Hệ Thống Vạn Năng! Ta Là Vương

Chương 144: Thế Giới Phù Thủy ! Quyền Năng Bất Diệt 8




Bọn cô ở trong thư sách này rất lâu để tìm hiểu và học thêm một ít thứ , Băng Du ngồi một chỗ cầm sách đọc.

Đôi mắt đen chăm chú lướt qua từng dòng chữ , Riha bay tới hỏi
" Sao say sưa vậy ? "
" Em không biết , em bị cuốn theo chúng "
Băng Du nhìn quyển sách nói , Riha lướt qua dòng chữ mỉm cười nhẹ
" Là lịch sử cổ xưa , em đọc được ? "
" Vâng !! Em không biết nhưng em hiểu hết được chúng.

Giống như mọi thứ ở đây giành cho em vậy "
Băng Du rất chân thật nói , Kỳ Anh nhìn qua nâng mắt kính sau đó cười nhẹ.

Thịnh Uy Hỏa cười nhởn nhơ nói
" Ảo tưởng quá , nghĩ mình là cái thá gì chứ ? Một con chuộc nhỏ dơ bẩn của loài người thôi "
Băng Du hơi dừng lại động tác đọc sách , sau đó không quan tâm tiếp tục đọc.

Từ bên ngoài mộ vang lên tiếng lộp cộp , mọi người nhìn lại đề phòng .
" Khục khụ khụ khục ...!"
Âm thanh ho khan khàn khàn quỷ dị , cùng tiếng gậy gõ xuống đất âm vang lên giữa Lăng Mộ càng khiến người sợ hãi.

Một thân hình đi vào , đó là một bà già chống gậy.

Ăn mặc đơn sơ , gương mặt nhăn nheo với hốc mắt thâm quần .
" Bà là ai ? "
Kỳ Anh nhíu mày hỏi , bà lão đi vào cất lên tiếng già nua
" Ta là người ...!khụ khụ ...!cai quản ...!khụ khụ ...!trông coi nơi này ...!"
Băng Du đứng lên đi tới đỡ lấy bà lão , nhíu mày
" Bà già như vậy , sao lại còn ở nơi tăm tối này chứ ? "
" Khụ khụ ...!lão ...!đợi c ...!công khụ khụ ...!công chúa ...!trở ...!khụ khụ ...!về "
Bà lão yếu ớt nói , Băng Du đỡ bà ta đi vào ngồi xuống ghế.

Fry hỏi
" Công chúa ? "
" Phải ...!khụ khụ ...!chờ ...!đến ...!khụ khục ...!khi ...!công chúa ...!khụ khụ trở về ...!"
" Nhưng chắc gì công chúa sẽ về ? Bà định chờ đến khi nào chứ ? "
Băng Du nheo mày , bà lão nhìn lên không nói chỉ mỉm cười .
Rầm !!! Bộp bộp ...
Âm thanh tiếng bước chân vang lên rối loạn nặng nề , bọn cô nhìn lại liền thấy một đám quái thú hung tợn cầm đao.

Còn có những kẻ khoác áo choàng đen rách rưới , đưa hai tay song song nhau tạo ra quả cầu ma pháp ở giữa.

Kỳ Anh nhìn quanh bốn phía , nói
" Chúng ta sẽ chống chọi không nổi , mau tập hợp lại "
Vụt vụt !!! Rầm
Những quả cầu ma pháp lao tới đánh văng bọn cô , Kỳ Anh đưa tay ra
" Băng !!! "
" Xích Dây "
" Sealing ( Niêm ấn ) "
Nhiều ánh sáng từ nhóm người đánh trả , đám quái vật cao lớn huơ tay đánh tan.

Có vài con bị thương , cô nhìn đến híp mắt lại.

Lấy ra ba lá bùa tím phất đi , nó rực cháy lao tới chỗ bọn chúng trãi ra một dãy lửa dài ngăn lại.

Fry kinh ngạc
" Chị không cần đọc chú ? "
" Không phải lúc kinh ngạc , đi thôi "
Kỳ Anh cất tiếng nói , hắn đi đến xung quanh tìm kiếm lối ra khác.

Băng Du đỡ bà lão hỏi
" Có lối ra khác không ạ ? "
" Tận cùng khụ khụ ...!của không gian "
Bà lão cất lên một câu khiến mọi người không hiểu , Băng Du nhìn xung quanh cùng mọi người tìm kiếm.

Thịnh Uy Hỏa chán ghét nói
" Nói thì nói ra luôn đi , nếu không thì xông ra đánh một trận.

Đúng là yếu ớt "
Riha nhìn qua nheo mày , sau đó bay đi chỗ khác tiếp tục tìm.

Nhìn thấy một góc khuất liền nói
" Bên đây , mau tới "
Mọi người nhìn đến , có một tảng đá hình chữ nhật để trên bàn.

Ở giữa là nút vặn hình tròn , Riha dùng hết lực nhấn nó nhưng không được.

