Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng

Chương 681



Nghĩ đến đây, tôi không khỏi rùng mình. "An Tố, có chuyện gì vậy?" Tiết Xán nhìn tôi, và có chút lo lắng, anh ôm tôi vào lòng. Nhưng tôi vẫn không nói được gì.

Trước khi vốn đề này được xác nhộn, tôi nghĩ tốt hơn là không nên nói, cuối cùng thì hai chúng tôi cũng đã đoàn tụ, và tôi không muốn phá hỏng khoáng thời gian tốt đẹp của chúng tôi.

Vì vậy, tôi chì lắc đầu và cười nói: "Khi nhìn thấy hình xăm này em nghĩ đến nỗi đau mà chàng đã chịu"

Tiết Xán nhìn tôi, không biết anh có tin tôi không, anh chì hôn lên trán tôi và nói nhỏ: "Mọi chuyện đã qua rồi, nàng đừng nghĩ nữa." Đêm đó, tôi và Tiết xán nghỉ ngơi sớm.

Bởi vì Tiết Xán vừa mới ngưng tụ hồn phách, nên mỗi đêm đều ngủ như người bình thường. Nhưng đêm nay, tôi không tài nào chợp mắt được.

Nhìn đại dương xanh bên ngoài tấm kính mà lòng tôi rối bời.

Tôi còn nhớ Tiết Phong đã nói với tôi rằng thời gian tôi du hành tới tương lai là khoáng một năm sau đó, vậy phải chăng một năm nữa Tiết Xán sẽ gặp nguy hiểm.

Càng nghĩ đến tôi càng sợ hãi.

Tôi còn nhớ rõ khoảng khắc tôi nhìn thấy nam nhân kia, tâm hồn vốn đã vô cùng mỏng manh, chồng lẽ Tiết Xán thật sự sẽ như vậy sao?

Nhưng tôi thật không thể tin được bây giờ Tiết Xán đã khôi phục mạnh mẽ rất nhiều, sao lại có thể bị thương đến mức nghiêm trọng vậy?

Nghĩ đến đây, tôi nhanh chóng tự an ủi mình. Mặc dù có hình xăm đó, tôi cũng không thể chắc chắn 100% rằng người đàn ông tôi đã gặp trong tương lai thực sự là Tiết Xán. và ngay cà khi đó là Tiết xán, tất cà những gì tôi thây là anh ấy bị thương, nó cũng không có nghĩa là điều đó sẽ xày ra với anh ổy.

Nghĩ đến đây, tôi bình tĩnh hơn một chút.

Ngày thứ hai, tôi và Tiết Xán đến trại ngựa gần thành phố c để cưỡi ngựa.

Trường đua ngựa à ngoại ô, sau khi tôi và Tiết Xán bắt taxi đến trường đua ngựa, chúng tôi lộp tức đi thay trang phục cưỡi ngựa.

Sau khi thay trang phục, tôi rốt thích thú. còn nhớ trước đây mỗi khi xem phim truyền hình, tôi đặc biệt ghen tị với việc họ có thể mặc trang phục cưỡi ngựa kiểu phương Tây.

Ngay khi mặc nó vào tôi nhìn mình trong gương, và tôi càm thấy mạnh mẽ hơn một chút. Chỉ có một khuyết điểm là bụng tôi khá nhô cao

Sau đó tôi đi bộ đến trường đua ngựa, chợt nhìn thấy Tiết Xán trong trang phục cưỡi ngựa tôi thầm nghĩ bàn thân mình khoác lên bộ trang phục này cũng khá đẹp, nhưng chì sau khi nhìn thấy Tiết xán tôi hoàn toàn mất đi sự tự tin đến giờ tôi mới biết mình trong như thế nào

Lúc này Tiết Xán mặc một chiếc áo sơ mi đen chình tề, dáng người chắc nịch, đôi chân thằng tắp và thon thà, bên ngoài chiếc áo sơ mi đen là một chiếc áo vest nhỏ, hàng cúc vàng phía trước càng làm nổi lên phong thái tự tin khí phách kêu ngạo của Tiết Xán.Khí chất quý tộc đi kèm cử chỉ tao nhã và không thể hoàn hào hơn.

Mặc dù tôi luôn biết rằng Tiết xán rất đẹp trai, nhưng ngay bây giờ cách ân mặc đặc biệt này vẫn khiên tôi càm thấy choáng váng.

Khi Tiết Xán nhìn thấy tôi, anh ấy cũng sửng sốt một lúc, sau đó tiến lại gần tôi, cúi đâu nhẹ nhàng nói: "An Tố, nàng mặc bộ váy này trong thật xinh đẹp"

"Em thật xinh đẹp." Tôi nói, "Chàng hãy nhìn vào đôi mắt cùa những người có mặt tại đây, và họ gần như đang dán mắt vào chàng"

Những gì tôi nói thực sự không ngoa chút nào. Với sự xuất hiện của Tiết xán, trường đua ngựa ồn ào thực sự im ắng hẳn, những người phụ nữ xung quanh, dù là khách du lịch đến đây hay những người có mái tóc vàng và mắt xanh và tất cà người dân địa phương đểu nhìn chằm chằm Tiết xán.

