Tổng giám đốc Thẩm bị hôn đến run rẩy, sửng sốt hai giây, biểu cảm trên mặt như cây kem vị dâu dưới ánh mặt trời, tốc độ mềm hoá có thể nhìn thấy bằng mắt thường, hai tay theo thói quen định ôm cổ đối phương, có lẽ là do phơi nắng, nên hốc mắt cũng ướt nhẹp, lấp la lấp lánh như thủy tinh.
Lương Trung Tuyền buông anh xuống, giơ tay chặn máy quay suýt nữa dính lên mặt bảo bối nhà mình.
Tổng giám đốc Thẩm còn chưa hoàn hồn lại sau nụ hôn, giọng nói còn hơi run rẩy: “Em làm gì vậy… Có máy quay.”
“Ừm,” Ảnh đế Lương nhẹ nhàng lên tiếng, lại gần hôn anh: “Họ không nhìn thấy đâu.”
Tổng giám đốc Thẩm không nói nên lời, chỉ dùng đôi mắt còn mang theo ngấn nước nhìn chằm chằm người đàn ông dường như đang muốn ăn mình vào trong bụng.
【Ting, nhiệm vụ mười một hoàn thành, chỉ số tình cảm: + 1, tổng chỉ số: 31.】
【Ting, hình tượng sụp đổ, chỉ số tình cảm: + 5, tổng chỉ số: 36.】
Hệ thống:【Chúc mừng ký chủ, hình tượng của cậu lại sụp đổ rồi 】
Thẩm Úc Tiều không còn tâm trí để ý đến nó, anh đắm chìm trong ánh mắt dịu dàng nhưng mạnh mẽ của Lương Trung Tuyền, không biết nên bày ra phản ứng gì.
Mà trong lúc hai người đối diện nhau, làn sóng bình luận lại sôi nổi lần nữa, rõ ràng số lượng người xem không nhiều, nhưng trong nháy mắt số lượng bình luận thảo luận đã làm cho phòng phát sóng trực tiếp thứ ba sập nguồn, hình ảnh dừng lại ở lần thứ hai Lương Trung Tuyền hôn Thẩm Úc Tiều, ánh mặt trời xuyên qua bóng hai người, chiếu thẳng vào lòng khán giả.
Hình ảnh trước mắt cực kỳ giống như một bức ảnh được tỉ mỉ xử lý một cách nghệ thuật, ánh sáng, hành động, thậm chí góc độ gió thổi đều hoàn mỹ đến cực điểm; nhưng lại giống như bị ngoài ý muốn thu vào trong ống kính, trông rất tự nhiên, trong ảnh là một đôi uyên ương vô cùng xứng đôi, nhuộm không khí xung quanh thành một màu hồng phấn.
Mà khoảnh khắc này bị vô số bình luận hiện lên chắn đến kín mít.
— A a a a a a a a! Gào thét điên cuồng!!
— Trời ạ, đây là cái quỷ gì! Đây là có ý gì? Tôi mù rồi? Lương Trung Tuyền không phải thụ sao? Tổng giám đốc Thẩm không phải công sao? Sao họ lại thế này!
— Đu đú đù! Ai có thể nói cho tôi biết là vì sao không? Vì sao ảnh đế Lương đột nhiên bế tổng giám đốc Thẩm lên!
— Đệt! Cp của tôi bị ngược rồi!
— Ôi chu choa mạ ơi! Do tôi nhìn lầm hay lòng tin của tôi đặt sai chỗ? Biểu cảm của ảnh đế Lương là sao vậy? Vì sao lại tà mị bá đạo như vậy! Khí chất Alpha tràn màn hình!
— Các người có ổn không!! Tôi zqsg ảnh đế Lương là một thụ thích diễn, bây giờ các người lại nói cậu ấy là công??!
—— Ngược cp bỏ theo dõi… Thực xin lỗi nhưng nghịch lý mới là chân ái!
— y da chết đi sống lại, rồi lại qua đời lần nữa! Vẻ mặt của sếp Thẩm lúc bị đè lên cây quá đáng yêu rồi!
— Đây là hành động thần tiên gì chứ! Hình ảnh thần tiên! Vì sao bị ngược cp nhưng lại có cảm giác đẹp như vậy ngọt như vậy chứ!
— Cuối cùng tôi cũng biết vì sao lúc trước lại cảm thấy họ không có cảm giác cp… Mẹ nó cp bị ngược thì lấy đâu ra cảm giác chứ!
