Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng

Chương 746: Có người nhà họ Hạ



Edit by Ngao Thị

Trong lòng cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng cũng không nghĩ nhiều, chỉ hỏi: "Hạ đại thúc, chú nói, những bóng ma này ở bên ngoài, sau Ma Nguyệt bọn họ sẽ biến mất sao?"

Ông chú sốt ruột gật đầu.

Tôi nghĩ thầm, không có cách nào, xem ra chúng tôi chỉ có thể đợi ở đây một tháng.

Bên ngoài có nhiều ma quá, tôi cũng không tự tin có thể đưa Tiết Chỉ ra ngoài, dù sao bây giờ Tiết Chỉ cũng đã được tìm thấy, cũng không bằng, cứ đợi ở đây một tháng, khi ma quỷ bên ngoài biến mất, chúng tôi sẽ rời đi.

“Chú.....” Tôi ngượng ngùng nói: “Tháng này, cháu và con trai tôi có thể…”

“Hiện tại muốn ở lại sao?” Chú ấy lại khịt mũi một cái, “Lúc trước tôi nói cháu ở lại, không phải luôn muốn rời đi sao?

Tôi hơi xấu hổ.

Rốt cuộc mình cũng đã từng làm chú ấy bị thương, hiện tại lại làm phiền chú ấy, thật đáng xấu hổ.

Nhưng người chú đó nhìn tôi một cái, cuối cùng nói: "Đừng lo lắng, tôi có rất nhiều đồ ăn dự trữ ở đây, thêm hai miệng ăn cũng không sao."

Tôi nhìn chú một cách biết ơn.

Sau khi đắp thuốc, chú ấy đi nghỉ ngơi, Tiết Chỉ ở lại với tôi.

Lần này chú ấy không còng tay tôi lại nữa, cũng không khóa cửa nữa, theo lời ông ấy kể thì ông ấy làm vậy trước đây vì đứa con gái bướng bỉnh như tôi chạy ra ngoài mà không tin lời ông ấy, nên đã cố khóa tôi lại.

Trong lòng tôi thầm nghĩ, dù sao người chú này cũng xuất thân trong quân ngũ, là những người chính trực thật thà nên tôi không nghi ngờ lời nói của ông ấy.

Sau khi người chú ra khỏi phòng để đi nghỉ ngơi, tôi ôm Tiết Chỉ, nghiêm túc hỏi thằng bé: "Tiết Chỉ, connói cho mẹ biết, chính xác là con đã gặp chuyện gì?"

Tiết Chỉ cong môi nói: "Lúc đầu con chỉ muốn mẹ và cha gặp nhau nên giả bộ bị bắt cóc, nhưng không ngờ rằng con thật sự bị bắt cóc."

Tôi không có thời gian hỏi Tiết Chỉ tại sao lại nói dối tôi, chỉ hỏi: "Nói rõ hơn."

"Sau khi xuống lầu ở công ty của cha, con cố ý trốn nhóm người nhà họ Hạ, sau đó nấp bên cạnh tập đoàn Tiết thị, chờ cha xuất hiện. Sau đó mẹ và chú nhưng không ngờ 2 người rất lâu như vậy lại không tìm thấy con, con cảm thấy rất kỳ quái, bởi vì con rõ ràng cố ý để lại dấu vết để mẹ có thể tìm thấy được con. "

"và sau đó?"

“Sau đó con gọi cho cha, không ngờ mẹ lại ở cùng cha.” Tiết Chỉ lè lưỡi, “Sau đó, con đột nhiên bị một người người phụ nữ xa lạ bắt đi.”

Tôi nhíu mày, "Cho nên, ý con nói là con không có xóa tung tích?"

"Đúng." Tiết Chỉ nói, "Không biết tại sao mẹ cũng không tìm thấy tung tích con để lại. Chẳng lẽ bị người người phụ nữ kia xóa đi?"

Tôi đại khái hiểu những gì đã xảy ra khi tôi đến.

Trước đó, Ninh Uyển Uyển đã quan sát Tiết Chỉ trong bóng tối, bí mật xóa tung tích của thằng bé, sau đó lợi dụng lú Tiết Chỉ gọi điện cho tôi, tóm lấy thằng bé, rồi mới dùng điện thoại của thằng bé gọi cho tôi.

Tôi thở dài, "Sau đó thì sao? Cô ta đưa con đến đây à?"

