Chuyện của tam hoàng...à không tam công chúa Mạc Lăng tuy kinh động nhưng mục tiêu của đám người này là cuộc chiến hạt giống, Mạc hoàng cũng không muốn vì con trai à không con gái mình mà trì hoãn cuộc chiến hạt giống.
Cuộc chiến hạt giống này Nguyễn Minh không tham gia vì thực lực của hắn quá mạnh nên bát đại thế lực quyết định cho hắn thông qua trực tiếp và vẫn chọn ra 5 hạt giống để tiến vào bách triều đại chiến, mà thêm Nguyễn Minh ngoại lệ nữa là 6, và 4 hạt giống vẫn như nguyên tác là Man Sơn, Đổ Vân, Lâm Động, Mạc Lăng, còn người cuối cùng ngoài dự đoán của mọi người lại là Hoàng Phổ Tình, vì lúc trước Nguyễn Minh có cho gia tộc nàng một cuốn địa giai cao cấp công pháp nên thực lực nàng tinh tiến rất nhanh, còn Hoàng Phổ Ảnh giống như nguyên tác gặp phải con hàng Lâm Động nên bị đánh sml dù cho thực của hắn đã đột phá Tạo Hóa cảnh đỉnh phong nhưng Lâm Động là được Nguyễn Minh huấn luyện từ nhỏ và cũng là vị diện chi tử thì sao Hoàng Phổ Ảnh đánh lại.
Top 5 người thông qua cuộc chiến hạt giống được đưa vào Thánh Linh Đàm để hấp thụ năng lượng nhanh chóng đột phá, Lâm Động vì thấy có chị dậu hắn trong Thánh Ling Đàm nên không cướp đoạt năng lượng của người khác, nói đùa đại ca mà biết hắn bắt nạt chị dâu thì không lột da hắn mới lạ.
Lâm Động cũng giống như trong nguyên tác thả con chuột Thiên Yêu Điêu xuống đáy đàm trộm đồ, sau vài ngày hấp thụ thì năng lượng cũng đã cạn và cả đám bị truyền tống ra ngoài, mà lúc này bên cảnh Nguyễn Minh có một con cáo già đang nhìn hắn chằm chằm Mạc Kinh Thiên, không hiểu sao Nguyễn Minh đang đi dạo trong hoàng cung thì bị lão tóm cổ đưa đến ngự thư phòng, mà đưa đến cũng không sao nhưng lão đưa hắn đến rồi nhình hắn chằm chằm cười gian manh như cáo không nói gì khiến Nguuễn Minh sởn cả tóc gáy lên tiếng.
- Mạc hoàng bệ hạ..., ngài có chuyện gì cứ nói đi...
- Khụ..., Lâm Minh công tử cũng biết con trai...à không con gái ta mang Song Sinh Chi Thể nên tương lai có thể biến thành nữ nhân...khụ...không biết Lâm Minh công tử có chủ ý gì không...
Nguyễn Minh nghe Mạc Kinh Thiên nói thì hiểu ngay ý lão, nhưng mà bắt hắn đi cưa cẩm một nam nhân thì, Nguyễn Minh nghỉ đến đây liền rùng mình, hắn ném một cuốn công pháp địa giai cho lão rồi chạy mất, hắn thừa hiểu ý lão là gì, tác hợp cho hắn cùng Mạc Lăng là chuyện phụ mà moi công pháp của hắn mới là chính, chắc lão đã nghe phong phanh chuyện Nguyễn Minh cho Hoàng Phổ gia tộc cùng Lâm gia tộc công pháp nên mới thử thăm dò hắn, mà Nguyễn Minh chẳng thèm chối mà trực tiếp ném công pháp rồi chạy mất, Mạc hoàng nhìn hắn chạy mất mà cười khổ vì việc phụ đã không thành, mà rất nhanh lão cười tươi như hoài xuân vì chuyện chính đã thành.
Nguyễn Minh mới chạy ra khỏi nhự thư phòng một đoạn liền va vào một người, vì vội vàng chạy nên không để ý có người đang đi rẻ qua, mà hắn cũng rẻ cùng hướng thế là tai nàng giao thông ngay ngã ba, không biết trùng hợp hay cố ý mà Nguyễn Minh ngã ra trước đè người kia, khó đở nhất là môi hai người lại chạm vào nhau, cả hai mở to mắt không thể tin nhìn đối phương như bị hóa đá, Nguyễn Minh hoàn hồn trước liền bật dậy lau miệng liên tục rồi chạy mất để lại một câu.