Bọn quái thú bên ngoài đã có vài con lọt vào , Kỳ Anh quay qua phất tay đóng băng chúng.

Nói
" Có lẽ là xoay "
Fry đi lên nắm lấy xoay nhưng không được , lo lắng
" Cứng quá "
Sau đó là tới Kỳ Anh dùng mọi cách nhưng vẫn không di chuyển , bọn họ nhìn qua bà lão nhưng bà ta không nói gì.

Băng Du đi lên phụ , bàn tay đặt trên nút đá
Cạch cạch !!!! Rầm ! Đoàng ...
Âm thanh nút vặn xoay đi , mặt đất chấn động.

Bên ngoài đám quái thú gào thét , mọi người tờ mờ nhìn qua ngọn lửa.

Kỳ ảo nhìn thấy vách đá bên ngoài hiện lên hình tượng một nữ nhân xinh đẹp , ánh sáng từ hình ảnh đó chiếu rọi vào đám quái vật mạnh mẽ.

Mọi người sững sờ chỉ thấy hình ảnh đó rất đẹp , Băng Du ngơ ngác một hồi liền nghe thấy tiếng Kỳ Anh hối thúc
" Nhanh lên , đi thôi "
Tượng đá hình chữ nhật trên bàn đã phát sáng , không thể nghi ngờ đó chính là trục truyền tống.

Băng Du nhìn qua bà lão , dìu lấy
" Chúng ta đi thôi ạ "
" Không cần , khụ khụ ...!ta sẽ không đi.

Các ngươi cứ rời khỏi "
" Cái gì ? Không được , cháu không thể để bà ở đây.

Bà không đi , cháu không đi "
Băng Du kinh ngạc kiên quyết nói , đôi mắt nhìn bà lão không cho kháng nghị ...
" Khụ khụ ...! lão ...!đã già rồi ...!khụ khụ ...!đi đi ...!Cầm lấy ...!"
Bà lão đưa cái hộp gỗ cho Băng Du sau đó biến mất , mọi người ngơ ngác.

Fry kéo tay cô ta , ánh sáng lóe lên bao phủ lấy tất cả.

Cô nhìn xung quanh , gương mặt lạnh nhạt hạ mi mắt che đi ý cười sâu thẳm ...
Ta sẽ trở lại ...!
______________________
Lần nữa mọi người đều đang ở trong một khu rừng , nhưng cảnh vật đã thay đổi.

Nhìn lại phía sau xa khuất , bóng cây cùng tia nắng sáng rọi.


Fry nhìn qua cái hộp , vui vẻ nói
" Du Du , không chừng đó là hộp gỗ ma pháp.

Mở ra xem "
Băng Du choàng tỉnh , nhìn xuống cái hộp cũ kĩ muốn mở ra nhưng không thể.

Nó hoàn toàn cứng ngắc , dù truyền ma pháp vào thế nào cũng không có tác dụng.

Kỳ Anh nâng gọng kính
" Đừng cố , trở về rồi tính "
Băng Du gật đầu nhìn quanh , cô chỉnh lại bộ quần áo .
Vụt vụt !!!!
Một bóng dáng lướt qua nhảy lên cây , đó là chú sóc đã dẫn cô cùng Lăng Vũ đi được một đoạn rồi gặp chuyện.

Có thể phân biệt vì bộ lông của nó rất đẹp cùng mịn màng , đôi mắt to tròn đen láy quan sát họ.

Kỳ Anh lấy khăn tay lau mồ hôi , ngồi xuống đá nói
" Tiêu tốn quá nhiều năng lượng khi phải giết quái thú , ngồi nghĩ chút vậy "
Cô đôi môi đã trắng bệch , cũng ngồi xuống nhắm mắt.

Lăng Vũ nhìn qua , đưa ra chai nước cho cô
" Cảm ơn "
Cô nhận lấy uống , hắn vẫn cúi đầu ôm sách.

Lấy khăn tay đưa qua cho cô lau mồ hôi , Fry lướt mắt sau đó cười nhạt
" Học tỷ thật có phước "
Băng Du cũng mỉm cười , không nói gì tiếp tục kiểm tra hộp gỗ.

Cô khép hờ mắt , rất nhanh ...!một nụ cười nhạt đầy âm lãnh xẹt qua.

Nhanh đến mức không ai thấy rõ ...!Tiếng suối róc rách cùng chim hót thanh bình , cô nhìn lên con sóc trên cây.

Ngoắc tay gọi nó
Vụt !!!!
Con sóc nhảy qua người cô , cô đưa tay gãi gãi nhẹ vào mặt nó.

Cơ thể đầy lông mềm mượt , hơi nheo mày hỏi
" Mày biết hoàng tử muôn thú ở đâu ? "
Con sóc đối diện với ánh mắt đỏ thẳm của cô , nhìn vào thì đơn thuần là cả hai một người một thú đang nhìn nhau trao dồi cảm tình.

