[Hệ Thống] : Sắc Nữ - Tiểu Đào Đào

Chương 237: Lạc Giữa Bầy Sói 35



Xe cứu thương nhanh chóng tới nơi xảy ra tai nạn , Huyên Huyên lẫn 5 nam nhân đồng thời đưa tới bệnh viện.

Rất nhanh Ông bà Hàn nhận được tin tức , bà Hàn khóc nấc lên, ngất xỉu liên tục. Ông Hàn bình tĩnh hơn, dùng thời gian sớm nhất tới bệnh viện.

Lúc này Huyên Huyên đã được đưa tới phòng cấp cứu , 5 Nam nhân kia cũng được đưa tới phòng hồi sức. Băng bó khắp người.

Tôn Hoắc Tề gãy xương đùi , Anh em ngọc Gia lẫn Hà Ân cũng không khác biệt. Duy nhất Tiêu Cao Tề là gãy tay.

Khi Ông bà Hàn tới nơi, thì Huyên Huyên đang được cấp cứu trong tình trạng vô cùng nguy kịch. 5 nam nhân kia vừa. bó bột xong thì kẻ chống nạng, người ngồi xe lăn đẩy tới trước phòng cấp cứu.

Bà Hàn dựa vào vai chồng mình, nước mắt rơi không ngừng. Ông Hàn liếc đôi mắt như muốn giết người nhìn 5 tên đang được đẩy xuống.

" Nói đi, có phải là cái người gây ra phải không? :"Ông Hàn lạnh lùng, đi thẳng vào vấn đề.

Nhìn tình trạng không mấy tốt đẹp của họ nên ông không muốn ra tay, đành nhịn căm tức xuống hỏi cho ra lẽ.

" Tôn Tổng, cậu nói đi. Con gái tôi xảy ra chuyện gì?

" Hàn tổng... việc này...

Không đợi cho Tôn Hoắc Tề nói xong, Tiêu Cao Từ cướp lời. Đưa điện thoại cho Ông Hàn xem.

" Bác Hàn, cháu biết là ai hãm hại bảo bối. Bác xem cái này đi :"



" Cậu Tiêu, cậu không đủ tư cách gọi con gái tôi là bảo bối, các cậu đều không đủ tư cách...

Rứt lời 5 tên cúi thấp đầu, Ông Hàn nói đúng . Họ không xứng, cũng không đủ tư cách.

Ông Hàn híp mắt, sắc mặt âm trầm liếc nhìn theo từng dòng chữ. Thoáng chốc , ông không thể tin những gì mình vừa xem xong.

" Bốp :" ông quăng điện thoại vào người hai anh em Ngọc Gia. Gằn từng chữ.

" Ngọc Gia các người hay lắm. Con gái tôi xảy ra chuyện gì thì đừng trách Hàn Gia này vô tình.

Hai anh em Ngọc Gia không hiểu chuyện gì, thì Ngọc Tử Dương nhặt điện thoại lên. Bốn mắt liếc nhìn, chốc lát sắc mặt họ thay đổi tới chóng mặt...

" Hàn Tổng, chuyện này. Chúng tôi sẽ đưa Ngọc Nhi tới chịu tội trước mặt Ngài.

Ngọc Vũ Hạo không biết phải làm gì hơn ngoài cách này. Hắn càng không ngờ Ngọc Tuyết Chi lại độc ác tới vậy. Ngay từ đầu Huyên Huyên đã bị hãm hại.

" Hừ, chịu tội? cả Ngọc Gia các người phải bồi con gái tôi...

Ông Hàn không giữa được bình tĩnh quát lớn, Bà Hàn chỉ biết ôm mặt khóc. Lấy nước mắt rửa mặt..

" Huyên Nhi của mẹ, tội nghiệp con gái bảo bối của tôi hu hu hu :"

Lúc này Hà Ân chống nạng, đứng ép vào cánh cửa. Đôi mắt nhìn vào bên trong phòng cấp cứu.

5 giờ trôi qua. Cánh cửa một lần nữa mở ra, bác sĩ mặc đồ phẫu thuật bước ra. Cất giọng lên.



" Ai là người nhà của Hàn Huyên Huyên.. :'

Nghe được âm thanh bác sĩ vang lên, ông bà Hàn gấp gáp lên tiếng hỏi.

" Bác sĩ con gái chúng tôi sao rồi?

" Bệnh nhân Huyên Huyên bị gãy hai xương đùi. Đầu trấn động mạnh, chúng tôi đã cố gắng hết sức, nhưng phải qua đêm này thì mới được xem là an toàn.

" Rất may, đứa bé trong bụng vẫn giữ được..

" Cái gì ? đứa bé ? Bác sĩ có phải. nhầm lẫn hay không?

" Con gái chúng tôi sao có thể mang thai? Bà Hàn kinh ngạc, luôn miệng hỏi.

Ông Hàn đành kéo vợ mình lại, âm thầm lắc đầu. 5 tên kia nghe thấy Huyên có thai thì đôi mắt sáng lên, rất có thể đứa bé là con của 1 trong năm người bọn họ.

" Chồng, có phải anh dấu em chuyện gì hay không? anh mau giải thích đi...

Bà Hàn trừng đôi mắt đỏ hồng nhìn chồng mình, lên tiếng chất vấn.

Ông Hàn cũng không ngờ tới, con gái lại có thai. Lại còn đang trong tình trạng nguy hiểm như thế này.

Biết không thể dấu lâu hơn nữa, ông đành kể hết tất cả sự thật cho vợ mình biết....