— Tổng giám đốc Thẩm là thần tiên tiểu khả ái nào vậy! Vẻ mặt mơ màng lúc bị đè lên cây đúng là đáng yêu muốn chết!
— Trời ơi mau xem biểu cảm của anh trai đi! Đây mới là dáng vẻ một người đàn ông mạnh mẽ nên có! Quả thực Alpha đến chân tôi mềm nhũn rồi!
— Trời ơi nhất thời không biết nên hâm mộ ai.
— Ở hiện trường, tôi là lá cây trên đầu họ, chịu trách nhiệm thông báo với các người, các người đều chèo ngược cp hết rồi.
…
Bình luận ở phòng phát sóng trực tiếp tràn ngập “A a a a”, mà lúc trước mỗi lần mạng bị giật, mọi người đều đơn độc thảo luận so sánh từng người một, lúc này trong cơn bão bình luận rất nhiều người chèo ngược cp điên cuồng ăn đường, hai người giống như họ là trời sinh một cặp, căn bản không có gì mà xứng hay không xứng, bao dưỡng hay không bao dưỡng, chỉ đơn thuần là do mọi người đã chèo ngược cp, trên thực tế cho dù hai người ai công ai thụ cũng không thể thay đổi sự thật này.
Đương nhiên, trạng thái hài hòa này nhanh chóng trôi qua, sau khi tỉnh táo, rất nhanh đã có người đưa ra dị nghị
— Không đúng, nếu Lương Trung Tuyền là công, việc cậu ta dựa vào tổng giám đốc Thẩm… Không phải là trai bao sao?
— Đột nhiên nhớ ra tổng giám đốc Thẩm đã chuyển hết tài sản cá nhân của mình cho Lương Trung Tuyền, càng nghĩ càng thấy ớn
— Nói cách khác, Lương Trung Tuyền vừa dùng tiền của tổng giám đốc Thẩm vừa dùng thân thể của anh ấy sao? Tính hút máu người ta à?
…
Đương nhiên những bình luận ác ý này rất ít ỏi trong phòng phát sóng trực tiếp, không đến một giây sau đã bị làn sóng “A a a a” nhấn chìm không thấy bóng dáng.
Trong lúc nhất thời, cho dù là người xem phát sóng trực tiếp bình thường, hay là bạn bè thân thích của hai vợ chồng, đều có cảm giác không chân thật, cho dù không xem phát sóng trực tiếp cũng sẽ chú ý tới hot search đã lên top một, hơn nữa cũng biết mình chèo sai thuyền.
Một vài fan cp từng được gọi là “trạm tà giáo” biết mình đã đúng, đầu tiên là vui mừng một phen, tiếp theo lập tức rơi vào trạng thái ngơ ngác với người đối diện, Lương công Thẩm thụ, vậy mà là thật sao?
Sau khi Blah Blah sửa chữa khẩn cấp, cuối cùng hình ảnh cũng không giật nữa, khán giả sôi nổi tiếc nuối chỉ hận mình không được xem thêm hình ảnh tổng giám đốc Thẩm bị hôn vài lần, màn hình vừa hoạt động lại, hai vợ chồng nhà này vẫn còn duy trì tư thế như cũ, chẳng qua khuôn mặt tổng giám đốc Thẩm đã bị ảnh đế Lương che lại, không nhìn thấy sắc mặt, mà ảnh đế Lương cũng khôi phục lại biểu cảm ôn hòa thường ngày, nhưng không mỉm cười khách khí với người khác như bình thường, ánh mắt khi cậu nhìn thật sâu vào người yêu tràn đầy vẻ cưng chiều và độc chiếm.
Lương Trung Tuyền thấy bảo bối nhà mình bị mình bắt nạt mà vẫn không nhúc nhích, nhịn không được bật cười, đưa hai tay về phía trước nhào nặn khuôn mặt tổng giám đốc Thẩm đến nỗi biến dạng.
Thẩm Úc Tiều thuộc tuýp người da mặt mỏng, khuôn mặt lúc bị nắn không biến thành con hamster nhỏ giống Lương Trung Tuyền, nhưng làm cho người ta cảm thấy mềm mại không thể giải thích được.
Lương Trung Tuyền cười xấu xa: “Làm sao đây sếp Thẩm, chúng ta đều sụp đổ hình tượng rồi.”
