[Hệ Thống] Ta Chỉ Muốn Làm Người Qua Đường

Chương 63: 63




Sau khi trở về nhà thì cô lại có thêm nhiều vấn đề hơn để giải quyết.

Bạch Thiên Tuyết " Ngươi cứ chọn bất kỳ nơi nào trong tầng một! "
Vừa định vào phòng thì phía sau cô vẫn là Hoàng Nam bám theo không rời nửa bước cô đành phải quay lại nhìn thằng bé.

Bạch Thiên Tuyết " Chuyện gì nữa? Sao không đi chọn phòng đi! "
Hoàng Nam " Ở một mình rất đáng sợ! "
Bạch Thiên Tuyết " Haiz~ tùy ngươi! "
Cửa vừa mở ra thì bên trong như một núi sách đổ ầm ngã xuống, nhưng cô nhanh tay hơn đống cửa lại thì bên trong có tiếng động lớn phát ra, mở ra lần nữa thì cô chán nản sắp xếp lại rồi đưa vào không gian, Hoàng Nam cũng lon ton chạy vào giúp cô, một lúc lâu sau thì cô cũng đã cho tất cả vào không gian bầu trời cũng đã tối hẳn.

Bạch Thiên Tuyết " Ngươi ra ngoài ngồi đi, ta đi tắm một lúc nữa rồi đi ăn! "

Hoàng Nam rất nghe lời mà đi ra ngoài ngồi vào ghế, cô thấy vậy cũng vào phòng tắm đã được chuẩn bị nước và đồ mặc, trên bàn bên cạnh là một xấp tài liệu chi chít chữ.

Ngọc Thố [ Ký chủ xấp này là báo cáo kinh doanh của cửa hàng đang được mở rộng thêm, còn bên kia thì báo cáo của nữ chính ngày ngày đều ăn chơi cả thôi! ]
Bạch Thiên Tuyết " Ta thì ngày nào cũng công việc còn cô ta thì hay rồi, ngày nào cũng là niềm vui! "
Ngọc Thố [ Bạch Hy còn hỏi khi nào thì ra tay? ]
Bạch Thiên Tuyết " Còn phải đợi đến khi nào tìm hết người của chúng ta ở đất nước này, lúc đó thì cô ta không còn giá trị gì nữa, phải rồi khi nào nam chính xuất hiện? "
Ngọc Thố [ Khoản vài tháng nữa đó ký chủ! ]
Cô vừa tắm vừa xem báo cáo, một lúc khá lâu sau cô mới bước ra khỏi bồn tắm mà thay đồ, vì từ khi cô đến thế giới này đều không ra ngoài nên Bạch Hy đã lấy số đo mua cho cô rất nhiều đồ kiểu dáng đều là hàng thịnh hành nhất, vừa ra khỏi phòng tắm đi ra ngoài Hoàng Nam vẫn một mực ngoan ngoãn ngồi trên ghế.

Bạch Thiên Tuyết " Đi ăn nào! "
Hoàng Nam khi thấy cô vừa ra thì đã chạy đến, hai người ra khỏi nhà thì cô mới nhận ra mình không biết đường đi, khi trước đều dịch chuyển hoặc bay lên cao nhìn hướng, nhưng hiện tại không thể bay cô lần mò một lúc lâu mới đến trung tâm, trước tiên thì cô phải đi dạo vài nơi mua đồ cho Hoàng Nam.

Bạch Thiên Tuyết " Đem tất cả những bộ thằng bé này có thể mặc vừa đến đây! "
Người bán hàng " Được chúng tôi sẽ nhanh chóng đem đến, tiểu thư và thiếu gia xin chờ một lát! "
Một lúc sau họ đã đem đến rất nhiều kiểu dáng khác nhau, cô ngồi xem Hoàng Nam thay từng bộ ra, bộ nào cô thấy đẹp gật đầu liền được chọn, tiểu Thố nhìn cô gật đầu nhiều đến mức há hốc miệng mình, rồi buộc miệng hỏi.

