Đám người rất nhanh cũng đều đem chuyện này bỏ qua một bên. Dù sao, người đã chết cũng chỉ có thể hóa thành một bãi tro bụi mà thôi. Nhắc tới thì có chút thổn thức, nhưng lại chả ảnh hưởng gì tới cuộc sống của bọn họ cả.
Lúc này, Mục Thanh Ca lại tiếp tục mở đầu trò chuyện. Hắn ra vẻ thần thần bí bí nhìn xem mọi người, lại đem chén rượu đặt xuống bàn, thấp giọng dò hỏi:"Không biết các vị ở đây đã từng nghe được truyền ngôn về Mê Vụ Sơn hay chưa?"
"Mê Vụ Sơn?" Nghe Mục Thanh Ca nói, Âu Dương Thụy không khỏi nhíu mày, ánh mắt chuyển sang người Huyết Minh. Không khỏi nhớ đến lần trước cùng Huyết Minh đến đó thăm dò, suýt chút nữa đã bỏ mình.
Không chú ý đến sắc mặt của Âu Dương Thụy, Liễu Ninh Anh vốn đang gắp thức ăn cho Phó Tử Tranh cũng lập tức ghé mắt, chen miệng vào:"Cách đây không lâu, phụ thân của ta cùng với Tông chủ các thế lực lớn giống như đã từng đi đến Mê Vụ Sơn một lần rồi a. Ông ấy còn đặc biệt căn dặn ta không được phép đến đó."
"Đúng vậy, ta cũng có nghe nói. Chỉ là không biết nơi đó đã xảy ra biến cố gì."
"Chậc chậc...Đối với việc này, kỳ thật ta cũng là hiểu rõ đôi phần." Cảm thấy không khí không sai biệt lắm, Mục Thanh Ca cũng không tiếp tục úp úp mở mở nữa. Nhưng vẫn cố gắng hạ thấp giọng xuống hết mức có thể, tránh cho tai vách mạch rừng, bị những người khác nghe được.
"Đây là huynh trưởng của ta nói cho ta biết a. Nghe nói cách đây không lâu, bên trong Mê Vụ Sơn bỗng dưng lại vô thanh vô tức mọc lên một tòa thành cổ, danh xưng là Quỷ thành."
"Bên trong tòa thành này, người người đều là quỷ quái biến thành, do một vị Quỷ vương quản hạt. Quỷ vương thực lực thông thiên triệt địa, nghe nói là cao thủ có thể sánh vai với cường giả Kiếm Thần cảnh đỉnh phong!"
Mục Thanh Ca vừa mới nói xong, đám người đều trực tiếp cả kinh, cũng không ai nghi ngờ tính xác thực của lời hắn nói. Dù sao, thông tin này là bắt nguồn từ Mục gia gia chủ, đối phương là người có thân phận, cũng không cần thiết nói ra lời nói dối vụng về như vậy.
"Kỳ thực, ta rất muốn đi một chuyến Mê Vụ Sơn để xem thử thật hư. Chư vị ở đây có muốn đi cùng không?" Phát hiện lòng hiếu kỳ của những người khác đã bị khơi dậy. Mục Thanh Ca liền xoa xoa lòng bàn tay, nói ra mưu đồ thật của mình.
Nghe thấy lời đề nghị của Mục Thanh Ca, hai mắt Liễu Ninh Anh không khỏi sáng lên. Tính cách của nàng vẫn thiên về năng động, cho nên, ngay tức khắc liền bị chủ ý này "đánh ngã":"Được a. Ta cũng muốn đi nhìn một chút Quỷ thành mà ngươi nói."
Không chỉ riêng nàng, đại đa số những người ở đây cũng đều đã tâm động không ngớt. Mi mày của Vô Liên Triệt hơi nhếch, lộ ra một cỗ hứng thú chi sắc. Kiếp trước, hắn căn bản là chưa từng nghe nói qua biến cố gì ở Mê Vụ Sơn hay Quỷ thành các loại.
Cũng giống như sự xuất hiện của Huyết Minh, Triệu Tử Kiều không làm tướng quân nữa mà chuyển sang bái nhập Vạn Kiếm tông, hay Ân Như Tuyết không thành hôn với Thương Nguyệt,... Tất cả những sự việc này đều đã đi sai lệch khỏi quỹ đạo kiếp trước của hắn.
