Hệ Thống Trùng Sinh Của Tô Ảnh Hậu

Chương 187: 187




Vì cô và anh đều thích ăn steak ở mức medium rare nên cô đợi khi dầu nóng ở nhiệt độ cao thì thả steak vào nướng khoảng 3 phút mỗi mặt rồi cho thêm nhánh lá hương thảo vào để tạo hương thơm.

Sau đó thì cắt sẵn từng lát ra, trang trí dĩa ăn rồi bày sẵn trên bàn.

Cô vừa làm xong thì anh cũng về đến nhà, Tô Mỹ Lệ vui mừng chạy đến ôm anh.
-" Anh về rồi đó hả ? Em mới học được cách làm steak ngon lắm đó, anh rửa tay thay đồ rồi qua ăn thử đi ! "
-" Tuân lệnh bà xã ! "
Sau khi tắm rửa thay đồ, anh đi xuống lầu cùng cô ăn bữa tối thịnh soạn mà cô dày công chuẩn bị từ chiều đến giờ.

Anh cắn thử một miếng, cảm giác....!mặc dù không phải ngon xuất sắc nhưng mà thế này cũng phải công nhận rằng cô đã tiến bộ lên rất nhiều rồi !
-" Thế nào ? Ngon không anh ? " _ cô chăm chú nhìn anh ăn.
-" Ngon lắm ! "
-" À phải rồi nay cái người mà tạo ra hệ thống kia của em cô ấy có đến tìm em nói vài chuyện.


"
-" Sao, chuyện gì ? Cô ta uy hiếp gì em à ? "
-" Không có, cô ấy tốt lắm ! Thiên Ca đại nhân cũng theo phe em rồi.

"
-" Ừm, vậy thì tốt rồi ! "
Ăn xong, anh và cô cùng nhau laia xe đi hóng gió, vẫn là khung cảnh về đêm khiến cô thích nhất.

Cảm giác yên tĩnh, nhẹ nhàng này khiến cho cô như trút được hết tấm lòng mình vậy.

Gió nhè nhẹ thổi qua từng kẽ tóc của cô, mái tóc dài hơi gợn sóng ấy nhè nhẹ bay trong gió.

Cô ngước nhìn trên bầu trời đêm đầy sao lấp lánh, thật tuyệt đẹp.

Chốn nhân gian này dù khiến cho người ta cảm nhận đủ cay, đắng, ngọt, yêu, thù, hận nhưng lại cho người ta cảm giác không nỡ buông bỏ.

Có lẽ họ lưu luyến chốn này bởi vì ở nơi đây có người mà họ yêu thương.
-" Thật thoải mái a ! Em thích nhất là ngắm cảnh trời đêm như này.

"
-" Vậy sau này tối nào chúng ta cũng sẽ cùng nhau ngắm sao nhé ! "
-" Vâng, chúng ta ngoắc tay đi, ai thất hứa sẽ bị gọi là heo mập "
-" Ngoắc tay ! "
Sáng hôm nay vẫn như mọi ngày, sau khi anh chuẩn bị bữa sáng cho cô xong thì sẽ gọi cô dậy rồi xuống lầu cùng nhau ăn sáng.

Khung cảnh ấm áp, hạnh phúc của đôi vợ chồng trẻ mỗi sớm dù ngày nào cũng lặp lại như vậy nhưng vẫn cảm thấy hạnh phúc như ngày đầu về chung một nhà.

-" Anh đi làm cẩn thận nhé, nhớ về sớm đó ! Đừng có làm việc muộn quá nhé ! "
-" Anh biết rồi mà vợ, à phải rồi tối nay về ăn cơm ở nhà anh nhé ! Bà có vẻ nhớ em lắm rồi đấy ! "
-" Vâng em biết rồi, nãy em mới thấy mẹ nhắn tin kêu tối nay về ăn cơm ! "
Cô nói chuyện với anh xong thì liền đi qua shop thời trang mua quần áo cùng với Chu Doanh Doanh như đã hẹn trước.
-" Cậu đó, học chăm quá ha, mãi mới có thời gian rảnh để gặp.

Hẹn nhau bao lâu rồi mà giờ mới được gặp nhau hả ?! "
-" Thôi mà, tớ xin lỗi mà, dạo này thi lên thạc sĩ nên có hơi bận chút ! Cậu dạo này thế nào rồi ? Có nhận đóng bộ phim nào chưa ? "
-" Chưa, dạo này tớ cũng có xíu việc cá nhân nên cũng chẳng đi quay gì mấy ! "
-" Vậy hả ? Nhớ cái bộ phim chiếu rạp mà cậu đóng năm ngoái không ? Say bộ phim đấy fan của cậu tăng lên nhiều khủng khiếp luôn ấy ! Mấy đứa bạn học cùng tớ suốt ngày kêu mê cậu này nọ ! "
-" Đương nhiên phải mê tớ rồi, chứ chả nhẽ mê cậu ! "
-" À rồi rồi đại tiểu thư ai cũng mê cậu được chưa ! Thôi mau vào shop đi còn đứng ngoài này buôn nữa chắc ! "
Hai người đi vào lựa một vòng rồi lấy khoảng gần chục bộ qua thanh toán.

Đúng là người giàu chi tiền mạnh tay dữ ! Kiểu này người xót nhất chỉ có Bạch Tiêu, tiền của anh lại ít đi một chút rồi !
-" Cậu đó mua nhiều đồ thế làm gì, với lại tớ cũng có tiền mà ! Sao không để tớ trả ? "
-" Kệ đi mà, tí nữa bắt cậu khao ăn nướng còn cái này coi như là tớ và Bạch Tiêu tặng quà chúc mừng cậu học lên thạc sĩ ! "
-" Vậy thì phải cảm ơn Bạch tổng rồi ! "

-" Mỗi anh ấy ? " _ cô nhướn mày.
-" Và cả bạn thân xinh đẹp của tớ nữa ! " _ Chu Foanh Doanh ôm chầm cô.
-" Cũng tàm tạm ! "
Buổi đi shopping của hai người kết thúc ở quán đồ nướng hàn quốc.

Ăn xong, anh lái xe qua đón cô đi về.
-" Bạch tổng anh đưa tiểu Lệ về nhé ! "
-" Ơ cậu không lên luôn à ? "
-" Thôi, tớ kêu tài xế qua đón ! "
-" Vậy à thế tớ về trước nhá ! Bye "
-" Ừm, bye hôm nào rảnh chúng ta lại đi tiếp ! "
-" Chào Lục tiểu thư ! "
-" Vâng, Bạch tổng chào anh ! ".