Nhưng thực chất linh hồn con sóc nhỏ đang run rẩy , đôi mắt đen láy tròn trịa nơi đáy xẹt qua tia khiếp sợ.

Cô đang thao túng nó ...!con sóc nhỏ gật gật đầu.

Fry và Kỳ Anh kinh ngạc
" Ở đâu ? "
Cô lạnh nhạt mỉm cười hỏi , vẫn rất thản nhiên.

Con sóc nhảy lên cây , bọn cô thấy vậy cũng đi theo nó.

Vượt qua vài cây to xum xuê lá , còn có vài loại trái cây kỳ lạ nhưng trông rất ngon xung quanh.

Con sóc cứ chạy đi , ánh nắng chan hòa chiếu xuống .
Loạt xoạt !!!!
Hai bên nhảy ra một đám quái thú , là con người nhưng có tai và đuôi đang cầm giáo chĩa vào họ .
- Các ngươi là ai ? Dám xâm nhập vào đây ?
- Tại sao lại có nhiều kẻ gây phiền toái cho bộ tộc nhân thú chúng ta ?
" Các vị bình tĩnh , chúng tôi là phù thủy của học viện Magic Aure.

Đến đây để tìm hoàng tử muôn thú "
Kỳ Anh lạnh nhạt nói , đám người đó nhìn nhau.

Một tên đi lên , có vẻ là người lai sói , nghiêm nghị
" Các ngươi toàn là lũ lừa gạt , cũng có vài người nói đến đây giúp chúng ta.

Nhưng sau đó trở mặt đánh nhau làm gây hại đến bộ tộc nhân thú.

Đã một ngày một đêm chiến đấu , khiến cho đất đai khô héo.

Quái thú nổi giận tấn công chúng ta , các ngươi mau cút.

Nếu không đừng trách "
Mọi người sững sờ nhìn gương mặt tức giận của đám nhân thú , Kỳ Anh nheo mày định hỏi thì đã nghe thấy tiếng oanh động ở một phía truyền đến ...
Rầm !!! Đoàng ...
" Là ma pháp của ông anh ? "
Thịnh Uy Hỏa kinh ngạc nhìn không trung xuất hiện vòng sáng nhiều chữ rối loạn , liền chạy theo hướng đó.

Bọn cô cũng đi theo , ra tới một khoảng trống lớn nơi có hai nam nhân đang đánh nhau.

Cả hai đều chật vật , đó không ai khác ngoài nhị vương tử Thịnh Uy Niêm Liễn cùng Nghị Thi Đông khối A , mặt đất nứt nẻ bốc lên vài luồn khí ma pháp còn vươn đọng.

Thân thể cả hai đầy vết thương , xem ra là ngang tài ngang sức.

Cẩn Duệ một bên thân thể đầy máu , ngã gục trên đất do vết thương ở bụng.

Thịnh Uy Hỏa nheo mày , sau đó hứng thú ngả ngớn cười
" Ông anh , có một con chó nhỏ mà cũng đánh không lại ? "
" Anh còn nói nữa ? Sao không vào giúp anh ấy ? "
Băng Du nhìn qua gấp gáp , Thịnh Uy Hỏa liếc mắt khinh bỉ
" Liên quan tới cô ? Cút đi "
Băng Du trầm mặt cắn môi , Kỳ Anh và cô đi tới nâng Cẩn Duệ lên.

Xem xét vết thương , Kỳ Anh nheo mày nâng kính
" Phải mau chóng chữa trị "
Cô đứng lên , để Kỳ Anh chữa thương cho Cẩn Duệ.

Nhìn qua hai người đang đánh , nhân thú xung quanh tức giận
- Lũ các ngươi mau cút đi
- Không được đánh nữa
- Mau rời khỏi đây !!!
- Biến đi ...
Cô liếc mắt , sau đó lạnh lùng lên tiếng
" Các người xem đây là nơi nào ? Mau dừng lại "
Thi Đông liếc qua , tạo ma pháp lao một mũi giáo về phía cô.

Cô đưa tay bóp nát nó , Thi Đông kinh ngạc có chút chậm lại tốc độ.

Có sơ hở liền bị Niêm Liễn đánh văng ra đập mạnh xuống đất phun máu.

Đám nhân thú đi tới chĩa giáo xuống khống chế.

Băng Du đi qua chỗ hắn , hỏi
" Anh không sao chứ ? "
Niêm Liễn đưa tay gỡ gọng kính đã nát bét , lắc đầu.


Băng Du gật đầu đưa cho hắn cái khăn tay , sau đó chạy đi qua chỗ Kỳ Anh xem xét vết thương của Cẩn Duệ .
" Mau bắt lại hết , chờ phán xử "
Người sói nhỏ nhắn nghiêm nghị nói , bọn cô bị khống chế sau đó mang đi.

Còng ma pháp trói lại , nhưng không ai phản kháng vì vẫn nhớ rõ nhiệm vụ ...
Mọi người được đưa đến một nhà gỗ lớn , xung quanh là nơi nhân thú ở.

