Trời xanh mây trắng, ánh mặt trời phá lệ chói chang. Chiếu vào trên một mảnh cỏ xanh bát ngát, hiện ra thân ảnh của một thiếu niên.
Thiếu niên này trên người khoác một bộ hắc choàng. Nằm dang tay trên đồng cỏ, nếu không phải trên người hắn vẫn còn truyền tới độ ấm cùng nhịp tim đập. Thì người khác có lẽ sẽ đem hắn lầm tưởng thành một bộ thi thể rồi.
Cũng không biết trải qua bao lâu, cánh môi tiên diễm hắt lên ánh nắng của thiếu niên bỗng dưng lại khẽ mấp máy một chút. Tứ chi của hắn cũng bắt đầu động đậy. Một bàn tay phủ lên trán, chống người ngồi dậy.
Mới đầu, Huyết Minh vẫn còn có cảm giác đầu óc choáng váng. Nhưng là, hắn cũng không có bao nhiêu sửng sốt. Bởi vì theo khung cảnh mơ hồ truyền vào đáy mắt, hắn có thể xác định được. Bản thân giống như đã trở về Thương Lang đại lục.
[ Đinh, truyền tống hoàn tất.]
[ Hệ thống nâng liền hai cấp thành công. Đẳng cấp hiện tại là 3.]
Trong đầu truyền tới tiếng nói cứng nhắc quen thuộc. Huyết Minh biết, hệ thống của hắn đã thoát khỏi trạng thái chết máy. Đồng thời cũng là nó cưỡng ép đem hắn từ thời không kia mang về đây.
[ Ký chủ, ngươi đúng là hù chết bảo bảo a! Ta chỉ mới ngủ say một khoảng thời gian, ngươi đã không nhịn được mà đi tìm đường chết rồi. Cư nhiên lại đi đến trước Quỷ Kính, ngươi có biết, nếu không có ta thì ngươi sẽ vĩnh viễn bị giam cầm ở thế giới đó hay không? Cuối cùng....]
Giọng nói của hệ thống đã nhuyễn đi, trở nên nộn nộn mềm mềm. Nhưng là, Huyết Minh cũng không có vì vậy mà nhu hòa với nó. Có phần đau đầu đưa tay xoa mi tâm, trầm giọng hỏi:"Ta đã ngủ ở chỗ này bao nhiêu lâu rồi?"
[...............] Nhìn thấy bộ dạng không đem lời nói của bản thân để ở trong lòng của hắn, hệ thống kém chút tức giận tới dậm chân. Đúng là ý tốt không được đền đáp a, xem như chó cắn Lã Động Tân đi.
[ Ký chủ đã nằm ở đây gần một tuần hương.]
Một tuần hương? Hắn rõ ràng đã sống ở Hồng Hoang hơn hai năm rồi a. Nói như vậy, chẳng lẽ thời gian ở thời không kia và thế giới này là không có giao thoa với nhau? Hoặc là nói, ở thời không kia, thời gian trôi qua nhanh hơn thế giới này.
Đương nhiên, cũng không thể phủ định khả năng. Thời không kia chính là một mảnh hư ảo, hoàn toàn không có thực.
Thế nhưng, chỉ nghĩ một hồi. Huyết Minh cũng không có ý định tìm hiểu sâu xa. Dù sao, lo cái trước mắt mới là quan trọng nhất. Đối với hắn mà nói, quá khứ ở Hồng Hoang đã không còn quá mức trọng yếu.
[.........]
[ Ký chủ...ngài không có nghe thấy thông báo thăng cấp hệ thống hay sao a?] Lúc này, hệ thống cảm thấy, ký chủ giống như là không có chú ý đến trọng điểm thì phải...
"Nghe thấy, chỉ là không quá kinh ngạc mà thôi. Dù sao ở Hồng Hoang ta giết nhiều người như vậy, ngươi dùng số Điểm phản diện đó thăng lên vài cấp thì cũng là chuyện thường tình mà thôi." Không cần vận dụng tư duy, Huyết Minh cũng có thể xác định lý do tấn cấp của hệ thống. Một bên, hắn đã đem bảng thuộc tính điều ra.