Có một vài cô gái không nhịn được bốt đầu xì xào bàn tán, cân nhắc có nên tiếp cận Tiết Xán hay không, nhưng không may, cách CƯ xử thân mật của tôi với Tiết Xán đã xua tan suy nghĩ của họ.

Nhìn thấy Tiết Xán thật đào hoa, tôi không thê’ phân biệt được mình đang vui hay buồn, vì vậy tôi nói: "Tiết xán chúng ta đi cưỡi ngựa."

"Được rồi." Tiết Xán thì thầm, bưởc vào trại ngựa, tự tay chọn một con ngựa bạch cho tôi, rồi đỡ tôi lên.

Nhìn tôi lên ngựa, Tiết xán không khỏi nhíu mày, "An Tố, ta thật sự không hiểu vì sao nàng phái đi cà quãng đường dài tới đây để cưỡi ngựa."

Tôi biết rằng đối với Tiết xán cưỡi ngựa là phương tiện đi lại bình thường nhốt trong thời cổ đại, vì vậy tôi chắc chắn anh không thể hiểu được sự khao khát cùa tôi.

Tôi vè mặt nhăn nhó nói: "Chàng không hiểu, Em chì muốn được trài nghiệm càm giác cưỡi ngựa như thê nào?"

Nói rồi tôi hất roi chạy về phía trước.

"Cần thận!" Tiết Xán hét lên sau lưng tôi, ngay lộp tức nhày lên con ngựa trắng cao lớn của anh và đuổi theo tôi.

Đứa con trong bụng tôi tuy là một thai ma, nhưng nó mạnh hơn một bào thai bình thường rất nhiều, cộng với sự che chở của ma khí và linh lực của tôi, tôi đương nhiên không quá lo lắng, nhưng cũng không dám chủ quan, cứ thế từ từ thong thà ở trên con bạch mã nhỏ của mình

Đột nhiên, tôi nghe thây một cuộc gọi bất ngờ từ phía sau—

"An Tố? Tiết Xán?"

Khi tôi quay đồu lại, tôi đột nhiên thấy Tiểu Văn đang vui vè cưỡi ngựa về phía chúng tôi, theo sau là người chồng đẹp trai lổm lì của cô ây, James.

"Tiểu Vân?" Tôi sừng sốt, không ngờ lại có cơ hội gặp gõ cô gái nhiệt tình này.

"Thật là trùng hợp." Tiểu Văn có vẻ rất vui khi gặp tôi "Không ngờ lại gặp được cô ở đây. Cô cũng đến để cưỡi ngựa à?

"ừ. Tôi đến sáng nay, còn cô thì sao?"

"Chúng tôivừa mới đến." Tiểu Văn nhìn chúng tôi, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt trở nên nghiêm túc, "Mà này, An Tố, sáng nay chuyện đã xày ra ở khách sạn Century..., hai người đều không sao chứ?

Tôi sửng sốt, "Chuyện gì xày ra với khách sạn của chúng tôi?"

"Ổ." Tiểu Văn phàn ứng đột ngột, "Tiện thể, để tôi kể cô nghe, có lẻ sáng sớm cô đã ở đây nên chưa nghe tin. sáng nay chúng ta đi tham quan thành phố Q, vừa lúc đi ngang qua khách sạn cùa cô, tôi nghe mọi người xung quanh nói rằng có một vụ giết người trong khách sạn!"

"Vụ án giết người?" Tôi không khỏi hơi biến sắc, "Chuyện quái gì xày ra vậy?"

"Tôi không biết chính xác chuyện gì, chúng tôi chì vừa đi ngang qua" Tiểu Văn trầm giọng trà lời, "Tôi rổt ngạc nhiên khi thấy rất nhiều người tập trung xung quanh lôi vào của khách sạn. Tôi thật sự sợ hãi nên không dám nhìn vào. Tôi chì lo lắng liệu cô có xày ra chuyện gì không."

Tôi khẽ cau mày.

Kể từ khi tôi về lại Hạ gia tôi đã nhạy càm với những vụ án giết người này hơn những người khác. Tôi luôn lo lắng về việc liệu có điều gl khác không.

"Tiểu văn" Tiểu Văn rõ ràng là muốn nói chuyện với chúng tôi nhiều hơn, nhưng James đột nhiên lên tiêng, giọng nói vẫn lạnh lùng, "Chúng tôi đến đây vui chơi, em đừng hù dọa người khác nữa.

Sau đó Tiểu Vân ngượng ngùng cười nói: "Dù sao, cô cũng nên cẩn thận khi trở về khách sạn"