Nhà cửa , cây cối , đủ mọi thứ ...!Trong nhà gỗ này có lẽ là nơi giam cầm người xâm phạm lãnh thổ
" Mau vào trong , ngày mai sẽ phán quyết.

Ta là phó thống lĩnh nơi này , là Foudi "
Người sói nói rồi rời đi , bọn cô bước vào liền thấy hai thân ảnh bé nhỏ đang ngồi một góc .
" Chào các anh chị , em là Cherin "
" Ngọc Lưu Ly "
Hai cô bé ngồi đó , Băng Du kinh ngạc sau đó đi tới hỏi
" Hai em cũng bị bắt sao ? Có bị thương không ? "
" Không ạ "
Cherin mỉm cười tươi lắc đầu , mọi người tìm một chỗ ngồi xuống.

Cô lạnh nhạt dựa vào cạnh bàn nhắm mắt nghỉ ngơi , Fry hỏi
" Sao hai em bị bắt vậy ? "
" Bọn em đi tìm hoa , nhưng lại lỡ chân xâm phạm lãnh thổ nhân thú liền bị bắt giữ "
Cherin le lưỡi cười đáng yêu , Ngọc Lưu Ly bên cạnh gật nhẹ đầu .
" Chị là Băng Du , đây là Fry "
" Vâng !! Em biết mọi người mà , đều là học sinh của lớp S.

Còn có cái anh lớp A hóng hách đó nữa , bị thương rất nặng đó "
Cherin nhìn qua Thi Đông thân thể đầy vết thương nằm gục trên đất , Kỳ Anh đang chữa thương cho Cẩn Duệ , như nhớ ra gì đó liền hỏi
" Tại sao lại đánh nhau ? "
" Tên đó tấn công trước , nên phải đánh trả "
Niêm Liễn ngồi một bên nghỉ mệt trả lời , gương mặt anh tuấn đã có vài vết thương lớn nhỏ rỉ máu.

Fry tức giận
" Thật hèn hạ , phải đánh chết anh ta "
" Chúng ta nên nghĩ cách giảng hòa "
Âm thanh yếu ớt của Cẩn Duệ vang lên , cô ta tỉnh lại nhìn xung quanh.

Fry lo lắng
" Chị không sao chứ ? "
" Không , cảm ơn "
" Ha ...!nói về mưu kế , ai có thể sánh bằng ...!"
Ngọc Lưu Ly nãy giờ im lặng , bây giờ cười lạnh cất lên tiếng nói.

Đôi mắt liếc qua cô đang dưỡng thần , mọi người không hiểu câu nói lấp lửng của cô bé.

Cô hơi mở mắt , hiểu được hai từ HUYẾT VƯƠNG phía sau ...!Mỉm cười yếu ớt , sau đó kề đầu lên vai Lăng Vũ ngủ say.

Không quan tâm việc gì ...!Ngọc Lưu Ly cũng nhắm mắt dựa vào thành gỗ lớn ngủ , mọi người nhìn nhau không hiểu ...
________________________
Thời gian trôi qua , bọn cô bị nhân thú áp giải đi.

Foudi dẫn đầu đưa bọn họ đến vách đá gần một con suối , đây là trên một cái thác cao.

Gió mát thổi qua cùng sóng nước đập vào đá , tiếng nước nơi cao chảy xuống thanh bình.

Cẩn Duệ lạnh nhạt
" Chúng tôi muốn thương nghị "
" Chúng tôi không nghe , các người sẽ bị đẩy xuống mà chết chìm "
Foudi không nhìn đến , Kỳ Anh nâng kính nói
" Mọi chuyện đều là hiểu lầm "
" Hiểu lầm ? Ha ...!thả xuống ...!"
Foudi không nói hai lời , sai đám lính phía sau đẩy bọn cô
Grầm !!! Đoàng ...
- Không xong rồi , Hỏa Vật xuất hiện
- Đội trưởng
- Đang tiến về phía làng chúng ta
Âm thanh hỗn loạn vang lên , Foudi kinh ngạc quay lại.

Băng Du gấp gáp nói
" Chúng tôi sẽ giúp , xin hãy cho chúng tôi cơ hội "
Foydi nhìn qua , sau đó lạnh giọng
" Các người chắc gì không trốn ? "
" Chúng tôi là phù thủy của học viện ánh sáng , tuyệt không làm ra hành động như vậy "
Cẩn Duệ cũng nghiêm nghị nói , Foudi quay mặt quyết đoán
" Thả xuống "
Bọn cô đồng loạt bị đẩy xuống bất ngờ , chuẩn bị rơi xuống con suối thì Riha biến mất từ bao giờ nay lại xuất hiện.

Một tấm lưới ma pháp đỡ lấy bọn cô , còng tay bị phá vỡ.

Sau đó tấm lưới từ từ di chuyển lên
" Các người không sao chứ ? "
Riha bay đến hỏi , thân hình nhỏ bé lượn tới lượn lui.

