Cẩm Lý dường như nhận ra điều gì đó, ánh mắt rời khỏi người Nhất Thanh Hàn, nhìn về phía bên kia.
Phương Ly Ngôn cả người cuộn tròn dưới đất, hứng chịu từng nhát đánh của đám xã hội đen.
Đám xã hội đen có bao cát để đánh, cũng không quan tâm đến phía bên Cẩm Lý, toàn bộ nhân lực đều quây xung quanh Phương Ly Ngôn, hăng hái đánh, say sưa đánh.
Cẩm Lý dường như đã nhận ra điều gì đó!
\[ Cảnh báo nguy hiểm, giá trị sinh mạng của mục tiêu nhiệm vụ còn 50%\]
Cẩm Lý:" Mọe."
Anh gấp gáp ném người trong lòng đi, chạy về phía đám xã hội đen, vung gậy lên, một đường hào sảng quật ngã đám người. Giá trị vũ lực cao đến nỗi, đám xã hội đen thâm niên trong nghề cũng chỉ một chiêu đã phải quỳ.
Đám xã hội đen:"..."
Đụng phải đại ca nào đây? Sao bọn họ lại chưa từng nghe qua. Với giá trị vũ lực cao như thế này, cho dù không phải trong giới, bọn họ cũng phải biết mới đúng chứ! Cao thủ vừa mới xuất sơn à!!! Hôm nay, đụng phải người không nên đụng rồi.
Cẩm Lý nhìn Phương Ly Ngôn nằm bẹp dưới nền nhà, quần áo trên người không còn rõ hình dạng, dính đầy bụi bặm, trong lòng điên cuồng chửi thề, đem toàn bộ gia phả nhà hệ thống tế hết một lượt.
" Anh có sao không?" Cẩm Lý cúi người, bế bổng Phương Ly Ngôn lên:"... có chịu một chút, tôi đưa anh đến bệnh viện."
Phương Ly Ngôn vẫn còn ý thức, ở trong lòng Cẩm Lý trẫm mặc không nói. Chờ cho Cẩm Lý chạy được hai bước, không hiểu não có bị tên nào đập trúng hay không mà lại điên cuồng phản kháng, muốn thoát khỏi vòng tay của Cẩm Lý.
Người trong lòng đột nhiên làm loạn, Cẩm Lý có chút mất thăng bằng, thả chậm bước chân, thế nhưng vẫn vững vàng giữ lấy Phương Ly Ngôn trong lòng.
Cẩm Lý đen mặt:" Anh sao thế?" Đột nhiên phản kháng cái gì?
" Trở về mà quan tâm cậu ta." Phương Ly Ngôn giận dỗi nói. Thật ra, ngay chính y cũng không phát hiện lúc này mình có bao nhiêu ấu trĩ. Y chỉ là cảm thấy cực kỳ khó chịu, người này vậy mà có thể bày ra bộ dạng lo lắng, quan tâm người khác ngay trước mặt y. Người này... thật sự có thể?!!!
Cẩm Lý cạn lời.
Trước đây trẫm nói cái gì nhỉ, a, tên này một chút cũng không giống nhóc nhà trẫm... nhưng sai nha, trước khi phát hiện thì thật sự tính cách rất khác... đến khi bị trẫm nhận ra rồi, liền có thể ấu trĩ đến không thể nào ấu trĩ hơn.
" Tôi hiện tại nói mình nhận nhầm người... anh có tin không?"
Tin cái quỷ.
Mục tiêu nhiệm vụ chắc chắn không tin.
Phương Ly Ngôn giãy không ra khỏi vòng tay của Cẩm Lý, đành ngoan ngoãn nằm trong lòng anh, đối với lời giải thích của Cẩm Lý, không có bất kỳ biểu tình gì.
Cẩm Lý:"..." Nhóc nhà mình đầu không phải bị đánh hỏng rồi đấy chứ!
Cẩm Lý có chút hoảng loạn, tốc độ đưa người đến bệnh viện càng nhanh. Cũng may quán bar này mở gần bệnh viện, chỉ cần ngồi xe vài phút là tới nơi. Cẩm Lý duy trì trạng thái bế công chúa Phương Ly Ngôn, chạy một mạch đến phòng chụp cắt lớp.
Chụp đầu trước, chụp đầu trước... trẫm phải xác định nhóc nhà mình không bị đánh ngu đi thì mới yên tâm.
Phương Ly Ngôn cả người đau nhức bị nhét vào phòng chụp cắt lớp.
Tận đến khi cho kết quả bình thường, Cẩm Lý mới thở phào một hơi, đưa Phương Ly Ngôn đi xử lý vết thương.
Mặc dù đầu không bị làm sao, nhưng toàn thân đều là vết máu tụ do bị gậy đập vào... việc nằm viện vài ngày là không thể tránh khỏi.
Cẩm Lý nhìn chằm chằm Phương Ly Ngôn nằm trên giường bệnh, đáy lòng không khỏi đồng cảm với nhóc nhà mình, những lần trước đây đều là anh nằm trên giường, người chăm sóc là y, hiện tại đổi ngược lại, Cẩm Lý cảm thấy có chút vi diệu.
Mặc dù trình độ y học của Cẩm Lý cho biết Phương Ly Ngôn khẳng định sẽ không sao, nhưng đáy lòng vẫn không thể ngăn được lo lắng.
Phương Ly Ngôn nằm trên giường bệnh, cũng nhìn chằm chằm Cẩm Lý, cuối cùng, vẫn lựa chọn nói ra nghi vẫn trong lòng:" Tại sao ngươi tới được đấy?"
Mặc dù y muốn chất vấn tại sao lại quan tâm Nhất Thanh Hàn hơn y, nhưng vẫn là không đủ can đảm để nói ra.
Cẩm Lý rơi vào trầm mặc.
Trẫm có thể không nói không?
" Chìa khóa vốn đang ở chỗ ta." Dây xích đó làm bằng nguyên liệu rất chắc chắn, muốn thoát khỏi nó, chỉ có thể dùng chìa khóa để mở, mà chìa khóa duy nhất lại đang ở chỗ của y. Người này, làm sao có thể thoát ra được.
Cẩm Lý hơi mất tự nhiên, ho khan hai tiếng:" Khụ khụ."
Dù sao cũng bị phát hiện, thú nhận... có lẽ sẽ được hưởng đãi ngộ khoan hồng đi.
Cẩm Lý hạ quyết tâm...:" Tôi phá tường phòng...."
Dây xích được cố định vào bên trong tường, sau khi dùng mọi cách không thể phá được dây xích, Cẩm Lý chỉ có thể lựa chọn đập tường ra mà thôi. Thả tự do được đôi bàn tay thì với khả năng mở khóa thượng cmn thừa của anh, mở khóa xích là chuyện quá dễ dàng đi!
Cẩm Lý ái ngại lén lút nhìn Phương Ly Ngôn... sẽ không bắt trẫm phải đền chứ? Số tiền của trẫm dùng để đầu tư hết rồi... thật sự không có tiền đền cho nhóc đâu.
\----
Mọe mọe mọe, hệ thống đáng ghét, ngươi dám lừa dối trẫm cùng độc giả về thân phận của nhóc nhà trẫm bấy lâu nay.
Độc giả: Thật ra chúng tôi đã biết từ rất lâu rồi, chỉ có mình anh là chưa biết thôi, đề nghị anh không làm phép toán vơ đũa cả nắm! Trân trọng!