" Anh ở lại làm gì?" Cẩm Lý nhướn mày, tay đặt trên má Liên Thẩm Kỳ dùng thêm sức.
Liên Thẩm Kỳ ôn nhu mỉm cười, bàn tay to lớn úp lên mu bàn tay đang làm loạn cửa Cẩm Lỳ, đúng tình hợp lý nói:" Không phải em không thể rời khỏi đây sao? Em không thể rời đi, anh có thể ở lại với em. Chỉ cần ở bên em là được rồi!"
Bắt y phải lựa chọn giữa Cẩm Lý và trở về nơi lạnh lẽo áp lực kia, y còn gì phải do dự sao?Đương nhiên sẽ chọn Cẩm Lý rồi.
Cẩm Lý xúc động muốn đến đánh người:" Ai nói anh em không thể rời khỏi đây?"
Nhóc muốn ở lại, trẫm cũng không muốn ở lại đâu. Ngoài kia bao nhiêu việc, trẫm ở nơi này nhàm chán mấy nghìn năm, còn muốn trẫm nhàn chán nữa sao?
Liên Thẩm Kỳ có chút ngốc:" ... không phải đều như vậy sao?"
Cẩm Lý buồn cười:" Em không phải."
Anh ngồi ở trên đùi Liên Thẩm Kỳ, chậm rãi giải thích.
Cẩm Lý chỉ là linh hồn được đại mộc luyện hóa thành mà thôi, cũng không phải thật sự là tinh linh bảo hộ khu rừng. Khi ấy đơn giản là anh không có việc gì làm, kết hợp với sinh vật trong rừng cứ luôn miệng tôn anh làm tinh linh bảo vệ, anh mới tiếp nhận quyền hạng mà thôi.
Chính xác mà nói, Cẩm Lý hiện tại chỉ là một linh hồn, không phải tinh linh hay gì cả.
Nếu Cẩm Lý muốn rời khỏi, chỉ cần nhờ người đào xác lên mang theo là được. Cẩm Lý là linh hồn, không thể tự mình chạm vào bản thể.
Cẩm Lý cũng không nhớ hết hoàn toàn chuyện khi còn sống, chỗ được chỗ không kể cho Liên Thẩm Kỳ nghe, Liên Thẩm Kỳ ở một bên trầm mặc, ánh mắt nhìn Cẩm Lý ngày càng đau đớn, ánh lệ càng đậm.
" Nhóc con, anh mau thu ánh mắt này lại đi." Đừng có nhìn trẫm như vậy!!
Liên Thẩm Kỳ lòng cực kỳ đau, một mực ôm chặt lấy Cẩm Lý thì thào:" Tất cả đều đã qua rồi."
Cẩm Lý nhận lấy cái ôm của Liên Thẩm Kỳ:" Ừ, đều đã qua rồi!"
Trẫm cơ bản là không cần ngươi an ủi có được hay không?
Thiếu tướng của chúng ta IQ có cao đến đâu thì EQ cũng rất thấp, không hề phát hiện ra điều này, kết quả biến thành Cẩm Lý phải ôm lấy Liên Thẩm Kỳ an ủi hơn một tiếng đồng hồ.
Chậc, cho dù không còn trói buộc của nhiệm vụ nữa, Cẩm Lý vẫn không thể thoát khỏi việc ngày ngày dỗ dành nhóc nhà mình.
Đối với một linh hồn như Cẩm Lý, thể xác cực kỳ quan trọng, nếu thể xác bị ảnh hưởng thì linh hồn cũng sẽ bị ảnh hưởng theo. Thể xác chính là điểm yếu duy nhất của anh. Bởi vậy, Cẩm Lý bảo vệ đại thụ chính là gián tiếp bảo vệ thể xác bên dưới gốc cây của mình. Nhờ người đào xác hộ, thì người đào xác phải là người Cẩm Lý cực kỳ tin tưởng.
Cho nên muốn Cẩm Lý có thể đi cùng mình trở về tinh hà, Liên Thẩm Kỳ chỉ có thể một thân một mình đi cũng Cẩm Lý tới vị trí đại thụ tiến hành đào xác.
Đêm khuya thanh tĩnh, ánh trăng nhàn nhạt chiếu xuống thân cây to lớn, Liên Thẩm Kỳ đứng dưới gốc cây, nhìn Cẩm Lý:" Đào thật sao?"
Y sợ mình không cẩn thận, sẽ làm ảnh hưởng đến thể xác bên dưới của Cẩm Lý a!
Đối với việc này, Cẩm Lý không mấy lo lắng:" Em đưa anh đến đây, đương nhiên là để đào thật."
Liên Thẩm Kỳ mím môi.
Cẩm Lý không kiên nhẫn:" Anh có đào giúp em không đây?"
Liên Thẩm Kỳ lần đầu tiên trải qua việc nửa đêm đi đào di cốt của người đã khuất, không những là đào di cốt, linh hồn của người đó còn đang đứng bên cạnh mất hết kiên nhẫn thúc dục y làm nhanh lên nữa chứ.
Y đột nhiên cảm thấy có chút không trân thực, không trân thực như việc y bởi vì chương trình của Ái Hòa Nhất Kinh mà gặp được Cẩm Lý vậy.
Từ khi sinh ra đến giờ, Liên Thẩm Kỳ vẫn luôn là một con người rất quyết đoán, chưa từng do dự việc gì, nắm trong tay sinh mạng của toàn đội, Liên Thẩm Kỳ cũng chưa từng thấy áp lực. Hiện tại, lại bởi vì chính Cẩm Lý mà do dự.
Y thật sự rất sợ sẽ vô tình làm hại đến Cẩm Lý.
Liên Thẩm Kỳ vẫn còn do dự, Cẩm Lý lại lên tiếng thúc giục:" Anh còn đứng ngây ra đó làm gì, mau đào đi!"
Nơi này không chỉ có mình bọn họ, nếu còn không nhanh sẽ bị phát hiện mất, bị phát hiện sẽ rất phiền phức đó!
Cẩm Lý không kiên nhẫn:" Rốt cuộc anh có đào hay không?"
Dưới sự thúc giục của Cẩm Lý, Liên Thẩm Kỳ cuối cùng cũng hạ quyết tâm, dị năng xuất hiện trên tay, Liên thẩm Kỳ từng bước từng bước khiến cái hố trên mặt đất ngày càng mở rộng.
Dưới sự vùi lấp của năm tháng, thể xác của Cẩm Lý đã cách mặt đất một khoảng rất xa, Liên Thẩm Kỳ chi dù đào đất rất nhanh, cũng phải mất hơn nửa tiếng mới đào đến chỗ thể xác của Cẩm Lý.
Cẩm Lý không thể động vào di hài của mình, chỉ có thể đứng ở phía trên canh trừng mà thôi. Anh làm ra động tĩnh lớn như thế này, đám ruồi muỗi bên kia chắc chắn sẽ không để yên mà chạy tới đây gây sự.