Băng Du mỉm cười lắc đầu
" Cảm ơn "
" Sứ giả của rừng Finic ? Sao ngài ở đây ? "
Foudi kinh ngạc , Riha nhìn qua nghiêm nghị
" Thả họ , họ sẽ giúp các người "
" ...!Đã hiểu "
Foudi gật đầu , bọn cô chạy về hướng làng.

Tiếng chấn động từ mặt đất khiến ai nấy sững sờ , một con quái vật toàn thân màu đỏ lửa đang bước đi.

Thân hình khổng lồ gào thét , nắm lấy những cành cây nhổ lên quăng xuống.

Kỳ Anh sững sờ lùi lại
" Chuyện gì vậy ? Sao lại thế này ? Đó là Hỏa Vật thật sao ? Nó lớn hơn gấp 10 lần bình thường kia mà "
Ai nấy thật sự là đứng hình , Foudi nheo mày nói
" Nó muốn đến suối nguồn Vĩnh Cửu "
Băng Du nghe thấy liền nhìn qua , lo lắng hỏi
" Suối nguồn ? "
" Phải !!! Không biết chuyện gì , nhưng dạo này quái thú đều trở nên biến dị và bạo động.

Chúng muốn đến suối nguồn , hoàng tử cũng đã đến đó để chấn giữ "
Kỳ Anh và Cẩn Duệ nghe xong liền sững người , cả hai nhìn nhau nheo mày chặt lại .
Rầm !!! Rầm ...
Âm thanh bước chân của quái thú càng ngày càng gần , Kỳ Anh cầm lấy một cây chổi rồi bay lên .
" Hỡi vị thần băng hãy ban cho con sức mạnh , giữ lại sự vĩnh kết này ...!Freeze !!! "
Ma pháp băng lập tức đông cứng chân của con quái thú xuống đất , Cẩn Duệ hai tay đưa ra
" Bão lốc xoáy "

Một trận cuồng lốc nổi lên xám xịt quấn lấy mấy cái cây hút vào , sau đó mạnh mẽ đánh vào người con quái vật khổng lồ.

Nó huơ tay chống lại , gầm lên vài tiếng ...
" Hỡi thần rừng hãy ban cho con sức mạnh , dây gai thần quấn lấy và siết chặt kẻ tội đồ ...!Tied up "
Fry cũng nhanh chóng tham gia vào cuộc chiến , chỉ có cô , Lăng Vũ , hai cô bé và Băng Du là đứng nhìn.

Niêm Liễn cùng Thịnh Uy Hỏa lấy ra thanh kiếm lao lên như gió , uy thế của kiếm sĩ mạnh mẽ đánh tới.

Luồn sát thương cực lớn khiến con quái thú gào lên , ánh sáng lập lòe đủ màu bay tới bay lui ...!Gió cát nổi lên , cây cối gần vùng đều bị đánh bay sạch sẽ.

Băng Du hai mắt nhìn cảnh tượng này mà trái tim đập mạnh , lòng không khỏi run lên ...!Cắn môi nhìn bọn họ bị đánh văng ra , thương tích đầy mình ...
GRÀO ...!!!!!!
Con quái thú gầm lên , nhấc chân phá vỡ mảng băng lạnh phía dưới.

Ngọn lửa cháy rực bùng phát , Thịnh Uy Hỏa kinh ngạc , quơ kiếm đánh bay ngọn lửa.

Không biết vô tình hay cố ý mà văng về chỗ Băng Du , cô ta bị đánh trúng ngã xuống đất ...!Fry chạy tới
" Cậu có sao không ? "
" Tớ không sao "
Băng Du lắc đầu , mỉm cười nhẹ phủi phủi bụi cát.

Hàng mày hơi nheo lại , sau đó nhìn đến tay mình.

Cô liếc qua dựa vào thân cây xem , Lăng Vũ cũng ôm sách cúi đầu ...!Cherin quay qua hỏi
" Sau anh chị không giúp ? "
Rầm !!! Bịch ...
Âm thanh vang lên , ngọn lửa mạnh mẽ từ con quái vật đánh xuống thiêu rụi thành một cái hố lớn.

Cherin sợ hãi nép vào phía sau cây
GRẦM !!!!
Con quái vật ngửa cổ lên , sau đó hút một bụng khí rồi phun ra lửa khắp nơi.

Kỳ Anh kinh hãi tạo tường băng bảo vệ mình , Niêm Liễn cũng lùi lại dùng kiếm đỡ lấy .
" Vũ Bảo "
Âm thanh Cẩn Duệ vang lên , một bức tường chắn gió đánh bay lửa.

Nhưng con quái thú càng phun càng hăng say , đưa chân dẫm xuống những thú nhân phía dưới chân mình.

Cô nhìn lên , đôi mắt đỏ trầm luân nhìn ngọn lửa
Phựt !!!! Đoàng !! Bịch ...
Ngọn lửa bỗng nhiên cháy mạnh đánh bay đám người Cẩn Duệ , ai nấy đều chạt vật không thôi.

