Hệ Thống Tiền Tỷ Không Đáng Một Xu

Chương 84



Sáng hôm sau, Dương Nhất Thành mang theo trạng thái không tốt đi đến công ty.

Vừa vào đến công ty, Dương Nhất Thành liền nhận ra ánh mắt không đúng của mọi người dành cho mình, tò mò, ngưỡng mộ. Dương Nhất Thành khó hiểu, sau khi điểm danh chấm công, trở về vị trí ngồi, xung quanh liền xuất hiện một vài đồng nghiệp khác, bọn họ đứng cách y một khoảng khá xa, lén lút nhìn y.

Cuối cùng Dương Nhất Thành không nhịn được nữa, bỏ đồ đạc xuống, tiến về phía những nhân viên kia..

" Có chuyện gì?"

" Haha, chúc mừng cậu nhé."

" Đúng đó, chúc mừng cậu, tôi đã nói năng lực cậu rất tốt, rất nhanh sẽ được để ý đâu có sai."

Những đồng nghiệp kia đều vui vẻ cười, dấu đi ánh mắt ghen tỵ cùng ngưỡng mộ, chúc mừng Dương Nhất Thành. Nói đến đây, Dương Nhất Thành vẫn chưa hiểu rõ, lặp lại:" Chuyện gì?"

" Cậu không biết à? Bên trên đưa xuống công văn, chỉ định điều cậu về tổng công ty làm việc đó!" Một nhân viên giải thích.

" Tổng công ty? Chuyển chỗ làm?" Y mới không muốn chuyển chỗ làm, học phần của y chỉ vừa mới bắt đầu không lâu, mục đích của y tới đây cũng là học chứ không phải tìm việc.

" Đúng nha, nghe nói lương ở tổng công ty cao lắm đó. Chuyển đến đấy, cơ hội thăng tiến càng cao, không phải lo sợ không có ca làm nữa." Các nhân viên xung quanh đều ngưỡng mộ nói.

" Tôi muốn gặp trưởng phòng nhân sự."

" Quyết định sẽ được đưa tới sớm thôi, cậu ngồi một chỗ chờ đi hốt tiền là được. Nhất Thành quả nhiên thật giỏi."

Ai muốn chuyển đi chứ!!!

Dương Nhất Thành khó chịu rời đi. Hôm nay tâm trạng y đã không tốt rồi lại còn bị cái việc rắc rối này bám theo nữa chứ! Đúng là xui xẻo.

Dương Nhất Thành đi đến phòng hành chính, gõ cửa.

" Vào đi." Bên trong vọng ra tiếng gọi.

Dương Nhất Thành quy củ đẩy mở cửa, nhìn vị trưởng phòng nhân sự đang loay hoay với đống giấy tờ trên bàn, Dương Nhất Thành không vòng vo mà vào thẳng chủ đề:" Tôi là Dương Nhất Thành, tôi không muốn chuyển đến tổng công ty."

Trưởng phòng nhân sự liền khó hiểu rời mắt khỏi đống giấy tờ, nhìn Dương Nhất Thành:" Đây là chỉ thị từ cấp trên, tôi cũng không quyết định được, giấy bổ nhiệm đã được đưa tới rồi, tôi định một lát cho người đưa đến cho cậu."

Dương Nhất Thành lặp lại:" Nhưng tôi không muốn chuyển đi."

Trưởng phòng hết lòng khuyên:" Tôi biết cậu đến đây là để học tập, thế nhưng mục đích học ra không phải đều là kiếm tiền sao? Hiện tại cậu có một cơ hội lớn ngay trước mắt, tại sao không biết nắm bắt? Nhất Thành à, cơ hội, không phải lúc nào cũng đến với chúng ta, chúng ta phải nắm chặt nó."

" Nhưng..."

" Được rồi, tổng công ty nằm ở thành phố A, là quê hương của cậu có đúng không? Đây là một cơ hội rất tốt đó."

Dương Nhất Thành vẫn còn muốn từ chối, bỗng chốc lại nghe đến thành phố A, lời từ chối vướng ở cuống họng:" Tổng công ty nằm ở thành phố A?"

" Đúng vậy, Khu B thành phố A."

" Tôi đồng ý!"

Ngay tại lúc đó, Dương Nhất Thành cũng không thể hiểu nổi, tại sao khi nghe đến tổng công ty nằm ở thành phố A lại liền thay đổi quyết định.

Thành phố A, y chưa từng tới bao giờ, lại có sức hấp dẫn lớn... chỉ vì, người đó ở đó?

" Đây là giấy bổ nhiệm, cậu ký vào đây, tuần sau sẽ có người liên lạc với cậu về thông tin chi tiết."

" Được." Dương Nhất Thành nhận lấy tờ giấy, rời đi.

Tâm trạng không còn khó chịu như trước nữa.

Tuần sau sẽ chuyển công tác, Dương Nhất Thành chỉ có thời gian vài ngày để hoàn thành thủ tục xin nghỉ học phần, thu dọn đồ đạc.

Tối hôm đó, Dương Nhất Thành online game, lại không thấy nhân vật Nhất Nhất Khuynh Thành online, tâm trạng đang tốt đẹp bỗng nhiên ảm đạm đi vài phần.

Cẩm Lý không phải không muốn online game, chỉ là cái đống xét nghiệm bao vây lấy anh, khiến anh không có một chút thời gian rảnh để online game.

" Tình trạng bệnh đã chuyển xấu thêm một bậc, vấn đề là chúng tôi vẫn không thể tìm ra quả tim phù hợp với thiếu gia."

" Vậy thì phải làm thế nào?" Lão quản gia gấp gáp.

" Khuyên thiếu gia ăn nghỉ điều độ lại, kéo dài bệnh tình càng lâu càng tốt, chúng tôi khi đó mới có thêm thời gian để tìm tim cho thiếu gia."

" Đợi... lại đợi..."

" Được rồi, bác đừng nghiêm trọng quá." Cẩm Lý an ủi lão quản gia.

Đấy, nhìn xem, làm gì có người bệnh nào lại đi khuyên người nhà của mình chứ! Mau trao bằng khen người bệnh lạc quan nhất cho trẫm.

[...] Ký chủ, ngài nghiêm túc chút!

Sau khi hoàn thành xong kiểm tra, Cẩm Lý mới được thả về nhà, 10 giờ đêm mới đăng nhập vào game.

Còn chưa kịp làm gì, thư mật đã nhảy ra. Là Dương Nhất Thành gửi.

Nhất Nhất Dương Thành: Tại sao giờ mới online?

Nhất Nhất Khuynh Thành: Gia đình có chút việc bận.

Nhất Nhất Khuynh Thành: Hôm nay đi làm thế nào?

Nhất Nhất Dương Thành: Rất tốt, còn nhận được vài điều bất ngờ.

Nhất Nhất Khuynh Thành: Chuyện gì thế?

Nhất Nhất Dương Thành: Sau này sẽ kể.

Nhất Nhất Khuynh Thành: Thần thần bí bí làm gì.

Trẫm biết thừa là nhóc nhà mình nhận được thư bổ nhiệm từ vị trí của mẹ thân thể này. Còn tưởng nhóc nhà mình chăm học sẽ từ chối khiến anh phải động tay chân, không ngờ còn ngoan ngoãn đồng ý.

Nhất Nhất Dương Thành: Ngày mai nhiệm vụ thế lữ bắt đầu đó, nhớ online.

Nhất Nhất Khuynh Thành: Nhớ rồi. Tôi đi ngủ.

Nhất Nhất Dương Thành: Được. Ngủ ngon.

Nhất Nhất Khuynh Thành: Ngủ ngon.