Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 233: Tụ Chúng Tu Tiên (33)



Sau khi một đám người nằm trên mặt đất kêu rên, Minh Thù mới dừng lại thở dốc. May là kẻ tới không phải cấp bậc đại lão tinh anh, nếu không nàng hẳn phải hao chút sức lực nữa.

Minh Thù đạp lên người gần nhất: "Đứng lên."

Người nọ lạnh run lẩy bẩy đứng lên, kinh sợ nhìn thiếu nữ trước mặt. Một mình nàng sao có thể có sức chiến đấu mạnh mẽ như vậy, có phải là người hay không?

Mấu chốt là nàng cũng không sử dụng pháp thuật, tất cả tấn công đều dựa vào linh khí. Nghe nói khi tu luyện tới cảnh giới cao nhất, lực lượng chủ chốt nhất chính là linh khí trong trời đất.

"Đi kiếm chút đồ ăn về cho ta."

Minh Thù hất hàm cười ngọt ngào, giọng nói có chút vô lực: "Đi nhanh về nhanh, đừng có suy nghĩ bỏ chạy, ta muốn đuổi theo ngươi cũng không khó khăn gì."

Ăn sao?

Người nọ có chút mơ hồ, nhưng nghĩ tới vừa rồi trải qua chuyện đáng sợ như vậy, hắn lập tức gật đầu chạy đến tè cả ra quần. Minh Thù tìm sợi dây xung quanh đó, trói toàn bộ đám người kia lại, sau đó đi đến bên cạnh Nhạn Dẫn ngồi xuống.

Hiện tại, ngay cả đầu ngón tay nàng cũng không muốn cử động.

Đói! Thật là đói quá!

Nhưng nàng vẫn lấy ra thứ tìm được trong mật thất ném cho Nhạn Dẫn: "Hẳn là có thứ ngươi muốn, tự mình tìm đi."

Nhạn Dẫn nhìn chiếc hộp rơi trước mặt, vươn tay lựa một hồi chọn ra một cái hộp từ bên trong.

Hộp mở ra, linh khí tản ra nồng nặc đám người kia đều kích động. Trước khi chưa bị diệt tộc, của cải tích trữ của Huyền gia có thể đứng ngang hàng với các đại tông môn, đương nhiên của cải tích trữ ở Huyền gia không phải vật bình thường.

Nhạn Dẫn ăn đan dược, cũng không để ý đám người bị trói bên kia, trực tiếp bắt đầu ngồi xuống trị liệu.

Minh Thù liếc mắt một cái, nói thầm một tiếng: "Cũng không sợ ta đi khỏi sao?"

Người đi tìm thức ăn rất nhanh đã trở về, Minh Thù ăn thức ăn bổ sung thể lực.

"Nói một chút đi, các ngươi vất vả tìm ta làm gì vậy?"

Minh Thù hất mặt về phía Ma tộc: "Các ngươi cũng không cần lên tiếng."

Bên phía loài người không ai lên tiếng. Ma tộc ăn mặc có hơi khác người, nhịn không được hừ một tiếng trào phúng.

"Này, sao không nói chuyện, các ngươi sợ ta biết được tâm tư xấu xa của các ngươi sao?"

Tên Ma tộc này dường như là kẻ cầm đầu, áo choàng trên người hắn không phải màu đen mà có chút thiên về màu xám tro. Hắn trông cũng không giống những tên Ma tộc khác, có thể được xem là một thiếu niên thanh tú.

Ma tộc tinh ranh nói: "Ta đã nói với ngươi..."

"Câm miệng!"

Nam nhân mặt chữ quốc (*) dẫn đầu đám người kia quát lớn một tiếng, khuôn mặt hung ác độc địa.

"Chúng ta cũng bị bắt rồi, các ngươi không nói cho rằng người ta cũng không biết sao?"

Ma tộc tiếp tục khiêu khích.

Minh Thù cắn trái cây chua chua, nhồm nhoàm nói: "Hừ, các ngươi không nói, vậy thì chúng ta chơi một trò chơi. Nếu các ngươi trả lời chính xác thì ta sẽ giữ lại mạng cho các ngươi."

Tên Ma tộc tinh ranh không hé răng, nhưng hiển nhiên tiếp nhận đề nghị của Minh Thù, trên gương mặt thanh tú thậm chí còn lộ ra nụ cười cổ quái.

"Vấn đề thứ nhất, lần trước trong rừng có phải các ngươi đánh lén ta không?"

Tên Ma tộc kia khẽ nhíu mày: "Đánh lén cái gì? Nếu ngươi nói lần mai phục kia, không sai là ta làm nhưng ta chỉ muốn bắt ngươi."

Đám người kia cũng phủ nhận: "Không biết ngươi nói là đánh lén gì chứ?"

Ma tộc chỉ thừa nhận mai phục lúc sau, không thừa nhận đánh lén ở cánh rừng lúc trước, nhưng lần đó Nhạn Dẫn trúng ma khí thì giải thích thế nào?

Ánh mắt Minh Thù đảo qua đội ngũ của hai bên: "Vấn đề thứ hai, mục đích các ngươi đuổi giết ta là gì?"

