Hệ Thống Thâu Hương

Chương 103: Bị oan



_. cô làm sao thế?... tôi còn chưa gặp cô bao giờ? trộm thế nào được....

.

thấy mọi người xung quanh dần có dấu hiệu mất kiểm soát nó vội vàng giải thích... với sức mạnh cùng Triệt Quyền Đạo trong người Vũ không phải sợ hãi mà là sợ phiền phức... vất vả lắm mới đi ra khỏi ngôi nhà thiên đường ấy... muốn đi chơi một buổi dành thời gian riêng bản thân vì vậy nó tránh đi mọi người.. và cảm giác bị người oan uổng đó thật sự tức... tiếng nói lớn hơn so với trước đó nói với cô nàng... một người như vậy không đáng để mình phải tôn trọng...

_. Vậy cậu giải thích cho tôi biết cái túi xách của tôi nó ở trong xe cậu đấy...

.

Thanh Ngân cũng tức giận không kém .. nàng không bắt được tay cầm nhưng chứng cứ rõ ràng đến không thể rõ ràng hơn cậu ta còn cố tỏ ra mình oan uổng lắm... đã thế nàng chơi thật luôn... đưa cậu ta ngồi tù mấy năm xem còn hống hách được nữa không... với thân phận trong xã hội quan trường nàng ngại gì một cậu bé nhóc con như trước mắt..

_. cái gì?... Cái túi đó một người thanh niên gửi đồ chỗ tôi mà...???..

.

Vũ liền choáng váng... nó hiểu ra mình bị chơi khăm rồi... vừa mới thấy nghi nghi.. một thanh niên tại sao cầm túi xách phụ nữ đi ra ngoài đường... thì ra là ăn trộm... ăn trộm còn đỡ.. trộm xong nó còn vu oan trên đầu mình nữa... thằng này chán sống đây mà... nó bất đắc dĩ nhìn cô gái xinh đẹp với biểu cảm bất lực tình cảnh đây...

_. thế nào?... bị nói trúng còn vu oan cho người khác à,.?...

.

Thanh Ngân đâu dễ dàng tha thứ ... lúc đầu cậu nhỏ biết hối lỗi mà xin có lẽ nàng bỏ qua luôn rồi... hiện tại khác xưa... thái độ không hợp tác được nàng ghi rõ vào con mắt của mình... một con người thiếu giáo dục thì nên đưa tới nơi vốn cậu ta nên sống...

_. không nói với chị... cầm lấy túi xách mà đi đi..

.

Vũ chán nản không thèm đôi co nữa... nó mở cửa xe cầm lấy cái túi xách ném lên tay cô nàng... thậm chí còn chẳng nhìn nàng thêm lần nào... lên xe chuẩn bị phóng đi nhưng cô nàng đứng trước ngăn cản đường đi của nó...

_. ăn trộm xong muốn chạy trốn à... chị đây không phải vừa đâu...

.

nàng có kiểm tra túi xách một lần ... bên trong tiền mặt đã không còn nữa... chắc chắn người trước mặt này lấy hết vật quý giá. .. Thanh Ngân không thiếu chút tiền ấy nhưng buông tha để một người ăn trộm hoành hành như vậy nàng thấy bứt rứt trong lòng...

_. chị mất bao nhiêu tiền tôi trả..

.

đánh không đánh được .. mắng cũng không xong... Vũ đầu hàng trước mặt một cô gái xinh đẹp... nó muốn dùng tiền để giải quyết phiền phức... coi như lấy tiền đó mua một ngày tự do cho mình...

_. Tôi không thiếu tiền... Cậu chuẩn bị tinh thần ngồi tù đi...

.

Thanh Ngân quan sát thấy xe cảnh sát đã tới liền mỉm cười ... vất vả giữ được cậu ta ở lại.. giờ thì nàng mới là người vui vẻ hơn... cảm giác ức chế khi nói chuyện với thiếu niên để Thanh Ngân muốn phát điên.. nàng muốn tăng thêm số tiền mất ở trong ví lên... như thế cậu ta ngồi tù càng lâu ... nghĩ thôi đã thấy vui rồi...

_. Đồ thần kinh ... thích thì tôi chiều...

.

