Hệ Thống Sáng Tạo Hậu Cung

Chương 11: Rời đi & dâm tặc



Sáng hôm sau.

Trong phòng Lý Thương Hải có ba thân thể trần truồn quấn lấy nhau đang ngu say, Nguyễn Minh sau một buổi tối mây mưa với nhị nữ thì đã tĩnh giất mở mắt ra, đập vào mắt hắn là khung cảnh như chốn bồng lai tiên cảnh đó là hai thân thể xinh đẹp trắng như tuyết đang ôm mình ngủ, Lý Thương Hải còn đở chỉ áp hai cái hung khí to tròn của nàng vào ngực hắn, còn Khang Mẫn bạo hơn là gát chân lên người hắn mà chân nàng còn cạ vào thằng đệ hắn làm nó dựng đứng phản kháng biểu tình, nhìn khung cảnh này hắn nào chịu được nữa chứ, buổi sáng dương khí thịnh nhất nên chỉ cần nhìn khung cảnh này hắn đã không kìm chế được rồi, ngay lập tức hắn đưa tay bắt lấy hai đại bạch thỏ của hai nàng nhào nặn khiến hai nàng rên lên trong vô thức, Lý Thương Hải cảm giác có gì đó đang bóp ngực mình nàng liền mở mắt ra thì đặp vào mắt nàng là cái hung khí đã hành hạ nàng tối qua đang dựng đứng, vì nàng đang nằm trong ngực hắn mà đầu cuối xuống nên vậy, Lý Thương Hải đỏ mặt xấu hổ ngước lên nhìn hắn với ánh mắt cầu xin vì nàng sợ hắn lại đè mình ra nữa thì chết mất, nàng cũng hiểu nguyên nhân vì sao hắn cứ mỗi sáng là phải bế Khang Mẫn ra ngoài, Nguyễn Minh nhìn dáng vẻ dể thương của nàng khiến xém không nhịn được luôn, Nguyễn Minh cố áp chế dục hỏa trong người rồi cuối xuống hôn nàng một cái rồi quay qua hôn Khang Mẫn vừa mới dậy một cái vô sỉ nói.

- Hai nàng phải chịu trách nhiệm đi chứ...

Hắn nói câu không đầu không đuôi rồi chỉ vào tiểu đệ mình với vẻ mặt vô sỉ, Lý Thương Hải chưa từng trải nên không biết làm gì chỉ đỏ mặt xấu hổ, Khang Mẫn dường như đã quen liền bò tới đưa tay nắm lấy tiểu đệ hắn sục lên sục xuộng còn dùng lưỡi liếm đầu quy của hắn khiến hắn sướng run người nói.

- Ưm...sướng, Mẫn nhi làm tốt lắm, Hải nhi nàng học hỏi Mẫn nhi đi nhé.

Lý Thương Hải đang kinh ngạc trước hành động của muội muội chung phòng của mình thì nghe hắn nói liền ngượng ngùng nhưng cũng bò đến nhìn Khang Mẫn làm mà học hỏi vì Nguyễn Minh đã là phu quân của nàng nên nàng phục thị hắn cũng là điều hiển nhiên, Khang Mẫn múc vài lần rồi nhường cho Lý Thương Hải tuy còn vụng về nhưng nàng làm cũng khá tốt, thế là nhị nữ thay nhau thổi kèn cho hắn khiến hắn sướng run người, một lúc sau hắn bắn tinh dịch vào miệng Lý Thương Hải khiến nàng xém sặc và theo quán tính nuốt vào, nàng cảm thấy nó cũng ngon chứ không có kinh như nàng nghỉ, Nguyễn Minh thỏa mãn kéo hai nàng vào lòng ôm rồi nói.

- Hai nàng thử cảm nhận xem tuvi của mình tăng nhiều không.

Cả hai nàng nghe vậy mới nhớ tới hôm qua khi cùng hắn song tu thì nội lực của hai nàng tăng lên rất nhanh, cả hai nhắm mắt lại cảm nhận, Lý Thương Hải mở mắt trước mà trong mắt nàng không thể giấu được kinh hỉ cùng kinh hãi, nàng vui mừng ôm lấy cổ hắn hôn vào môi hắn một cái nói.