- Tam hoàng tử...à không tam công chúa ta không cố ý đâu, quên hết chuyện vừa sảy ra đi...
Đúng, người bị Nguyễn Minh "vô tình" cướp đi nụ hôn đầu đời là Mạc Lăng vừa mới từ Thanh Linh Đàm đi ra, nàng đi đến tìm Mạc Kình Thiên báo cáo kết quả thì đụng phải chuyện sẻ khiến cuộc đời nàng bước sang một trang mới này, Mạc Lăng vẫn nằm bất động trên đất hai mắt vẫn mở lớn, phải mất một lúc nàng mới hoàn hồn lại rồi ngồi dậy, hiện tại khuôn mặt nàng đỏ bừng đến tận mang tai và đưa tay sờ vào môi mình mà mĩm cười, sự thay đổi của nàng vô cùng kỳ lạ, mới vừa nàng còn là một nam tử hán mà sau khi thất thần vì bị hôn thì tính cách nàng thay đổi một cách chóng mặt, không biết đây là nhân cách thứ hai của nàng hay là do Nguyễn Minh vô tình kích phát thể chất của nàng, không ai biết cả nhưng có một điều chắc chắn là nàng đang biến đổi theo hướng nữ tính.
Từ hôm đó trở đi Nguyễn Minh sau khi trở về liền trở lại bình thường, vì hắn kiếp trước đã nhìn thấy rất nhiều cảnh này nên tâm không bị lung lay, hắn cùng Hoàng Phổ Tình đi hẹn hò bồi dưỡng thêm tình cảm.
Mạc Lăng thì từ hôm đó trở đi hành động vô cùng bất bình thường và tóc nàng dài ra nhanh chóng, khu sân bay trước ngực cũng bắt đầu nhú lên, hiện tại nàng mà mặt nữ trang thì sẻ mê đão hết đâm nam nhân, Mạc hoàng phát hiện cũng không nói gì mà còn vui mừng vì đây là biểu hiện nàng sắp thức tỉnh thể chất, lão ngay lập tức kêu người may nữ trang cho Mạc Lăng, điều khiến lão tò mò là không biết tên nào khiến con trai à không con gái lão thành ra thế này, tin tức này được lão giấu kín cho đến khi Bách Triều đại chiến.
Tại Cữu Thiên Thái Thanh Cung, hiện tại đại sảnh đám cao tầng cùng cung chủ đã tập hợp đủ, mà bên dưới là một thân ảnh xinh đẹp tuyệt trần, nàng có đôi mắt xanh lam lạnh lùng thuần khiết như băng và khuôn mặt xinh đẹp cùng làn da trắng nõn, thân hình mãnh mai cùng đưởng cong chữ S quyến rũ..., chỉ có từ "vưu vật hoàn mỹ nhất thế gian" mới có thể xứng với nàng, nàng không ai khác chính là Lăng Thanh Trúc vì được công pháp của Nguyễn Minh cải tạo thân thể nên nàng đã đạt đến vẻ đẹp tuyệt đối hoàn mỹ, mà lúc này ngồi ngồi trên chủ vị Thái Thanh nhìn Lăng Thanh Trúc không còn vẻ nghiêm khắc nữa mà là ánh mắt hiền từ và biết ơn vì nhờ phu quân của Lăng Thanh Trúc tức là Nguyễn Minh ban cho công pháp nghịch thiên kia khiến cho tuvi của nàng đột phá Luân Hồi cảnh và đám cao tầng thì đột phá Chuyển Luân cảnh, khiến tông môn trở nên cường đại, mà Lăng Thanh Trúc cũng đã đột phá đến Tử Huyền cảnh trung kỳ, Thái Thành nhìn Lăng Thanh Trúc từ ái nói.
- Trúc nhi...mấy năm nay con tiến bộ rất nhanh, không biết vị kia đến lúc nào xuất hiện...
- Bẩm sư phụ...con cũng không biết, chàng cứ thần thần bí bí nói sẻ rất nhanh thôi nhưng không biết là lúc nào...
Nhắc đến Nguyễn Minh thì Lăng Thanh Trúc lại lộ ra ánh mắt u oán, hắn nói nàng chờ hắn mà nàng đã chờ mười mấy năm rồi hắn vẫn chưa xuất hiện, mà trong giất mơ nàng có hỏi hắn nhưng hắn không nói, đến bây giờ nàng chỉ biết hắn tên Nguyễn Minh thôi, oán thì oán nhưng nàng vẫn rất yêu hắn, yêu từ nhỏ đến lớn, nói không ngoa thì hắn là tất cả của nàng, nghỉ đên Nguyễn Minh nàng lại lộ ra ánh mắt nhu tình, Thái Thanh thấy vậy liền ho khang một tiếng cắt đứt dòng suy nghỉ của Lăng Thanh Trúc rồi nói.
