Hôm nay, Nhiễm Tái Tái mặc một chiếc váy đơn giản dài thẳng đến mắt cá chân màu tím nhạt, trên hông đính một đóa hoa lụa, một đôi giày mềm màu trắng trên chân phù hợp, tóc xõa tự nhiên, khiến người ta cảm thấy cô vô cùng dịu dàng thuần mỹ. Mà từ một khắc cô xuất hiện, hết thảy đều trầm tĩnh lại, giống như vẻ đẹp ôn nhu kiều nhuyễn kia khiến cho người ta không nỡ lên tiếng đánh vỡ...
Toàn bộ sảnh yên tĩnh khác thường, không khỏi làm nhóm giám khảo đưa lưng về phía sân khấu kinh ngạc.
Khi tất cả đám người chú mục, Nhiễm Tái Tái nâng microphone:
"Chỉ là vì trong đám đông
Nhìn anh nhiều một chút
Mà không thể quên khuôn mặt anh"
Nhiễm Tái Tái vừa hát một câu, tất cả người xem đều phảng phất cảm giác toàn thân xẹt qua một dòng điện, mà bốn giám khảo càng là đồng thời toàn thân xiết chặt, không khỏi đều chuyên chú dị thường, vì thanh âm này quá kỳ ảo, quá êm tai, tựa như tiếng trời từ trong đêm tối xa xăm truyền đến, trong trẻo thuần túy khiến cho người ta sảng khoái từ đầu đến chân, khiến người ta vô cùng mê muội... "Mơ ước ngẫu nhiên có thể có một ngày lại gặp nhau
Từ đây em bắt đầu cô đơn nhung nhớ"
"Bành ——" Nữ giám khảo duy nhất quả quyết vỗ cái nút trước mặt mình, sau đó, cô xoay người, nhìn thấy cô thiếu nữ tuyệt mỹ như mộng ảo giữa sân khấu, ngạc nhiên che miệng lại!
"Nhớ anh lúc ở phương xa
Nhớ anh khi ở trước mắt
Nhớ anh lênh đênh biển khơi
Nhớ anh khi người chạm đỉnh trời"
"Bành —— bành —— bành ——" Triệu Kiệt, Harvin, Chu Phong cơ hồ đồng thời vỗ mạnh nút, toàn bộ xoay người.
Kỳ thật, nữ sinh hát tình ca linh hoạt kỳ ảo, bình thường đều 90% Na Anh sẽ chọn, cho nên nếu không chân chính động tâm, bọn họ sẽ không quay người. Nhưng thanh âm này thật sự quá dễ nghe, bọn họ thật sự nhịn không được. Mà khi quay người, nhìn thấy thiếu nữ kinh diễm tuyệt mỹ, bọn họ toàn bộ kích động thẳng nắm tay, tài không đợi tuổi, có thanh âm dễ nghe lại tuyệt mỹ như vậy, nhất định phải tranh đoạt thí sinh này. "Tình nguyện tin chúng ta kiếp trước đã ước hẹn
Kiếp này chuyện tình yêu xưa sẽ không đổi thay
Tình nguyện dùng cả đời này chờ anh biết
Em một mực ở bên anh
Chưa hề đi xa ~~ "
« Truyền kỳ » là một bài hát rất đặc biệt, trập trùng lại tình cảm sung mãn, thêm lúc này Nhiễm Tái Tái có thanh âm càng thêm khiến người ta say mê, tựa như một người trầm thấp tâm sự, để nhớ nhung càng thêm hữu hình, có cảm giác không gian, cuối cùng dẫn xuất lời thề yêu nhau cả đời gần nhau, khiến người ta không khỏi dung nhập trong đó, không cách nào tự kềm chế...
Nhiễm Tái Tái nhìn bốn giám khảo toàn bộ xoay người mừng rỡ cúi đầu mỉm cười, lúm đồng tiền nhàn nhạt hiện lên trên gương mặt trắng nõn, càng lộ vẻ xinh đẹp. Khi rất nhiều người đều kích động hít sâu, tiết tấu chậm rãi chảy xuôi chuyển biến, Nhiễm Tái Tái cầm micro, hát càng thêm chăm chú. "Chỉ vì trong đám đông
Nhìn anh nhiều một chút
Mà không thể quên đi gương mặt ấy
Mơ ước ngẫu nhiên có thể có một ngày lại gặp nhau
Từ đây em bắt đầu cô đơn nhung nhớ
Nhớ anh lúc ở phương xa
Nhớ anh khi ở trước mắt
Nhớ anh lênh đênh biển khơi
Nhớ anh khi người chạm đỉnh trời
Tình nguyện tin chúng ta kiếp trước đã ước hẹn
Kiếp này chuyện tình yêu xưa sẽ không đổi thay
Tình nguyện dùng cả đời này chờ anh biết
Em một mực ở bên anh
Chưa hề đi xa ~~
Chỉ vì trong đám đông
Nhìn anh nhiều một chút..."
Bài hát kết thúc, toàn bộ trường quay còn quanh quẩn âm cuối trong trẻo thư giãn, người xem cùng các giám khảo vẫn còn trầm mê, Nhiễm Tái Tái lễ phép cúi người chào nói tạ, mọi người mới phản ứng được, tiếng vỗ tay như sấm sét vang lên.
Ánh mắt các giám khảo mang theo mãnh liệt vui vẻ cùng rung động, không hẹn mà cùng cảm khái, "Bài hát này quá làm người say mê." Trên khán đài, vô số người xem cũng hưng phấn hoan hô, "Trời ạ, vóc người đẹp mắt, hát lại êm tai đến thế."