Khiến cho hắn cảm thấy, việc này rất có thể là có liên quan đến chuyện trùng sinh của bản thân.
Đương nhiên, Vô Liên Triệt cũng không biết đây đều là do hắn suy nghĩ quá nhiều mà thôi. Những chuyển biến này căn bản là cùng hắn không có nửa xu quan hệ. Tất cả đều là do chịu vị Tiểu cung chủ không nhiễm bụi trần nào đó ảnh hưởng mà gây ra. Bạn đang đọc truyện tại WebTru yen Onlinez . com
"Không thể!" Âu Dương Thụy nãy giờ vẫn luôn im lặng, bỗng dưng lại nghiêm giọng phản bác, trên mặt đều là thần sắc ngưng trọng. So với những người khác, hắn lại càng khắc sâu nhận thức trình độ nguy hiểm của Mê Vụ Sơn.
Lần trước, chỉ là một đầu yêu thú, cùng một đám xác chết quỷ dị cũng đã xém chút muốn mạng của hắn. Kia chủ nhân của thanh đao và tiếng trống kia, thì lại càng khủng khiếp đến mức nào? Vừa nghĩ tới thôi liền khiến người không rét mà run.
Nhưng là, bọn họ hiển nhiên cũng không hiểu được cảm giác của hắn. Khi nghe hắn từ chối, Liễu Ninh Anh liền không vui lòng bĩu môi, thầm thì nói:"Nghe nói Đại sư huynh đã từng đi qua Mê Vụ Sơn, vốn còn định hỏi thăm hắn một chút. Nào ngờ...hắn cư nhiên lại nhát gan đến vậy."
Âm thanh của Liễu Ninh Anh không lớn, nhưng lại vừa vặn lọt vào tai những người ở đây. Ngay tức khắc, biết cơ hội phản kích của mình tới, Vô Thừa Ngạo liền cười mỉa một tiếng, hướng Âu Dương Thụy khiêu khích.
"Đại sư huynh đây là sợ hãi sao? Kỳ thực, nếu sợ hãi, ngươi có thể chọn ở lại a. Chúng ta cũng sẽ thông cảm cho ngươi. Dù sao không phải ai cũng gan lớn như vậy."
Mặc dù bị châm chọc, nhưng Âu Dương Thụy vẫn vô cùng tỉnh táo phân rõ nặng nhẹ. Cũng không bị đôi ba lời của Vô Thừa Ngạo làm mất đi lý trí:"Ta đương nhiên là không sợ hãi rồi. Chỉ là những thứ chưa biết đến, khẳng định sẽ có ấp ủ nguy hiểm. Cho nên, ta đề nghị mọi người là không nên đi. Có đúng không Huyết Minh?"
"Ta đồng ý với ý kiến của Thế Hiên." Huyết Minh gật đầu tỏ vẻ tán đồng. Tổ hợp một đám nhân vật chính + phản phái + pháo hôi đi chung với nhau, nếu có thể an bình thì mới là có quỷ đâu. Khẳng định sẽ không xảy ra chuyện gì tốt đẹp hết.
Nhưng là, Huyết Minh cũng không ngờ được rằng, bản thân chỉ vừa mới dứt lời, hệ thống đã lập tức "trở mặt", khiến hắn không thể không đổi ý.
[ Đinh, phát động nhiệm vụ ẩn giấu: Sâu trong mật thất dưới Quỷ thành âm u. Một vị cố nhân của ngươi đang bị giam giữ. "Y" mỗi ngày đều tưởng niệm ngươi, đối ngươi có rất sâu chấp niệm. Hãy tìm tới "y", "y" sẽ giúp ngươi giải tỏa mê vụ trong quá khứ. Biết được bí mật mà ngươi không hề hay biết tới.
Thời hạn nhiệm vụ: Không có.
Tính chất nhiệm vụ: Cưỡng chế.
Khen thưởng:???]
[ Nhắc nhở hữu nghị: Một ngày nhiệm vụ không hoàn thành. Ngươi sẽ vĩnh viễn không biết, có một đầu ác ma đang nấp trong góc khuất, thông qua khe cửa nhìn trộm ngươi.]