- Ta gọi con đến đây là muốn con thay chúng ta đến Lâm thanh của Lâm gia tộc điều tra chuyện dị ma xuất hiện và cũng điều tra xem tên nhóc mà cả Đại Viêm vương triều đồn đại là tiểu quái vật kia ra sao...
- Vâng sư phụ...
Lăng Thanh Trúc đáp một tiếng rồi đi ra ngoài, nhưng không hiểu sao tim nàng đột nhiên đập nhanh, nàng đi tập hợp một ít đệ tử rồi lên đường.
Cùng lúc đó đám 6 người được chọn tham gia bách triều đại chiến đều tập hợp trước truyền tống trận dùng truyền tống đến chiến trường diễn ra bách triều đại chiến, mà điều khiến toàn trường kinh ngạc đến rớt cả mắt là người đi cùng Mạc hoàng không phải Mạc Lăng mà một tuyệt sắc mỹ thiếu nữ khuynh quốc khuynh thành có mái tóc màu vàng kéo dài đến mông cùng đôi mắt màu xanh lam và khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp, làn da trắng nõn mềm mại, nàng mặt một bộ váy dài màu vàng đến đầu gối để lộ ra nữa cặp chân thon dài trắng nõn, nếu phải chấm điểm thì nàng sẻ được 9/10 điểm, vì sao đám người lại không nghỉ nàng là Mạc Lăng, đó là vì cặp đào tiên to tròn trước ngực được cái áo che kín kia, mà trong đám chỉ có Nguyễn Minh là vẻ mặt khó đở nhất, hắn ngạc nhiên không phải là sự xuất hiện của nàng mà là sự thay đổi của nàng, hắn chắc chắn nàng là Mạc Lăng nhưng chỉ mới 3 ngày thôi mà nàng đã thay đổi chóng mặt như vậy, mà điều làm hắn khó đở nhất là nàng đang nhìn hắn với vẻ mặt ngượng ngùng, giờ nghỉ bằng mông hắn cũng biết nàng thay đổi như vậy là do ai, Nguyễn Minh sau một lúc thất thần thì hoàn hồn mở ra Thông Thiên nhãn hắn đã nâng cấp từ lâu, Nguyễn Minh nhìn xuyên qua lớp váy kia của nàng thì thấy nơi đó không còn là con chim nữa mà thay vào đó là con bướm trắng nõn hồng hào, Nguyễn Minh thở dài một hơi, nếu nàng đã hoàn toàn thức tỉnh thể chất thì hắn vẫn có thể chấp nhận nàng, vì chỉ cần là nữ thì hắn không quản quá khứ của nàng là gì hắn đều chấp nhận, mà hắn có muốn chạy cũng không được vì Song Sinh chi thể một khi đã yêu thì sẻ yêu đến chết không qua tâm đối phương là loại người gì, hắn mà chạy thì nàng sẻ đuổi theo hắn dù có chân trời góc bể, mà tính hắn thì có làm có chịu không thể phụ lòng mỹ nhân(sạo chóa, thấy người ta đẹp mới nói vậy ấy chứ).
Mạc Lăng ngượng ngùng đi đến bên cạnh Nguyễn Minh và làm hành động khiến toàn trường há hốc miệng, nàng lao vào lòng Nguyễn Minh và hôn hắn, Nguyễn Minh người tới thì chào đón, liền ôm lấy Mạc Lăng đáp trả nụ hôn của nàng, Mạc hoàng nhìn thấy con gái mình như vậy cũng kinh ngạc rồi đoán ra ngay người làm con gái lão thức tỉnh chính là Nguyễn Minh, lão liền đứng trước toàn trường mạnh miệng tuyên bố.
- Các vị...hôm nay ta tuyên bố sẻ gả tam công chúa Mạc Lăng cho Lâm Minh công tử của Lâm gia tộc...