Con quái thú ngửa cổ gào rống như cười khi dễ , Băng Du đỡ lấy Fry đang thân mình nhơ nhuốc đen lòm do khói , sau đó tức giận nhìn con quái thú.

Hai tay xòe ra đọc một dãy cổ ngữ dài ...!Xung quanh con quái thú xuất hiện những đường lần đỏ có chữ kỳ lạ , bao phủ lấy mang theo uy lực .
GRÀO !!!!! ...
Từ dãy cổ ngữ cháy lên ngọn lửa dài ngoằn ngoèo không xác định , chúng bao vây lấy con quái thú rồi ôm trọn lấy nó.

Nhốt vào một quả cầu lửa đỏ cháy rực mạnh mẽ , sau đó ...
BÙM !!!! ĐOÀNG ...
Nổ tung !!! ...!Mọi thứ xung quanh bị ảnh hưởng , cũng hoàn toàn bị tàn phá.

Mọi người sững sờ trước sức mạnh đó , Băng Du nhìn cái hố lớn nơi con quái vật vừa đứng , tác động của ma thuật do cô ta gây ra thật khiến người sợ hãi .
Phịch !!!
" Du Du , cậu sao vậy ? Du Du , tỉnh lại đi "
Fry sợ hãi gọi tên cô ta , cô đứng đó lạnh nhạt nhướn mày.

Liếc mắt qua chỗ Ngọc Lưu Ly đang đứng đó cũng đang nhìn cô mỉm cười thâm ý .
" Ha~ ...!Huyết Vương đúng là Huyết Vương "
Ngọc Lưu Ly mấp máy môi , cô lạnh nhạt cười sau đó quay đi ...
________________________
" Ngân Linh Ngạo Cơ , cô có ý gì hả ? Tại sao cô chỉ toàn đứng nhìn ? Cô muốn chúng ta chết lắm sao ? "
Cẩn Duệ tức giận nói , bọn họ hiện đang ở trong doanh trướng để trị thương.

Cô đứng dựa vào lều , liếc qua cô gái đang như sư tử hà đông
" Tôi vào cũng không giúp được gì "
" Cô nói vậy là sao ? Cô có phải muốn chọc tức chết tôi không ? "
Cẩn Duệ trừng mắt căm phẫn , Kỳ Anh nâng gọng kính
" Ngạo Cơ , cô nói như vậy không được.

Tại sao lại không giúp mọi người ? "
Cô nhìn qua , hé ra đôi môi trắng bệch chưa kịp nói đã bị Lăng Vũ bên cạnh cướp lời
" Cậu ấy đang rất yếu , không thể "
Cẩn Duệ và Kỳ Anh nhìn đến sắc mặt của cô , sau đó cũng trầm mặt lại không nói nữa.

Fry một bên uống nước , hỏi
" Chúng ta nên làm gì tiếp ạ ? "
" Chuyện này ...!"
Kỳ Anh lấp lửng , nhìn qua Cẩn Duệ có chút gì đó khó xử.

Thịnh Uy Hỏa chán ghét chế thuốc vào vai bị cháy , nói
" Các người có gì giấu diếm ? Nói toẹt ra giùm cái "
" Giấu ? Chúng tôi không có việc gì để che đậy "
Cẩn Duệ nghiêm nghị , chống lại đôi mắt khinh miệt của Thịnh Uy Hỏa
" Ưm ...!"
" Du Du , cậu tỉnh rồi ? "
Fry vui mừng nhìn đến người nằm trên giường nãy giờ , Băng Du được sự dìu đỡ mà ngồi dậy.

Mỉm cười hỏi
" Mọi người không sao chứ ? "
" ...!Tại sao em có thể dùng được ma pháp cổ xưa ? "
Cẩn Duệ nhìn vào mắt đối phương tra hỏi , Băng Du mỉm cười nhẹ lắc đầu
" Em không biết , em chỉ là ghi nhớ những câu thần chú trong sách của Lăng Mộ thôi "
" ...!Sau này không được dùng bậy nữa , nó sẽ bạo cơ thể em ra thành trăm mảnh "
Cẩn Duệ lạnh lùng nói , sau đó đứng lên đi ra ngoài.

Băng Du và Fry nhìn nhau ...
Sau chuyện xảy ra , nhân thú đã bị tử vong không ít.

Bọn cô ở lại hai ngày để giúp họ sang sửa , đồng thời cùng tạo ra kết giới cho ngôi làng cùng lãnh thổ của họ để không ai xâm phạm.

Cũng như tịnh dưỡng vết thương ...
" Cảm ơn mọi người , xin lỗi vì những phiền phức này "
Foudi cúi đầu nói , Kỳ Anh đưa tay ngăn lại
" Đừng !! Đó là trách nhiệm của chúng tôi.

Còn tên đó , giao cho mọi người xử lý.

