Tiểu Minh liền nhéo má mình và khẳng định đây là mơ. Nhưng một hồi Tiểu Minh lấy lại tinh thần và nhìn xung quanh trong thấy rất lạ bước ra ngoài cổng kia Tiểu Minh thấy một cậu bé đang bay lơ lửng chân không chạm đất thầm nghĩ " mình chết rồi sao ". Tiểu Minh thấy cậu bé tiến lại mình. Tiểu Minh lo lắng vì anh ấy nghĩ " oan hồn này sao lại tới tìm mình ". Một âm thanh trong trẻ em vang lên:
" này tiểu tử dám nghĩ ta đây là oan hồn ta là thần chớ xàm ngôn "
Tiểu Minh bất ngờ và khẳng định là mình đã chết! Lúc này trên đôi mắt Tiểu Minh tuôn ra những giọt nước mắt và nhiều suy nghĩ trong đầu " ta chưa báo hiếu cho cha mẹ mà đã chết sao". " Ta chưa hưởng thụ được hạnh phúc với Tiểu Mẫn hết mà"." Ta..ta không thể nào chết được".
Một âm thanh trẻ vang lên:
" những truyện đó đã qua rồi đừng nhớ nữa. Ta sẽ ban cho ngươi cuộc sống mới tại một thế giới mới để ngươi hạnh phúc và mạnh khỏe"
Nghe được lời nói đó Tiểu Minh liền nói với những cảm xúc buồn sâu thẩm:
"Vậy thần có thể ban cho ta cuộc sống mới tại thế giới của ta được không, cho ta làm con của Tiểu Mẫn hay làm gì để được bên gia đình và Tiểu Mãn "
" Không được"
Một âm thanh trẻ con dứt khoát.
Tiểu Mẫn trả lời:
"Nhưng ta không can tâm".
Vị thần nói:
" Ta mặc kệ ngươi"
Tiểu Minh hỏi với giọng bực bội ức chế:
"Vậy tại sao ta lại chết một cách đau đớn và lãng xẹt như vậy"
Vị thần trả lời:
" khụ..khụ..ờ do một phần kiếp trước của ngươi gây một ít tội ác ( vị thần giả bộ) với ông thiên lôi ổng uống say đánh bừa. Ahihi"
Tiểu Minh ức chế nói:
"Vậy ông hồi sinh cho ta đi "
Vị thần trả lời:
" nếu được ta hồi sinh cho ngươi lâu rùi. Bởi vậy ta mới mời ngươi lên đây gặp ta nè chứ không ngươi đi đầu thai rùi"
Vị thần ngượng ngùng quay đi chỗ khác chỉ tay vao nhau làm bộ dáng uất ức.
Sau một hồi yên lặn, vị thần lại nói tiếp: "để tạ lỗi ta ban cho ngươi một ý chí và tinh thần lực gần bằng ta. Yên tâm ta là thần siêng năng tinh thần ta rất mạnh. Khuyến mãi nữa nà, ta sẽ cho người ký ức và thân thể khỏe mạnh bằng thần ở thế giới đó và dĩ nhiên trên đời đau có dễ như vậy. Thể chất đó khi tặng lên mỗi 10 cấp nó sẽ tăng lên cấp độ như:
Người phàm(bình thường) -> võ sư thể ( vũ khí thường và độc hạ phẩm ko tác dụng được) -> Siêu phàm thể ( thần khí trở xuống không đánh được và các loại đọc không xâm nhập được) -> tiên nhân thể ( thánh khí trở xuống không đánh được) -> thánh thể ( bất khả xâm phạm).
Nghe xong Tiểu Minh đã nắm chắc mấy phần và Vị thần bắt đầu chuyển sinh anh ta qua thế giới đấu la đại lục.
Mới bắt đầu chuyển sinh một âm thanh nữ trẻ con vang lên
" khoan"
Vị thần ngừng lại và nhìn đến cánh cửa kia thấy một bé gái loli với quần áo bừa bộn hở hang đầy chỗ khiến người ta muống hiếp
" thần lười sao ngươi tới đây"
Vị thần siêng năng hỏi.
" ta tới thăm ai kia tăng động thôi mà"
Vị thần lười biến cố tình nhấn mạnh chữ tăng động nói.
Vị thần siêng năng đáp:
" Vậy ai kia ở dơ không có ít nhất 2 quả cam sao lại tới đây"
Vị thần sn nhấn mạnh chữ ở dơ và 2 quả cam"
Vị thần lười biến tức tối muốn lao lên cắn đột nhiên Tiểu Minh hỏi với giọng kính trọng:
" Thần lười biến tới đây làm gì "
Ta tới đây để biến ngươi thành thần lười biến trọng thế giới kia. Hahahaha"
Tiểu Minh nghe vậy thở dài và bất lực vì một khi thần đã quyết có ai dám cản chỉ có các vị thần mới dám mà thôi!
Vị thần siêng năng nói với giọng tức:
" ngươi cút đi"
Vị thần lười biến nói với giọng tự tin và mạnh bạo:
" ta có 2 quyền ban cho tiểu tử đó không thể cút được. Người cút mới là ngươi. Ngươi tự hiểu.
Sau đây ta sẽ ban cho ngươi một cái vũ hồn giường ngủ và một hệ thống tên là thánh lười"
Tiểu Minh nói với giọng yểu xìu:
" Đúng là thần lười mà. Thần đưa ta vũ hồn giường ngủ sao ta đánh nhau?"
Vị thần lười biến nói:
" ngươi yên tâm vũ hồn giường ngủ Là hệ phụ trợ và ngươi cũng sẽ có một võ hồn của ngươi tại thế giới đó"
Nói xong Vị thần siêng năng bắt đầu làm phép.
Sau hơn 30p Tiểu Minh đã xuất hiến tại một nơi ẩm ướt, xung quanh toàn là nước và không tài nào mở mắt được cảm giác bụng có một cảm giác như có giây gì đó ăn sau vào bụng. Tiểu Minh ra sức đạp. Sau một hồi Tiểu Minh hết sức đắm chìm vào giấc ngủ say.