Có rất nhiều người đều có mặt và tập trung đến đền thờ rất đông, có tất cả bốn loại, cô vẫn như cũ mà ngồi nhìn một thiên thần với đôi cách trắng với vẻ mặt hiền từ dang rộng đôi cánh ban phước lành cho người dân.
Bạch Thiên Tuyết " Thật là làm ta cảm động a~ "
Ngọc Thố [ Vì sao lại cảm động, là do cô ta thiêu sống người đó! ]
Bạch Thiên Tuyết " Là vì cô ta biết rõ mình sắp gặp nguy rồi, nhưng vẫn không quên để lại hình tượng thánh mẫu trong lòng người dân! "
Người dân vốn dĩ đến đây chỉ có vài người, phần đông đều không phải người thường, sau khi cảm nhận không còn bất kỳ một người nào nữa cửa lớn đóng lại, cửa vừa đóng tất cả liền trở lại ban đầu, người thì mọc cánh, người thì mọc sừng.
Cô vẫn như cũ không thay đổi ngồi nhìn những đều đang diễn ra trong vui mắt vô cùng, nữ chính Hà My là một khuôn mặt lúc đen lúc trắng biến hóa kì dị.
Những người xung quanh đều là tức giận, nhưng những thiên thần thì đều không động, chỉ có ác quỷ nóng lòng từ lâu là liền động thủ, nữ chủ chỉ có thể cong chân mà chạy vì áp lực quá lớn khiến cô ta đều không thể nào dùng phép.
Bạch Thiên Tuyết " Thật là như mèo đang vờn chuột vậy, nhưng nhìn thì lại vui mắt lắm a~ "
Ngọc Thố [!.
] Phải làm sao đây ký chủ của mình ngày càng đen rồi, tính tình thì thất thường, nên làm như thế nào mới khiến người trở lại như trước kia đây?
Sau khi vui đùa mà vờn bắt, thì họ tay nắm cánh nữ chủ mà bay về đưa đến trước mặc cô.
Hà My " Tôi với cô không thù không oán tại sao lại hãm hại tôi? "
Bạch Thiên Tuyết " Ừm~ nói cũng đúng, nhưng cũng không đúng! "
Cô mỉm cười dùng giọng nói ngọt ngào mà như giễu cợt nói, những người xung quanh đều nghe đến mềm người, phù thủy thì khác không hẹn mà hít một hơi lạnh.
Bạch Thiên Tuyết " Nếu mọi người không có ý kiến gì thì ta muốn giữ cô ấy lại cho tôi có được không? "
Thiên thần " Vốn dĩ thì cô ta đã sớm bị giới thiên thần chúng tôi trục xuất, nay lại khiến nhiều người phẫn nộ, giới thiên thần chúng tôi không giữ nên tùy ý tiểu thư! "
Ác quỷ " Chúng tôi vốn dĩ đều nhờ ơn tiểu thư mới có thể sống sót, tuy lòng có phần muốn sử lý cô ta, nhưng nếu người thích thì cứ lấy! "
Bạch Thiên Tuyết " Được nếu vậy thì ta không khách sáo, à này ta đã tạo ra truyền tống trận, khi nào các ngươi muốn đều có thể đến nhà ta và trở về thế giới của mình! "
Tất cả " Được "
Bạch Thiên Tuyết " Nếu không còn việc gì thì mọi người giải tán! "
Một lần nữa tất cả đều ẩn đi đôi cánh, cập sừng của mình, cô cũng không tiếc dùng dịch chuyển trận để họ trở về, cô vẫn ngồi đúng một chỗ mà nhìn cô thiên thần gãy cánh ngồi trước mặt mình.
Bạch Thiên Tuyết " Có lẽ cô là người đầu tiên có kết cục thảm như này, cũng là người hung tàn nhất trong bọn họ, mà thôi phải về nghiên cứu liền chứ! "
Bạch Hy " Chủ nhân người đã bắt, vậy tôi có thể trở về để phục vụ người chứ? "
Bạch Thiên Tuyết " Ừm, ở lại củng không có làm gì! "
Vừa dịch chuyển về đến nhà thì cô nhìn thấy hai người đang ngồi đối diện nhau nhìn mà không ai nói lời nào, cô đành đi vào phá vỡ bầu không khí cân thẳng.
