. cậu ta là người ăn trộm túi xách của con... tại sao con phải xin lỗi cậu ta chứ...
.
Thanh Ngân hoàn toàn không biết mẹ chồng đang làm cái gì... người yêu em Diễm My thì sao... một người có nhân phẩm thấp kém đến vậy không đủ tư cách yêu em Diễm My... nàng cố gượng lên cái cổ xinh đẹp của mình muốn lấy lại lý lẽ... nàng cần phải vạch trần bộ mặt thật xấu xa trong con người cậu ta này... em Diễm My không phải loại người thấp kém về nhân phẩm như người này có thể yêu..
_. Đúng đó thưa cô... cậu ta là một người vô giáo dục... Đừng nhìn bề ngoài đẹp mã nhưng bên trong thối hoắc...
.
vị thiếu úy bên cạnh không bỏ qua cơ hội bỏ đã xuống giếng ... tức giận từ nãy đến giờ làm hắn rất khó chịu với Vũ... nếu có thể đánh được thì hắn không chút do dự một đấm vào khuôn mặt cậu ta rồi... bây giờ lại thấy chủ tịch phu nhân đứng về phía cậu ta thì làm sao chịu được mà không nhảy ra nói xấu chứ...
...bốp...
_. Im miệng cho tôi... còn nói thêm câu nào nữa thì chuẩn bị nghỉ việc đi..
.
Phương Anh giận dữ hét lên trước mặt con dâu cùng vị thiếu úy ... bộ dạng nàng lúc này chẳng khác gì một sư tử cái tức giận.. Phương Anh không nổi đóa sao cho được... Vũ quan trọng thế nào với mình cả con gái nữa... một khi thiếu vắng Vũ hai mẹ con nàng sẽ sống như người vô hồn mất... đã phiền chán lại còn nghe con ruồi vo ve bên tai... nàng không thể giữ được hình tượng một người học thức như trước... một con người hoàn toàn mới thể hiện ra trước mặt con dâu làm cho Thanh Ngân vốn kinh ngạc nay càng khó tin hơn ..
_. mẹ ơi bình tĩnh được không... nơi này là đồn công an đó..
.
Thanh Ngân nói nhỏ nhẹbên tai mẹ chồng ...áy náy nhìn vị thiếu úy... hắn không nguy hiểm gì nhưng để đối thủ nắm được điểm yếu này cũng Rắc rối đấy... ngồi ở vị trí cao đâu có dễ dàng như bề ngoài... địch nhân luôn dòm ngó hành động bắt lấy những lỗi lầm nhỏ nhất rồi chuyện bé xé ra to... chỉ cần như thế thôi cái ghế chủ tịch lung lay cấp độ cao... cho nên thường ngày mọi người chú ý hành động của mình sao cho phù hợp với thân phận địa vị... Thanh Ngân lo lắng lại tò mò tại sao mẹ chồng không giống khi gặp cậu nhóc ăn trộm kia...
_. cả con nữa.. Vũ là người như thế nào mẹ không biết sao... nó còn là người cứu chồng con trong vụ bắt cóc lần trước đó...
.
con dâu thì sao ... Vũ còn quan trọng hơn cả mạng sống của nàng thì sao con dâu quan trọng bằng... nàng mở miệng trách cứ đứa con dâu... Nói hoài không nghe làm Phương Anh bực tức trong lòng...
_. Sao cơ... là cậu nhóc này... nhưng mà cậu ta... cậu ta..
.
bộ dạng lúc này của Thanh Ngân rất buồn cười ... giống một người nuốt phải con ruồi nhổ ra mà không được vậy... muốn nói đồ ăn trộm nhưng nghĩ đến lời nói mẹ chồng vừa rồi liền không thoát ra khỏi miệng... phản ứng ấy đang ngồi bên cạnh Vũ nhìn hết ở trong mắt... không ngờ cô nàng lại là người quen của người quen... biểu cảm gương mặt ấy khiến cho Vũ bớt đi phần nào tức giận trong lòng...
_. còn nhớ mẹ nói cái vụ mở công ty massage không.. Vũ đưa cho mẹ 3 tỷ tiền mặt đó... người ta có tiền cần phải đi ăn trộm ăn cắp sao?...
.
chứng kiến con dâu gần như sắp khóc Phương Anh mềm lòng... nàng nhìn ra được hai người hiểu lầm gì thôi... Vũ mà muốn ăn trộm chỉ cần mở miệng nàng sẵn sàng đưa hết tài sản cho nó..
_. con không biết đâu.... tại con thấy túi xách bị mất bên trong xe cậu ta mới đưa đến đây... con.... làm sao bây giờ hả mẹ...hic.