- Thiếp đột phá Tiên Thiên cảnh rồi..., phu quân công pháp của chàng thật lợi hại.

Tiên Thiên cảnh chính là cảnh giới chí vao của thế giới võ hiệp, có thể ngự không phi hành, Nguyễn Minh chưa kịp nói thì Khang Mẫn cũng ôm lấy hôn tới tấp nói.

- Thiếp cũng đột phá Hậu Thiên hậu kỳ rồi.

- Phải nói chính xác là Hải nhi đột phá đến Tiên Thiên tầng 5 cũng chính là Tiên Thiên trung kỳ, còn Mẫn nhi là Hậu Thiên tầng 9 cũng là Hậu Thiên đỉnh phong.

"Lý Thương Hải : Luyện Khí tầng 5 (97)"

"Khang Mẫn : Luyện Thể tầng 9 (93)"

Nghe hắn nói vậy thì cả hai đều ngạc nhiên vì không hiểu sao các nàng lại đột phá nhanh như vậy, Nguyễn Minh biết các nàng nghỉ gì liền lên tiếng giải thích.

- Ta biết các nàng nghỉ gì, lý do các nàng đột phá nhanh như vậy là do công pháp này, nói Mẫn nhi trước nhé, vì mấy ngày qua nàng thường xuyên cùng ta song tu mà khí chí dương của ta vào đan điền của nàng mà nàng chỉ hấp thụ được một chút, còn lại đều tích trử trong đan điền của nàng, khi nàng vận công pháp cùng ta song tu thì lượng tích trử đó bạo phát ra khiến tuvi của nàng tăng vọt, về phần Hải nhi là do nàng có thể chất đặc thù mà vô tình hợp với song tu công pháp của ta nên trong lúc song tu nàng đã thức tĩnh được thể chất đó khiến tuvi tăng mạnh.

Cả hai nghe hắn giải thích liền hiểu, các nàng cũng biết công pháp này vô cùng mạnh mẻ nên suy ra thân thế của hắn vô cùng khủng bố, tuy tò mò nhưng các nàng không hỏi vì ai cũng có bí mật của riếng mình, mà hắn muốn nói thì sẻ tự nói thôi, cả ba người đùa giởn một tý rồi Nguyễn Minh như thường lệ chuẩn bị nước tắm cho hai nàng, làm đồ ăn sáng, lúc này cả ba người mới vừa ăn sáng xong, cả ba ngồi dưới gốc cây nói chuyện phím, đột nhiên Nguyễn Minh lên tiếng.

- Ta tính ngày mai sẻ lên đường tiếp tục ngao du, hai nàng đi cùng ta nhé...

- Tất nhiên là đi cùng chàng rồi, chàng đừng hòng bỏ lại bọn thiếp.

- Ta sao nở bỏ lại hai vị mỹ nhân chứ, ta còn tính nếu hai nàng không chịu đi ta sẻ bắt trói các nàng đi theo nữa kìa haha...

- Hừ...được cái dẻo miệng...

Cả hai nàng hừ một tiếng nhưng trên mặt vẫn nỏ nụ cười hạnh phúc, Lý Thương Hải nhìn xung quanh căn biệt viện nàng đã sống mấy năm nay mà thở dài, lúc đầu nàng tính ở đây chờ đợi cái chết nhưng có lẻ ông trời thấy tội nghiệp nàng nên ban cho nàng một tiểu phu quân như ý, nàng bây giờ vô cùng hạnh phúc vì có hắn ở bên, Nguyễn Minh nhận ra ánh mắt của nàng thì ôm lấy nàng nói.

- Hải nhi..., ta sẻ yêu thương bảo vệ nàng suốt đời và ta sẻ làm nàng hạnh phúc.

- Vâng...