Ngọc Thố [ Ký chủ em quên mất, người làm sao lại có nhiều tiền của thế giới này vậy? ]
Bạch Thiên Tuyết " Mấy thế giới đầu kiếm tiền nên bây giờ phải xài chứ! "
Ngọc Thố [ Nhưng đó là tiền của thế giới hiện đại và cổ trang, ở đây là xài đồng vàng, bạc, đồng mà! ]
Bạch Thiên Tuyết " Thì lúc trước ở trong không gian hệ thống thấy chán nên tìm hiểu hệ thống, vô tình thì nhìn thấy có thể đổi tiền từ thế giới này thành tiền thế giới khác, ta thấy tiện ích nên dùng thôi! "
Ngọc Thố [ Em là hệ thống mà sao không biết ta, sau này phải tìm hiểu kỹ hơn về ứng dụng của mình mới được! ]

Nói chuyện một lúc thì Hoàng Nam cũng đã mặc thử hết đồ xong, cô trả hai đồng vàng lớn đã khiến tất cả nhân viên và chủ phải ngơ ngác một lúc, họ còn chưa thói tiền thì cô đã quay người định rời đi thì họ cũng biết là cô cho số còn dư, chủ cửa hàng cũng nhanh chóng chạy đến đưa cô thể khách vip.

Hoàng Nam " Như vậy có được không ạ, đột nhiên em làm phiền tỷ lại khiến tỷ tỷ phải tốn nhiều tiền như vậy? "
Bạch Thiên Tuyết " Nếu thấy phiền cho ta thì sao này ngoan ngoãn nghe lời một chút, rồi làm người hầu cho ta cũng được, ta không từ chối đâu! "
Hoàng Nam " Được ạ, em tên Hoàng Nam còn tỷ tên gì? "
Bạch Thiên Tuyết " Ta tên Thiên Tuyết, đói chưa chúng ta đi ăn "
Hoàng Nam " Vâng "
Hai người một lớn một nhỏ vui vẻ nắm tay nhau đi vào một nhà hàng sang trọng giữa trung tâm, bên cạnh đều là những quý tộc từ cao đến thấp đều có, cô vừa bước vào thì có nhân viên nhà hàng đến.

Nhân viên nhà hàng " Cho hỏi hai vị có đặc bàn trước hay không ạ? "
Bạch Thiên Tuyết " Không có đặc bàn trước! "
Nhân viên nhà hàng " Vậy có phiền không nếu tiểu thư và tiểu thiếu gia phải ngồi ngoài sảnh chứ? "
Bạch Thiên Tuyết " Không phiền! "
Nhân viên nhà hàng " Vậy mời hai vị đi theo tôi! "
Hai người được nhân viên dẫn đến bàn bên cạnh ban công, phong cảnh từ trên nhìn xuống dưới đèn phố long lanh ánh sáng, vào chỗ ngồi cô đã gọi vài phần đồ ăn, trong khi đợi cô mới để ý đến có rất nhiều ánh mắt nhìn đến mình, rồi nhìn lại thằng nhóc nhà mình đang trong trạng thái phòng bị và sợ hãi, thấy vậy cô cũng đưa tay kéo màng lại.


Bạch Thiên Tuyết " Thấy khó chịu ở đâu à? "
Hoàng Nam cúi đầu rồi liền tục lắc đầu, cô cũng không nói gì nữa, thấy cô không nói gì Hoàng Nam lại ngước lên nhìn cô.

Hoàng Nam " Không có gì đâu ạ, chỉ là em có một chút sợ khi bị nhiều con người nhìn như vậy! "
Cô chỉ mỉm cười rồi xoa đầu Hoàng Nam.

Bạch Thiên Tuyết " Nếu không thích thì sau này không đến đây nữa, tìm một nơi đơn giản một chút, thằng nhóc ngươi cũng không thể sợ hãi mãi được, nếu không thì làm sao có thể làm người hầu cho ta! "
Hoàng Nam " Em sẽ cố gắng ạ, em sẽ nhanh chóng khắc phục nỗi sợ hãi của mình nên tỷ tỷ đừng lo! "
Bạch Thiên Tuyết " Được, để ta chờ đến ngày đó, tốt nhất là nhanh lên nếu lâu quá thì ta cũng không thể đợi mãi được! ".