Năm năm, chỉ bằng một dòng chữ thấm thoát trôi nhanh.
Hoàng Chân phái, chỉ trong năm năm đã được Cẩm Lý củng cố vị trí,chỗ đứng trong Huyền Chân đại lục đứng thứ hai. Thế nhưng tin đồn về tính cách kì lạ của Cẩm Lý cùng cách hành xử tùy tiện khiến việc thu nhận thêm tu chân giả rất khó khăn, có người tìm đến, Cẩm Lý sẽ không nhận, không có người tìm đến, Cẩm Lý cũng chẳng quan tâm.
Đau đầu nhất, chỉ có Lạc Dao Dao, nhìn môi phái của mình rõ ràng chỗ đứng rất tốt, thực lực rất mạnh, lại chẳng năm nào thu được thêm đệ tử... người thu nhận gần đây nhất, lại chính là Cung sư đệ mất tích trong Huyền Chân giới cảnh cách đây năm năm kia.
Haiz, thật không dám nghĩ lại.
Nàng đã nghĩ sư tôn là bởi vì đứa trẻ kia mất tích tâm tình không tốt nên không muốn thu nhận đệ tử. Thế nhưng năm năm rồi, đệ tử không thể nào không thu tiếp mà!
" Sư tôn, vài ngày nữa là đến lúc tham dự đại hội tuyển sinh rồi." Lạc Dao Dao không bỏ cuộc, ngày ngày tìm đến chỗ Cẩm Lý nói chuyện.
Đối với việc Lạc Dao Dao tìm tới, Cẩm Lý không có phản ứng gì, sẽ không đánh, cũng không mắng, trăm lần trả lời như một:" Ta không đi."
Không tham gia chính là không tham gia, trẫm hiện tại chỉ cần tập trung tinh thần chăm chỉ tu luyện, đem nhiệm vụ " đỉnh cao tu chân" hoàn thành là có thể rời đi rồi. Anh quản mấy chuyện lung tung vớ vẩn trong thiết lập làm gì chứ!
Cẩm Lý phất tay liền quyết định bế quan tu luyện.
" Ta sẽ bế quan, mọi chuyện của môn phái, giao cho con giải quyết."
" Nhưng người chỉ vừa mới xuất quan..." Lạc Dao Dao còn muốn nói, lại bị biểu tình lãnh đạm trên mặt Cẩm Lý dọa cho nghẹn họng.
" Tu luyện thật tốt." Cẩm Lý bỏ lại một câu, một lần nữa bế quan tu luyện.
Lại thêm một dòng ba năm trôi qua.
Huyền Chân đại lục đón nhận dị tượng, ma khí xuất phát từ Thái cổ sơn lâm tràn xuống phía bắc, ma vật rục rịch ngày càng mạnh mẽ, linh khí Huyền Chân bị đàn áp, dao động.
Dần dần, bắt đầu xuất hiện những đợt tấn công quy mô lớn của ma vật xuống nơi ở của tu chân giả, đem đám tu chân giả co cụm lại, tập trung toàn bộ ở gần tứ đại môn phái.
Cẩm Lý còn đang bế quan, một mình Lạc Dao Dao không thể làm chủ được gì, chỉ đành mở ra kết giới phòng hộ ma vật bao quanh môn phái.
Ba môn phái kia thì khác, họ có trách nghiệm phải đứng ra bảo vệ đại lục, bởi vậy những cuộc tham luận giữa người đứng đầu ba môn phái liên tục diễn ra, bọn họ bàn cách làm thế nào để có thể đẩy lùi ma vật trở về Thái cổ sơn lâm.
Cuộc chiến giữa tu chân giả cùng ma vật mạnh mẽ nổ ra.
Đôi khi tu chân giả sẽ thắng, nhưng càng nhiều hơn những lúc tu chân giả thua trận. Số lượng tu chân giả cũng giảm đi đáng kể, càng ngày càng rơi vào nguy cơ.
Sâu trong Thái cổ sơn lâm, nơi ma khí dày đặc bao chùm, cung điện rộng lớn mở ra cùng với vô vàn ma vật chạy nhảy xung quanh.
" Tôn thượng, người ngài cần tìm vẫn không xuất hiện."
"..."
" Có nguồn tin báo rằng y đang bế quan. Làm cách nào cũng không thể truyền tin đến y."
"...."
" Tôn thượng, ngài còn phân phó điều gì?"
" Tiếp tục đánh, đánh đến khi nào người chịu ra mặt."
" Vâng, thưa tôn thượng."
Cung Mộ toàn thân tràn đầy hắc khí, giáp phục đen tuyền ngồi trên ghế làm bằng hắc cẩm thạch, ấn kí đỏ rực ẩn hiện trên trán lúc tỏ lúc mờ... đôi con mắt sắc lạnh âm trầm chọn một điểm tùy tiện trong không gian mà đặt vào ánh nhìn, môi mỏng khẽ dính lại vào nhau tạo ra độ cong hoàn mĩ.
" Sư tôn, người sống cũng thật tốt."
Huyền Chân đại lục đón nhận thủy triều ma vật, tu sĩ ma tu có chỗ dựa, không còn phải sống ẩn dật lo sợ, bọn họ bắt đầu trực diện tấn công tu sĩ.
Huyền Chân loạn lạc, nơi an toàn cho tu sĩ dung thân có lẽ chỉ còn trong vòng kết giới thượng cổ của tứ đại môn phái. Người người run sợ trước sức mạnh kinh khủng của ma vật.
Bọn chúng gian xảo quá mức, lại mạnh mẽ quá mức, tu chân giả không thể không chấp nhận sự thật là thực lực của ma vật đã vượt qua họ một bậc, muốn đối phó với ma vật không phải chuyện dễ dàng.
" Tôn thượng chúng ta thừa thắng xông lên thôi!"
" Đúng đó, thời đại ma tu của chúng ta sắp tới rồi."
" Tôn thượng..."
Cung Mộ trầm mặc ngồi trên ghế hắc cẩm thạch, phó mặc cho đám ma tu bên dưới tùy ý nói chuyện với nhau, không nói cũng không hành động.
Trong đầu y, đang suy tính, chính là bước cuối cùng trong toàn bộ kế hoạch ấp ủ bao năm của y.
Sư tôn, ngày chúng ta gặp lại sắp tới rồi.
Cung Mộ không nhanh không chậm, lên tiếng:" Trận chiến cuối cùng, nên xảy ra rồi."