Lý Thương Hải trong lòng ngọt ngào dựa vào ngực hắn, Nguyễn Minh cũng không quên nói lời tương tự cùng ôm Khang Mẫn vào lòng, cả ba người im lặng hưởng thụ cảm giác yên bình hạnh phúc này, được một lúc hắn buốn các nàng ra rồi lấy cây bạch ngọc tiêu của mình ra, cả hai nàng thấy hắn lấy một cây tiêu ra thì bất ngờ vì trước giờ các nàng chỉ thấy hắn dùng huyền cầm nên chỉ biến hắn đàn rất hay thôi, giờ hắn lấy ra một cây bạch tiêu chứng tỏ hắn biết thổi tiêu, nếu là kẻ khác các nàng sẻ không tin nhưng hắn thì khác hắn là phu quân của các nàng mà tài hoa của hắn các nàng cũng đã biết nên các nàng tin hắn vô điều kiện, Nguyễn Minh cũng không giải thích gì liền đứng lên đi đến gốc cây, đưa tiêu lên miệng bắt đầu thổi, tiếng tiêu vang lên thánh thót lúc sâu lắng lúc trầm bổng khiến hai nàng bị cuốn vào bên trong mà say mê nghe hắn thổi, mà bài hắn thổi là bài "Túy Xích Bích" một bài hắn rất thích ở kiếp trước, không biết qua bao lâu thì tiếng tiêu cũng đã dừng lại nhưng dư âm của nó vẫn vang vọng trong không gian, nhị nữ vẫn thất thần cho đến một lúc sau mới hồi thần lại, Khang Mẫn vẫn luôn hoạt bát nhanh miệng nói.

- Phu quân thật giỏi, thật tài hoa, yêu chàng quá đi...

- Từ cổ chí kim thiên hạ đệ nhất nam tử.

Đấy là lời của Lý Thương Hải vì nàng chưa bao giờ thấy nam nhân nào hoàn mỹ như hắn, ít nhất là nàng chưa thấy bao giờ, còn kẻ khác thế nào nàng không biết, nàng chỉ biết phu quân mình là hoàn mỹ nhất, đúng là nữ nhân khi yêu thì ngốc nghếch đến đáng yêu, cả ba cứ thế quấn lấy nhau rúi rít, đến buổi khi ăn tối xong thì cả ba lên giường, đừng hiểu lầm hắn không làm gì hai nàng cả, Nguyễn Minh ôm nhị nữ chỉ còn áo yếm và nội khố nhưng hắn cũng chỉ đưa tay xoa hai đại bạch thỏ của hai nàng thôi chứ không tiến xa hơn vì ngày mai phải lên đường nên hắn không muốn hai nàng mệt, nhị nữ thì bằm trong lòng hắn mà cảm nhận hạnh phúc mà không thèm để ý đôi tay ăn mặn của hắn, tuy hai nàng đã từng cùng hầu hạ hắn nhưng vẫn còn chút ngại ngùng khi bị đối phương nhìn, còn Nguyễn Minh con hàng này đang xem thông tin hệ thống.

"Ting....

Nhân vật : Nguyễn Minh

Tuổi : 21

Cấp độ : Luyện Thể tầng 7

Thể Chất : Hổn Nguyên Âm Dương Thần Thể (bán thức tĩnh)

Công Pháp: Long Phượng Hổn Nguyên Kinh.

Kỹ Năng : Diệt Thần Ngũ Thức.

Thần Thông : Hậu Cung thế giới

Hậu Cung : Khang Mẫn, Lý Thương Hải...

KNB : 3000

Túi Đồ : Diệt Thần Đao, Bích Ngọc Phượng Tiên Cầm (phong ấn), Bích Ngọc Thiên Long Tiêu (phong ấn), x8 bổ huyết đan, x9 hồi khí đan, x20 trị thương đan.