Vũ Đâu phải dễ bị bắt nạt... nó vốn không phải ăn cắp ăn trộm cần gì phải sợ... nhường nhịn mãi cô ta vẫn cứ ép tới thì theo thôi... để xem ai có ai nào... Bữa nay ăn thua đủ cùng cô nàng luôn...

_. chửi nữa đi.... ha ha...

.

cái kim so với cọng râu chắc chắn không có kết quả rồi... trong lúc hai người đối chọi gay gắt thì một chiếc xe cảnh sát đỗ bên cạnh... hai vị thiếu úy cảnh sát tuần tra thành phố bước xuống... một thiếu úy trong đó mắt sáng lên khi nhìn thấy nữ nhân xinh đẹp như Thanh Ngân... Hắn biết cơ hội làm quen gái đẹp đây rồi ... không phân biệt đúng sai phải trái .. hắn đi thẳng vào vấn đề mà cầm lấy còng tay phía sau lưng ra...

_. đi theo tôi đến đồn cảnh sát lấy lời khai nhanh lên..

.

đang muốn mở miệng cùng hai vị thiếu úy giải thích.... Vũ ngẩn ngơ với hành động còng tay số 8... hôm nay ra ngoài đường không xem ngày hay sao mà gặp phải những người điên hoài vậy.. cảnh sát gì thế... không hỏi đúng sai đã vội vàng bắt người ta . .. chán luôn...

.

_. anh không cần hỏi trước mới còng tay hả?..

.

máu trong cơ thể muốn lao ra khỏi lồng ngực luôn ... Vũ thật muốn đánh người ngay lúc này... sắp kiềm chế không nổi cơn giận ấy rồi...phù...phù... hít vào thở ra... hít vào thở ra... bình tĩnh cần phải bình tĩnh.. tự thoại trong lòng để mình không mất bình tĩnh trước hoàn cảnh bất lợi...

_. đưa cậu ta đến đồn cảnh sát luôn đi...

.

Thanh Ngân đi đến bên cạnh nói. . nàng cũng thấy mệt rồi cần nghỉ ngơi... tranh cãi nữa làm gì đợi cậu ta ngồi trong tù lúc đó thoải mái mà tranh cãi đi..

_. chị yên tâm bọn em sẽ chăm sóc cậu nhóc này chu đáo ..

.

vị thiếu úy còn lại dường như quen biếtcô nàng xinh đẹp ... biểu hiện như một người cấp dưới trước mặt cô gái đủ hiểu thân phận cô ta không nhỏ... họ ăn nhịp với nhau muốn đưa Vũ ngồi tù lâu ngày..

_. ừ.... chút nữa tôi sẽ qua lấy lời khai..

.

Thanh Ngân đi rồi ... cô nàng đi lấy xe sau đó qua đồn cảnh sát giải quyết phần còn lại...nàng đã muốn theo đuổi vụ này tới cùng. .. không vì cái gì khác... đơn giản nàng thấy khó chịu thôi...

_. họ tên..

_. Triệu Vũ..

_. Vì sao ăn trộm?..

.

_. thích..

_. tôi yêu cầu cậu phối hợp.. nếu không tình tiết này cho cậu thêm tội đấy..

.

lần đầu tiên trong đời Vũ đến nơi này... những lời vừa rồi chính đang xuất hiện trong văn phòng lấy lời khai.. . vị thiếu úy đã còng tayVũ là người hỏi còn một vị khác lạ mặt ghi lời khai. .. Vũ quá nhàm chán liền nhận mình thích trộm.. nó muốn xem mấy tên này xử lý chuyện này thế nào...

_. các anh không hỏi mà đưa tôi vào đây còn ra lệnh à. .. Tôi thích đấy làm gì nhau?..

.

.hất cằm lên chẳng khác gì trẻ trâu. ... nó đâu phải một người nghe lời như bề ngoài vốn có... tính cách phản nghịch được thể hiện ra hoàn toàn.. một tính cách giải thoát ra khỏi mặt nạ che giấu suốt thời gian qua..

_. cậu được lắm .. chờ đó cho tôi..

.

. vị thiếu úy tức giận vỗ bàn... hắn chỉ lên mặt Vũ trong khi mặt đỏ tới mang tai vì giận..