.
xấu hổ dâng lên trong lòng ... Hơn 20 tuổi chưa trải qua việc này bao giờ làm cho Thanh Ngân không biết phải làm sao... bối rối đối mặt với Vũ mà chẳng thể thốt ra lời nào... muốn xin lỗinhưng Nghi hoặc trong lòng vì cái túi xách ởxe... thật sự làm khó nàng..
_. còn làm sao nữa... tất cả chỉ hiểu lầm thôi... ra khỏi đây rồi nói tiếp..
.
sờ lên mái tóc con dâu... nàng muốn an ủi tâm linh đang bối rối của con dâu... Phương Anh trước đây thường hay làm vậy để hai mẹ con gần gũi nhau hơn... bây giờ nó phát huy hiệu quả rất tốt...
_. chị ơi chúng em đã xem camera người dân xung quanh... cậu bé hoàn toàn vô tội... có người lợi dụng mới dẫn tới hiểu lầm giữa hai người thôi...
.
1 đồng chí cảnh sát đi vào... chính là một trong hai người bắt Vũ Đến đồn cảnh sát.... sau khi xem lại camera biết cậu nhóc bị oan uổng liền chạy tới thông báo cho mọi người... dù sao thì bắt oan bị lộ ra mặt mũi sẽ mất hết...
_. vậy chúng tôi đi trước đây...
.
Phương Anh kéo tay Vũ cùng con dâu Nhanh chóng ra ngoài... không khí ngột ngạt bên trong khó chịu muốn chết... còn có tin vui chuẩn bị nói cho người tình nhỏ đây... không biết nó nghe thấy vui vẻ đến mức nào nữa... nàng mong chờ điều đó nhanh xảy ra...
_. đồ đạc của cậu đây... Chúng tôi xin lỗi vì sự thất trách vừâ rồi ...
.
đồng chí cảnh sát thông báo Vũvô tội đưa cho nó túi ni lông bên trong có chìa khóa xe còn AFC mấy chai nước nữa... trong lúc đi ra Vũ dùng hai ngón tay chỉ mắt mình đối với vi thiếu úy đang đứng lặng người kìa... không cần nói cũng hiểu Vũ biểu đạt điều gì...
_. qua nhà cô chơi nha.. cũng cho con dâu cô cơ hội xin lỗi được không?..
.
hít một hơi không khí trong lành Phương Anh quay qua trưng cầu ý kiến nó... trong ánh mắt mong đợi ấy có sự khát khao mãnh liệt mà chỉ người trong cuộc như Vũ hiểu... nàng muốn đưa nó về nhà mình.. nghĩ đến một buổi khi chiếm hữu cái dương vật ngon lành đã thấy ướt giữa hãng... nàng thấy mình đứng bên cạnh Vũ rất khó kiềm giữ bản thân...
_. xin lỗi thì không cần đâu mọi người hiểu lầm thôi mà.... qua đó có làm phiền gia đình cô không...
.
Vũ cũng muốn biết nhà chủ tịch tỉnh có hình dạng thế nào... có phải được làm tăng vàng hay có kim cương rơi đầy đất... mọi thứ được Vũ tưởng tượng chẳng khác gì nhà của vua chúa.... tất cả chỉ vì cái tò mò trong người ấy...
_.. không phiền... cái My biết cháu qua vui lắm đây...hihi..
.
Phương Anh thích thú nghe đến Vũ đồng ý qua nhà mình... nói con gái vui lắm nhưng chính cô còn vui hơn... nàng nghiện côn thịt Vũ còn hơn con nghiện lâu năm thiếu một ngày cũng thấy ngứa ngáy l-n...
_. còn chị?... có hoan nghênh em qua nhà chị không?...
.
miệng cười nhìn cô nàng cúi đầu trốn tránh ánh mắt Vũ... nó cảm nhận được cô ta ngượng ngùng trong lòng mà không biết mở lời ra sao.... biểu hiện như thế ở một con dâu nhà chủ tịch rất quái lạ... Dân gian có câu Mạnh vì gạo bạo vì quyền... nhà cô ta quyền thế khổng lồ nhưng Sao không thấy lòng tự tin hoặc dũng cảm đứng ra nhận lỗi cơ chứ...
_. chị có... rất vui em đến nhà chị chơi...hi.
.
Thanh Ngân nở nụ cười gượng gạo ... nàng có thông minh đến mấy cũng không thể tin được mình oan uổng người ta lại còn đưa đến đồn nữa chứ... thế này để nàng làm sao có mặt mũi nói chuyện... muốn im lặng trốn tránh nhưng bị vạch trần mất rồi ... nàng chỉ muốn tìm một chỗ để chui vào lúc này thôi .•