực kỳ xa hoa, sang trọng. Hơn nữa còn rất rộng, dưới sàn nhà được lót tấm da thú thật.

Hai bên có chưng bày tủ, đủ các loại rượu có tuổi thọ không nhỏ. Hai người họ đặt Huyên Huyên lên trên chiếc giương cỡ lớn.

" Ưm.. Tôi đang ở đâu.. mau thả tôi ra.. ưm..

Huyên Huyên khó khăn gằn từng chữ, giọng nói do bị thuốc kích thích. Trở nên rên rĩ kích thích nhu nhược lạ thường.

" Cạch "

Cánh cửa được mở ra, bước chân chậm dãi tiến vào. Không ai khác chính là Tôn Hoắc Tề và hai nam nhân khác nữa.

" Ồ Tôn Tổng tới thật đúng giờ. Không ngờ có mặt cả Tiêu Cao Từ, Hà Ân đại thiếu gia....

" Có vẻ bữa tiệc hôm nay sẽ rất thú vị :"

Ngọc Vũ Hạo khoái trí mở miệng, Ngọc Tử Dương đứng kê vỗ vỗ tay hưởng ứng.

Ba nam nhân mới vào còn chữa rõ chuyện gì, thì ánh mắt nhìn lên nữ nhân xinh đẹp Kiều mị đang nằm trên giường. Thì lúc này họ đã hoàn toàn hiểu ra chuyện gì rồi.

Tiêu Cao Từ chăm thuốc, đưa lên miệng hút. Ngồi xuống ghế sofa, mở miệng nói.

" Tôi còn tưởng hai thiếu gia Ngọc Gia tìm có chuyện gì, hóa ra là chơi gái?? Nhìn có vẻ được đấy..

" Thế nào? thèo luật cũ sao??



Hà Ân tiến lại gần mép giường, ánh mắt dò xét nhìn thân thể trắng nõn, sớm đã ửng hồng của Huyên Huyên. Hắn không hề hay biết đây là vị hôn thể của mình.

Không thể trách hắn được, do trước kia Huyên Huyên đều trang điểm lòe loẹt. Trái ngược với hình tượng xinh đẹp câu dẫn người này.

Bàn tay to lớn nhẹ nhàng vuốt Lên bờ vai nhỏ nhắn của cô. Huyên Huyên rên rĩ thở ra, toàn thân thoải mái run lên khi được vuốt ve..

" Ưmm... ưm... mau.. thả... tôi.. ra....

" Hai người hạ thuốc cô ta? :" Hà Ân nghi hoặc lên tiếng.

" Không có, oan ức cho chúng tôi. Cô ta đụng phải tôi đã như vậy rồi..

" Thôi mỡ tới miệng quan tâm làm gì, hôm nay là ngày vui của Tôn Tổng. Để anh ta trước, chúng ta ở ngoài xem...

Dương Tử Ngọc bắt đầu nói với giọng khét tiếng ăn chơi của mình. Hắn vẫn luôn là người bắt đầu cuộc vui trước, nhưng hôm nay lại nhường cho Tôn Hoắc Tề.

" Tủ Dương nói phải, Tôn Tổng anh mở màn đi.

Tiêu Cao Từ lẫn Hà Ân cũng đồng ý với ý kiến của hai anh em nhà họ Ngọc. Đã là bạn tốt, dĩ nhiên nữ nhân đẹp cũng phải chia rồi.

" Được, vậy tôi không khách sáo "

Đôi con ngươi đen sâu của hắn liếc nhìn Huyên Huyên như con sói thấy con mồi. Hắn tiến lại gần, tay khẽ cỡi áo vét ra, buông bỏ hai khuy áo đầu.

Để lộ ra lồng ngực rắn chắc, làn da trắng nhưng vẫn toát ra mị lực của nam nhân.