Nguyễn Minh nhìn thông tin mà gật đầu hài lòng, vì song tu với Lý Thương Hải có Thuần Âm chi thể nên Hổn Nguyên Âm Dương Thần Thể của hắn gần thức tỉnh, tin chắc chỉ thêm vài xử nữ nữa thôi thì nó sẻ thức tỉnh, cái Hậu Cung thế giới theo hệ thống nói thì hắn cằn song tu với 5 xử nữ là có thể mở ra, nhìn một chút hắn liền đống cửa sổ trạng thái lại rồi ôm nhị nữ chìm vào giất ngủ. Sáng hôm sau vẫn như mọi khi hắn dậy sớm chuẩn bị mọi thứ cho các nàng, mà nhị nữ nhìn hắn mà lòng ngọt ngào hạnh phúc, ăn sáng xong cả ba về phòng thu thập hành trang, vì thấy mấy thứ đó cồng kền nên hắn nhịn đau bỏ ra 2000 KNB mua cho hai nàng 2 cái nhẫn trữ vật, nhị nữ thấy vật thần kỳ như vậy liền mừng rở ôm hôn hắn tới tấp khiến trên mặt hắn đâu đâu cũng là vết son đỏ, nhị nữ nhìn thấy thì che miệng cười khúc khích xinh đẹp động lòng người, hắn giả vờ muốn trừng phạt hai nàng liền nhào tới cù lét hai nàng khiến căn phòng tràn ngập tiếng cười, nháo một hồi thì cả ba người dừng lại nắm tay nhau đi ra cửa, trước khi đi hắn bảo các nàng che mặt lại tránh cho ruồi bọ không có mắt, nhị nữ thấy hắn như vậy cũng chỉ cười rồi lấy khăn che mặt ra che đi dung mạo họa quốc ương dân của mình, phải nói từ khi các nàng tu luyện Long Phượng Hổn Nguyên Kinh thì các nàng ngày càng xinh đẹp, bây giờ chỉ số hấp dẫn của hai nàng tăng lên không ít, Lý Thương Hải thì tăng lên 99 gần như hoàn mỹ, Khang Mẫn thì 95 cũng không kém nhiều, cả đi trên đường trấn thì vô cùng hấp dẫn ánh mắt người nhìn không chỉ nam nhân mà cả nữ nhân, vì tuy nhị nữ đã che mặt và quần áo kín kẻ nhưng vẫn không thể che hết thân thể dụ nhân của hai nàng, cộng với Nguyễn Minh anh tuấn tiêu sái luôn treo trên miệng nụ cười mĩm ôn nhu khiến cho các thiếu nữ say đắm, mà họ chỉ nhìn thôi chứ không dám lại gần vì họ nhận ra Lý Thương Hải cho dù nàng đã che mặt, vì mấy năm trước Lý Thương Hải đến đây sinh sống thì nhiều tên không biết sống chết vê vãn nàng, nàng liền thẳng tay đánh tàn phế kẻ đó, có kẻ còn bị nàng giết, từ đó dân trong trấn gọi nàng bằng biệt danh Tu La Tiên Nữ, cả ba người cứ thế đi ra khỏi trấn, Nguyễn Minh cũng không có hướng đi cụ thể nên cả đám cứ đi như thế không mục đích, đi được 3 canh giờ thì cả đám nghe có tiếng đánh nhau liền chạy đến xem thì thấy một đám ăn mặt giống sơn tặc đang bao vây một đoàn thương gia, cả đám đang đánh nhau chí chóe cũng không hề nhận thấy sự hiện diện của ba người Nguyễn Minh cho đến khi một tên sơn tặc thấy ba người và nhìn nhị nữ với ánh mắt dâm tà hô lên.

- Anh em bên kia có hai nữ nhân xinh đẹp, mau cùng ta qua đó bắt về dân cho thủ lĩnh.

Đám sơn tặc và đám thương nhân nghe vậy đồng loạt nhìn qua ba người Nguyễn Minh, một tên có vẻ là quản gia của thương đội liền nhìn ba người hô lên.

- Ba vị mau chạy đi, bọn chúng là sơn tặc núi này không chuên ác gì không làm, mau chạy đi...

Nguyễn Minh nghe vậy liền mĩm cười nhưng nụ cười không phải ôn nhu thường ngày mà là nụ cười đầy sát khí, hắn có nghe đám sơn tặc đánh chủ ý với nữ nhân của hắn đấy, Nguyễn Minh thu lại nụ cười sát khí rồi quay qua nhị nữ cười ôn nhu nói.