Nhưng đó vẫn là học sinh của trường , nên đừng khiến hắn chết "
Bọn họ nhìn qua Thi Đông đang bị trói một bên , hắn tức giận mắng chửi
" Lũ bọn bây thả tao ra , đừng nghĩ mình là vương tử , tổng chủ liền làm cao.

Nói cho bọn mày biết , tao không phục.

Tại sao năng lực của tao tốt như vậy mà lại không thể xếp vào lớp S ? Lũ khốn ...!"
Âm thanh chửi rủa vang lên giữa không trung , Foudi gật đầu nói
" Tôi hiểu rồi , còn mọi người ? "
" Phải đến suối nguồn Vĩnh Cửu để giải cứu hoàng tử muôn thú "
" Thật sao ? Vậy chúng tôi ...!"
" Không cần đâu , bọn tôi là đủ rồi.

Mọi người không cần phải phí công sức , hãy ở lại và bảo vệ làng.

Chúng tôi sẽ đem hoàng tử về an toàn "
Kỳ Anh nâng nhẹ gọng kính , Foudi gật gật đầu mỉm cười cảm kích
" Thật lòng biết ơn các vị , chúng tôi sẽ chờ tin tốt từ mọi người "
Thế là bọn cô sau khi khôi phục liền bắt đầu cùng nhau đi đến suối nguồn , cũng như để cho Băng Du hoàn thành các nhiệm vụ còn lại.

Bọn cô đi trong rừng , cầm trên tay bảng đồ từ hộp gợi ý xem.

Fry nhìn quanh nheo mày hỏi
" Kỳ lạ , tại sao lại không thấy các học sinh khác chứ ? "
Mọi người cũng bắt đầu để ý , dùng ma pháp dò tìm nhưng vẫn không tìm ra được bất kỳ ai .
" Ta biết nè "

Riha từ đâu bay tới mỉm cười nói , Băng Du kinh ngạc vì sự xuất hiện bất thình lình của cô tiên nữ nhỏ.

Hỏi
" Vậy họ đâu ? "
" Đã biến mất hết rồi , không thấy nữa "
Câu trả lời đó khiến Cẩn Duệ và Kỳ Anh chấn động.

Fry nghi ngờ
" Tại sao ? "
" Không rõ "
Riha lắc đầu nheo mày nói , cô bé Cherin nắm lấy tay Ngọc Lưu Ly sợ hãi hỏi
" Thật kỳ quái , tại sao lại có chuyện như vậy chứ "
" Ha !!! Muốn biết thì phải hỏi ba vị đại tổng chủ nổi danh lừng lẫy đây ah "
Thịnh Uy Hỏa cười khinh miệt , hai tay đưa ra sau gáy bộ dạng tự tại.

Cẩn Duệ liếc qua lạnh lẽo nói
" Chúng tôi không biết "
" Nhưng các người là người tổ chức và sắp xếp kỳ sát hạch "
Niêm Liễn một bên chiêm vào , không khí bắt đầu lắng đọng lại.

Bọn họ cứ tiếp tục đi theo bản đồ , không ai nói câu nào nữa.

Cho đến bên một bờ suối , ánh hoàng hôn cũng đã ngã màu .
" Cũng sắp tối rồi , dừng lại nghỉ ngơi đi "
Kỳ Anh lên tiếng nói , mọi người ai làm việc nấy.

Phân chia đồng đều công việc , cô nhặt lên những nhánh củi.

Lăng Vũ nắm lấy tay cô nói
" Nghỉ ngơi đi , để tôi làm "
Cô nhướn mày mỉm cười gật đầu rồi đến bên tảng đá ngồi xuống , đầu tựa vào gốc cây nhắm mắt.

Lắng nghe thanh âm yên bình , sau đó dần dần chìm vào giấc ngủ ...
Khi cô tỉnh lại đã thấy ánh lửa chập chờn , mọi người đang cùng nhau ăn.

Cô ngồi dậy , lấy ra chiếc áo khoác trắng đang đắp.

Băng Du mỉm cười
" Chị tỉnh rồi ? Chị ngủ say lắm , là Vũ ca bế chị về đó.

Lại đây ăn chút gì đi "
Cô gật nhẹ đầu đi tới , Lăng Vũ đưa qua cá nướng cho cô.

Cẩn Duệ liếc mắt sau đó lắc nhẹ đầu gặm cá.

Fry mỉm cười , hai mắt híp lại hình bán nguyệt
" Ngọt ngào chưa kìa "
Cô không quan tâm , lấy một ít cá bỏ vào miệng.

Lăng Vũ cũng im lặng ăn phần của mình , ánh sao đêm cùng bầu trời rộng lớn khiến mọi thứ càng trở nên tĩnh lặng quỷ dị.

Tiếng côn trùng hỗn tạp , ánh lửa đỏ cháy rực.

Mọi người ăn xong liền đi vào giấc ngủ say ...
Đêm hôm khuya khoắt , tiếng sói tru vang vọng cả núi rừng.