"Thanh âm này, trời ạ, phảng phất tiếng trời..."
"Đây không phải bài hát của Trương Kiện sao? Giọng nữ hát hóa ra dễ nghe đến thế..."
"Rất thích, đặc biệt ưa thích. Tôi yêu cô!"
Cả bài hát, thanh âm giống như tiếng trời khiến họ như đã trải qua một giấc mộng, làm cho tất cả mọi người đều dung nhập vào chuyện tình của hai người, nhung nhớ không bỏ, tình cảm vô cùng tinh tế tỉ mỉ, ấm lòng người...
Chí ít, tất cả mọi người cảm thấy, cho tới bây giờ, trong tất cả các thí sinh của « Bay vọt thanh xuân » từ trước tới nay, đây là phần biểu diễn êm tai nhất, làm cho nhân tình cộng minh nhất.
Nói không khoa trương, hơn phân nửa người xem trực tiếp cơ hồ nghe xong ca khúc, liền hạ quyết định trở thành fan của Nhiễm Tái Tái. Chu Phong được đạo diễn ra hiệu, lấy lại tinh thần, cổ vũ mở miệng, "Thật quá êm tai, nào, bạn giới thiệu một chút đi!"
Nhiễm Tái Tái cầm microphone, lần nữa lễ phép cúi đầu, "Chào mọi người... Em đến từ thành phố L, năm nay 16 tuổi, là học sinh học viện hí kịch, tên là Nhiễm Tái Tái."
Toàn trường vỗ tay nhiệt liệt.
Chu Phong nhìn thoáng qua nhiệt tình mênh mông trong thính phòng, biết nếu không có chuyện ngoài ý muốn, thiếu nữ này khẳng định sẽ thành danh, mà anh cũng rất yêu thích cô bé này, cho nên đặc biệt chân thành nói, " Tái Tái đúng không, « Truyền kỳ » của em tốt hơn chúng ta tưởng tượng, tình cảm phi thường sung mãn, anh hi vọng em chọn anh, anh có thể mời thiên hậu tình ca Lý Phỉ cùng nhau chỉ đạo em."
Được công nhận Nhiễm Tái Tái đương nhiên vô cùng kích động, khuôn mặt nhỏ trắng nõn nhiễm lên ửng đỏ, chắp tay trước ngực, thật lòng cảm tạ, "Cám, cám ơn anh Chu Phong!" Nghệ sĩ Na Anh kỳ cựu với hơn hai mươi năm trong nghề, cũng thích cô bé vô cùng, cười vô cùng thân thiết với Nhiễm Tái Tái, "Tái Tái, tôi là người đầu tiên xoay người vì em, vì em hát thực sự làm cho tôi quá động lòng, mỗi cảnh sắc trong bài hát này đều phảng phất xuất hiện ở trong đầu tôi, thật phi thường tốt! Tôi hi vọng em có thể vào đội của tôi, tôi thật vô cùng vô cùng thích em."
Nhiễm Tái Tái cảm động không thôi, vội vàng cảm tạ, "Cám ơn cô Na Anh!"
Lão ngoan đồng Harvin cũng tích cực mở miệng, "Tái Tái, về đội của anh, mục tiêu của chúng ta sẽ là âm nhạc bách biến, chơi cực hạn, hát thống khoái!"
Nhiễm Tái Tái lộ ra tiếu dung, lúm đồng tiền nhàn nhạt, cúi đầu cảm tạ, "Cảm ơn anh Harvin!"
Ba người khác đều tỏ thái độ, Triệu Kiệt cũng rốt cục mở miệng, "Năm nay tôi có một concert lưu động cả nước, nếu em nguyện ý, tôi hi vọng em có thể vào đội tôi, trong mỗi concert đều sẽ có cơ hội cho em biểu diễn." Rầm rầm... Trên khán đài truyền đến tiếng hoan hô to lớn ngạc nhiên!
Nhiễm Tái Tái có chút động, Triệu Kiệt là ai? Là Thiên Vương showbiz, concert của Thiên Vương lưu động cả nước, không cần phải nói, khẳng định sẽ gia tăng nhân khí. Cô khẩn trương nắm microphone, xoay người cảm tạ, "Cảm ơn anh Triệu Kiệt!"
Dựa theo tổ tiết mục an bài, thí sinh chờ tất cả giám khảo nói xong lời tranh đoạt lôi kéo mới có thể lựa chọn, cho nên Nhiễm Tái Tái cũng chỉ có thể trước cảm tạ mỗi vị, họ lại nói rất hi vọng Nhiễm Tái Tái có thể lựa chọn bọn họ, khác biệt chính là, đối mặt với cô thiếu nữ chất giọng êm tai, dáng dấp lại đẹp, bọn họ lần này nhiều hơn mấy phần thực tình.
Cuối cùng, do dự một chút, vì nhiệm vụ, Nhiễm Tái Tái không chọn Na Anh, người mà cô cùng Giang Thần Dật thương lượng trước đó, mà chọn người cho cô đối đãi đặc biệt nhất, thành ý lớn nhất Triệu Kiệt. Trong tiếng hoan hô liên tiếp nhiệt liệt của toàn trường, Nhiễm Tái Tái lần nữa xoay người cúi đầu, trong ánh mắt không thôi của rất nhiều người, mỉm cười rút lui.