Lúc này Thẩm Úc Tiều mới bừng tỉnh từ cảm giác mềm mại của chồng, bỗng nhiên ý thức được, dáng vẻ vô cớ gây rối của mình lúc nãy, dáng vẻ lúc bị Lương Trung Tuyền bế lên xoay quanh và dáng vẻ khi bị ép lên cây, tất cả đều được ghi lại.
Người cha tồi nhà mình, đối thủ cạnh tranh, đối tác, còn có vô số quần chúng ăn dưa, tất cả đều sẽ nhìn thấy!
Vì thế, Lương Trung Tuyền lập tức thấy khuôn mặt mềm mại của bảo bối nhà mình nhanh chóng xụ xuống, khôi phục lại như lúc trước, vừa lạnh lùng vừa cứng rắn, có thể dọa khóc học sinh tiểu học, dùng sức đẩy cậu ra.
Nhưng cái “dùng sức” này lại như sấm to mưa nhỏ, ảnh đế Lương chỉ bị làm cho buông lỏng tay ra, lại không chịu bất cứ tổn thương nào hết.
Thẩm Úc Tiều trừng mắt nhìn cậu: “Chỉ có em làm chuyện không đâu thôi, đi nhanh lên.”
Dứt lời bèn hầm hừ xoay người rời đi, đi được hai bước thì phát hiện mình đi sai hướng, lại dậm chân mấy cái, mặt không cảm xúc quay đầu đi hướng ngược lại, lúc đi ngang qua Lương Trung Tuyền còn thuận tiện túm chặt tay cậu, động tác lạnh lùng thô bạo, nghiễm nhiên giống như một minh tinh được bao dưỡng chọc tức kim chủ.
Lương Trung Tuyền thấy bảo bối nhà mình đi rồi lại quay lại, tiếp theo bị túm đến lảo đảo, cuối cùng nhịn không được bật cười.
Tổng giám đốc Thẩm nghe thấy tiếng cậu cười, tạm dừng bước chân nghiêng đầu uy hiếp hỏi: “Em cười cái gì?”
Lương Trung Tuyền: “ Em nhớ tới chuyện vui thôi mà.”
Giây tiếp theo, trong rừng cây không rậm rạp lắm, ảnh đế Lương dựa vào nụ cười tà mị được fans nói là “Khí chất Alpha bùng nổ” vừa nhịn không được cười, vừa bị đánh la làng chạy về phía trước.
Tổng giám đốc Thẩm bước chân vững vàng đi theo phía sau cậu, cực kỳ giống boss lớn trong game nhập vai, trước sau gì cũng có thể dễ dàng bắt được vai chính gà mờ.
Khi nhìn thấy ảnh đế Lương bị đánh, trong bình luận không có một ai châm chọc tổng giám đốc Thẩm bạo lực gia đình và ảnh đế Lương không hề có tôn nghiêm, ngược lại rất hài hòa.
— Tổng giám đốc Thẩm đang thẹn thùng, hoàn tất giám định
— Bảo bối không làm sai! Chồng đáng đánh thì đánh! Ma ma luôn đứng về phía anh!
— Thử hỏi một tiểu thụ ngạo kiều vừa dễ thương lại thích đánh người, ai sẽ không thích chứ?
— Cái tên đã nói lên thuộc tính
…
Có nắm đấm của tổng giám đốc Thẩm, ảnh đế Lương bước đi như bay, hai vợ chồng nhanh chóng chạy tới chỗ tượng nữ thần, khán giả vô cùng quen thuộc với khối ngọc thạch trắng tinh điêu khắc thành pho tượng hoàn mỹ này, có người nhớ ra pho tượng điêu khắc rõ ràng là mẹ Thẩm, sôi nổi cảm thán tình cảm của ba Thẩm đối với mẹ Thẩm, chỉ cảm thấy tiết mục này cho dù là khách mời hay là những người khác, đều không có lúc nào không điên cuồng rải cẩu lương.
Trong tay nữ thần ưu nhã cầm theo một cái bọc nhỏ tinh xảo, Thẩm Úc Tiều được Lương Trung Tuyền ôm eo bế lên, đủ để với tới bọc nhỏ, chỉ thấy bên trong có một cái bật lửa nhỏ.
Hệ thống đột nhiên cắt lời:【Thật ra bế lên cao như vậy cũng coi như hoàn thành nhiệm vụ, ký chủ thông minh như vậy mà sao ngay từ đầu không nghĩ ra cách khiến người xem không nhìn ra cậu đang làm nũng?】
Tổng giám đốc Thẩm yên lặng cất bật lửa vào trong túi, kéo ảnh đế Lương trở về.