Tên Ma tộc kia hừ lạnh, cũng không e dè: "Không phải ở Linh Kiếm Phong ngươi đã biết rồi sao? Mục đích của chúng ta chính là muốn máu của ngươi."

Minh Thù gật đầu nhìn về phía đối diện. Nam nhân mặt chữ quốc không lên tiếng, biểu cảm có chút không tự nhiên.

Tên Ma tộc kia hỏi: "Ta nói thay bọn họ, ngươi có thể thả ta không?"

"Có thể."

"Bọn họ là người của Bạch Hổ Tông, đã từng nghe đến Bạch Hổ Tông chưa? Cả nhà Huyền gia bị diệt chính là do Bạch Hổ Tông làm, biết vì sao bọn họ diệt cả nhà Huyền gia không?"

Tông môn của thế giới này nhiều như nấm, giống như dùng kim tự tháp để minh họa, Ẩn Tông chính là tông môn duy nhất đứng trên đỉnh kim tự tháp.

Bạch Hổ Tông đứng dưới Ẩn Tông, cũng là một tông môn có thực lực.

"Nói nghe chút xem." Minh Thù đổi tư thế ngồi thoải mái hơn.

"Ha ha, đám người kia đề phòng Ma tộc chúng ta có được huyết mạch của Huyền gia, sợ chúng ta mở được cấm chế từ ma giới ra ngoài nhiễu loạn, cho nên liền tiêu diệt toàn bộ Huyền gia, như vậy cũng sẽ không có ai xóa bỏ được cấm chế."

Ban đầu, Ma tộc cũng không biết là kẻ nào diệt Huyền gia, nhưng bọn hắn vẫn luôn tìm Huyền Cơ trong quá trình này đã tra được một vài việc.

"Ngươi đừng ở đây nói hưu nói vượn!"

Nam nhân mặt chữ quốc gào thét phản bác: "Rõ ràng là Ma tộc các ngươi diệt cả nhà Huyền gia, bây giờ còn muốn vu oan hãm hại chúng ta."

"Hãm hại các ngươi sao?"

Ma tộc ranh mãnh cười: "Ma tộc ta làm việc có giấu đầu giấu đuôi bao giờ không?"

Minh Thù liếc mắt nhìn tên Ma tộc kia, hơi nghiêng đầu ánh mắt rơi trên mặt nam nhân mặt chữ quốc:

"Ngươi giết ta làm gì? Chẳng lẽ không phải nên bảo vệ ta sao?"

Chỉ số thông minh của đám người kia có chút thê thảm.

Nam nhân mặt chữ quốc hừ lạnh, nói rất hợp tình hợp lý: "Có tin tức chứng minh ngươi và Ma tộc là một phe, Ma tộc dốc toàn bộ lực lượng người chịu khổ chính là con người, vì để tất cả mọi người đều an toàn nên cần phải tiêu diệt mọi nguy hiểm."

"Vì để tất cả mọi người an toàn cho nên Huyền gia đáng chết phải không?"

Giọng Minh Thù rất nhẹ, bên trong vẫn là ý cười như cũ nhưng lọt vào tai mọi người tự dưng trở nên âm trầm.

"Ngươi và Ma tộc cấu kết với nhau."

Nam nhân mặt chữ quốc bị Minh Thù chụp mũ.

"Cho nên Huyền gia là do các ngươi diệt?"

"Huyền gia diệt môn không liên quan đến chúng ta."

Nam nhân mặt chữ quốc tiếp tục phủ nhận: "Chúng ta truy giết ngươi là vì ngươi cấu kết với Ma tộc."

"Cả nhà Huyền gia là do kẻ nào diệt? Quỷ sao? Chuyện Huyền gia diệt môn lớn như vậy, các ngươi lại không chút khiếp sợ, ngược lại còn đuổi giết ta, ngươi cho ta là kẻ ngốc sao?"

Nhạn Dẫn bị thương, hắn cho rằng Huyền Cơ sẽ rất dễ đối phó, không thể ngờ nhiều người như vậy cũng không đối phó được nàng, nếu không hắn cũng sẽ không giấu giếm như vậy.

Khóe miệng Minh Thù hơi nhếch lên: "Ta hỏi lần cuối, Huyền gia diệt môn là do kẻ nào làm?"

Ma tộc đồng loạt đưa mắt nhìn sang nam nhân mặt chữ quốc, không tiếng động bỏ phiếu cho bọn họ. Minh Thù quăng hột xuống, trong lòng đã có đáp án.

"Vấn đề cuối cùng, các ngươi xác định hành tung của ta bằng cách nào?"

Ánh mắt tên Ma tộc trầm xuống, tựa như không tình nguyện để nói. Nam nhân mặt chữ quốc càng không lên tiếng, đang suy nghĩ xem nên phản kích như thế nào. Minh Thù thản nhiên chờ, trẫm có thời gian mà.

Một lúc sau, tên Ma tộc tinh ranh mới nói: "Tìm được ngươi là ngoài ý muốn, chúng ta đang tìm ma quân, đúng lúc Ẩn Tông xuất hiện khí tức của ma quân. Sau đó các ngươi xuống núi, khí tức của ma quân càng nồng đậm, khi đuổi theo thì phát hiện là ngươi. Chuyện sau đó ngươi đều biết."

***

(*) Chữ quốc: 国