Hệ Thống Trùng Sinh Của Tô Ảnh Hậu

Chương 194: 194




Sau khi cô vệ sinh cá nhân xong thì đi ra chỗ anh đang làm đồ ăn sáng, nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh anh rồi tựa đầu vào bờ vai vững chắc ấy.
-" Anh nói xem liệu chúng ta có tìm được không ? " _ cô vừa hỏi vừa thở dài.
-" Dù có phải lật tung hòn đảo này, anh cũng sẽ tìm cho bằng được thứ đó ! "
-" Ừm, em cũng vậy, cùng cố gắng nào ! " _ cô vực dậy tinh thần, cảm thấy cả người đều tràn trề năng lượng.
^^ Hệ thống, mau ra đây ! ^^
 Gì vậy ? Sao hôm nay chị không gọi tên bổn hệ thống chứ ?
^^ Ờm...!lỡ lời chút thôi ! Đừng để tâm mấy chuyện này, em mau gợi ý thêm cho chị đi.

^^
 Ông xã chị làm việc nhanh nhẹn phết đó ha, mới đó mà đã tìm được chỗ này rồi !
^^ Em nói vậy tức là...!ngay từ đầu em đã biết chỗ này rồi á hả ? ^^
 Tất nhiên rồi, bổn hệ thống là ai kia chứ ?!
^^ Vậy mà giấu không nói cho chị, đúng là biết giữ kín quá ha ! ^^
 Thì đằng nào chị chả kiếm ra được, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi ! Thôi dừng chuyện này lại, bổn hệ thống có thông báo mới cho chị đây.
^^ Lại là cái nhiệm vụ phụ kia nữa hả ? ^^
 Bingo đoán đúng rồi đó !
××× THÔNG BÁO NHIỆM VỤ ×××
* NGƯỜI CHẤP HÀNH ( KÍ CHỦ ) : TÔ MỸ LỆ.
××× BẢNG NHIỆM VỤ ×××

××× VUI LÒNG CHỜ TRONG GIÂY LÁT ×××
××× HỆ THỐNG ĐANG LOAD NHIỆM VỤ ×××
.....
××× MỞ ×××
Nhiệm vụ chính tuyến : Tìm được đôi hoa tai " Bích Liên Hoa " bị thất lạc.
Nhiệm vụ phụ : Đấu giá thành công vật phẩm " La Bàn Thời Nhà Thanh ".
Thành công : Nghịch thiên cải mệnh, hủy bỏ hợp đồng đầu thai đã kí trước đó.
Thất bại : CHẾT.
××× ĐÓNG THÔNG BÁO NHIỆM VỤ ×××
^^ Có cần thiết phải nhấn mạnh chữ C.H.E.T đến vậy không ? Nghe gì đâu mà đã thấy xui xẻo rồi ! ^^
 Người ta thường nói cái gì quan trọng thì nên nhấn mạnh nhiều lần, bổn hệ thống chỉ in hoa chữ cho chị dễ khắc sâu vào trong não tí thôi.

Chứ chưa có lải nhải đi lải nhại lại từ đó đâu đấy.
^^ Vâng rồi rồi, em luôn đúng được chưa ! ^^
 Thế còn coi được.

Thôi không còn chuyện gì nữa thì em đi đây, mấy ngày hôm nay bị deadline dí muốn chết.

Lại còn phải đi tìm kí chủ mới nữa chứ, thật là mệt chết bổn bảo bảo mà !
^^ Hệ thống nhanh như vậy đã muốn tìm kí chủ mới rồi sao ? ^^
 Chứ sao nữa, chẳng nhẽ lại đợi chị bỏ đi rồi mới bắt đầu tìm.

Thôi không nói nhiều với chị nữa, mau đi hoàn thành càng sớm càng tốt nhiệm vụ đi ! Thời hạn bao tháng giờ còn một phần ba chặng đường thôi đó !
^^ Ừm, cảm ơn em ! ^^
Hệ thống trùng sinh đối với cô mà nói là ân nhân cứu mạng, cứu vớt linh hồn của cô.

Từ tận đáy lòng cô thật sự biết ơn hệ thống này và cả Pipi nữa, robot trực tiếp dẫn dắt cô.

Cùng cô trải qua rất nhiều chuyện !
Tuy có những lúc cãi vã với nhau nhưng cô biết Pipi mặc dù chỉ mà một người máy nhưng lại có thứ tình cảm, cảm xúc không khác gì một con người cả.

Cũng nhờ có em ấy cô mới có cơ hội ở lại thế giới này, ở lại bên anh.
-" Sao rồi em ? Hệ thống kia có nói thêm thông tin gì khác cho chúng ta nữa không ? "

-" Không ạ, ngược lại còn bị đẩy thêm một nhiệm vụ phụ nữa là đằng khác ấy ! " _ cô hồi thần, thở dài trả lời anh.
-" Vậy sao ?! "
-" Nhưng mà anh yên tâm, nhiệm vụ phụ này khá dễ, với lại thời gian của chúng ta vẫn còn dư dả mà.

Yên tâm, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi ! "
-" Ừm ! "
Hai người thu dọn nốt đống đồ đạc rồi bắt đầu cuộc hành trình khám phá đảo hoang này.

Suốt dọc đường đi không phải là sâu bọ thì cũng sẽ là cây cối che lối.

Khó khăn lắm anh và cô mới tìm được một cái hang.

Hai người cẩn thận đi vào bên trong.
Bên trong đó có chút tối, anh nắm chặt lấy tay cô, rọi đèn pin để nhìn đường.

Đi được một lúc thì đã không còn đường để đi nữa rồi.

Xem ra không phải ở đây !
Hai người lại tiếp tục lên đường, không biết đã đi bao lâu, mãi vẫn chưa tìm thấy hang động hay lối đi nào khác.
Hai chân cô đều nhũn hết cả rồi, đi bộ cả nửa ngày trời mà vẫn không thấy gì.

Mặt trời cũng đang dần lặn xuống, ánh hoàng hôn cũng bắt đầu hiện lên mờ ảo, hai người nghĩ có đi thêm cũng không tìm được gì ngược lại trời tối đi lại không những khó khăn mà còn nguy hiểm.

Vậy nên anh và cô quyết định cắm trại luôn ở chỗ đang đứng.


Dù gì cô cũng đã mệt lắm rồi, không thể đi xa hơn được nữa.
Anh nhóm lửa lên, thao tác giờ đac thành thục hơn trước rất nhiều.

Vừa nấu ăn vừa dựng lều còn không quên chăm sóc cho cô.

Tự nhiên giờ phút này cô lại cảm thấy mình có chút yếu đuối.
Sự xuất hiện của anh khiến cô dần ỷ lại, giống như không có anh là cô sẽ không thể làm được gì hết.

Chỉ biết ngồi đó, dựa dẫm vào anh.
-" Tiêu Tiêu ! "
-" Có chuyện gì vậy ? "
-" Em nhận ra hình như em ỷ lại vào anh hơi nhiều nhiều rồi đó ! "
-" Được vậy thì quá tốt rồi ! Anh nguyện làm chỗ dựa của em, mặc cho em ỷ lại cả đời vào anh cũng được.

"
-" Vậy sao ? Em nhớ kĩ câu này rồi đó ! Sau này anh mà nuốt lời thì biết tay em ! Em sẽ bỏ anh mà đi cùng với những người đàn ông khác, cho anh cô độc cả đời đó ! "
-" Rất tiếc là em sẽ không bao giờ rời xa anh được đâu, bởi anh đã khóa chặt em lại bên người rồi ! ".