- Để ta..., lâu rồi chưa vận động giản gân cốt...

Nhị nữ cũng không nói gì chỉ mĩm cười gật đầu, các nàng không hề lo lắng vì thực lực của hắn các nàng hiểu, tuy tuvi bị giảm nhưng thực lực hắn vẫn rất mạnh, Nguyễn Minh thấy hai nàng gật đầu thì quay qua nhìn đám sơn tặc với ánh mắt như nhìn người chết, hắn lấy ra Diệt Thần Đao nhìn hơn 20 tên sơn đang lao về phía hắn, hắn đưa đao vác lên vai rồi gian chân ra thủ thế làm sao cho ngầu nhất, cuối cùng hắn nói một tiếng rồi vung đao.

- Một chiêu..."Diệt Thần Ngũ Thức - Thức thứ nhất Vạn Trảm"

Hàng trăm hàng vạn đao khí bay ra lao tới hướng đám sơn tặc, chúng kinh hãi nhưng chưa kịp làm gì đã bị cắt thành nhiều mãnh nhìn rất đáng sợ, đám sơn tặc cùng đám thương đội nhìn thấy cảnh này mà rùng mình kinh hãi, có người không chịu nổi mà nôn tại chổ vì cảnh tượng kia vô cùng khủng bố, còn Lý Thương Hải thì không ngạc nhiên lắm vì nàng là người trong giang hồ đã nhìn thấy cảnh máu me nhưng Khang Mẫn không được như vậy nàng vừa nhìn thấy liền dựa vào gốc cây nôn hết bữa trưa vừa ăn, Lý Thương Hải thấy vậy liền đi đến an ủi Khang Mẫn, Nguyễn Minh thì vẫn bình thường tuy đây là lần đầu hắn giết người nhưng không cảm thấy gì cả, chắc tại kiếp trước có xem phim kinh dị hoặc do tâm lý vững chắc, mà thôi kệ nó đi, hắn lúc này cầm đao đi đến chổ đám sơn tặc khiến chúng sợ hãi run rẩy nhưng chắc do cảm nhận cái chết đang đến gần chúng theo bản năng liền vác chân lên cổ mà chạy thục mạng, Nguyễn Minh cũng không đuổi theo mà chỉ chém giết những tên chưa chạy, một lúc sau toàn bộ sơn tặc không chạy đều bị giết, đám thương đội vẫn chưa hết sợ hãi trước tràng cảnh đáng sợ kia, họ nhìn Nguyễn Minh như nhìn quái vật, Nguyễn Minh không quan tâm liền đi đến chổ nhị nữ cười nói.

- Các nàng thấy phu quân lợi hại không hắc hắc...

- Thực lực của chàng có thể nói là vô địch thiên hạ rồi, dù thiếp đột pháp tiên thiên cảnh cũng không nắm chắc đánh bại chàng.

Lý Thương Hải đây là nói thật, vì chiêu vừa rồi vô cùng khủng bố đến nàng cũng không nắm chắc có thể đở được, đúng là thực lực của hắn không thể dùng tuvi để so được, Khang Mẫn thì khuôn mặt tái đi vì cảnh vừa rồi nhìn vô cùng đáng thương, Nguyễn Minh thấy vậy liền ôm nàng vào lòng an ủi.

- Mẫn nhi nàng phải tập làm quen với cảnh này vì trên con đường cường giả luôn nhuốm đầy máu, trong giang hồ mà mang tâm tính yếu đuối sẻ bị kẻ khác khinh nhục giết hại mà thôi.

- Thiếp biết rồi phu quân...

Nguyễn Minh thấy nàng hiểu ra liền nắm tay hai nàng đi về hướng thương đội kia, thương đội cũng đã bình tĩnh lại, tên quản gia đứng đầu thương đội liền chấp tay cung kính nói.

- Đa tạ thiếu hiệp ra tay tương trợ, Hàn mỗ cảm kích vô cùng...

Nguyễn Minh thấy trung niên kia cung kính như vậy tính lên tiếng nói vài lời khách sáo thì đột nhiên một tiếng la vang lên.

- Á...DÂM TẶC...