- Thuộc tính ký chủ:
Tên: Huyết Minh ( Nam)
Tu vi: Kiếm tôn cảnh tầng 1.
Huyết mạch: Cực Viêm huyết mạch. ( Ma cốt cùng Yêu cốt.)
Tùy thân: Hy Tà kiếm, Vấn Hồi kính, Khốn Tiên Tác.
Thân pháp: Không.
Điểm phản diện: 217.
Ảnh hưởng trị: 270.000.
[ Theo phản hồi trước kia của ký chủ, nên bảng thuộc tính đã được lượt bớt một số mục. Ngoài ra, về sau, chỉ có những vật phẩm vượt trên đánh giá là "Thiên cấp", thì mới có thể được liệt kê vào trong bảng thuộc tính.]
Đối với sắp xếp của hệ thống, Huyết Minh chỉ cảm thấy không sao cả. Dù sao, bảng thuộc tính có tối ưu hóa hay không thì cũng không thiết yếu. Bởi vì những vật phẩm không được nêu tên vẫn như cũ tồn tại trong không gian. Mà những kỹ năng không có ghi chép lại, hắn cứ ghi nhớ ở trong đầu là được. Nếu sau này có được võ kỹ cường đại hơn, hắn sẽ đem chúng loại bỏ.
"Khoan đã, hệ thống. Ngươi có phải là quên mất điều gì rồi không a?" Nhãn quang lóe lên, Huyết Minh liền điềm nhiên hỏi. Nhưng trong giọng nói, lại mang theo ý không tha.
[...............] Nó quên mất điều gì a? Ký chủ rốt cuộc muốn nói điều gì? Nhưng nó có linh cảm, chắc chắn cũng không phải chuyện gì tốt đẹp.
Đối với hệ thống "quý nhân hay quên", Huyết Minh cũng không có biểu hiện ra tức giận. Trái lại, hắn chỉ cười nhạt một tiếng. Không nhanh không chậm nhắc nhở:"Nếu ta nhớ không lầm, trong khoảng thời gian ngươi cooldown, còn có rất nhiều Điểm phản diện ngươi chưa tính toán với ta đi?"
[...............]
[ Đinh, nhiệm vụ phụ tuyến 3 hoàn thành, thành công tìm tới Kim Đỉnh Chu Tước. Khen thưởng: 1000 Điểm phản diện, yêu hạch hỏa hệ cấp 7 x1.]
[ Đinh, ký chủ thành công giết chết nữ chính: Khương Phỉ. Điểm phản diện +1000.]
[ Đinh, chỉ số thù hận của nam chủ Trác Thiên Hạo đối với ký chủ +600. Điểm phản diện +1200.] Bạn đang đọc truyện tại Web Truyen Onlinez . com [ Đinh, nam chủ Trác Thiên Hạo đối với ký chủ sinh ra tình cảm không rõ. Điểm phản diện +200.]
**Có một bạn bày tỏ bức xúc rằng:"Không phải nói không có ai biết thân phận hay sao?" về việc ta tiết lộ tính danh của Triết Mệnh trong phần phiên ngoại
**Ở chương 162, ta có viết:"Tính danh thật sự của Tả - Hữu hộ pháp, người biết, e rằng chỉ có một mình Huyết Minh mà thôi."
- -Trong đoạn văn này, có rất nhiều yếu tố mập mờ nước đôi, tỷ như từ "e rằng", nó tương đương với từ "có lẽ". Còn có, ta có ghi là tính danh của Tả-Hữu hộ pháp, có nghĩa là bao quát hai người Khinh Sát và Triết Mệnh.
- -Như vậy, tên của Triết Mệnh là Bách Lý Liên Giang, vậy tên của Khinh Sát đâu? Là gì? Có ai biết không?
- -Chẳng lẽ viết phiên ngoại về cuộc đời của Triết Mệnh, mà ngay cả cái tên của hắn cũng không viết thì còn viết phiên ngoại làm gì nữa.
**Nhắc nhở nhẹ lần thứ n đối với những bạn đọc không rõ mà còn phát biểu linh tinh nha.