Hệ Thống Xuyên Nhanh: Sổ Tay Công Lược Nam Thần

Chương 2



Nghe được âm thanh hệ thống nhắc nhở, Vãn Vãn liền nhắm mắt lại chờ truyền tống, một trận choáng váng ập tới làm đầu cô như xoay mòng mòng. Trong nháy mắt làm Vãn Vãn có cảm giác như lọt vào trong khu vườn sương mù.

Cơn đau đầu vừa qua khỏi, nàng liền phát hiện cơ thể mình như bị thứ gì đó đè nặng, nặng đến mức khiến Vãn Vãn cảm thấy khó thở.

Tình huống gì thế này?

Vãn Vãn cố sức mở to hai mắt, đập vào mắt là một tên đàn ông đè chặt trên chính cơ thể mình, nàng ngơ ngác nhìn hắn, tên này lớn lên thật là yêu nghiệt, một đôi đào hoa nhãn mê người, cùng với khuôn mặt tuấn mĩ đến lạ thường.

Chỉ là hiện tại đôi mắt hắn tràn ngập tức giận.

Vãn Vãn còn chưa kịp tiếp thu ký ức, cho nên trong lúc nhất thời không biết hắn là ai, vội vàng giãy giụa.

"Buông ra!"

Tình huống trời đánh gì thế này, hắn là ai?

Hắn chỉ hơi nhếch khóe miệng, nói: "Đây không phải điều cô muốn sao? Còn giả vờ thanh cao!"

Vãn Vãn đỏ mặt, "Anh nói cái gì cơ?"

Nam nhân cười lạnh một tiếng, bắt lấy cánh tay trắng nõn của nàng, đè ra sau đầu, cúi xuống đánh úp vào đôi môi mê người như quả mọng.

Vãn Vãn đột nhiên bị hôn trong trạng thái không kịp đề phòng, nam nhân bỗng nhiên ghì chặt lấy cái ót của nàng, phút tiếp theo, lại rải xuống một cơn mưa hôn bá đạo, chẳng chừa cho nàng chút đường lui.

Ngay sau đó, thân thể cao lớn nguy nga của hắn trầm xuống, gắt gao chế trụ thân thể đang gắng sức giãy giụa của nàng.

"Ngô.. Ngô.." Vãn Vãn dùng sức giãy giụa, một đôi mắt sáng ngời giờ đã anh ánh nước.

Cảm giác được nàng vùng vẫy kịch liệt, nam nhân vốn đang hôn một cách mạnh bạo đột nhiên chậm lại, một chút lại một chút nhẹ nhàng mà hôn nàng, triền miên du tẩu trên bờ môi ngọt lịm, như là muốn câu dẫn nàng cùng nhau trầm luân.

Vãn Vãn dùng sức đem thân thể hắn đẩy ra, nam nhân trong lúc không chú ý, đột nhiên bị đẩy ra ngoài, lui về phía sau vài bước.

Thở hổn hển mấy hơi, Vãn Vãn sắc mặt đỏ bừng hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái, "Đi ra ngoài!"

Ánh mắt băng lãnh của nam nhân quét trên người nàng, lạnh lùng nói: "Tô Vãn Vãn, cô dừng ngay mấy trò này đi, bằng không, lần sau tôi sẽ không bỏ qua cho cô dễ dàng đâu."

Vãn Vãn trầm mặc, hiện tại không biết tình huống là như thế nào, im lặng vẫn là giải pháp đúng đắn nhất.

Nam nhân thấy vậy hừ lạnh một tiếng, đi ra khỏi phòng.

Vãn Vãn lúc này mới bắt đầu đánh giá hoàn cảnh xung quanh, đây là một căn phòng ngủ có thiết kế nữ tính lại cách điệu theo kiểu phương Tây, làm cho người ta có cảm giác thoải mái ấm áp.

Xác định hoàn cảnh xung quanh xong, nàng nhắm mắt lại bắt đầu tiếp thu cốt truyện.

Nguyên chủ tên là Tô Vãn Vãn, bất quá, nàng không phải nữ chủ, mà nàng chính là nữ phản diện ác độc chính hiệu trong một quyển truyện Tổng Tài cơ bản.

Tô Vãn Vãn cùng với nam chủ là thanh mai trúc mã từ bé, nàng rất thích hắn, hắn vốn dĩ cũng thích nàng.

Nhưng là, chỉ cần bên người Hứa Thần Hạo xuất hiện "giống cái", mặc dù là một khách hàng bình thường, nàng cũng sẽ phá hư cho bằng được.

Từ đó về sau, thái độ nam chủ đối với nàng trở nên xa cách hẳn, hắn cũng yêu nàng, nhưng tình yêu của nàng khiến tinh thần và thể xác hắn thật sự rất mỏi mệt.

Sau đó một cô gái xuất hiện, nữ chủ Lâm Tịch Hàm.

Nàng làm việc nghiêm túc, tính tình ôn nhu, rồi lại mềm yếu, là trợ lý duy nhất của nam chủ.

Tô Vãn Vãn ghen ghét trả thù Lâm Tịch Hàm, điều này trực tiếp làm nam chủ thất vọng cùng xa cách với nàng hơn.

Một ngày nọ, công ty đối thủ của nam chủ bắt cóc nàng cùng Lâm Tịch Hàm, nàng sẩy chân rơi xuống từ một tòa nhà cao tầng.

Lúc đó nàng chỉ thấy khuôn mặt đau như cắt đứt ruột gan của Hứa Thần Hạo và thân ảnh hắn vội vàng lao theo..

Hứa Thần Hạo may mắn sống sót, hắn trở thành người thực vật, nữ chủ không ngại cực khổ chiếu cố hắn.

Dung nạp xong kí ức Vãn Vãn mới thắc mắc, Hứa gia chẳng lẽ không thuê nổi một người hầu sao?

Sau đó là mấy văn bản trắng xóa, đại khái tác giả vô lương tâm viết không nổi nữa rồi, trực tiếp đào một cái hố siêu to khổng lồ, rốt cuộc nam chủ có yêu nữ phụ Tô Vãn Vãn không?