"Bây giờ tôi cùng cô đang nói chính sự, cô có chuyện gì về sau lại nói, tôi đã nói với cô..."
"Chuyện của tôi tương đối quan trọng." Minh Thù cắt đứt cô ta.
Đỗ Mai đột nhiên đối đầu với ánh mắt của Minh Thù, trong lúc nhất thời mất đi tiếng nói, đáy lòng có chút không quá dễ chịu.
Nữ sinh đối diện vẫn luôn cười, nụ cười kia...
Rất cổ quái.
Đỗ Mai nhíu mày, nghẹn họng trong chốc lát, hỏi: "Chuyện gì?"
Minh Thù khẽ nhếch môi: "Là ai ở sau lưng chơi tôi?"
Con ngươi Đỗ Mai có chút phóng đại, cô ta cực nhanh che giấu đi: "Tôi làm sao lại biết... Vạch trần quả thật có chút không tầm thường, công ty sẽ điều tra rõ ràng."
"Đỗ tỷ, chúng taà người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, miễn cho một lát lại khó coi.
Đỗ Mai lạnh mặt: "Gần đây cô có phải là tinh thần áp lực quá lớn."
Ngữ khí của cô ta hơi chậm dần một chút: "Cô bị vạch trần quá nhiều, công ty bên này ngày đêm họp chính nghĩ biện pháp cho cô, cô chỉ cần dựa theo tôi nói, trước tránh đầu gió, chuyện này chẳng mấy chốc sẽ qua đi."
Răng rắc ——
Minh Thù bóp ngón tay răng rắc một tiếng.
Thanh âm Đỗ Mai im bặt.
"Làm người trong sáng một chút không tốt sao?"
Đỗ Mai: "!!!"
-
Minh Thù ngồi trên ghế sa lon, chân đặt trên bàn trà.
Đỗ Mai sắc mặt tái nhợt ngồi dưới đất, mồ hôi lạnh đã sớm thấm ướt trên trán, chật vật không chịu nổi.
Ánh mắt cô ta nhìn Minh Thù lộ ra sự sợ hãi cùng sợ hãi.
Cho tới bây giờ cô ta vẫn không biết, nghệ sĩ cô ta dẫn dắt lâu như vậy sẽ có một mặt như thế.
"Chị thật sự không biết là ai chơi sau lưng tôi?"
Đỗ Mai lắc đầu, cắn răng nói: "Mệnh lệnh là công ty hạ xuống, tôi cũng chỉ là thay công ty bán mạng..."
Nếu như không phải là mệnh lệnh của công ty, làm sao cô lại từ bỏ cô ấy.
Hiện tại cô ta đang đỏ, chính là thời điểm kiếm tiền.
Ai mà không muốn kiếm tiền?
Minh Thù như có điều suy nghĩ: "Vậy chị có đầu mối gì chứ?"
Đỗ Mai thật là có.
Dù sao cô ta có tư cách làm người đại hiện cho Ảnh hậu, ở công ty địa vị cũng không thấp, có chút mối quan hệ của mình không kỳ quái.
Lúc trước nàng tiếp vào tin tức này, cũng thật bất ngờ, cũng làm người ta hỏi thăm một chút.
"Tôi cho cô biết, cô sẽ thả tôi đi?"
"Đỗ tỷ, tốt xấu gì chị cũng là người đại diện của tôi, tôi nào dám làm gì với chị" Minh Thù cười khẽ: "Lại nói, hiện tại là xã hội pháp trị, tôi muốn tuân thủ luật pháp."
Đỗ Mai: "..."
Thời điểm cô vừa mới động thủ không có tuân thủ luật pháp!
Đỗ Mai thật sự sợ hãi.
Chuyện vừa rồi cô cảm thấy mình đang chạy một vòng quanh quỷ môn quan.
Cô ta thở dốc hai lần, nói: "Tin tức này là tôi nghe được, tôi không xác định được có phải không. Hình như là... Tổng giám đốc tập đoàn Hằng Phong ra lệnh."
Tập đoàn Hằng Phong xuất hiện trên báo rất nhiều.
Công ty giải trí của nguyên chủ là trực thuộc tập đoàn Hằng Phong.
Tổng giám đốc tập đoàn ra lệnh, người phía dưới nào dám không chấp hành.
Minh Thù sờ cằm: "Tôi chọc tới tên tổng tài kia?"
Nguyên chủ hình như cũng không biết người nào của Hằng Phong.
Làm sao lại đắc tội đến người ở phía trên?
"..."
Đỗ Mai làm sao biết, tin tức này đều là cô ta nghe được, không biết thực hư.
Minh Thù bắt đầu bổ não.
Chẳng lẽ là nguyên chủ bị tổng giám đốc coi trọng khuôn mặt xinh đẹp của nguyên chủ, nguyên chủ không đồng ý, tổng giám đốc dưới cơn nóng giận liền phong sát nguyên chủ, thuận tiện làm cho cô tại giới giải trí lăn lộn không nổi, sau đó chờ nguyên chủ trở về cầu xin hắn?
Vừa nghĩ ra vở kịch cẩu huyết a!
Kịch bản này có độc!!
Minh Thù đưa Đỗ tỷ ra ngoài, cũng hữu hảo dặn dò cô ta một phen.
Đỗ tỷ run rẩy rời đi, sau khi thang máy hạ xuống liền giống như có quỷ đuổi theo chạy khỏi.
Minh Thù điều tra một chút vị tổng giám độc Hằng Phong này.
Ba năm trước vị tổng giám đốc này tiếp nhận Hằng Phong, thành tích trong khoảng thời gian ngắn liền làm cho người xung quanh khen đến không dứt lời.
Tài hoa dung mạo cái gì đều có.
Quả thực chính là lão công lý tưởng của các cô gái.
Bất quá vị tổng giám đốc này vô cùng giữ mình trong sạch, một chút tin tức bên lề cũng không có...
Minh Thù nói thầm một tiếng: "Dáng dấp cũng rất đẹp."
【... Hắn cùng Cố Tích quen biết. 】 Thanh âm Hài Hoà Hiệu có chút yếu, 【 chính là đang theo đuổi Cố Tích. 】
Hài Hoà Hiệu hiện tại đại khái là có chút sợ Minh Thù.
Không dám nói nhiều, nói xong cũng im lặng.
Minh Thù sờ cằm, trong con ngươi hiện lên ý cười.
Cố Tích...
Tiểu khả ái kia a!
*Hôm nay được tới đâu hay tới đó a! Tớ type bằng điện thoại nên lên rất chậm luôn còn phải edit lại 😩😩 dạo này bận nên type tới đâu up tới đó a!!!