Bên trong nhà máy bỏ hoang này có hai tầng. Tầng một bên trong có 3-4 chiếc xe hẳn là nơi để xe, bên cạnh còn có 5-6 người đang ngồi đánh bài.
Hàn Mặc đưa mắt lên tầng hai thấy 2 người bị nhốt trong một căn phòng,bên trong còn có 3 người đang ngồi trên ghế nói chuyện gì đó.
Đây là một căn phòng rộng khoảng 30 mét vuông, phòng này không có cửa sổ chỉ có một bộ ghế đặt ở giữa.
Hai cô con gái bị trói ném ở góc phòng, có lẽ vì sợ quá nên hai người co rúm vào nhau.
" Lão đại đây là nữ nhi của lão Trần Chấn Thiên và Diệp Giang sao."Một tên gầy gò mặt tái nhợt hỏi.
" Đúng vậy, cũng không biết người thuê chúng ta bắt cóc hai cô bé này là ai, chỉ bảo chúng ta bắt xong đợi ở đây."Tên ngồi ở giữa nói trên mặt còn có một vết sẹo dài.
" Đại ca, hai cô bé này thân hình nhìn ngon quá, ta không nhịn được nữa rồi."Tên còn lại nói rồi tiến đến chỗ hai cô gái.
" Tên này,có ngày ngươi sẽ chết trên bụng nữ nhân cho mà xem ". Tên ngồi ở giữa lắc đầu nói.
Thấy có người tiến đến hai cô gái càng co sát lại bờ tường. " Mỹ nữ qua đây ta sẽ nhẹ nhàng mà ". Tay của tên này còn chưa kịp chạm vào cô gái thì một bóng người hiện lên trước mặt, tên này còn chưa kịp phản ứng thì bay cả người đập lên bàn.
" Kẻ nào ". Tên đại ca và tên mặt trắng bệch giật mình vội quát.
" Là gia gia ngươi ". Nói xong bóng người này lao đến hai tên này.
Tên mặt trắng chưa kịp cầm vũ khí lên thì bị một phát đá bay đập vào tường không biết chết hay sống.
Tên đại ca phản ứng nhanh hơn rút con dao găm ở hông ra chém vào bóng người này nhưng chém trượt. Một phát đấm nện thẳng vào bụng làm tên này phụt ra máu ôm bụng gục xuống đất bất tỉnh.
Bóng người này chính là Hàn Mặc. Hàn Mặc vụng trộm xử lí năm tên dưới lần không tiếng động rồi đi lên tìm thời cơ cứu người. Đúng lúc một tên đi ra mấy tên kia lại không chú ý nên đánh bất ngờ cho mấy tên này không kịp trở tay, xử lý nhanh gọn.
Giải quyết xong ba tên này Hàn Mặc tiến đến chỗ hai người
" Hai cậu không sao chứ." Hàn Mặc hỏi.
Hai cô gái lắc đầu tỏ vẻ không sao nhưng nước mắt vẫn rơi ra chắc là vẫn đang sợ, Hàn Mặc cởi trói cho hai người. Cởi xong hai người nhào vòng lòng Hàn Mặc khóc thút thít. Hàn Mặc hơi sững sờ.
" Cần gì phải sợ đến thế này chứ."Hàn Mặc nghĩ thầm mà cứ đứng yên cho hai cô khóc. Sau 5 phút khóc sướt mướt hai cô mới bình tĩnh lại vội vàng tránh khỏi lòng Hàn Mặc quay mặt đi chỗ khác hiển nhiên là xấu hổ.
" Hai cậu không bình tĩnh lại rồi chứ ". Hàn Mặc cười cười hỏi.
" Ân ". Trần Ngữ Yên nói.
" Cảm ơn cậu đã cứu giúp". Lần này người nói là Diệp Như Uyển.
" Tiện tay thôi, hai người đi theo tôi đưa hai người rời khỏi đây". Hàn Mặc nói ra.
" Ân". Hai người gật đầu đi theo Hàn Mặc.
Khi đi ra chỗ xe taxi nhìn thấy hai cô gái sau lưng Hàn Mặc lái xe hơi sững sờ nhưng cũng không hỏi nhiều, chờ lên xe hết rồi khởi động xe đi vào về thành phố.
Vào thành phố Hàn Mặc quay lại hỏi hai cô gái:" Nhà hai cậu ở đâu?"
" Cứ thả chúng tôi ở gần trung tâm thành phố là được, sẽ có người đến đón bọn tôi". Trần Ngữ Yên nói ra.
Sau 15 phút xe đến gần trung tâm thành phố hai cô gái xuống xe, Diệp Như Uyển quay đầu lại nói:" Cảm ơn cậu hôm nay đã cứu chúng tôi tôi không biết làm gì để cảm ơn cậu, hôm nào cậu đến trường chúng tôi mời cậu ăn cơm"
" Được ". Hàn Mặc đáp lại. Nhìn hai người đi xa Hàn Mặc nói với lái xe đến công ti bất động sản.
Sau 10 phút xe đứng trước tòa nhà bất động sản lớn nhất thành phố, Hàn Mặc trả tiền xe rồi đi vào trong.
Tiến vào trong tòa nhà thì một nhân viên tiến lên hỏi:" Tiên sinh tôi có thể giúp được gì cho ngài."
" Tôi muốn mua một căn nhà". Hàn Mặc đáp lại.
" Tiên sinh mời ngài đi theo tôi". Nói xong cô nhân viên quay người đi, Hàn Mặc cũng đi theo.
Hàn Mặc đi theo cô gái vào một căn phòng. Căn phòng rộng khoảng 30 mét vuông, trên tường treo một bức tranh sơ đồ của thành phố, ở giữa phòng có một người đàn ông đang ngồi xem tài liệu.
Thấy có người vào phòng người đàn ông này ngẩng đầu lên hỏi:" Có chuyện gì vậy?"
" Thưa quản lí, vị tiên sinh này muốn mua nhà " Cô nhân viên nói ra.
" Vậy sao! Vị tiên sinh này mời ngồi, tiểu Yên đi pha trà ". Vị quản lý này đứng dậy mời Hàn Mặc ngồi xuống. Hàn Mặc tiến đến ghế ngồi xuống.
" Vị tiên sinh này tôi tên Giang Ngọc Sơn quản lý của chỗ này dám hỏi tên tiên tên gì? " Vị Giang quản lý này hỏi Hàn Mặc.
" Tôi tên Hàn Mặc, anh cứ gọi thẳng tên tôi là được." Hàn Mặc trả lời.
" Vậy thì Hàn tiên sinh cậu muốn mua nhà ở kiểu dáng gì, ở bao nhiêu người và ở khu vực nào?"