Toàn trường vừa nghe liền kinh ngạc đến ngất luôn, vì cái tên Mạc Lăng này chỉ có vị tam hoàng tử mới có, đến giờ họ mà không hiểu chuyện gì sảy ra thì đúng là đầu heo, Hoàng Phổ Tình nhìn nữ nhân đang hôn tình lang của mình mà ngạc nhiên đến đứng hình, nàng không dám tin nữ nhân này lại tam hoàng tử Mạc Lăng kia, nhưng nàng thấy Nguyễn Minh đã thừa nhận thì cũng không nói gì mà phồng má ắn dấm chua, Nguyễn Minh hôn một chút liền rời môi Mạc Lăng rồi ôm lấy Hoàng Phổ Tình hôn vào môi nàng một cái, Hoàng Phổ Tình sau mấy ngày được hắn yêu thương chăm sóc (chưa bóc teem đâu nha) và quán triệt một chút thì da mặt nàng đã dày hơn một chút nhưng nó đối với Nguyễn Minh thì vẫn còn rất mỏng vì hắn vừa hôn làn nàng đỏ mặt đến tận cổ rồi giấu mặt vào ngực Nguyễn Minh, hắn thấy vậy liền cười rồi kéo luôn Mạc Lăng đang ngượng ngùng đứng một bên vào lòng, sau một lúc oanh động thì mọi chuyện lại trở về bình thường, rồi 6 người đi vào truyền tống trận đi đến chiến trường diễn ra bách triều đại chiến.
Mà lúc này đám Lăng Thanh Trúc cũng đi đến Lâm thành và được đám cao dẫn vào nội tộc, đang bay trên không thì đột nhiên Lăng Thanh Trúc dừng lại nhìn về hướng biệt viện Nguyễn Minh ở lúc trước, trong đôi mắt lạnh lùng của nàng xuất hiện dao động, nàng ngay lập tức bay về hướng đó, đám cao tầng thấy kỳ lạ nhưng cũng bay theo, Lăng Thanh Trúc hạ xuống biệt viện của Nguyễn Minh thì lao vào phòng nhìn xung quanh lẩm bẩm.
- Đúng...đúng là khí tức của chàng ấy...
Nàng liền lao ra khỏi phòng nhìn một tên trưởng lão Lâm tộc giọng gấp gáp hỏi.
- Xin hỏi trưởng lão người tửng ở trong biệt viện này là ai...
- Bẩm đại nhân...người từng ở đây là Lâm Minh thiếu gia và cũng là người giết tên ma tộc kia, hiện tại hắn đã đi đến hoàng thành để tham gia cuộc chiến hạt giống để đi đến bách triều đại chiến...
Lăng Thanh Trúc vừa nghe nói liền phóng thẳng về hướng hoàng thành, nàng vận dụng hết tốc độ của mình để bay đến, chỉ trong vài phút nàng đã đến hoàng thành và bay thẳng đến nơi truyền tống trận, đám người Mạc Kinh Thiên đang tính giải tán thì cảm nhận được uy áp khủng khiếp liền khựng lại rồi nhìn thấy lên trên thì thấy một thân ảnh xinh đẹp tuyệt trần như tiên nữ hạ phàm đáp xuống, nàng nhìn xung quanh không cảm nhận được người nào có khí tức giống Nguyễn Minh, mà chổ truyền tống trận còn lưu lại một chút khí tức của hắn, ánh mắt liền trở nên u oán, nàng nhìn là có thể đoán ra người mà nàng ngày nhớ đêm mong đã đi đến chiến trường của bách triều đại chiến, Lăng Thanh Trúc đang nhìn thì Hoàng Phổ Thịnh đi lên hỏi.
- Thanh Trúc tiểu chất..., không biết chuyện gì đưa ngươi đến đây vậy...
Lăng Thanh Trúc giật mình khỏi suy nghỉ rồi từ tốn nhìn Hoàng Phổ Thịnh đáp.
- Hoàng Phổ thúc thúc khỏe..., Thanh Trúc chỉ đến tìm người quen thôi, không biết vị công tử tên Lâm Minh có thật đã vao chiến trường hay không...
Tuy nàng đã biết nhưng để chắc chắn suy đoán nên nàng vẫn hỏi, Hoàng Phổ Thịnh nghe liền gật đầu đáp.
- Đúng vậy...hắn đã đi..., Thanh Trúc tiểu chất là đến điều tra chuyện tên ma tộc kia sao.
- Đúng vậy...nhưng hiện giờ không cần điều tra nữa rồi..., chào các vị Thanh Trúc cáo từ...
Lăng Thanh Trúc nói xong liền bay đi mà vừa lẩm bẩm.
- Đồ đáng ghét..., chàng luôn ở bên cạnh thiếp sao chàng không đến tìm thiếp..., cứ đợi đấy thiếp mà vắt được chàng thì chàng chết chắc...
Lăng Thanh Trúc vừa bay vùa oán giận nói, mà lúc này Nguyễn Minh bên trong bách triều đại chiến đột nhiên rùng mình.