Tại làng của nhân thú , Thi Đông ngồi đó gục đầu nhắm mắt ngủ.

Cơ thể bị trói lại bởi dây ma pháp , ánh trăng chiếu sáng lên trên thân ảnh đó.

Một đôi chân đi tới , áo choàng đen phiêu phiêu trong gió lạnh mang đến sự huyền bí cùng hơi thở bóng tối.

Thi Đông nhìn lên nheo mày
" Mày là ai ? "
" Có muốn trở nên mạnh nhất ? "
Âm thanh hữu lực trầm khàn mang theo ý cười ma quái , thân hình đó vững trãi lại có khí tức nguy hiểm.

Thi Đông nghi hoặc
" Có ý gì ? "
" Ta sẽ ban cho ngươi sức mạnh bóng tối ...!"
Vụt vụt !!!!
" Tên rắn thúi mất dịch , ngươi thì hiểu cái gì chứ ? Ta là chỉ vì tương lai sau này của ngươi thôi "
" Tương lai ? Mi cha ta chắc ? Con heo mập nhà ngươi lo tự kiếm cho mình đi.

Con rắn xanh lục đó xấu như vậy mà dám kêu bản Xà Vương lấy nó ? "
Âm thanh tiểu Huyết vang lên nổi giận
" Ha~ , là rắn lục đuôi đỏ.

Đẹp quá còn gì ? Ta thấy rất hợp với ngươi , ta sẽ bảo ký chủ tổ chức hỉ sự "
" Câm mồm !!! Có mà heo mập nhà ngươi lấy đi.

Cả đời coi chừng ế đến chết đó , mất công khi đắp quan tài sẽ đột nhiên ngồi dậy mà khóc to.

Đồ heo xấu "
" Nói gì hả ? Ta đẹp hơn mi nhá đồ con rắn mất dịch.

Con mắt để trên trời "
" Mắt mi mới viễn thị đó , nhìn sao ra con rắn lục như bị bệnh lâu năm đó đẹp hả "
" Người ta thân màu xanh nên như vậy , bệnh chỗ nào ? Mi màu đỏ đó ? Sao bị nướng rồi mà không chết ? "
Tiểu Bát Đản và tiểu Huyết cãi nhau rầm beng , vang vọng cả khu rừng.

Nhưng không ai có thể nghe thấy , vì chúng nó đang thuộc thể tàng hình được bảo vệ bởi kết giới.

Tiểu Huyết đang cãi với nó , nhìn xuống nheo mắt
" Im coi , đó là ai ? "
" Hử ? Sự tồn tại của phù thủy bóng tối ...!có nên báo cho ký chủ ? "
" Không cần , với sức mạnh của người , chắc chủ nhân đã biết.

Nhìn xem một chút "
Cả hai con vật bắt đầu rình từ trên cây , bóng đen đó vươn tay.

Một luồn khí đen đi vào người Thi Đông , từng đợt gân đen nổi lên giật nảy đáng sợ.

Hai mắt Thi Đông trợn trắng , hàm răng cắn lại như chịu đựng đau đớn.

Sau một lúc hắn liền ngất xỉu , bóng đen mờ ám kia cũng biến mất theo màn đêm ...!Tiểu Bát Đản run cầm cập dựng đứng lông mao
" Đáng sợ quá "
" Mi nhát gan vừa thôi , sợ cái khỉ gì ? Mau tiếp tục nhiệm vụ đi "
" Không cần báo cho ký chủ việc này ? "
" Không cần , mi muốn bị mắng sao ? Chủ nhân tự có tính toán , lo làm việc của mình vẫn tốt hơn.

Con heo nhà mi cũng nên giảm cân rồi "
" Nói ai heo hả ? Ta chưa có mập đâu.

Như gì là rất thon gọn đó biết không hả ? "
" Hừ !!! Thon như cái lu đồng thôi "
" Đồ rắn thúi khốn kiếp , vậy thì cút khỏi người ta.

Đi ôm tiểu Hắc Hắc đi "
" Ha~ , hắn không có ở đây.

Đành ngậm đắng nuốt cay ôm ngươi vậy "
" Đồ không biết xấu hổ , có ngon lếch xuống bò cho ta "
" Ngu gì ...!"
Bóng dáng cùng âm thanh của tụi nó dần xa khuất , trong khu rừng mênh mông rộng lớn.

Mọi thứ dần bắt đầu đi vào chiều sâu của khung cảnh , tựa như vạn vật đều bị nhấn chìm bởi bóng đêm vô hạn ...
Bóng đen vận áo choàng khi nãy đứng trên cây , đôi mắt xám tro nhìn lên ánh trăng tròn.

Khóe môi nở một nụ cười lạnh lẽo thấu tận tâm can , hắn không hề nhận thấy sự hiện diện của hai vật nhỏ kia.

Đứng đó nhìn về nơi xa xăm ...
" Ha~ ...!"