Bạch Thiên Tuyết " Phụ thân, Hoàng Nam hai người đang làm gì vậy? Nhìn nhau mà không nói chuyện? "
Hoàng Nam " Cô chủ cậu ta là người tự ý xông vào nhà mình! "
Cô quay đầu lại nhìn kỹ thì thấy một cậu trai trẻ khuôn mặt tuấn tú lại ôn nhu, cô chỉ thở dài rồi lắc đầu chán nản, đó không ai khác là vẻ ngoài của nam chủ.
Bạch Thiên Tuyết " Phụ thân đại nhân, ngài có thể đừng dùng bộ dạng này được không, con không thích thằng nhóc đó! "
Phụ thân " Con đó còn nhỏ mà như bà già vậy! "
Nói thì nói nhưng ông đã biến trở lại là một trung niên điển trai, tuy nhìn chỉ 30 mấy nhưng thực chất đã lớn tuổi.
Bạch Thiên Tuyết " Mẫu thân đâu sao lại để người ở đây một mình thế? "
Phụ thân " Mẫu thân con đã sớm về lại giới phù thủy sắp xếp lại rồi, lúc chúng ta không có mặt sớm đã loạn thành một nùi rồi! "
Bạch Thiên Tuyết " Vậy người cũng mau chóng trở về phụ đi, nếu không nhiều việc quá mẫu thân lại nổi trận lôi đình với ta đó! "
Ông nghe cô nói liền đứng phắt dậy nhanh chóng mà đi nhanh đến truyền tống trận.
Phụ thân " Ta đi đây con cũng nên nhanh giải quyết xong chuyện rồi trở về, đừng lâu quá nếu không mẫu thân con lại giận! "
Bạch Thiên Tuyết " Con biết rồi, khi nào con rảnh liền liên lạc với người qua quả cầu thủy tinh! "
Truyền tống trận kích hoạt liền đưa ông rời đi, Hoàng Nam giờ mới hoàn hồn trở về nhìn cô rưng rưng nước mắt, cô cũng không để ý mà đi lên trên phòng nghiên cứu của mình.
Bạch Hy sớm đã đem người lên trên, cô vừa vào thì bất tay vào việc, đầu tiên cô lấy dao rạch một đường ngay tim mà móc ra, vốn dĩ nó đã không còn là màu thuần khiết nữa, trái tim đã sớm chuyển màu, nhưng cô đều không để tâm mà cắt ra một miếng cho vào nồi đất lớn đang pha chế thuốc.
Cô liền cầm lấy một cái thìa lớn khuấy đều, miếng tim vừa cho vào đã tan ra là hoà vào những dược liệu khác, cô lại lần lượt cho thêm vài phần dược liệu quý hiếm khác vào, nồi thuốc chuyển màu liên tục không ngừng.
Bạch Thiên Tuyết " Hay quá~ thành công rồi, không còn nổ nữa, làm cứ nghĩ là thất bại nữa rồi chứ! "
Ngọc Thố nhìn từ đầu đến cuối chỉ thấy rùng mình ngỡ như bản thân đang xem phim kinh dị, sau khi thành công thì cô cũng không tiếc tích phân để mua dung dịch bảo quản trái tim và cơ thể còn sống mãi không bị thối rửa.
Vài năm sau đó cô vẫn chưa thể rời đi vì tìm được tất cả, cô đã trở thành mạo hiểm giả và đi chu du khắp nơi và tìm kiếm họ khắp nơi, Hoàng Nam cũng đã sớm trở về thế giới Ác quỷ của mình.
Cuối cùng cô mất tận mấy trăm năm để tìm thấy hết tất cả, và đã tạo ra một quỹ đạo mới cho cả bốn giới, Thiên Thần, Ác Quỷ, Phù Thủy, Loài Người.
Ngọc Thố [ Ký chủ người có muốn rời thế giới và trở về không gian? ]
Bạch Thiên Tuyết " Về thôi! ".