“Vâng.” Tiết Chỉ gật đầu, “Bà cô kỳ lạ kia, tuy rằng so với con linh lực của cô ta tốt hơn, nhưng con lại cảm thấy cô ya khá ngốc. Lúc nào cũng coi con như 1 một đứa trẻ, sau khi lên núi con liền giả vờ đi tiểu, dễ dàng trốn được cô ta. Nhưng trên núi có rất nhiều chim, giống như tai mắt của cô ấy. Con cứ né tránh lũ chim và lén đi, để lại dấu hiệu cho mẹ, và cuối cùng con đã nhìn thấy ngôi làng này. Con muốn tìm một căn nhà để trốn, và đợi mẹ đến tìm con, nhưng khi con đến ngôi làng này, con đã nhìn thấy nhiều ma. "

“Vậy làm sao con tìm được chỗ này?” Tôi đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, vừa rồi Tiết Chỉ ở trên lầu, cứ đập sầm vào cửa gọi mẹ, điều này chứng tỏ thằng bé biết tôi ở đây.

Tiết Chỉ chớp mắt nói: "Bởi vì con dùng linh lực, có thể cảm nhận được hơi thở của mẫu mẹ."

Tôi đã choáng váng.

“Cảm nhận được hơi thở của mẹ?” Tôi sửng sốt, “Làm sao có thể? Ở đây hoàn toàn không ngưng tụ linh lực, con làm sao cảm nhận được hơi thở của mẹ?

“Ở đây không thể ngưng tụ linh lực sao?” Tiết Chỉ lúc này mới sửng sốt, “Con nghĩ, linh lực ở đây đã bị suy yếu, nhưng không phải là không thể ngưng tụ.”

Tôi cau mày, nhanh chóng nhéo cổ tay Tiết Chỉ, sờ sờ.

Tiết Chỉ luôn có hai linh lực trong cơ thể, một là linh lực bình thường tương tự như người bình thường tu luyện, hai là linh lực biến thành ma lực, giống như quỷ khí.

Thằng bé có hai linh lực này, nhưng cũng là bởi vì thằng bé nửa người nửa ma.

Mà lúc này Tiết Chỉ trong cơ thể chỉ có một linh lực, chính là linh lực ma khí.

Tôi đã hiểu tất cả cùng một lúc.

Có vẻ có một Kết Giới trong ngôi làng này, nó sẽ ngăn cản mọi người thu thập sức mạnh tâm linh, nhưng rõ ràng là bùa chú này chỉ có tác dụng đối với sức mạnh của con người và không có tác dụng với ma khí. Đây là lý do tại sao, những con ma ở bên ngoài lại kiêu ngạo như vậy.

“Đúng vậy.” Tiết Chỉ đột nhiên nghĩ tới cái gì, đối với ta nói: “Mẹ, mẹ có cảm nhận được quỷ khí bên ngoài không, nó thật sự rất mãnh liệt.”.

Tôi sững sờ một lúc rồi gật đầu, chợt nghĩ đến điều gì đó, lông mày càng cau lại.

Tôi chỉ là mải cứu Tiết Chỉ, tôi đã quên mất việc nhìn bên ngoài xem có gì, nhưng bây giờ nghĩ lại, thời điểm tôi mở cửa, không khí ma quái mà tôi cảm thấy quả thực rất mạnh và có gì đó không ổn.

Hồn ma mạnh như vậy đều là vì có oán khí, nhưng cũng không thể mạnh như vậy đươc. Chỉ có một khả năng, những hồn ma này khi còn sống đều là người của Huyền Môn.

Cho nên, người trong thôn này đều là Huyền Môn?

Và người vừa rồi, chú ấy họ Hạ...

Tôi đột nhiên nghĩ tới cái gì, nhanh chóng đứng lên, cùng Dung Chỉ đi ra ngoài.

Tầng hầm này có mấy phòng, cuối cùng có một chỗ giống như phòng khách, cửa mở, vừa bước vào liền thấy Hạ Hàng đang ngồi ở đó, hình như đang nấu ăn.

“2 người tới đây ăn à?” Chú ấy thấy chúng ta đi vào, không khỏi ngẩng đầu, thản nhiên nói: “Chỉ có đồ hộp, tôi cũng không biết nấu ăn, chỉ có thể hâm nóng lên cho cho 2 người ăn. "

Tôi nhìn chú ấy, hỏi thẳng: "Chú, người trong thôn này, đều mang họ Hạ?"

Ông ấy ngẩn người, không ngờ tôi sẽ hỏi chuyện này, cau mày nói: "Ừ, có chuyện gì vậy?"

“Tổ tiên của làng chú gọi là gì?” Tôi không trả lời câu hỏi của chú ấy, mà hỏi một câu khác.

Ông ấy nhíu mày, hiển nhiên không hiểu tại sao tôi lại hỏi cái này, nhưng nhìn sự kiên trì của tôi, chú ấy vẫn bất đắc dĩ nhớ lại: "Hạ... Hạ Đằng, đúng vậy, tên là Hạ Đằng."

Trong lòng tôi chợt thấy nao nao.

Hạ Đằng..... chúng ta đều là người nhà họ Hạ.